Được bạn gái cho không “cái ngàn vàng”, tôi sung sướng cho đến khi thấy đau rát bên dưới
Cố gắng loay hoay mãi tôi mới có thể tiếp cận được em nhưng chưa được 5 phút, tôi đã vội buông Hà ra lao vào nhà vệ sinh ngay lập tức.
Yêu Hà được 1 thời gian khá lâu tôi chưa dám ngỏ lời với em về chuyện tế nhị kia, dù lòng rất muốn. Nhiều khi ngồi chém gió với đám bạn, tôi trót khai thật mình và người yêu chưa quan hệ dù đã yêu nhau hơn nửa năm. Chúng nó cười đểu tôi rồi bảo tôi bị điên mới không làm chuyện đó. Và chúng nó còn cảnh cáo tôi: Ông không làm thì có thằng khác làm giúp ông, lúc đấy thì ngồi mà khóc. Thời đại nào rồi mà vẫn không dám làm chứ.
Nghe bọn bạn nó kích bạn, đá đểu như thế tôi cay lắm. Tối hôm đó đi chơi với Hà tôi ngập ngừng rủ cô ấy vào nhà nghỉ làm chuyện kia xem thế nào. Tôi biết Hà là gái ngoan nên cô ấy vẫn còn trinh, tôi làm chuyện này với cô ấy có hơi quá, nhưng nghĩ bọn bạn nói cũng đúng không làm lại để thằng khác cướp mất thì khổ.
Hà chần chừ một hồi lâu rồi gật đầu vào đó với tôi. Sung sướng khi nhận được lời đồng ý của bạn gái tôi vội ôm Hà vào lòng chân tay không quên múa máy. Trước khi làm chuyện đó, tôi có hứa với Hà rằng sẽ đền bù chuyện mất trinh cho em bằng 1 đám cưới. Hà chỉ cười mà nhẹ nhàng bảo tôi.
- Anh đừng hứa chuyện đó. Em yêu anh và em sẵn sàng cho không anh “ cái ngàn vàng” của em. Chỉ cần anh yêu và đừng bao giờ từ chối mọi yêu cầu của em thế là được.
- Tất nhiên rồi. Em đã dám cho anh cái quý giá của đời mình, sao anh không dám làm chuyện gì đó cho em chứ.
Cảm ơn em đã đồng ý nhé (ảnh minh họa)
Vội kéo Hà nằm xuống, tôi nhẹ nhàng cởi những cúc áo của em ra. Hà đẹp, nóng bỏng quá. Em không thua kém bất cứ một cô gái chân dài nào. Vậy mà lâu nay tôi cứ sợ không dám “khám phá” xem em thế nào.
Video đang HOT
Vì là lần đầu tiên của Hà nên tôi không dám làm mạnh sợ em đau. Mơn trớn bên ngoài chán chê, tôi vội vã làm đến đoạn quan trọng và vui vẻ nhất của đêm nay. Cố gắng loay hoay mãi tôi mới có thể tiếp cận “chỗ đó” của em. Chưa được 5 phút, tôi đã vội buông Hà ra lao vào nhà vệ sinh ngay lập tức.
Không hiểu chỗ đó của Hà làm gì mà khiến tôi đau rát lên như thế vậy. Mãi mới vào được 1 tý, vậy mà vừa vào cái đã dính “chưởng” thế này. Liệu Hà đã làm gì “chỗ đó” sao?
Theo kinh nghiệm tình trường của tôi thì có khả năng “chỗ đó” của Hà đã đi vá lại sau những lần quan hệ mạnh bạo. Nhưng không đúng, Hà là gái trinh không thể có chuyện đó được. Cứ đứng suy nghĩ viển vông mãi tôi chợt nhớ ra phía bên dưới của mình đau quá. Vừa nhìn xuống tôi tá hỏa khi thấy nó sưng tấy và dị ứng.
Không chịu được cơn đau rát này, tôi vội chạy ra ngoài chất vấn em:
- Sao em lại lừa tôi mình còn trinh? Em tính định hại tôi hay bẫy tôi à?
- Em…em có làm gì đâu ạ? Nhưng sao chỗ đó của anh nhìn thảm hại thế.
Mãi mới vào được 1 tý, vậy mà vừa vào cái đã dính trưởng lên thế này (ảnh minh họa)
- Thôi. Cô đừng giả nai nữa, thà cô cứ nói thẳng ra là mất trinh rồi tôi còn tôn trọng cô hơn đấy? Cô cũng khéo quá cơ, khéo đến nỗi để tôi đau đớn thế này à. Mặc đồ vào đi, tôi sẽ chở cô về. Còn chuyện yêu cô hay không thì tôi sẽ suy nghĩ lại.
- Anh… anh làm gì thế? Em cũng chỉ muốn cho anh thử cảm giác mới lạ xem thế nào thôi mà. Chẳng phải anh cũng đã từng “ngủ” với rất nhiều đứa con gái còn trinh khác sao?
- Cô nói thế có ý gì chứ? Tôi có làm gì cô đâu mà cô lại chơi tôi như thế?
- Anh vừa ngủ với tôi xong mà kêu không làm gì tôi á? Anh được đấy chứ, định qua cầu rút ván à? Nói cho anh biết tôi đã bôi thứ thuốc gây đau rát và dị ứng chỗ đó lên đó. Không chừng anh phải nằm ở nhà ôm cái của quý của anh một tuần đó. Tôi làm thế để cho anh chừa cái tôi thích lấy đi trinh tiết của con gái nhà người ta. Bài học hôm nay của anh thế nào, anh thấm chứ? Đừng tưởng thời gian yêu tôi anh không qua lại với người con gái khác nhé.
- Cô…cô…
- Anh bình tĩnh đi. Là bài học thôi, những gã đàn ông như anh cứ phải dạy cho đòn đau mới nhớ lâu. Các anh có bao giờ nghĩ đến số phận những cô gái bị anh cướp trinh rồi ruồng bỏ thế nào không? Chắc anh chưa hiểu đâu nhỉ? Thôi, anh hãy nằm đấy mà dưỡng thương và suy nghĩ đi. Tôi về.
Hà đi mất, tôi ngồi lại vừa ôm cái đó của mình vừa bực không chịu được. Tưởng Hà ngoan hiền thế nào hóa ra cũng không phải dạng vừa đâu. Thôi thì bài học của Hà hôm nay tôi cũng xin nhận, có lẽ giờ tôi nên suy nghĩ lại về chuyện gái gú của mình. Thú thực là mỗi lần qua đêm với gái xong tôi cũng chẳng quan tâm cô ta được và mất gì?
Theo Một Thế Giới
Tôi hận vì đã trót trao đi "cái ngàn vàng" trong quá khứ
Dù bản thân rất yêu anh nhưng vì những sai lầm trong quá khứ mà giờ đây ngay đến đôi tay anh tôi cũng không có đủ dũng khí để nắm lấy. Phải làm sao để tôi có thể vượt qua nỗi đau đớn, dằn vặt trong quá khứ 3 năm trước?
Tôi yêu anh ngay từ những lần gặp mặt đầu tiên ở buổi sinh nhật cô bạn thân, tôi yêu anh bởi nét lạnh lùng trên khuôn mặt, bởi làn da trắng, rắn rỏi hay bất kỳ lí do nào khác mà đến giờ chính bản thân tôi cũng không thể hiểu nổi. Hôm đó, trong bữa tiệc ánh mắt tôi chỉ đăm đăm nhìn anh, có lẽ anh cũng nhìn ra được điều đó, anh đáp trả ánh mắt tôi bằng nụ cười chớp vội. Chưa bao giờ tôi có cảm giác rung động một ai đó nhanh như thế. Nhưng những người qua đường, những người không quen biết thì có yêu, có mến cũng chỉ để đó thôi.
Hai ngày sau tôi không còn bị cảm giác rung động, nhớ nhung ai đó làm vướng bận bản thân nữa. Thế nhưng những người có duyên với nhau rồi cũng sẽ gặp lại. Lần thứ 2 tôi gặp anh tình cờ hơn lần trước, khi đó anh đang đứng trong siêu thị bên quầy thực phẩm. Ngỡ tưởng anh sẽ không nhận ra tôi, nhưng đúng vào lúc tôi định quay mặt đi thì tiếng anh gọi. Khi đó tôi sững sờ vì sao anh lại biết tên tôi. Vậy là sau lần gặp thứ 2 này tôi với anh chính thức là bạn bè.
Ảnh minh họa.
Tần suất nói chuyện, liên lạc, gặp gỡ giữa tôi và anh ngày càng nhiều. Sau hơn 3 tháng quen biết, thường xuyên tâm sự , chia sẻ với nhau anh ngỏ lời yêu tôi, có lẽ nếu là những người con gái khác họ sẽ cố gắng làm duyên, e thẹn và cần thời gian để suy nghĩ thêm, nhưng với tôi lời ngỏ ý của anh là thứ mà tôi đã ao ước bao lâu. Khi đó tôi không ngần ngại mà nói "em đồng ý". Yêu một ai đó có nhất thiết phải ngại ngùng, phải ngần ngại không, hay cứ nói thật lòng mình? Những câu hỏi đó cứ luẩn quẩn trong đầu giúp tôi có thể mạnh mẽ tiến tới tình yêu.
Yêu nhau được hơn 2 năm thì anh muốn tiến tới hôn nhân. Trong suốt quãng thời gian yêu nhau tôi luôn được sống trong niềm hạnh phúc, được anh quan tâm, chăm sóc, chở che. Có lẽ sẽ có không ít người con gái phải ghen tỵ với tình yêu mà tôi có. Một người con gái có nhan sắc bình thường, học vấn bình thường, gia cảnh bình thường... mọi thứ đều bình thường nhưng lại nhận được tình yêu thương của một người con trai tài hoa, giỏi giang, giàu có là điều ngoài sức tưởng tượng của tôi...
Chỉ có người con gái ngốc nghếch mới từ chối lời cầu hôn của một người đàn ông hoàn hảo như anh, cũng chỉ có đứa con gái dại dột mới chỉ dám yêu hết mình nhưng lại sợ phải kết hôn với anh. Tôi ngốc nghếch, tôi dại dột vì đã từ chối lời cầu hôn của người đàn ông tôi yêu hết lòng. Nhưng chính cái quá khứ đau thương, quá khứ tội lỗi 3 năm trước mãi không chịu buông tha cho tôi, bằng mọi cách tôi vẫn không thể mỉm cười mà bước qua quá khứ.
Liệu có một người đàn ông nào chấp nhận yêu và cưới một người con gái đã từng yêu thương và trao trọn cái "ngàn vàng" cho một người đàn ông khác? Liệu anh có thể vui vẻ, hạnh phúc sống trọn đời bên tôi nếu biết được vợ mình đã từng cho đi tất cả những thứ quý giá nhất của người con gái... Liệu anh có thể yêu thương, tôn trọng tôi nếu biết tất cả? Đó là lý do vì sao tôi không thể dũng cảm tiến tới xa hơn.
Gần một tuần bình tâm tôi quyết định nói ra hết sự thật, nói cho anh biết cái quá khứ đau buồn, tồi tệ nhất của tôi. Dù anh quyết định như thế nào tôi vẫn yêu anh, yêu anh không hối tiếc. Đã hai ngày trôi qua anh vẫn lặng im không nói gì, liệu có phải những lời anh nói hôm đó chỉ là cái cớ để anh rút lui nhanh chóng: "Anh cần có thời gian để suy nghĩ mọi chuyện". Thời gian anh cần là bao lâu, 1 tuần, 2 tuần, 1 năm, 2 năm hay là mãi mãi... chẳng lẽ yêu một người là có tội, chẳng lẽ yêu thật lòng là có tội, và con gái luôn là người phải gánh chịu nỗi đau trong tình yêu? Liệu anh có chấp nhận quá khứ của tôi không mà đòi cưới?
Theo ĐSPL
Cái kết đắng cho cuộc hôn nhân vì "cái ngàn vàng" Vì ngại mang tiếng là "đểu" tôi chấp nhận lấy cô ấy làm vợ. Thế nhưng hôn nhân là cộng dồn những bi kịch khi một bên không có sự tự nguyện. Tôi và vợ cùng quê ở miền Biển, hai đứa gặp nhau trong buổi gặp đồng hương. Cảm giác đầu tiên khi gặp em là một cô gái xinh xắn và...