Đừng tưởng yêu em mà dễ…

Theo dõi VGT trên

Trong một chiều mưa, tôi cãi nhau với người yêu. Cô ấy giận khi tôi hẹn hò cùng cô ấy mà đi dép lê, mặc quần sóoc lửng và áo phông, cô ấy thích tôi phải sang trọng và hợp thời hơn.

Tôi nói cô ấy thích con người tôi hay là quần áo của tôi?

Cô ấy hỏi tôi:

Anh có thích cà phê không?

Có. Tôi trả lời

Anh thích cà phê nâu và cả cà phê đen.

Đúng! Tôi khẽ đáp.

Vậy nếu mang cho anh một tách cà phê xanh nè, anh có dám uống không? Anh sẽ ái ngại và gọi bồi bàn đổi lại đúng không? Vậy thì em cũng thế thôi, em thích anh, như anh thích cà phê. Nhưng khi anh xanh nè… thì em cũng ái ngại.

Anh có xanh nè đâu?

Với em, bây giờ anh là thế…

Và chúng tôi kết thúc cuộc cãi vã bằng cách cô ấy bỏ ra về, còn tôi rẽ vào một quán cà phê gần đó, tôi gọi cà phê đen không đường, dù bình thường tôi chẳng thể nào uống nổi, nhưng hôm nay, tôi lại thấy nó có vị thật dễ chịu.

***

Cô ấy không phải là tiểu thư đài các nơi đô thành, cô ấy là mối tình đầu của tôi từ thời thơ ấu. Tôi và cô ấy thân quen từ thời tóc rối, quần cộc, lem luốc vô tư. Lớn lên bên nhau, học cùng nhau và yêu nhau như một lẽ tự nhiên.

Ngày trước, cô ấy chẳng chê tôi quần cộc dép tổ ong, chẳng chê tôi đầu tóc rối bù, chẳng chê tôi ăn uống xuề xòa, bỗ bã… Ngày ấy, khi tôi đọc thơ Lưu Minh Vũ: “Ngày tôi sinh đúng ngày đông dạo ấy, Đồng nứt chân chim trơ ngốc nhọc nhằn, Tôi lớn lên vui đùa cùng rơm rạ, Để đôi khi em giận những cục cằn”… Cô ấy hôn tôi nói: Cục cằn em vẫn yêu! Còn bây giờ cô ấy bảo: Anh chỉ biện hộ, bảo thủ, cổ hủ, không hợp thời…Con người ta sống phải lớn lên và hoàn thiện hơn.

Có lẽ là cô ấy đúng, tôi nên sang trọng hơn khi đã là trưởng phòng kinh doanh của một công ty lớn, còn cô ấy là trợ lý giám đốc nên phải sành điệu và hợp thời hơn là lẽ đương nhiên rồi. Trong khi cô ấy thay đổi tới chóng mặt thì tôi vẫn cổ hủ và trì trệ. Có lần, cô ấy giận tím mặt khi tôi tới đón cô ấy ở công ty bằng con wase cũ kĩ của tôi. Cô ấy đã coi như không quen tôi, vẫy taxi và bỏ đi một cách dửng dưng, tôi đứng chưng hửng nhìn theo chiếc xe có cô ấy!

Sau hôm đó, cô ấy nằng nặc đòi tôi đổi xe, nhưng tôi không thích vì cái wase này là chiếc xe tôi mua được bằng số tiền tôi dành dụm kiếm được từ những ngày đầu đi làm thêm khi còn là sinh viên. Nó bên tôi những lúc tôi khó khăn nhất. Cũng giống như cô ấy. Tôi đã nhủ lòng mình, ngoài bố mẹ ra, có hai thứ tôi không bao giờ có quyền được từ bỏ khi mình đã trở nên giàu sang, đó là cô ấy và chiếc xe này! Nhưng bây giờ cô ấy nằng nặc đòi tôi phải từ bỏ nó. Tôi buồn! Nếu như bạn có thể từ bỏ một thứ mà mình đã nhủ lòng là không bao giờ, thì có nghĩa, bạn hoàn toàn có thể bỏ thứ tiếp theo nào đó, vào cuối cùng, bạn sẽ nhận ra rằng, trong cuộc đời mình, không có thứ gì là vĩnh viễn, mọi thứ đều có thể thay đổi ngay cả chính bản thân mình! Tôi chợt nghĩ: có lẽ đó là thứ cô ấy muốn, thay đổi tôi hoàn toàn cho hợp thời!

***

Tôi không có thói quen la cà quán xá, những khi rảnh, tôi thích tìm một chỗ nào đó yên tĩnh và một mình, sở thích đó có từ khi Hảo, người yêu tôi không còn thời gian để ríu rít bên tôi như thời còn là sinh viên nữa. Vòng xoáy công việc, cuộc sống và tham vọng, dường như đã cuốn cả hai chúng tôi theo hai con đường khác nhau, càng ngày tôi càng thấy cô ấy chạy xa tôi hơn và tôi cũng nhận ra, chính tôi cũng không còn giống tôi của những ngày xưa nữa.

Đừng tưởng yêu em mà dễ... - Hình 1

Sau hôm đó, cô ấy nằng nặc đòi tôi đổi xe, nhưng tôi không thích vì cái wase này là chiếc xe tôi mua được bằng số tiền tôi dành dụm kiếm được từ những ngày đầu đi làm thêm khi còn là sinh viên. (ảnh minh họa)

Không phải caffe Wifi sang trọng, chỉ là một quán nhỏ ven sông trong lành và dễ chịu. Không gian yên tĩnh và sâu lắng nằm bên cạnh một thành phố ồn ào, hoa lệ không phải là dễ tìm. Nhưng tôi đã tình cờ tìm thấy nó chính vào cái hôm mà tôi và Hảo cãi nhau. Và thế là, có những khi tôi trốn cả những cuộc hẹn mệt nhoài với người yêu để tới nơi này. Chỗ ngồi quen thuộc của tôi là một chiếc bàn nhỏ, một chiếc ghế mây thanh nhã và đặc biệt là dưới một bụi tre ngà vàng óng.

Có khi tôi làm công việc của mình, có khi chẳng làm gì, chỉ là cho lòng mình đôi phút bình yên, cho trái tim lắng lại, và cho tôi có khoảng thời gian là chính mình, chàng trai nhà quê mộc mạc và giản đơn.

Trời mưa, cái mưa mùa thu phất phơ, không đủ làm ướt ai nhưng khiến cho đôi vai đôi lần run rẩy. Quán vắng người, không mấy ai đi uống cà phê lúc sáu rưỡi tối. Thỉnh thoảng những giọt mưa theo lá rơi xuống tóc tôi. Nhưng tôi mặc kệ. Sau một ngày dài, tôi mệt nhoài vì những kế hoạch kinh doanh, những con số về lợi nhuận và tiền bạc, cuộc sống của tôi dường như chỉ quay quanh những thứ ấy, ngay cả người tôi yêu, khi ở bên cô ấy, cô ấy cũng không ngừng tra tấn tôi về những thứ có liên quan tới chúng.

Áp lực về công việc và tình yêu khiến tôi rệu rã và kiệt sức, tôi cảm thấy như mình là một kẻ thực sự lạc lõng với cuộc sống hiện tại của chính mình. Nên tôi trở nên lười biếng ngay cả khi nghỉ ngơi, tôi như cây héo khô ủ rũ, tôi không muốn tránh những hạt mưa ấy nữa.

Nhưng tôi chợt nhận ra xung quanh trời vẫn mưa, chỉ riêng chỗ tôi ngồi là không, tôi nhếch môi cười: Thấy chưa, tới trời cũng chẳng ưa mình! Mưa cũng tránh mình ra! Tôi giật mình khi có người đáp lại lời tự trào của mình: Không phải đâu, là em đang ưu ái khuyến mại cho anh đó!

Nụ cười ấy, sáng hơn bất cứ ánh sáng nào tôi gặp và tiếng cười ấy trong hơn tất cả những giọt nước tinh khiết vỡ òa và đôi mắt ấy, như một rừng thu, tôi chưa bao giờ gặp một đôi mắt nào nâu như thế, mênh mông tới chơi vơi… Thoáng một chút bàng hoàng, tôi nhận ra em là cô gái hàng ngày vẫn pha và mang cà phê cho tôi, nhưng chúng tôi chưa bao giờ bắt chuyện với nhau và chưa bao giờ em mời tôi, chưa bao giờ em chúc tôi và chưa bao giờ tôi nhìn vào mắt em. Tôi chỉ nhìn trời, tôi nhìn vào những thứ khiến tôi mệt mỏi và tìm kiếm những thứ không có hoặc khó tồn tại trong đời này…

Đừng tưởng yêu em mà dễ... - Hình 2

May mà em không nói: trông anh như đống rác. Rơm rạ có lẽ vẫn lịch sự quá chăng? Nhưng khi nhìn thấy em tươi cười với người khác bên cạnh thì ngay lập tức tôi thấy vô cùng giận dữ.(ảnh minh họa)

Chỉ là chưa bao giờ tôi nhìn em thôi, nên giây phút nhận ra em như thể cái phút giây người ta nhớ ra một người nhưng không nhớ tên. Rồi trong một buổi chiều nào đó, khi đang ngồi một mình ta lại chợt nhớ ra, thích trí và vỗ đét một cái vào đùi, cười ha hả: Nó tên thế mà mình quên khuấy đi mất. Thì ra là em! Đơn giản thế thôi!

Có lẽ những gì tôi biểu cảm trước em thú vị quá hay sao mà em che miệng cười. Em bỏ đi khi để lại cho tôi một câu bất hủ: Nhìn anh như đống rơm rạ vậy!

May mà em không nói: trông anh như đống rác. Rơm rạ có lẽ vẫn lịch sự quá chăng? Nhưng khi nhìn thấy em tươi cười với người khác bên cạnh thì ngay lập tức tôi thấy vô cùng giận dữ. Tôi nghĩ: Nếu như kể về tuổi tác thì tôi cam đoan là em đã không lễ phép với người hơn tuổi, nếu kể về vai trò thì là em thất lễ với Thượng đế, nếu kể về mối quan hệ xã giao thông thường thì em thật là vô duyên… Nếu như kể về mức độ quen biết thì em thật là suồng sã… Nếu như kể về… Tôi cứ thế ngồi mà lẩm nhẩm nghĩ về cái tội của em vừa gây ra với tôi.

Và rồi cả buổi tối tôi không sao ngủ được vì muốn trời sáng tới công ty kiểm tra lại xem sao.Vừa mới tới trước cửa, cô lễ tân xinh đẹp đã cười chào tôi: Chào sếp, hôm nay anh đẹp trai hơn hôm qua! Thấy chưa, rõ ràng là nhầm. Đáng nhẽ ra tôi phải ghi lại lời cô lễ tân mới đúng. Nhưng qua mất rồi mới nghĩ ra.

Cả phòng kinh doanh đã có mặt, tôi khẽ vẫy tay Vân, cô nhân viên xinh đẹp và trẻ nhất phòng. Vân tươi cười:

- Anh gặp riêng em có chuyện gì?

- À, tôi có chút chuyện riêng muốn hỏi cô.

- Vâng, anh cứ hỏi đi. Vân hào hứng, nhiệt tình.

- Cô, cô thấy tôi thế nào?

Sau câu hỏi của tôi thì Vân bật cười:

- Anh tài giỏi, đẹp trai, phong độ ngời ngời… dạo này chị Hảo lại phàn nàn gì về anh à? Biết ngay mà, con cá bắt được là con cá bé, nhưng anh yên tâm, lọt sàng xuống lia, vẫn còn em đấy… trong khi Vân liên tục phát thanh thì tôi chán nản bỏ vào phòng riêng.

Tôi ngồi một mình trong văn phòng thở dài: Có lẽ em nói đúng! Quanh tôi toàn bọn nịnh nọt! Tôi bỏ áo vest nới lỏng cà vạt cho dễ thở. Không khí trong phòng kín luôn khiến tôi cảm thấy ngột ngạt vô cùng.

Tôi nhớ là mình thích những cánh đồng thẳng cánh cò bay ở quê tôi, tôi thích những bờ đê dài nằm yên như một chú trăn không lồ lành tính nhưng mạnh mẽ, tôi thích những buổi cùng lũ bạn nhảy xuống con sông Luộc cuồn cuộn chảy để lặn ngụp thỏa thích, tôi thèm cái cảm giác buổi tối rủ nhau đi ăn trộm ngô rồi lên bờ đê ngồi nướng ăn…

Tháng mười ngày ấy như mênh mông hơn, mùa thu những ngày ấy như trở lại mới ngày hôm qua trong trẻo và sinh động vô cùng. Vậy mà lâu nay sao tôi lại có thể quên đi những điều đó? Tôi quen một mùa thu với ánh trăng vàng vọt bởi những ánh đèn pha, với những buổi chiều chật trội, chậm trãi bơi trên những con đường đông nghẹt và tắc thở bởi mùi xăng xe, những tiếng ga đều đều mệt mỏi, những khuôn mặt phờ phạc… Và ngày nào, tôi cũng ngoan ngoãn ngồi trong căn phòng hơn chục mét vuông, thở bằng thứ không khí đông đặc ấy… Đời người giới hạn hay không giới hạn chỉ là do mình tự lựa chọn và chịu trách nhiệm về nó. Liệu tôi có thể sống suốt đời với cái trách nhiệm nặng nề này hay không?

Video đang HOT

***

Tôi bắt chuyến xe sớm đầu tiên để về quê, không biết có phải cái câu nói kia của em không, mà tự dưng tôi thấy nhớ quê tới điên cuồng. Tôi cảm thấy như, chỉ cần chậm một giây nữa thôi là tôi có thể chết ngạt ngay tức khắc trong chính căn phòng từng là mơ ước và niềm tự hào của tôi. Tôi nhớ tháng mười, tôi nhớ mùa thu quê tôi, nhớ những ngày trong lành như sương sớm và tươi mới hơn bình minh ấy…

Trên xe, chỉ còn một ghế trống và trên ghế kẻ khuấy động cuộc sống của anh đang ngồi đó và hăng say ngắm xe trên phố. Cứ như kiểu em ấy lần đầu thấy ô tô, xe máy vậy. Nhưng chợt nhớ ra câu nói hôm nào khiến tôi thấy bực mình. Tôi không muốn ngồi gần một kẻ như thế, hơn nữa xét cho cùng, nếu tính về nhan sắc thì quả thật là em chẳng hấp dẫn tôi chút nào. Còn nếu xét về thái độ, thì em không đáng được hưởng niềm vui sướng khi được ngồi cạnh một người đàn ông tuyệt vời như tôi. Không hiểu sao, tôi lại tự nhận mình là một người đàn ông tuyệt vời trước em nhỉ?

Tôi còn đang cười ngây với cái ý nghĩ kỳ cục của mình thì bị anh phụ xe kéo tay nhét vào bên cạnh em! Sau đó anh ta còn cẩn thận hỏi tôi tới hai lần: Anh về Hưng Yên à? Và hai lần tôi đều gật đầu. Có lẽ anh ta nghĩ tôi là người ở quê lên phố, chứ nhất định không thể là người ở phố về quê! Người ta nhìn nhau qua quần áo, giày dép, bề ngoài…thời nào chả thế! Tôi khẽ thở dài. Ấy vậy mà cái kẻ ở bên cạnh thì chẳng thèm quay sang nhìn tôi lấy một lần. Chợt tôi thấy mình giận hờn như chàng trai mới lớn vậy.

Tôi nhắm mắt để có thể cảm thấy thời gian trôi nhanh hơn. Khi người ta không mong thì mọi thứ sẽ đến nhanh hơn, còn khi mong thì mọi thứ dường như tới lâu hơn, khắc khoải hơn. Nhưng vài phút sau hình như vai tôi cứ nặng dần, nặng dần và rồi nặng thật sự. Em đã ngủ ngật trên vai tôi thật ngon lành. Tôi nhìn em trong vài phút, suy nghĩ xem có nên đẩy cái đầu ấy ra khỏi vai mình hay không?

Còn đang suy nghĩ, thì tôi cảm thấy như có người đang nhìn mình, tôi ngẩng lên thì thấy một anh chàng tầm tuổi em, đưa tay lên miệng khẽ ra hiệu là tôi im lặng, đừng ồn ào: Anh cho bạn gái em ngủ nhờ tí!

Tôi không nói được lời nào, miệng vẫn không khép lại nổi. Anh chàng còn nháy mắt anh cười rồi quay lên. Tôi nghĩ thầm: Không chỉ có cô nhóc này kì lạ mà cả chính người yêu cô ta cũng không thật bình thường. Hay là hôm nay, trên chuyến xe này,toàn người kì lạ như cô ấy!

Mà tại sao họ không ngồi cùng nhau khi mà bên em vẫn còn chỗ trống? Nếu cứ suy nghĩ về em thể nào tôi cũng điên lên mất. Vì thế, tôi tìm cách giảng hòa với đầu óc của mình và dần chìm trong giấc ngủ. Bên vai cũng không còn cảm thấy nặng nữa, mà chỉ còn cảm giác ấm áp của một người con gái đang kề sát bên tôi. Mùi hương con gái trong trẻo, thanh khiết ấy khiến tôi dễ chịu vô cùng. Nó khác hẳn mùi nước hoa nồng nặc trên người Hảo bây giờ.

Tôi tỉnh dậy bởi tiếng hét của ai đó. Trước mắt tôi là một cái đầu rối bù, nước miếng vẫn còn trên khóe miệng. Tôi nghiêm nghị: Em lau nước miếng đi. Anh chàng ngồi nghế trên vội vã lấy tay quẹt ngang miệng em một cái, còn em vẫn không ngừng nhìn tôi.

Sao tôi lại ngồi cùng anh?

Cô vừa mới chui vào đống rơm nhà tôi ngủ đấy!

Những người ngồi trên xe cười khúc khích, em lườm tôi một cái mà tôi thấy mình cháy hết cả mặt. Bạn trai kéo em xuống xe như sợ em có thể gây án mạng vậy!

Hóa ra, cô ấy ở trong đê còn nhà tôi ngoài đê. Không ngờ cô ấy lại cùng quê tôi. Đúng là con gái quê mình, thật khó hiểu! Yêu cũng thật kỳ lạ. Nhưng không giống Hảo của tôi, bây giờ cô ấy cái gì cũng đòi hỏi sự hoàn hảo, còn tôi, mãi là chàng trai quê “cục cằn”, dù có khoác lên mình một chiếc vỏ bọc khác thì cũng không thể khác được.

Quê tôi đây rồi, tháng mười, tôi lại về quê, tháng mười hanh hao và nứt nẻ, tháng mười mênh mông hơn bất cứ tháng nào trong năm. Những cánh đồng ngô xanh ngút ngàn, những ruộng éo cũng đã mọc xanh hòa vào cùng màu xanh của cuộc sống, con sông Luộc cũng trở nên hiền hòa hơn sau mùa bão gió, những chú bò hiền lành ngặm cỏ ven đê, còn lũ trẻ thì cũng nhau thả diều, nghe trong gió tiếng sáo bay vi vút…

Cuộc sống! Đây mới chính là cuộc sống của tôi, cuộc sống đã nuôi tôi lớn và cho tôi biết yêu. Thứ rung động của một chàng trai khi nào cũng mãnh liệt nhưng thầm lặng hơn! Tôi chợt thấy mình như đứa trẻ mười tuổi vậy. Nếu như thời gian có thể giúp con người hoàn thiện hơn thì thời gian cũng thật khắc nghiệt khi lấy đi của chúng ta quá nhiều thứ mà đôi khi chúng ta không biết.

***

Tôi lại gặp em trên chuyến xe đi, oan gia thì dễ gặp tri kỉ mới khó tìm. Tôi thở dài, nhưng không phải vì ngao ngán mà vì không biết còn chuyện gì sẽ xả ra với tôi khi ở gần em. Không lẽ, tôi còn có cả một chút hồ hộp lo lắng nên mới thở thật dài để lấy tinh thần? Ý nghĩ của cái thở dài nhiều khi cũng khác nhau lắm đó.

Lần này thì em chủ động tới ngồi cạnh tôi vì tôi lên xe trước. Em bắt chuyện tôi, nhưng mà như là khiêu khích tôi vậy:

Không ngờ lại cùng quê với anh!

Như thể làm em mất mặt lắm không bằng?

Mặt tôi trông dễ mất như thế à?

Tôi chả biết nói sao nên đánh trống lảng:

Người yêu em không đi cùng em à?

Người yêu nào?

Cái anh chàng lau miệng cho em ấy!

Không hiểu sao tôi lại nhớ đến và nói ra chi tiết ấy chứ không phải chi tiết như anh ta ngồi ở phía trên cô ấy hay là anh chàng xuống cùng cô ấy…

À…

Em “à” một tiếng ra bộ đã hiểu, rồi thản nhiên:

- Tôi cho đi tàu bay giấy rồi!

Tại sao? Hai người cãi nhau à? Tôi tò mò.

Không, là dám để tôi ngủ trên vai người lạ!

“Trời đất” suýt chút nữa thì tôi thốt lên như vậy. Không lẽ thời thế thay đổi hết rồi. Người ngoại tình không có tội, kẻ có tội là nhìn thấy người ta ngoại tình mà không ngăn cản. Nếu như lấy em làm vợ, thì tôi nguy mất. Không hiểu sao tôi lại nghĩ như thế!

Tôi chợt có cảm giác mình muốn biết mọi thứ về cô gái này. Quả thật nếu được biết mọi thứ về em thì hẳn sẽ có vô vàn những chuyện thú vị mà tôi không thể tưởng tượng được. Tôi lại gợi chuyện:

Em là sinh viên à?

Vâng, anh là ăn xin à?

Tôi đang há mồm, cái tư thế vô cùng mất lịch sự, nếu Hảo của tôi mà nhìn thấy chắc chắn là tôi sẽ nghe cằn nhằn suốt cả tuần mất! Còn cô gái này thì nhìn tôi cười:

Tôi đùa anh thôi. Không anh chàng ăn xin nào lại đẹp trai như anh đâu! Răng anh đẹp đấy!

Tôi cố tình cười hở rằng như muốn chứng minh ràng cô ấy hoàn toàn đúng. Hôm ấy, chuyến xe buýt nhanh kinh khủng, tôi cứ tưởng thể nào bác tài cũng bị cảnh sát giao thông phạt vì chạy quá tốc độ nhưng mà chờ mãi chả thấy gì, chỉ thấy mình phải xuống trước khi mình muốn mà thôi!

Tôi nhận ra, tôi háo hức với mọi thứ khác hẳn ngày thường, cải vẻ ủ rũ bay đâu mất, tôi cảm thấy cuộc sống này thú vị vô cùng. Tôi như chàng trai ngày đêm mong mình lớn và hôm nay tôi nhận ra mình vỡ giọng, ôi, cái giọng nói của một người đàn ông nó khiến cho tâm trí một cậu bé cảm thấy tự hào và vui sướng vô cùng, tới mức cậu ấy cứ hát suốt ngày những bài có những đoạn cao vút. Nếu như cuộc sống của bạn xuất hiện một người thú vị, nghĩa là bạn thật may mắn biết nhường nào vì chính người ấy mang đến cho bạn những màu sắc vô cùng sinh động và bất ngờ, khiến chính bạn cũng phải háo hức với cuộc sống!

Suốt đoạn đường về nhà, tôi tự hỏi mình: Điều gì làm mình vui nhất? Đó là khi ở bên cô ấy. Điều gì làm mình bất ngờ nhất? Đó là khi ở bên cô gái ấy. Điều gì làm mình tự tin nhất? Đó là khi ở bên cô ấy. Và ai làm mình cười nhiều nhất? Đó là khi có cô ấy ở bên… Tất cả những câu hỏi, tôi chỉ có một câu trả lời!

***

Hảo ngồi chờ trong căn hộ của tôi, của phòng mở là tôi biết ngay, một cô gái xinh đẹp ngồi đó, hấp dẫn và ngọt ngào, nhưng tôi lại thấy tâm trạng trở nên căng thẳng. Tôi quẳng đồ xuống đất và ôm hảo vào lòng: Anh nhớ em chết được! (Kì lạ là đàn ông luôn trang bị cho mình sự lừa dối hoàn hảo khi phải đối mặt với những tình huống như thế này, và tôi cũng có nó). Tôi cứ tưởng nàng sẽ nhiệt tình mà trao tôi một nụ hôn nồng nàn, nhưng Hảo đẩy tôi ra, mặt mũi cau có:

Người anh toàn mùi mồ hôi và xe buýt. Sao anh lại đi xe buýt mà không thuê xe đi?

Tôi thở dài, uể oải ngồi xuống ghế:

Anh thấy mệt rồi. Em đợi anh có việc gì không?

Tại sao anh biến mất mà không nói cho em biết? Anh có biết sếp giận tới mức nào không? Anh có biết cuối tuần rồi có buổi kí kết hợp đồng quan trọng không? Không những thế, anh còn tắt điện thoại. Anh còn định sống trên mây trên gió tới bao giờ hả Dương? Anh muốn thành cái gì trên mảnh đất này? Em thấy mệt mỏi lắm rồi!

Đừng tưởng yêu em mà dễ... - Hình 3

Tôi suy nghĩ một lát rồi hỏi lại em, vì quả thật, tôi không biết mình yêu người yêu mình như thế nào nữa. (ảnh minh họa)

Anh cũng mệt rồi, cả hai chúng ta cùng nghỉ đi em. Em cũng nghỉ đi được không?

Hảo nhìn bộ dạng tôi với vẻ mặt khó chịu rồi nàng đẩy cửa giận giữ ra về. Chỉ còn lại tôi trong mớ hỗn loạn của riêng mình.

Yêu một người là như thế nào? Yêu một người có thể là vĩnh viễn yêu người ấy hay không? Bất kể mọi thứ có thay đổi, ta vẫn yêu người ấy! Tôi vẫn yêu Hảo chứ? Tôi tự hỏi mình và băn khoăn muốn tìm cho mình một câu trả lời. Không lẽ bao nhiêu năm yêu nhau chúng tôi vẫn chưa thực sự hiểu hết về con người của nhau sao?

***

Tìm kiếm một niềm vui mới khi niềm vui cũ đã đi, nhưng nếu như tìm kiếm một người mới khi người cũ vẫn còn thì có lẽ tôi đã là kẻ phản bội, bạc tình. Xong, vẫn không thể kiềm chế đôi chân tự tìm tới nơi này, ngồi uống cà phê và nhìn em làm việc. Thế thôi mà lại thấy cuộc sống nhẹ nhàng và sinh động hơn.

Khi vắng khách, em lại tới thăm tôi và nói vài câu gì đó khiến tôi cười nghiêng ngả. Có lần em hỏi tôi:

Anh có người yêu rồi đúng không?

Ờ. Tôi khẽ đáp

Anh yêu người yêu anh như thế nào?

Tôi suy nghĩ một lát rồi hỏi lại em, vì quả thật, tôi không biết mình yêu người yêu mình như thế nào nữa.

Thế em yêu người yêu em như thế nào?

Như một kẻ ăn xin đói khát đứng nhìn con ngỗng quay vàng ươm, thơm nức qua một chiếc cửa kính dày cộp trong một buổi tối giáng sinh rét mướt…

Tôi cứ như một đứa trẻ đang há mồm ngồi nghe bà kể một câu truyện cổ tích hấp dẫn dài trong một câu dài chưa có dấu chấm vậy. Tôi trả lời em với cái vẻ ngây ngây của mình. Bởi những gì em nói nó ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Ờ, có vẻ thú vị ha!

Anh chưa trả lời nha!

Ờ, anh yêu người yêu anh tới mức tất cả những người phụ nữ đẹp qua trước mặt anh đều là ngỗng hết!

Dù sao chúng ta cũng có một điểm chung: rất chú ý tới ngỗng!

Em khẽ nhún vai rồi bỏ đi. Tôi ngồi lại như một kẻ ngây ngô! Không hiểu ý em là sao? Tôi thiếu nhạy cảm hay vì em quá sâu sắc? Thật là lạ, hình như đôi mắt nâu ấy nhìn tôi như oán trách, sao em lại dành cho tôi ánh mắt ấy? Tôi chợt nhớ có ai đó đã đọc cho tôi nghe: những người da trắng mắt nâu, bỏ đi thì tiếc, nhìn lâu thì thèm? Không lẽ tôi thèm em? Thèm em hay thèm cà phê? Bỗng chợt ý nghĩ ấy hiện lên trong đầu tôi rồi cứ quẩn quanh ở đó không chịu đi, quản quanh cả trong giấc mơ dài đêm ấy!

Còn anh chàng người yêu của em, tôi chợt nhận ra có vẻ như anh chàng không hấp dẫn tới mức được em ví như một con ngỗng quay đặt trong tủ kính của nhà hàng trong khi em chỉ là một hành khất đói khát trong một đêm giáng sinh rét mướt. Tôi nghĩ em có thể xé xác anh chàng ra ăn bất cứ lúc nào ấy chứ! Vậy người mà em thèm được ăn ấy là ai?

***

Hảo tới gặp em và cô ấy tới gặp cả tôi. Tôi không biết Hảo nói gì với em, nhưng cô ấy bảo tôi mãi mãi là thằng ngu. Ờ, thế mà cô ấy yêu một thằng ngu mãi mà không biết. Cô ấy dành cho tôi mọi thứ tốt nhất thì tôi lại toàn đi lựa chọn những thứ ngược lại. Cô ấy, không thể chấp nhận một thằng khùng như tôi, nếu không, cô ấy sẽ điên mất. Tôi yên lặng nghe Hảo nói, và bình yên để Hảo đi. Như cô ấy mong muốn. Nhưng trước khi đi cô ấy bảo: em đã nói với cô bé ấy rằng:

Em đã có bầu với anh và hãy tránh xa anh ra!

Đàn bà là thế, độc quyền, chiếm hữu và ghen tỵ. Người đàn ông cô ấy không muốn, nhưng người khác đừng hòng mà có thể có, nhất là người yêu người đàn ông ấy. Nhưng chả biết em có yêu tôi không? Đàn bà luôn nhạy cảm, nghĩa là Hảo đã nhận ra là em yêu thích tôi. Trong lòng tôi có một cảm giác vui sướng kì lạ, chỉ muốn hét lên cho vỡ toang lồng ngực. Đúng là Hảo luôn thông minh hơn tôi. Điều này tôi chưa bao giờ dám phủ nhận.

Tôi lao tới quán cà phê, cứ ngỡ thế nào em cũng khóc lóc khổ sở, hay sẽ ngồi co ro ở một góc nào đó trong quán, em sẽ ngước đôi mắt đỏ sọng nhìn tôi căm hận… nếu như em yêu tôi thật như Hảo nói.

Vậy mà khi tới nơi, em đang tung tăng đi lấy một ly cà phê nâu, một đĩa hạt dưa và ngồi ung dung nhấm nháp. Tôi đứng thêm vài giây để trấn tĩnh sự hụt hẫng của mình. Tôi hỏi: Hảo tới gặp em à? Em tỉnh queo: vâng, người yêu anh đẹp thật! Ờ! Tôi chán nản. Này, sao cái vẻ mặt của anh lại như thế hả? Không lẽ bây giờ anh cũng nhìn em giống con ngỗng hả? Tôi khẽ giật mình: à, cái đó em vẫn nhớ à? Vâng! Em lạnh lùng.Tôi liền trả thù: Nhưng mà em có phải là đàn bà đẹp đâu, anh nhìn em vẫn là em thôi! Chả ra được cái gì!

Chợt em im lặng, im lặng mãi, tôi thấy dài như cả thế kỉ vậy. Vừa mới cười mới nói, ngay lập tức lại như hờn như dỗi?! Tôi thấy mình vô duyên như bù nhìn, chả biết làm sao có thể phá bỏ cái không khí im lặng này! Và rồi lại là em lên tiếng, cái sự lên tiếng khiến lòng tôi vỡ loảng xoảng: Là anh đã ngủ cùng cô ấy sao? Tôi muốn thử em nên gật đầu.

Khi em ngẩng lên nhìn tôi, đôi mắt nâu như lửa cháy, lại như có nước long lanh. Tôi hỏi như một đứa trẻ mắc lỗi:

Em khóc à?

Không. Anh chưa hỏi tên em đó

Ờ, vậy tên của em có thể nói cho anh biết không? Tôi hỏi em như cái máy.

Vì thích mưa, nên em thích tên mình là Vũ! Em tên Vũ!

Còn anh là Dương.

Tôi nói như cây nương theo gió. Một người đàn ông ba mươi có thể bối rối tới mức ấy trước một cô gái hai hai tuổi không? Vậy mà tôi như một chàng trai mười chín tuổi và lần đầu biết yêu vậy. Mới mẻ, lạ lẫm và hồi hộp!

Em nói nhưng không nhìn tôi:

Là anh cần em, nếu không anh sẽ héo hắt mà chết!

Đúng rồi! Tôi nói như reo lên.

Nhưng em cũng cần anh, nếu không em cũng chết vì ngập úng mất!

Đúng thế! Tôi vui mừng.

Vậy là em đã tỏ tình với anh rồi, tỏ tình khi biết anh đã ngủ với người đàn bà khác.

Và rồi em bỏ đi giữa khi trời đổ mưa, cơn mưa mùa đông mà sao hối hả như mùa hạ, tôi không kịp giữ em lại nên phải đuổi theo em. Có lẽ cả đời này, tôi luôn phải đuổi theo em, vì chẳng biết lúc nào em sẽ chạy, và luôn phải đoán ý em vì chẳng biết em sẽ nói gì, và sẽ suốt đời yêu emtrong hồi hộp vì chẳng biết em sẽ đáp lại ra sao… Có lẽ em nói đúng, chúng tôi sinh ra là để cho nhau. Tôi điềm đạm để cho em nông nổi. Em bồng bột để cần tôi chín chắn. Em hờn dỗi là để tôi kiên nhẫn dỗ dành… Ôi và em là gì trong đời này, tôi cũng nguyện là thứ cần thiết nhất của em…

Cuối cùng thì tôi cũng đuổi kịp em, không ngờ em lại chạy nhanh tới vậy. Tôi hỏi em:

Em khóc à?

Không!

Em lắc đầu rồi nhìn tôi:

Anh định bắt cá hai tay đấy hả đồ khốn, đồ xấu xa!

Này, em có biết, xúc phạm người khác là có thể bị kiện không hả?

Tưởng anh hiền lành như rơm rạ, tưởng anh tử tế con nhà lành, thế nên tôi mới… ai ngờ cũng là hạng Sở Khanh!

Này, nhóc con, chưa học gì về sức khỏe sinh sản phải không? (Trời đất, sao tôi thấy mình tự tin đến thế), có muốn anh dạy không? Ai bảo em ngủ cùng là làm chuyện đó hả? Nếu vậy, theo cái đầu óc đơn giản của em, thì em cũng ngủ cùng anh rồi đó! Anh bắt đền vì là em chủ động hết đó nha!

Tôi thích thú quan sát khuôn mặt em, sinh động vô cùng. Em kéo chiếc cặp to của mình, lấy ra chiếc ô, em nhìn tôi bình thản:

Tin anh! Nhưng… đừng tưởng yêu em mà dễ nha!

Sao? Khó như thế nào?

Anh biết bơi không? Biết nặn pháo đất không? Biết chơi khăng, chơi vút không? Biết chơi ăn cam ăn quýt không? Biết chơi bắn nhau không? Biết nhảy dây, cướp cò không….??

Anh, anh chỉ biết chơi ăn cam ăn quýt thôi, còn lại, anh quên mất rồi!

Vậy thì anh học đi đã! Đừng tưởng yêu em mà dễ nha!

Trời đất, quả thật, suốt đời này, tôi sẽ vì em mà đau tim tới chết.

Theo Khampha

Thấy tôi có bầu con gái, anh biến xới luôn

Anh trơ trẽn bảo tôi phá thai, sao anh không bảo tôi sinh xong rồi sinh cho anh một thằng cu nữa.

Là tôi sai, tội lỗi này do tôi gánh chịu vì tôi quá tin lời người đàn ông bội bạc. Bằng tuổi này rồi, tuổi mà bạn bè có con cái đề huề hết rồi mà tôi lại còn bị một người đàn ông lừa gạt. Tôi thật không hiểu lúc đó mình suy nghĩ như thế nào mà lại đồng ý chấp nhận chuyện có con với anh ta.

30 tuổi, tôi chưa có người yêu. Sốt sắng, lo lắng đan xen với cảm giác sợ hãi, tôi sợ tuổi xuân qua nhanh, sợ già rồi không có ai lấy rồi chẳng thể có con. Bạn bè bảo, già rồi sinh con khó mà khi đó, tôi còn chưa có người yêu. Nhìn bạn bè con cái lớn khôn, chồng con giàu có sang trọng, tôi chạnh lòng vô cùng. Cũng chỉ ước mình có được một tấm chồng cho ra trò, có được người đàn ông yêu thương mình hết lòng là được. Nhưng mà ông trời lại run rủi thế nào cho tôi gặp anh, người đàn ông có vợ....

Ngày đó, tôi yêu anh si mê. Tình yêu mới đến cũng là do tôi nóng vội không tìm hiểu kĩ nên đã đặt hết sự chân thành nơi anh. Được gần nửa năm, tôi hoang mang khi biết tin anh có vợ. Lúc này, mọi thứ gần như đã an bài vì tôi đã quá yêu một người. 30 tuổi, tôi chưa từng gặp được người đàn ông nào khiến tôi yêu đến vậy. Chỉ có anh, anh đã mang lại cho tôi niềm tin, hi vọng và cái gọi là tình yêu đúng nghĩa. Khi chúng bạn đã có gia đình cả, tôi cũng khát khao lắm anh là của tôi.

Thấy tôi có bầu con gái, anh biến xới luôn - Hình 1

Ngày đó, tôi yêu anh si mê. Tình yêu mới đến cũng là do tôi nóng vội không tìm hiểu kĩ nên đã đặt hết sự chân thành nơi anh. (ảnh minh họa)

Vậy mà đùng một cái, tôi biết tin anh có vợ. Tôi như chết đứng. Anh van xin tôi, anh nói tôi phải hiểu cho anh vì anh quá yêu tôi nên không muốn nói chuyện này ra, đợi khi có thời cơ, anh sẽ nói. Nhưng mà ai ngờ, cái thời cơ là khi tình yêu của tôi đã gần như không thể nào thay đổi được rồi...

Bây giờ đã 30, lại còn phải đau khổ vì một mối tình, lại còn phải hi sinh, lại còn phải khóc lóc thì đến bao giờ mới kiếm được một người yêu thương mình, mới có được tấm chồng và một đứa con. Vậy nên, cùng với những lời đường mật, dụ dỗ của anh, tôi một lần nữa lại tin anh, lại sa vào tình yêu với người đàn ông có vợ. Yêu mà, yêu đâu thể kiểm soát được trái tim mình. Giá như tôi biết anh có vợ trước đó mà vẫn lao vào thì tôi có tội, nhưng đằng này, tôi đâu biết anh có gia đình mà lại quá yêu anh. Khi biết thì mọi thứ đã khó khăn lắm rồi, tôi phải làm sao đây?

Chấp nhận yêu một người đàn ông có vợ suốt thời gian dài. Anh nói tôi cứ yên tâm, anh sẽ không bỏ mặc tôi. Anh sẽ lo cho tôi có cuộc sống no đủ như bao người, chu cấp tiền nong cho tôi nên tôi không phải suy nghĩ gì cả. Chỉ là tôi sẽ thiệt thòi khi không có danh phận... Vì yêu tôi chấp nhận chuyện này, tôi coi như mình là người đến sau, lén lút yêu anh và nhận sự chăm sóc của anh khi anh rảnh rỗi, không dám oán thán gì. Phận yêu người có vợ chỉ được như vậy thôi...

Thấy tôi có bầu con gái, anh biến xới luôn - Hình 2

Chấp nhận yêu một người đàn ông có vợ suốt thời gian dài. Anh nói tôi cứ yên tâm, anh sẽ không bỏ mặc tôi. (Ảnh minh họa)

Thế rồi, không hiểu thế nào tôi lại mủi lòng và có bầu với anh. Tôi mang bầu, những tháng đầu, anh vui lắm, anh quan tâm chăm sóc tôi, ân cần như một người chồng thực sự. Anh nói, tôi cứ yên tâm dưỡng thai, không phải lo lắng gì, anh sẽ tự mình chăm sóc cho tôi, tôi chỉ cần nghỉ ngơi cho hai mẹ con khỏe mạnh là được.

Tôi vui lắm, tôi thật sự tự hào vì anh. Tôi không có chồng trên danh nghĩa nhưng lại có một người lo cho tôi, quan tâm tôi. Tôi định sẽ sinh con rồi nuôi con, nhận sự chu cấp của anh, như thế cũng được. Dù sao thì cũng đã nhiều tuổi, tôi cũng không còn cơ hội lấy chồng nữa. Không phải vì 30 quá già mà vì tôi quá yêu anh. Bây giờ, tôi không thể từ bỏ anh mà lại sống hanh phúc với một người đàn ông khác. Tôi chấp nhận tất cả, chấp nhận hi sinh bản thân mình, chấp nhận vì tôi yêu anh...

Thế rồi, sau 3 tháng, anh bảo tôi đi siêu âm để biết con là trai hay gái. Cái ngày anh chở tôi đi, thấy sự hồi hộp háo hức của anh, tôi vui lắm. Tôi nghĩ, anh thật là một người cha có trách nhiệm. Là con gái, tôi thông báo với anh như vậy, rằng tôi có bầu con gái, thế mà khuôn mặt anh bỗng dưng biến dạng, khác hoàn toàn so với khuôn mặt của người đàn ông nói ngọt ngào với tôi và con trước đó. Anh bảo &'sao lại là con gái, anh đã tính ngày, lẽ ra phải là con trai mới phải chứ nhỉ?'. Vậy là anh tính ngày, anh còn tính cả ngày để có con trai, việc này hoàn toàn là trong kế hoạch của anh.

Tôi choáng, tôi không tin nổi những gì anh nói. Anh bảo &'con gái thì thôi em ạ, bỏ nó đi, khi nào có con trai thì mình tính. Anh muốn em sinh cho anh một thằng cu bụ bẫm, anh thích có con trai cơ'. Nghe anh nói, tôi xót xa trong lòng. Trai hay gái thì sao chứ, anh không yêu tôi, không cần con chứ không phải như những gì anh nói. Anh mong một đứa con trai và anh muốn tôi làm điều đó.

Thấy tôi có bầu con gái, anh biến xới luôn - Hình 3

30 tuổi, tôi sẽ nuôi con khôn lớn trưởng thành, sẽ tự mình sinh con và chuộc lỗi lầm với con vì tôi là người mẹ tồi nhất thế gian này... (Ảnh minh họa)

Tôi tìm hiểu, hóa ra là anh không thể sinh con trai. Vợ anh không thể sinh cho anh một thằng cu và chị ấy cũng không thể sinh nở được nữa. Nên anh mới tìm tới tôi, nói yêu tôi nhưng thật ra, đó là kế hoạch dài ngày mà anh đã lập ra để mong tôi sinh cho anh một thằng cu. Có thể, nếu đó là con trai, anh sẽ có trách nhiệm với mẹ con tôi lắm, nhưng thật buồn, đó lại là con gái phải không anh?

Anh trơ trẽn bảo tôi phá thai, sao anh không bảo tôi sinh xong rồi sinh cho anh một thằng cu nữa. Hay anh sợ, đứa sau lại là con gái thì anh phải chịu trách nhiệm càng nhiều. Đê tiện, vô liêm sỉ. Tôi đã sai rồi, tôi lầm vì đã tin anh, yêu anh và còn có con với anh. Tôi hận anh nhưng nhất định, tôi không thể để anh bỏ đứa con này, đó là cốt nhục của tôi. Có bầu con gái thì sao chứ, nó cũng là con của anh cơ mà!

30 tuổi, tôi sẽ nuôi con khôn lớn trưởng thành, sẽ tự mình sinh con và chuộc lỗi lầm với con vì tôi là người mẹ tồi nhất thế gian này... Tôi biết, mình đã quá sai lầm khi chọn con đường này nhưng tôi nhất định phải làm thế, tôi phải nuôi con, phải giữ lại đứa con dù rằng, con tôi chính là đứa bé mà bố nó bỏ đi...

Theo Khampha

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Nhìn số tiền chồng lì xì các cháu và anh chị đằng vợ mà tôi giật mình sửng sốtNhìn số tiền chồng lì xì các cháu và anh chị đằng vợ mà tôi giật mình sửng sốt
08:51:36 30/01/2025
Sáng Mùng Một Tết, chị dâu thông báo tin mừng khiến cả nhà lặng người vì không tin được, mẹ tôi lập tức "thưởng nóng" chị 100 triệuSáng Mùng Một Tết, chị dâu thông báo tin mừng khiến cả nhà lặng người vì không tin được, mẹ tôi lập tức "thưởng nóng" chị 100 triệu
09:38:44 29/01/2025
Chồng ngủ quên cả cúng giao thừa, tôi rối rít gọi anh dậy, con gái thấy vậy liền nói một câu khiến cả nhà bật cườiChồng ngủ quên cả cúng giao thừa, tôi rối rít gọi anh dậy, con gái thấy vậy liền nói một câu khiến cả nhà bật cười
16:32:03 29/01/2025
Dâu trưởng biếu mẹ chồng 5 triệu, dâu thứ mua 1 tủ trà sữa và cà phê muối, thái độ của mẹ chồng khiến cả nhà buồn cườiDâu trưởng biếu mẹ chồng 5 triệu, dâu thứ mua 1 tủ trà sữa và cà phê muối, thái độ của mẹ chồng khiến cả nhà buồn cười
08:44:22 29/01/2025
Mẹ chồng kiên quyết "không chấp nhận loại con dâu" như tôi nhưng lại vẫn muốn tôi làm tròn trách nhiệm dâu con với cả nhà chồngMẹ chồng kiên quyết "không chấp nhận loại con dâu" như tôi nhưng lại vẫn muốn tôi làm tròn trách nhiệm dâu con với cả nhà chồng
16:29:33 29/01/2025
16 năm cặm cụi làm cỗ Tết cho nhà chồng, tôi cay đắng khi em dâu mới về chẳng làm gì lại được cả họ khen ngợi16 năm cặm cụi làm cỗ Tết cho nhà chồng, tôi cay đắng khi em dâu mới về chẳng làm gì lại được cả họ khen ngợi
08:47:13 29/01/2025
Bữa cơm chiều tất niên biến thành cơn ác mộng khi mẹ tôi phát hiện chiếc thẻ lạ có in tên anh trai trong ngăn kéoBữa cơm chiều tất niên biến thành cơn ác mộng khi mẹ tôi phát hiện chiếc thẻ lạ có in tên anh trai trong ngăn kéo
09:31:08 29/01/2025
Sắp đến giao thừa, mẹ vợ vẫn mang túi sang nhà tôi xin gạo ăn TếtSắp đến giao thừa, mẹ vợ vẫn mang túi sang nhà tôi xin gạo ăn Tết
09:35:38 29/01/2025

Tin đang nóng

Viral khoảnh khắc Văn Hậu cho "thu nhập chính" ăn ngày tết, dân mạng: "1 năm không đá bóng vẫn thắng đời 1-0"Viral khoảnh khắc Văn Hậu cho "thu nhập chính" ăn ngày tết, dân mạng: "1 năm không đá bóng vẫn thắng đời 1-0"
13:01:23 30/01/2025
Căng nhất mùa Tết: Thí sinh Rap Việt đòi nợ công ty cũ!Căng nhất mùa Tết: Thí sinh Rap Việt đòi nợ công ty cũ!
15:52:18 30/01/2025
Trấn Thành sẽ làm ra bộ phim doanh thu 1.000 tỷ?Trấn Thành sẽ làm ra bộ phim doanh thu 1.000 tỷ?
11:44:59 30/01/2025
Sai lầm khiến loạt lữ đoàn Ukraine "chưa đánh đã tan" ở chảo lửa DonetskSai lầm khiến loạt lữ đoàn Ukraine "chưa đánh đã tan" ở chảo lửa Donetsk
13:07:42 30/01/2025
Cận cảnh Quang Hải cầm xấp tiền, đếm rồi lì xì cho mẹ vợ, dân mạng "chỉ biết ước" nhưng vẫn góp ý 1 điềuCận cảnh Quang Hải cầm xấp tiền, đếm rồi lì xì cho mẹ vợ, dân mạng "chỉ biết ước" nhưng vẫn góp ý 1 điều
16:37:29 30/01/2025
Phim Tết bị chê nhiều nhất hiện tại: Nam chính xấu đến mức khán giả đòi trả lại tiền vé, kịch bản như rác phẩm càng xem càng tứcPhim Tết bị chê nhiều nhất hiện tại: Nam chính xấu đến mức khán giả đòi trả lại tiền vé, kịch bản như rác phẩm càng xem càng tức
15:36:16 30/01/2025
Pháp có thể triển khai quân đến GreenlandPháp có thể triển khai quân đến Greenland
13:06:41 30/01/2025
Sao Việt 30/1: MC Mai Ngọc khoe bụng bầu, vợ chồng Trấn Thành tình tứ đón TếtSao Việt 30/1: MC Mai Ngọc khoe bụng bầu, vợ chồng Trấn Thành tình tứ đón Tết
15:58:01 30/01/2025

Tin mới nhất

Mừng tuổi cháu 50 nghìn, chị dâu liền lì xì lại con tôi 2 chỉ vàng cùng lời chúc "độc nhất vô nhị"

Mừng tuổi cháu 50 nghìn, chị dâu liền lì xì lại con tôi 2 chỉ vàng cùng lời chúc "độc nhất vô nhị"

08:19:12 30/01/2025
Chị dâu nói thấm đến mức khiến tôi mất ngủ cả đêm. Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi không suôn sẻ đã nửa năm nay.
Đi chúc Tết ở nhà bác họ chồng, tôi nóng mặt khi thấy tấm ảnh trong phòng riêng luôn khóa kín cửa

Đi chúc Tết ở nhà bác họ chồng, tôi nóng mặt khi thấy tấm ảnh trong phòng riêng luôn khóa kín cửa

08:16:01 30/01/2025
Đây là ngôi nhà mà chồng tôi mua trước khi kết hôn. Anh cho bác họ mượn để ở tạm mấy tháng nay. Chồng tôi kinh doanh bất động sản, mở công ty riêng nên rất giàu có.
Họ hàng tới chúc Tết, đang lúc đông vui, bố chồng vô tình thốt lên một câu tiết lộ mức lương của chồng tôi khiến tôi muốn nổi điên

Họ hàng tới chúc Tết, đang lúc đông vui, bố chồng vô tình thốt lên một câu tiết lộ mức lương của chồng tôi khiến tôi muốn nổi điên

08:11:07 30/01/2025
Bố đã khơi ra thì tôi đành phải nói cho tất cả mọi người biết sự thật. Hôm Mùng Một Tết, họ hàng nhà chồng tôi tới chơi rất đông, đều là các anh các chị trong họ, đưa cả gia đình
Sáng mùng 1, tôi hết hồn khi thấy chị chồng cầm bát đứng ở cửa

Sáng mùng 1, tôi hết hồn khi thấy chị chồng cầm bát đứng ở cửa

08:08:10 30/01/2025
Thật sự tôi muốn đóng sập cửa lại, nhưng không nỡ đuổi chị chồng về ngay sáng đầu năm mới. Tôi có 2 bà chị chồng khá hay ho mọi người ạ.
Mâm cơm đêm giao thừa do em dâu đứng bếp khiến cả nhà kinh ngạc không thốt thành lời

Mâm cơm đêm giao thừa do em dâu đứng bếp khiến cả nhà kinh ngạc không thốt thành lời

08:04:10 30/01/2025
Việc tôi có bầu khiến em dâu để tâm đến chuyện nấu nướng làm tôi rất bất ngờ. Diệp làm dâu nhà chồng đến nay đã 2 năm, đang sống cùng bố mẹ chồng.
Vừa cúng giao thừa xong thì nhận được 7 tỷ đồng, người lạ mặt tiết lộ nguồn gốc số tiền và đưa 1 đề nghị khiến tôi tiến thoái lưỡng nan

Vừa cúng giao thừa xong thì nhận được 7 tỷ đồng, người lạ mặt tiết lộ nguồn gốc số tiền và đưa 1 đề nghị khiến tôi tiến thoái lưỡng nan

08:00:47 30/01/2025
Tết nhất là dịp cả nhà quây quần bên nhau nhưng tôi lại không biết nên làm gì với màn đoàn tụ của gia đình mình. Đêm giao thừa, không khí ấm áp tràn ngập khắp nơi.
Cháu trai 16 tuổi ăn mất gà cúng giao thừa, tôi ấm ức bật khóc thì chị chồng quát: "Nó ăn rồi thì thịt con khác mà cúng"

Cháu trai 16 tuổi ăn mất gà cúng giao thừa, tôi ấm ức bật khóc thì chị chồng quát: "Nó ăn rồi thì thịt con khác mà cúng"

07:56:10 30/01/2025
Cháu 16 tuổi đầu rồi chứ có phải lên 5 lên 6 đâu mà điều tối thiểu như vậy cũng không biết. Chị chồng tôi ly hôn, đem theo con trai về nhà ngoại sống.
Nhờ chị chồng luộc gà cúng Giao thừa, chị vô tư thả vào nồi một thứ khiến tôi bị mẹ chồng la mắng

Nhờ chị chồng luộc gà cúng Giao thừa, chị vô tư thả vào nồi một thứ khiến tôi bị mẹ chồng la mắng

07:52:57 30/01/2025
Năm đầu tôi đi làm dâu quả là sóng gió mọi người ạ. Tôi đã chuẩn bị tinh thần và rất nhiều thứ khác để ăn Tết thành phố lần đầu tiên trong đời, thế nhưng mọi chuyện cứ xảy ra ngoài dự tính khiến tôi thấy vô cùng mệt mỏi.
Mùng 1 Tết, tôi bị bố chồng coi như tội đồ của gia đình chỉ vì làm điều này

Mùng 1 Tết, tôi bị bố chồng coi như tội đồ của gia đình chỉ vì làm điều này

07:48:58 30/01/2025
Thật sự từ sáng đến giờ, ai đến chúc mừng năm mới, bố chồng cũng kể như thể tôi là tội đồ của gia đình. Điều đó khiến tôi ấm ức vô cùng.
Tận hưởng những ngày Tết đầm ấm khi đã dũng cảm hóa giải mâu thuẫn với mẹ chồng

Tận hưởng những ngày Tết đầm ấm khi đã dũng cảm hóa giải mâu thuẫn với mẹ chồng

07:45:24 30/01/2025
Chưa có năm nào tôi ăn Tết lại thoải mái, hạnh phúc bên mẹ chồng như năm nay. Tôi năm nay 32 tuổi, đi làm dâu nhà chồng đến nay cũng đã được 7 năm.
Tết giống như một phép màu

Tết giống như một phép màu

09:45:22 29/01/2025
Khi cái lạnh cuối đông vẫn còn tê tái, mẹ tôi đã lôi đống bát đũa cất kĩ trong góc bếp ra rửa. Cứ thấy bát đũa phơi đầy sân là tôi biết Tết sắp đến.
Chồng thất nghiệp nhưng tôi vẫn chu cấp cho em chồng 2 triệu/tháng để rồi nhận về thái độ vô ơn của cô nàng vào mấy ngày Tết

Chồng thất nghiệp nhưng tôi vẫn chu cấp cho em chồng 2 triệu/tháng để rồi nhận về thái độ vô ơn của cô nàng vào mấy ngày Tết

09:25:24 29/01/2025
Ban đầu tôi cũng định nhịn đi cho xong, Tết nhất tôi cũng muốn yên nhà yên cửa nhưng vừa làm việc tôi vừa nghĩ, ơ hay sao mình phải khổ thế nhỉ?

Có thể bạn quan tâm

Nhà Trắng hủy lệnh đóng băng tài trợ liên bang của ông Trump

Nhà Trắng hủy lệnh đóng băng tài trợ liên bang của ông Trump

Thế giới

17:15:32 30/01/2025
Văn phòng Quản lý và Ngân sách Nhà Trắng đã hủy bỏ một bản ghi nhớ đóng băng các khoản tài trợ và khoản vay liên bang gây tranh cãi.
Thái Lan kêu gọi đốt nhang, vàng mã online để chống ô nhiễm không khí

Thái Lan kêu gọi đốt nhang, vàng mã online để chống ô nhiễm không khí

Lạ vui

17:13:36 30/01/2025
Trong nỗ lực giảm thiểu ô nhiễm không khí, Chính phủ Thái Lan khuyến nghị người gốc Hoa sinh sống tại đây dùng hương điện, đốt vàng mã trực tuyến.
Ấn tượng với nhà ống thiết kế vỏ bọc 'rỗng' cực thoáng

Ấn tượng với nhà ống thiết kế vỏ bọc 'rỗng' cực thoáng

Sáng tạo

16:23:02 30/01/2025
Maison KN là một ngôi nhà ống đơn lập có thiết kế hướng nội , gây ấn tượng với lớp vỏ bọc rỗng và những khoảng mở liên thông theo cả chiều ngang và dọc.
Neymar hưởng đặc quyền tại Santos

Neymar hưởng đặc quyền tại Santos

Sao thể thao

16:15:02 30/01/2025
Neymar chỉ ký hợp đồng 6 tháng với Santos, với mức lương cơ bản khoảng 135.507 bảng mỗi tháng (tương đương khoảng 32.500 bảng mỗi tuần). Đây là mức thu nhập tương tự thời điểm anh còn khoác áo Santos trong giai đoạn 2010-2013.
Hari Won réo tên Trấn Thành liên tiếp trên MXH ngay đầu năm, chuyện gì đây?

Hari Won réo tên Trấn Thành liên tiếp trên MXH ngay đầu năm, chuyện gì đây?

Sao việt

16:09:23 30/01/2025
Sau 9 năm kết hôn, Trấn Thành và Hari Won hiện tại vẫn mặn nồng và là cặp đôi hot nhất nhì trong showbiz Việt. Mới đây, nữ ca sĩ bất ngờ réo gọi tên của ông xã trên mạng xã hội.
Mùng 2 tết nhiều tuyến đường ùn tắc kéo dài

Mùng 2 tết nhiều tuyến đường ùn tắc kéo dài

Tin nổi bật

16:08:54 30/01/2025
Theo đó tại một số tuyền đường cao tốc như Nội Bài - Lào Cai hay nút giao tuyến đường Cao Bồ hướng về cầu Nam Bình ( nối 2 tỉnh Nam Định và Ninh Bình) đã ùn tắc kéo dài.
Món ngon trong mâm cỗ Tết cổ truyền ở miền Bắc

Món ngon trong mâm cỗ Tết cổ truyền ở miền Bắc

Ẩm thực

16:06:23 30/01/2025
Món ăn có trong mâm cỗ ngày Tết cổ truyền của người miền Bắc thường chú trọng hương vị thơm ngon, đầy đủ sắc màu.
Sao Hàn 30/1: Jiyeon 'cạch mặt' chồng cũ, G-Dragon 'lên đồ' chất ở show Chanel

Sao Hàn 30/1: Jiyeon 'cạch mặt' chồng cũ, G-Dragon 'lên đồ' chất ở show Chanel

Sao châu á

16:00:20 30/01/2025
Jiyeon (T-ara) đáp trả chồng cũ bằng hành động dứt khoát; G-Dragon chứng minh đẳng cấp thời trang tại sự kiện quốc tế.
Gỡ nút thắt tổ chức để thu hút sao ngoại đến Việt Nam

Gỡ nút thắt tổ chức để thu hút sao ngoại đến Việt Nam

Nhạc quốc tế

15:55:13 30/01/2025
Dù đã rất cố gắng đưa thần tượng nước ngoài về Việt Nam nhưng các phốt hủy show vẫn thường xảy ra khiến các fan hâm mộ đầu tư và chờ đợi thất vọng về khâu tổ chức.
Ai là người đánh bại Trấn Thành?

Ai là người đánh bại Trấn Thành?

Hậu trường phim

15:47:55 30/01/2025
Sáng ngày mùng 2 Tết, đạo diễn Trấn Thành bất ngờ chia sẻ thông tin về người đã đánh bại kỷ lục trước đó của anh.
5 kiểu phối đồ cho ngày đầu năm giúp chị em thỏa sức mặc đẹp đón Tết 2025

5 kiểu phối đồ cho ngày đầu năm giúp chị em thỏa sức mặc đẹp đón Tết 2025

Thời trang

15:14:52 30/01/2025
Sự kết hợp giữa áo khoác trench coat và váy phông rất thời thượng. Đi cùng một đôi giày thể thao màu trắng sẽ giúp bạn trông năng động và thoải mái hơn.