Đừng yêu một người vô tâm giống như tôi
Sáng nay tình cờ nhìn thấy em trên đường, đó cũng là lần đầu tôi nhìn thấy em, từ sau cái ngày mà chúng tôi chia tay nhau. Phải nói rằng, em đã thay đổi rất nhiều, đã xinh đẹp hơn so với khoảng thời gian khi còn bên cạnh tôi! Nhìn em như thế tôi cảm thấy hối tiếc và chạnh lòng…
***
Ảnh minh họa
Ngày đó chúng tôi biết nhau qua mạng xã hội, một phần do nhà em ở gần nơi tôi đang làm việc, hai đứa bắt đầu nhắn tin, rồi gặp gỡ, những buổi tối hẹn hò…. Và cứ thế, chúng tôi yêu nhau, nói là yêu nhau, chứ thật ra tôi chưa bao giờ nói với em rằng “tôi yêu em”. Ngay từ khi mới biết nhau, tôi cũng biết em chỉ phụ giúp gia đình buôn bán, khoảng thời gian rãnh em vẫn hay viết, từ truyện ngắn, tản văn, thơ tình… Em viết hay lắm, và tôi cũng biết em có một trang blog để đăng những bài viết của mình, nhưng lúc đó tôi không quan tâm mấy, tôi đã nói với em rằng ” lương của anh hiện tại có thể lo cho em một cuộc sống tốt, anh không cần em phải ra ngoài đi làm vất vả”.
Yêu tôi, em lo lắng cho tôi rất nhiều, biết tôi không có em mua cả găng tay, cả áo khoác ngoài cho tôi vì em biết tôi bận không mua được, em tìm mua giúp tôi những món hải sản thật ngon để tôi có thể mang về nhà làm quà cho ba mẹ, vì tôi không biết chọn như thế nào. Nếu cả hai ra ngoài ăn, em sẽ hỏi tôi thích ăn gì rồi cả hai cùng ăn món mà tôi chọn, còn tôi thì chưa bao giờ hỏi em như thế. Cũng chưa bao giờ mua tặng em cái gì, dù là ngày lễ. Một phần em cũng không đòi hỏi nên tôi cũng thôi.
Thậm chí có lần tôi quên cả ngày sinh nhật của em, rồi tôi biện minh rằng năm đầu yêu nhau nên tôi không nhớ, tôi cứ hứa mãi, rồi thì cũng cho qua, tôi biết em buồn, nhưng tính em, giận thì giận nhưng chóng qua, tôi biết chỉ cần nhìn thấy tôi, mọi hờn giận trong em biến mất. Khi tôi buồn hay giận, em vẫn viết những bài thơ gửi cho tôi làm lành, bình thường tính em hài hước, nhiều lúc em giống y chang một đứa trẻ, cứ hay nhăn mặt làm trò cho tôi vui.
Em cứ dịu dàng với tôi như những ngày đầu yêu nhau, rồi vòng quay của công việc, của những ngày thi trong công ty, những bữa tiệc, những lần cafe với bạn bè cuốn tôi xa em, tôi chìm vào những sắp tài liệu, có những ngày những tuần tôi im lặng trước em, im lặng trước những tin nhắn hay cuộc gọi từ em mà lí do tôi đưa ra là bận học. Qua những dòng tin nhắn em gửi tôi, tôi biết em buồn, em nhớ tôi, em chỉ cần tôi cho em biết rằng, tôi vẫn còn ở đây, vẫn bên cạnh em, thay vì im lặng! Nhưng em không dám trách, vì em sợ tôi giận, sợ hai đứa cãi nhau, sợ tôi không tập trung học được… Nói cho cùng là vì tôi, mà tôi chưa lần nào vì em cả.
Bình thường một tuần chúng tôi gặp nhau 2 lần, cùng ăn uống rồi đi dạo, cũng vì tôi bận mà ít gặp nhau hơn, không vì thế mà em ngừng yêu tôi, em vẫn nhắn tin chào buổi sáng, vẫn nhắc tôi ăn uống, vẫn sợ tôi ướt mưa khi ra ngoài, em là thế, lúc nào cũng quan tâm tôi. Vẫn yêu tôi nhiều như thế.
Video đang HOT
Tôi nhớ có một lần, chắc là em buồn, khi tôi bỏ rơi em trong sự im lặng gần 1 tháng vì bận thi, em nói rằng ” chẳng lẽ nào anh không thể dành 1 phút 1 giây để nhắn 1 tin cho em, em chỉ muốn biết anh vẫn đang có mặt trong cuộc sống của mình mà thôi!”. Rồi tôi xin lỗi, tôi hứa hẹn các kiểu, rằng tôi sẽ quan tâm em nhiều hơn, nhưng mọi thứ vẫn như cũ. Tôi lại khiến em buồn!
Tôi bắt đầu muốn em thay đổi, tôi không thích những bài thơ em viết, tôi cho đó là tẻ nhạt dù trước đó tôi đã rất thích, tôi muốn em ngừng viết tôi bảo đó là một công việc vô bổ, sống ảo, phí thời gian, thay vào đó là tìm một công việc thực tế có nhiều tiền hơn hay thậm chí tôi gọi em là kẻ ăn bám ba mẹ, tôi muốn em cắt tóc ngắn đi thay vì mái tóc dài tận vạt áo như hiện tại dù trước kia lần nào gặp nhau tôi cũng ngồi vuốt ve mái tóc dài ấy rồi khen đẹp… Tôi cứ nói, tôi muốn em thế này, tôi muốn em thế kia, còn em thì chưa bao giờ đòi hỏi ở tôi điều gì, vì em bảo “yêu là chấp nhận hết tất cả mọi thứ, dù người đó có tồi tệ như thế nào”. Và tôi biết vì yêu tôi em đã chịu đựng, còn tôi, tôi biết em yêu tôi nhiều nên chẳng bao giờ tôi trân trọng em, trong thâm tâm tôi nghĩ em sẽ không sống được nếu thiếu tôi. Và sẽ chẳng bao giờ em rời bỏ tôi.
Tôi bắt đầu lớn tiếng với em bất kì lúc nào tôi cảm thấy không vừa ý, trái lại với tôi, em chỉ cười hay im lặng mà không dám nói gì, đỉnh điểm là một lần đang ngồi ăn trong quán, tôi nói về những dự định tương lai, về người mà tôi sẽ cưới làm vợ, về những đứa con, nhưng tôi nhớ lúc đó tôi không hề nhắc đến tên em. Sau lần đó về nhà, em bắt đầu im lặng với tôi, có lẽ em thất vọng lắm, rồi tôi lấy làm khó chịu khi em bỗng dưng im lặng, tôi nói, nếu em chán tôi rồi thì mình chia tay, em vẫn im lặng.
Sau vài tháng thì tôi thi xong, tôi chủ động làm hòa, dĩ nhiên tôi biết thừa em còn yêu nên sẽ quay lại với tôi ngay. Em lại cư xử với tôi dịu dàng như trước, nhưng bản tính vô tâm của tôi thì như cũ, rồi chúng tôi lại chia tay, tôi xin lỗi và nói rằng tình yêu tôi dành cho em chưa đủ lớn, tôi mong em sẽ tìm được một người khác tốt hơn thay tôi chăm sóc em, điều quan trọng là tôi không muốn làm em buồn thêm nữa…Tôi nghĩ em sẽ nếu kéo, nhưng không, có lẽ mọi thứ trong em đã quá sức chịu đựng. Nến em đồng ý.
Từ lúc đó chúng tôi cắt đứt liên lạc với nhau, tôi vẫn tò mò muốn biết sau khi xa tôi em sống như thế nào, nên thỉnh thoảng ghé facebook của em, nhưng em đóng hết tài khoản facebook, em xóa Zalo, thay cả số máy. Tôi tìm đọc những bài viết trên blog của em, những bài viết trong khoảng thời gian yêu tôi, tôi lặng người đi, từng câu, từng chữ em viết như cứa vào tim tôi, hóa ra, bên trong cái sự im lặng kia, là một cõi lòng đã vỡ, vì yêu tôi, em đã chấp nhận mọi thứ, chưa bao giờ em đòi hỏi ở tôi điều gì, vậy mà tôi thật ích kỉ.
Tôi dò hỏi vài người bạn quen, họ nói với tôi rằng, giờ đây em sống rất tốt, nhờ vào khả năng viết lách của mình, em kiếm được khá nhiều tiền khi kí hợp đồng với vài công ty quảng cáo, em cũng đã có người yêu, anh ta rất thương em và cả hai sắp kết hôn. Nhìn vào hình ảnh của em bây giờ, khác hẳn với khoảng thời gian khi còn yêu tôi, em đã đẹp hơn, em cười nụ cười của hạnh phúc, tôi càng cảm thấy xót xa. Lòng tôi cảm thấy hờn ghen, tôi hối hận vì mình đã không biết trân trọng em. Tôi thật tồi tệ có phải không?
Theo Iblog
Chạnh lòng vì lời nói của em dâu lúc vợ chồng cãi nhau
Tôi ngân ngươi ra, bao nhiêu chuyên cua gia đinh em trai ma đên giơ tôi mơi vơ le. Sư thât la câu ây và em dâu chưa tưng hanh phuc như tôi tưng nghi.
Em dâu tôi cung co tinh khi nong nay. (Anh minh hoa)
Tôi đa tưng nghi răng thơi nay con rât it đan ông gia trương. Đăc biêt, trong gia đinh ma ngươi vơ co ăn hoc, thi điêu đo cang kho xay ra. Vây ma, câu chuyên tôi đươc chưng kiên cach đây không lâu vê vơ chông em trai minh đa thay đôi suy nghi ây.
Tôi lây chông gân nha, vê nha ngoai chơi như cơm bưa. Bô me tôi chi co tôi va em trai. Nha cưa cua ông ba lai rông nên cho vơ chông tôi môt manh đât nho. Vi thê, chung tôi sông gân bô me va ca gia đinh em trai tôi.
Em dâu tôi la trương phong kê toan tai môt công ty lơn. Cô ây la ngươi đam đang va thao vat. Trong khi em dâu tôi lam ban giây nhẹ nhàng lương cao thi em trai tôi lai lam công viêc thơ xây năng nhoc.
Thê nhưng, không ai la ngươi hoan hao. Em dâu tôi cung co tinh khi nong nay. Khi cô ây tưc giân thi bao nhiêu cam xuc, lơi noi đêu thê hiên hết ra bên ngoai. Điêu nay la không tôt trong môt gia đinh vân con nhiêu quan điêm truyên thông như gia đinh bô me tôi. Moi ngươi cung khuyên bao nhiêu lân nhưng em dâu tôi mai chưa sưa đươc.
Gia đinh tôi không măc phai mâu thuân chi chông - em dâu. Vi tôi nhân ra tinh chân thât cua cô ây nên rât quy mên. Khi tôi găp kho khăn, tôi hoi mươn vay tiên thi cô ây luôn săn long, cho mươn rât hao phong. Tuy em trai tôi lam công viêc thâp kem hơn nhưng cô ây chưa bao giơ to ra coi thương. Kê ca me tôi cung thương cô ây như con gai vây.
Dao gân đây, công trinh chô em trai tôi lam đang it viêc. Vi thê, em trai tôi ơ nha chơi nhiêu. Co le ranh rôi qua cung khiên em trai tôi sinh ra thoi hư. Ban be em trai tôi thinh thoang lai đên nha nhâu nhet. Co hôm, tôi đên chơi muôn ma vân thây mây câu ban chưa vê.
Khi em dâu về cũng là lúc đám bạn kia đứng lên. Me tôi thương con dâu đi lam vê muôn nên lui cui đi don dep hô. Tôi đa đê y đên săc măt em dâu hăm hăm kho chiu. Khi ây, tôi cung không biêt noi sao vi la lôi cua em trai minh.
Em trai tôi tiễn bạn bè về xong quay lại nhà đòi bế con gái. Vì say rượu loạng choạng, lại thêm mùi men rượu nên con bé sợ hãi khóc toáng lên. Nhưng em trai tôi vẫn cố ôm ghì nó. Có lẽ nóng mắt nên em dâu giằng con bé khỏi tay chồng rồi quát chồng bê tha, nhậu nhẹt...
Tôi thây moi chuyên căng thăng nên can ngăn em dâu lai. Ai cung hiêu la đan ông trong si diên, lai co hơi men vao ngươi thi dê nôi nong. Tôi sơ câu ây nong qua se nhân tâm đanh vơ. May măn la điêu tôi lo sơ đa không xay ra. Thê nhưng, hanh đông cua em trai cung khiên tôi hêt sưc kinh ngac. Câu ây bât giac đi vao trong buông ngu, mang ra rât nhiêu vay voc, quân ao, son phân cua em dâu tôi.
Em trai tôi vân cô châp noi lam vơ như thê la không châp nhân đươc. (Anh minh hoa)
Em trai tôi quăng hêt tât ca xuông ghê sofa rôi het lơn: "Đa lâu nay tôi không noi ra nên ngươi ngoai cư nghi êm xuôi. Chông cô đâu tăt măt tôi, lao đông chân tay năng nhoc, con cô vân diên vay voc, son phân, ăn tiêu bừa bãi như lam chương măt tôi vây." Em trai tôi vân tiêp lơi, măng em dâu tôi ich ky. Bưa nhâu khi chông buôn te co thâm vao đâu so vơi đông đô hang hiêu cua vơ.
Em dâu tôi nghe đên đo, tưc thi quat: "Thế thì tư giơ anh đưng lây tiên cua tôi đê lo cho bô me anh nưa, người nhà anh cũng đừng có vay mượn gì từ tôi. Tiền tôi làm ra, tôi tiêu thế nào là quyền của tôi. Tôi có động chạm vào mấy đồng bạc của anh không?".
Tôi ngân ngươi ra, bao nhiêu chuyên cua gia đinh em trai ma đên giơ tôi mơi vơ le. Sư thât la câu ây chưa tưng hanh phuc như tôi tưng nghi. Hơn nưa, chinh tôi cung cam thây chanh long với lời nói của em dâu mặc dù ngay tối hôm đó, em dâu đã xin lỗi tôi vì lỡ lời lúc nóng giận.
Tôi không muôn gia đinh em trai luc đuc mai. Vai ngay sau, tôi cung khuyên câu ây lam lanh vơi vơ. Em trai tôi vân cô châp noi lam vơ như thê la không châp nhân đươc. Giơ tôi phai lam sao đây moi ngươi ơi?
Theo Afamily
Có nên miễn cưỡng yêu một người! Có nên miễn cưỡng yêu một người, khi mà bạn không có tình cảm với người ta, không cảm thấy thật sự vui vẻ, hạnh phúc khi ở bên họ. Có nên miễn cưỡng yêu một người, bạn nên nhớ bất cứ điều gì trên đời này miễn cưỡng đều không có hạnh phúc! Không có kết quả tốt đẹp. Khi bạn đang...