Đừng vội tự hào, hạnh phúc khi là người thứ 3, em nhé!
Em đừng vội cười trong hạnh phúc khi mình tự nhiên có người chu cấp cho mọi thứ, đó là những giọt mồ hôi, nước mắt trên những chặng đường chị và hai cháu nhỏ đã đi qua.
Không phải tự nhiên anh có thể trở thành người đàn ông thành đạt, có nhiều tiền để mua tất cả những thứ em thích, em cần. Anh chị đã trải qua những lúc trong túi không có một nghìn để mua thức ăn, mua sữa cho con.
Gửi em, người tình của chồng chị! Một người bạn thân của chị vô tình đọc được mấy bài viết của em “Tôi đã giấu gia đình sinh con cho người tình” trên chuyên mục Tâm sự, người bạn nói “Thử vào xem sao, hình như trong bài có bóng dáng chồng cậu”, chị cười xòa trêu lại “Vậy anh ấy trở thành người nổi tiếng mất rồi”.
Đừng tự hào, hạnh phúc khi là người thứ 3 em nhé!.
Dù không tin, bản tính tò mò của một người phụ nữ khiến chị tìm bài để đọc, hết bài đầu thấy còn ngờ ngợ, đọc tiếp hai bài còn lại thì khẳng định chắc chắn rằng người tình tài năng, giàu có, phong độ và yêu chiều em hết mực đó chính là chồng chị, vậy là anh nổi tiếng thật rồi.
Cũng không hiểu tại sao nhưng nếu như mọi khi chị dễ dàng rơi nước mắt trước những số phận không may mắn khi gặp trên đường hay chỉ đơn giản đọc qua sách báo, xem qua phim ảnh, truyền hình thì hôm nay khi mình gặp vào tình huống bất đắc dĩ này chị lại không khóc nổi.
Không phải chị không đau, không sốc, không hờn, không giận, mà bởi qua lời em kể về tình yêu của hai người, từng hành động chồng chị dành cho em đã giết chết trái tim chị mất rồi.
Em à, em là người phụ nữ xinh đẹp, có học thức, trình độ và thông minh, vì quá thông minh nên chỉ cần sử dụng bài viết nhỏ đã giết chết được trái tim của người vợ như chị.
Em sử dụng giọng văn tự nhận mình sai, cần tư vấn của mọi người nhưng đọc kỹ chị hiểu em đang “khoe khéo” mình là người thứ ba hạnh phúc nhất trên đời khi có người tình tuyệt vời, người đàn ông lý tưởng. Chị biết em đang có nhiều thứ nhưng vẫn thiếu một thứ đó là lương tâm.
Chị em mình đều là phụ nữ, có đáng không khi hai người phụ nữ làm đau lòng nhau vì một người đàn ông, có vui không khi em là người lớn lại giành bố của hai đứa nhỏ.
Người ta vẫn nói “Tình yêu không có lỗi”, chị cũng nghĩ vậy nhưng nếu chỉ ôm khư khư cái suy nghĩ ấy để ra đường cứ thích ai là yêu, yêu hết mình, bất chấp mọi thứ xung quanh thì mình lại đang có lỗi với tình yêu.
Chị tin là em biết rất rõ anh vẫn yêu chị, yêu tổ ấm gia đình, bằng chứng cho tình yêu ấy là anh luôn quan tâm, chia sẻ và chăm sóc vợ con, chưa một lần nói gì dù một câu vô ý để chị phải buồn, cuộc sống gia đình luôn hạnh phúc và đầy ắp tiếng cười.
Video đang HOT
Về phần chị, dù không phải là người phụ nữ quá xinh đẹp, giỏi giang, khéo léo nhưng chị nghĩ mình cũng đạt được mức độ đủ tốt để chưa làm người thân hay những xung quanh phiền lòng. Có lẽ chị mới dừng lại ở việc “đủ tốt” thôi chứ chưa phải hoàn hảo, bởi nếu hoàn hảo thì chắc chắn không bao giờ có người chồng ngoại tình.
Chị biết, nếu trách em thì em sẽ cho rằng làm vợ mà không biết giữ chồng thì trách cứ gì. Chị đang có lỗi khi để chồng ra ngoài kiếm thêm người tình, để một người bố phải đi kiếm thêm đứa con bên ngoài. Liệu em có đủ tự tin khẳng định nếu chị ly hôn anh rồi cưới em làm vợ, anh sẽ không phản bội em?
Anh vẫn là tất cả tình yêu, sự tôn trọng và cả sự ngưỡng mộ đấy.
Trước đây chị cũng tin vậy đó, vì với chị chỉ ngày hôm qua thôi, anh vẫn là tất cả tình yêu, sự tôn trọng và cả sự ngưỡng mộ đấy. Chị cũng tự tin mình là người phụ nữ may mắn, hạnh phúc nhất vì đã có được người đàn ông vừa tài giỏi, lại vừa thủy chung. Hôm nay thì sao, chị đang ngồi đây nói chuyện với em, người tình của chồng chị, vậy thì em đừng chắc chắc làm gì, bởi anh phản bội được chị cũng có nghĩa sau em sẽ có người thứ tư.
Chị chưa nói với anh về việc đã biết mối quan hệ của em và anh ấy, bởi chị cần thời gian để chuẩn bị tâm lý vững vàng. Chị không muốn yếu đuối trước mắt anh trong lúc này, cũng không muốn trong lúc nóng giận sẽ thốt ra những lời lẽ làm tổn thương anh dù chính anh đang làm tổn thương chị, không muốn hình tượng của anh xấu đi trước mắt các con, đặc biệt cũng không muốn để mẹ chồng đang bị bệnh cao huyết áp phải nhập viện vì lỗi lầm con trai mình gây ra. Bà luôn tin tưởng vào anh, lại yêu thương chị, thậm chí còn yêu quý chị hơn chính con trai, con gái ruột của bà.
Cũng không vì thế mà chị chấp nhận để anh qua lại với em khi vẫn còn có vợ, một ngày gần đây anh sẽ phải lựa chọn, nếu ở lại bên chị, chị sẽ tha thứ cho lỗi lầm một lần duy nhất. Lúc đó mong em hãy quên anh đi, hãy nghĩ anh không xứng đáng với tình yêu của em bởi anh đã chọn mẹ con chị mà không phải mẹ con em.
Còn nếu chọn em, chị sẽ thành tâm chúc phúc cho em, sẽ nghĩ anh không xứng đáng vì chính anh đã tự phản bội lại những lời nói yêu thương đã dành cho chị hàng ngày, lúc đó hy vọng em đủ hoàn hảo để níu giữ bước chân anh cả cuộc đời.
Nếu không em sẽ đau hơn chị bây giờ rất nhiều, bởi sẽ nhận ra mình không chỉ bị đau vì người phụ nữ khác giành mất chồng mà còn đau hơn khi kịp nhận thức chính em là người đã nhẫn tâm phá hủy một gia đình, làm tổn thương tới một người vợ, người mẹ.
Không phải tự nhiên anh có thể trở thành người đàn ông thành đạt, có nhiều tiền để sẵn sàng mua tất cả những thứ em thích, em cần. Anh cũng trải qua những tháng ngày vất vả, làm và kiếm tiền từ những việc nhỏ nhất: chạy bàn, xe ôm… còn chị cũng không phải nghiễm nhiên trở thành người vợ có tiền, có hạnh phúc.
Anh chị đã có những tháng ngày khó khăn, vất vả nhất, những lúc trong túi không có một nghìn để mua thức ăn, mua sữa cho con đó em ạ.
Hồi chị mang bầu từng nhịn ăn sáng, ăn trưa, ở công ty mọi người rủ đi ăn cơm, chị đều lấy lý do nghén không ăn được nhưng thực ra chỉ vì để dành vài chục nghìn mua đủ thức ăn tối về cho anh, để vợ chồng quây quần bên mâm cơm duy nhất trong ngày.
Lúc em mang bầu muốn ăn gì anh sẵn sàng đáp ứng; còn chị mang bầu đi làm qua hàng bánh ga tô (là món ăn chị thèm lúc mang thai) lại phải đi thật nhanh để cố kìm lòng mình.
Hay thi thoảng anh lĩnh lương, hỏi chị muốn ăn gì không để chiêu đãi, dù muốn lắm chị cũng phải giả bộ nói không để anh không phải bận tâm. Những lúc đó như hiểu được lòng chị, anh thường ôm chị thật chặt vào lòng mà khóc. Mang thai hai đứa mà chị chưa biết tự mua lấy cái váy bầu là gì, chỉ dùng đồ thừa của bạn bè thôi.
Em đừng vội cười trong hạnh phúc khi mình tự nhiên có người chu cấp cho mọi thứ, hãy tĩnh tâm ngồi lại và suy nghĩ, em đang tự mãn nguyện và tận hưởng trên những giọt mồ hôi, nước mắt trên những chặng đường chị và hai cháu nhỏ đã đi qua đó.
Theo VNE
Khốn khổ kiếp đàn ông cha mất, mẹ ốm đau, vợ bỏ chạy theo trai
Tôi đau đớn bồng con nhỏ, nước mắt ứa ra, cha mất, mẹ chỉ nằm được một chỗ, tiền bạc, nhà cửa tan nát, vợ bỏ theo trai.
Hôn nhân của chúng tôi cũng đã phải trải qua biết bao sóng gió mới có được, 6 năm yêu nhau với biết bao định kiến của mọi người, sự ngăn cấm của gia đình, người thân... Nhưng vì tình yêu mà hai vợ chồng tôi mới đến được với nhau bằng một hôn lễ chính thức.
Lúc đầu nhiều người khuyên tôi không nên lấy em vì em không học hành đàng hoàng, gia đình khó khăn, chỉ được cái xinh xắn không thôi chưa đủ. Cha mẹ tôi nhất quyết phản đối vì gia đình em vốn phức tạp, mẹ em thiếu nợ nên trốn biệt tăm bao lâu nay, cha em vì chán đời mà tìm đến rượu, dưới em còn có một cậu em ăn chơi, nghịch ngợm, bỏ nhà đi bụi.
Hôm đầu ra mắt cha mẹ tôi đã phản đối kịch liệt, còn nói không bao giờ chấp nhận một người con dâu như em.
Tôi gặp em khi em bán hàng thuê cho một shop thời trang. Tôi yêu em cũng bởi nét đẹp trên khuôn mặt em, cùng làn da trắng ngần, và cũng bởi nụ cười ấm áp của em mỗi khi có khách đến mua hàng. Để được gặp em ngày nào tôi cũng tìm cớ đến nơi em làm việc, khi thì vờ mua chiếc áo, khi thì chiếc kính, có những khi không biết mua gì tôi chỉ đến ngắm em rồi ra về.
Phải đến hơn 1 tuần tôi mới dám xin số điện thoại làm quen với em. Đêm đó chúng tôi nói chuyện điện thoại suốt đêm. Tôi cảm thấy yêu thêm giọng nói ngọt ngào của em, có lẽ tôi yêu con người em, yêu tất cả những gì thuộc về em. Sau đêm nói chuyện hôm đó, chúng tôi có những buổi hẹn hò mỗi tối. Em giản dị, hiền dịu đến không ngờ.
Em không hề giấu tôi bất cứ chuyện gì, kể cả gia cảnh của mình. Tôi quyết định đưa em về ra mắt sau gần 1 năm yêu nhau. Nhưng ngay trong hôm đầu ra mắt cha mẹ tôi đã phản đối kịch liệt, còn nói không bao giờ chấp nhận một người con dâu như em.
Tôi đã không thể làm gì, vì là con một trong gia đình. Kể từ đó em mặc cảm về mình hơn, còn tôi vẫn yêu em như ngày nào. Chúng tôi quyết định cứ yêu cho đến khi nào cha mẹ tôi đồng ý để chúng tôi kết hôn. Vậy là 6 năm yêu nhau, tôi không hề có ý định yêu ai khác ngoài em, cho dù cha mẹ có giới thiệu cô gái nào đi chăng nữa.
Hết cách với tôi nên cuối cùng bố mẹ cũng đồng ý để tôi cưới em. Đám cưới nhanh chóng diễn ra, có người vui mừng chúc phúc, nhưng cũng có không ít người thất vọng vì họ không nghĩ một người tài giỏi, đẹp trai và giàu có như tôi lại lấy một người bình thường như em.
2 năm đầu chúng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Thế nhưng chính vào cái ngày định mệnh, cha tôi qua đời vì tai nạn xe, mẹ tôi thì chấn thương sọ não phải sống đời sống thực vật, tôi vì chuyện gia đình mà mất tinh thần.
Một gia đình vốn hạnh phúc nay trở nên tan tác. Em vì ít học nên không thể giúp gì cho tôi trong công việc, hay bất cứ việc gì trong gia đình. Hai năm qua lấy em về, ngoài việc cơm nước và tiêu tiền ra em chưa hề đụng tay đến việc to lớn gì trong gia đình.
Lúc này tôi mới cảm thấy mệt mỏi mà không thể trút bỏ cùng ai. Chẳng bao lâu tôi cũng bị công ty cho thôi việc vì làm sai hợp đồng gây thua lỗ, trước khi ra đi tôi còn phải bồi thường một khoản tiền lớn cho công ty để tránh truy tố. Vậy là căn nhà duy nhất vợ chồng tôi đang ở cũng phải bán đi để trả nợ.
Khốn khổ kiếp đàn ông cha mất, mẹ ốm đau, vợ bỏ theo trai.
Chúng tôi chuyển ra ngoài ở trọ, tôi phải vất vả xin việc để lo cho gia đình. Ngỡ tưởng em sẽ ở bên an ủi và vỗ về tôi, nào ngờ hơn một tuần ở trọ em như biến thành con người khác, cả ngày đi biệt tăm, tối về thì say xỉn, con cái không màng đến. Con mới được 6 tháng khóc đòi sữa tôi phải pha sữa ngoài, nhìn con khóc mà tôi thấy nghẹn trong lòng.
Bực dọc quá tôi quát lớn, lôi em dậy và tát em một tát. Tôi ngỡ ngàng khi nhận lại cái tát điếng người từ em, em vội vàng thu dọn hành lí, dõng dạc nói với tôi "Là anh không thể lo cho cuộc sống của tôi, con anh anh nuôi, tôi không thể sống mãi thế này.
Tôi không quen chịu khổ, hai năm qua tôi đã sướng quen rồi. Anh ở lại tự lo cho mình, đừng tìm tôi nữa". Trước lúc ra khỏi nhà tôi còn thấy em rút điện thoại và gọi cho một người đàn ông "Anh đến đường... đón em ngay nhé".
Vì con khóc quá tôi không thể bỏ con ở lại mà chạy theo em để hỏi rõ lí do. Sáng hôm sau em quay lại và đưa cho tôi tờ đơn li hôn. Ký xong đơn chúng tôi ra tòa, tòa án xử em nuôi con vì con còn quá nhỏ, và cũng vì tôi chưa có việc làm nên không đủ điều kiện để nuôi đứa bé.
Vậy mà em nỡ lòng nào ác hơn hổ dữ, em không đồng ý, nói nhường quyền cho tôi vì em không thể có tương lai nếu có thêm đứa con. Tôi nghẹn lòng vì trót quá tin em, hóa ra bao lâu nay vì em sống quá sung sướng, tôi lại quá bận rộn trong công việc để em tìm đến người đàn ông khác mà không hay biết.
Tôi đau đớn bồng con nhỏ, nước mắt ứa ra, cha mất, mẹ chỉ nằm được một chỗ, tiền bạc, nhà cửa tan nát, vợ bỏ theo trai. Vậy là bỗng một ngày tôi mất đi quá nhiều thứ. Nhìn em bước lên xe với gã người tình tôi che vội mắt con, dù nó còn quá nhỏ để biết điều gì đang xảy ra nhưng tôi không muốn con tôi nhìn thấy người mẹ độc ác đó.
Theo Phunuvietnam
Đau đớn tột cùng vì chồng bí mật cưới vợ khác Tôi giờ sống như một cỗ máy, không có cảm xúc với chồng, vẫn phải chứng kiến chồng quan tâm tới người phụ nữ khác. Tôi 34 tuổi, có hai con trai, một bé 10 tuổi, một bé 2 tuổi, là giáo viên tự do, chồng làm kinh doanh. Cách đây 4 năm tôi có bầu song sinh cùng trứng, vì nghe một...