Đừng vì anh mà bỏ chồng!
Anh biết, mọi chuyện mãi mãi không bao giờ có thể quay lại được nữa. Vì, chúng ta đang sống cuộc đời hiện tại và đó mới là thứ thuộc về chúng ta. Anh và em… đã qua rồi.
Anh đã phải suy nghĩ rất nhiều khi gửi cho em những dòng này. Nhưng anh sợ… nếu anh không làm thế, em sẽ ảo tưởng, sẽ nghĩ rằng có một chân trời khác cho chúng ta. Hãy tỉnh lại đi em, sống với thực tại, nơi mà em có một người chồng hiền lành và đứa con thơ đáng yêu. Đó mới là thứ em cần níu giữ chứ không phải anh.
Ngày chúng ta gặp lại, anh cảm nhận được trong đôi mắt em sự hối tiếc. Thú thật, trong lòng anh cũng trào lên những cảm giác vẹn nguyên như lần đầu chúng mình yêu nhau. Người ta nói đúng, con cá trượt là con cá to, thứ tình yêu mất đi luôn là thứ tình yêu mà ta nghĩ rằng nó đáng giá… Ngày hôm đó, anh cũng đã để cho mình đi quá giới hạn cho phép của hai người tình cũ, anh cũng đã thú nhận rằng trong lòng vẫn còn chút vương vấn với em.
Có lẽ vì thế mà em nghĩ rằng chúng ta có thể quay lại đúng không em? Em gửi tin nhắn, gửi thư điện tử, điện thoại cho anh mỗi ngày… Khi nhìn thấy những dòng tin nhắn em gửi, thực sự anh thấy lo nhiều hơn là vui. Hôm gặp lại em, là do cảm xúc yêu thương ùa về nên anh đã để em nghĩ rằng chúng ta có cơ hội quay lại. Nhưng khi về nhà, như một người đi qua giấc mộng mị được người khác thức tỉnh. Anh biết, mọi chuyện mãi mãi không bao giờ có thể quay lại được nữa. Vì, chúng ta đang sống cuộc đời hiện tại và đó mới là thứ thuộc về chúng ta. Anh và em… đã qua rồi.
Anh biết, mọi chuyện mãi mãi không bao giờ có thể quay lại được nữa.
Vì, chúng ta đang sống cuộc đời hiện tại và đó mới là thứ thuộc
về chúng ta. Anh và em… đã qua rồi. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhận được những tin nhắn mùi mẫn của em, nghe giọng em qua điện thoại, cảm giác duy nhất trong anh là sợ chồng em biết chuyện. Anh không phải sợ một sự đánh ghen mà sợ hạnh phúc gia đình em sẽ vì thế mà tan vỡ. Em không biết em đang hạnh phúc như thế nào đâu. Ánh hào quang của quá khứ làm em nghĩ rằng có thể mọi thứ sẽ tuyệt vời hơn khi chúng ta quay lại. Nhưng dù chỉ tiếp xúc với chồng em ít lần anh cũng biết, anh không thể làm người chồng tốt như chồng em.
Anh tắt điện thoại, ngừng liên lạc với em cũng là vì thế. Anh muốn em ngừng ảo tưởng, ngừng hi vọng về những điều viển vông. Em à, chúng ta đã từng yêu nhau, cũng đã từng mộng mơ về một tổ ấm nưng rồi chúng ta chia tay. Tự chúng ta chứ không ai khác ép uổng, vì thế chúng ta chẳng có thể hờn trách ai về điều đó. Ngày hôm nay có gặp lại, hãy vui mừng, hân hoan, thậm chí để cho chút nỗi nhớ chuyện cũ ùa về trong tâm tưởng, nếu muốn em cũng có thể mơ màng nghĩ về những gì đã qua trong vài tuần sau đó… Nhưng mọi chuyện nên dừng lại ở đó thôi em ạ.
Hãy trân trọng hạnh phúc mình đang có, đôi khi dành chút thời gian để nghĩ về
cuộc tình cũ cũng không sao nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng vứt bỏ đi
gia đình hiện tại để chạy theo một thứ đã qua em nhé.
(Ảnh minh họa)
Đừng bao giờ nghĩ rằng em bỏ chồng để quay về bên anh là cách chạy theo tình yêu đích thực. Không có thứ tình yêu đích thực nào lại được xây dựng trên nỗi đau của người khác, nhất là nỗi đau của những người đã và đang yêu thương ta. Hơn nữa, ngay cả khi em có quay về, anh cũng sẽ không bao giờ chấp nhận. Với anh bây giờ, em mãi chỉ là người con gái mà anh từng yêu, từng nghĩ sẽ lấy làm vợ và em được gọi tên bằng hai từ Tình cũ. Anh hoàn toàn không có ý định sẽ hàn gắn một điều vốn dĩ đã vỡ và không thuộc về mình.
Theo Ngoisao
Thiếu sex tôi đi ngoại tình
Lấy chồng đã hơn 3 năm, thời gian thì nghe có vẻ dài. Nhưng chỉ sau ngày cưới 1 tháng, chồng tôi đi nước ngoài tu nghiệp và tôi sống đơn côi ở nhà. Và rồi tôi ngoại tình vì ... thiếu sex.
Thật ra, nói tới phụ nữ ngoại tình, ai cũng lắc đầu ngán ngẩm. Đúng là, đã là vợ chồng, đã là người yêu thì không nên có tư tưởng phản bội nhau hay yêu người khác. Chuyện ngoại tình thì càng không thể chấp nhận khi đã có gia đình. Nhưng, dù không được tha thứ, tôi cũng mong mọi người đặt mình vào vị trí của tôi và có chút thông cảm khi tôi đã thực sự hối cải và dính sai lầm ngoại tình.
Tôi cưới chồng đã được 3 năm. Dù gọi là cưới nhưng ngay sau cưới 1 tháng, chồng tôi đã đi tu nghiệp nước ngoài. Và suốt thời gian ấy, chỉ Tết mới về một lần. 1 năm đầu, tôi cố gắng giữ gìn bản thân, cũng là tránh điều tiếng từ nhà chồng nên không bao giờ đi đâu khuya, cũng không đi chơi với bạn bè. Chỉ ở nhà lo lắng cho bố mẹ chồng, nhà chồng và thi thoảng có về nhà mẹ đẻ chơi. Nhưng cuộc sống như thế cứ thấy bí bách thế nào. Tôi cũng nhiều lần muốn được đi đâu đó nhưng đi với bạn bè thì ngại, còn đi mình thì không thể. Bố mẹ chồng cũng không đồng ý cho tôi làm thế.
Tết năm đó, chồng về. Vợ chồng gặp nhau mừng mừng tủi tủi. Tôi hạnh phúc vô cùng. Vì từ ngày cưới nhau, chúng tôi còn chưa có tuần trăng mật. Thời gian đó, chúng tôi đi chơi cùng nhau rất vui. Tôi yêu chồng nhiều hơn.
Nhưng những ngày vui ngắn ngủi lại nhanh chóng kết thúc. Tôi và chồng trở về với hai còn người ở hai đất nước xa xôi. Lại phải đợi 1 năm sau anh mới quay về bên tôi. Lần ấy, chỉ hi vọng mình có bầu, nhưng cuối cùng, đợi mãi cũng không có kết quả gì.
Tôi sống buồn tẻ vô cùng, chỉ khát khao được tâm sự tình yêu. Nhà chồng cũng không có đông anh chị em. Chỉ có bố mẹ chồng ở cùng với tôi, thế nên cuộc sống tẻ nhạt. Tôi đi làm, về nhà ở với bố mẹ chồng, chẳng ai nói chuyện gì vì các cụ già cả, đi ngủ sớm. Cứ 8 giờ là đã đi ngủ rồi. Thế nên, có lần, bạn bè rủ tôi đi cà phê tầm ấy, tôi buồn quá nên lại đi và các cụ cũng không hay biết, ngay cả khi tôi về nhà lúc khuya.
Nhiều lần như thế thành quen, sau khi bố mẹ chồng ngủ nghỉ, tôi thường ra ngoài chơi. Những cuộc hẹn hò, cà phê cà pháo cũng dày thêm. Tôi kết thêm nhiều bạn và vui chơi thoải mái. Nhận điện thoại của chồng xong tôi lại chơi, cũng chẳng ai hay biết gì. Bố mẹ chồng tôi cũng lành nên không để ý nhiều chuyện. Chỉ dặn dò tôi cố gắng đợi chồng về sum vầy.
Mấy tháng sau, tôi đã gặp một chàng trai trong đám bạn chơi cùng. Nói là chàng trai thì chẳng phải dù anh ta có trẻ hơn tuổi, nhưng cũng có gia đình, vợ con đàng hoàng. Chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào mà tất cả các cuộc nhậu nhẹt, hát hò, mọi người đều ghép tôi với anh ấy cùng một cặp, ngay cả khi chơi trò chơi. Thế là từ lạ thành quen, từ quen thành thích và rồi, chúng tôi phải lòng nhau lúc nào không hay biết.
"Khát sex" tôi đi ngoại tình khi chồng đi tu nghiệp
Mặc dù không muốn nhưng những đam mê thể xác cứ cuốn lấy tôi, tôi không thể nào cưỡng lại được. Tôi đã nghĩ chỉ dừng lại ở những cuộc hẹn, cuộc cà phê để quên đi nỗi buồn trống vắng. Nhưng cuối cùng, trước những lời ngon ngọt của anh ta, tôi đã dừng lại ở... nhà nghỉ. Nơi mà tôi và anh ta có thể hiểu rõ chân tơ, kẽ tóc của nhau. Một lần, rồi hai lần, tôi cứ cuốn vào vòng xoáy ấy. Ngay bản thân mình tôi còn thấy mình đê tiện, nhưng phải làm sao để dừng lại đây. Tôi vẫn về nhà, vẫn chăm sóc bố mẹ chồng, vẫn nhớ thương chồng, vẫn muốn được ở bên chồng và vẫn nói những lời ngon ngọt với chồng. Nhưng rồi, sau tất cả những việc ấy, tôi tìm tới anh, người đàn ông có thể sưởi ấm trái tim tôi, cho tôi giây phút mặn nồng ân ái mà tôi chỉ được hưởng trọn vẹn ít ỏi khi bên chồng.
Tôi cảm thấy mình tội lỗi vô cùng. Nhưng các bạn biết không. Tình yêu là một chuyện, tình dục cũng rất cần. Người bạn đời của mình đi xa, 1 năm mới về, còn người vợ ở nhà trước bao cám dỗ, không tài nào cưỡng lại được người đàn ông đó. Tôi đã hợp đồng với anh ta rằng, khi chồng tôi về, hai chúng tôi sẽ như người không quen biết. Anh ta đồng ý, vì như thế lợi cho anh ta nhiều. Anh ta còn có gia đình, vợ con, cũng không bao giờ vì tôi mà từ bỏ họ.
Thế là, tôi đã phản bội chồng như vậy. Tôi đã theo đuổi một bóng hình nhưng lại nhớ thương một người. Giờ tôi không biết mình nên làm gì. Tôi không dám chắc các bạn cũng như tôi, cũng không vượt qua được cám dỗ cuộc đời. Nhưng, tôi thật sự cảm thấy mệt mỏi, lo lắng, tôi thấy thiếu thốn về mặt sinh lý vô cùng. Có ai cũng như tôi không. Tôi đã sai phải không nhưng chồng tôi đi mãi mới về, tôi ở nhà cô quanh, sao có thể cưỡng lại được đây? Giờ tôi vẫn rất yêu chồng, chỉ mong chồng về bên tôi để tôi không còn phải giải tỏa nhu cầu bên ngoài nữa. Thật sự, tôi không muốn trở thành người đàn bà đê tiện chút nào.
Theo VNE
Bố mẹ "hành sự", con tưởng đánh nhau Hai vợ chồng mình đang làm "chuyện ấy", khi cao trào đang lên thì bỗng dưng đứa con 3 tuổi khóc mếu máo: "Bố ơi, bố đừng đánh mẹ nữa". Những sự cố cười ra nước mắt Xây xong nhà, vợ chồng Hiền dọn về nhà mới nhưng bé Nam (5 tuổi) nhất định không chịu về ở với bố mẹ vì đã...