Đừng tưởng nói “xin lỗi” là lịch sự, dưới đây là 7 trường hợp mà nàng không nên nói ra hai từ này
Lịch sự vừa đủ thôi, có những lúc nàng nên tìm câu nói và giải pháp khác phù hợp hơn thay vì cứ dùng hai từ “ xin lỗi” liên tục.
“Em xin lỗi, em có thể nói lên một quan điểm khác về chủ đề này không?”
Trong cuộc họp, mọi người đều đang trao đổi để tìm ra giải pháp. Thế nên chẳng có lý do gì mà bạn phải xin lỗi, điều đó chỉ khiến cho bạn trở nên kém tự tin trong mắt mọi người hơn thôi.
“Em xin lỗi, nhưng em thích đi xem hòa nhạc hơn là xem phim”
Ở trong một nhóm hay trong một mối quan hệ, câu nói đó nói lên phạm trù sở thích của bạn. Mà một khi đã là sở thích thì nên có sự dung hòa giữa các thành viên, nói ra từ “xin lỗi” ấy với thái độ khó chịu sẽ thể hiện sự độc tài và tách biệt của bạn đấy.
“Em xin lỗi, em không thể cho anh số điện thoại/không thể đi bar/không thể đi karaoke”
Bạn không cần phải xin lỗi khi bạn nói “không” với một lời đề nghị cá nhân mà bạn không thích.
Video đang HOT
“Em xin lỗi, nhưng em cần ngồi một mình”
Không ai đổ lỗi cho bạn chỉ vì bạn muốn có một không gian riêng cả.
Bất kì một câu xin lỗi nào và kèm theo đó là một chữ “nhưng”
Vì bạn biết rõ lỗi lầm thuộc về ai và vấn đề thực sự là gì khi bạn nói chữ “nhưng” rồi, nên bạn chẳng cần thiết phải nói xin lỗi đâu.
“Em xin lỗi, nhưng anh/chị đang ngồi đè lên áo khoác của em”
Khi người khác vô tình có những hành động xâm phạm đến đồ đạc hoặc quyền riêng tư của bạn, điều bạn nên làm là nhắc khéo kèm một nụ cười chứ không cần thiết phải xin lỗi.
“Em xin lỗi, em không thể tham gia khóa học/buổi hẹn này”
Khi có bất cứ ai yêu cầu bạn làm một điều gì đó mà bạn không thể làm được vì không phù hợp với sở thích/khả năng, bạn có quyền từ chối kèm theo một lời cảm ơn vì họ đã có nhã ý mời bạn. Thế là đủ rồi.
Theo Afamily
Con dâu “tiểu thư”, mẹ chồng xúi con trai “cưới đứa khác”
Mẹ Huy ra chỉ thị cấm Huy sang đón vợ mà để Linh tự về, xin lỗi chồng và bố mẹ chồng nếu không thì "Cưới đứa khác. Đàn bà có thiếu gì đâu, quan trọng là nó phải biết điều, đối nhân xử thế".
Trong đám bạn bè cùng học đại học, ai cũng nói Huy may mắn. Huy là dân tỉnh lẻ xuống Hà Nội học đại học, ra trường có việc làm ổn định rồi cưới vợ. Ngay cả việc cưới vợ của Huy cũng được cho là may mắn.
Huy lấy Linh, chẳng những là con gái Hà Nội chính gốc mà còn là tiểu thư con nhà khá giả. Lấy vợ xong, vợ chồng anh còn được bố mẹ vợ tặng hẳn một căn nhà để cho ra ở riêng.
Vợ chồng mới cưới, lại được ở riêng thì hẳn không còn gì hạnh phúc bằng. Nhưng vợ chồng Huy thường xuyên "cơm không lành, canh chẳng ngọt". Trở thành vợ Huy, Linh vẫn giữ nguyên lối cư xử, sinh hoạt của một cô tiểu thư "cành vàng lá ngọc". Cứ mỗi lần xảy ra cãi vã, Linh lại giận Huy và nếu Huy không xin lỗi, làm lành là y như rằng vợ anh đeo ba lô về nhà ngoại.
Đa số các lần vợ chồng Huy cãi nhau là những vấn đề nhỏ, không có gì to tát. Hầu hết các lần như thế, Huy đều là người "xuống nước" năn nỉ vợ về nhà.
Chỉ là lần kỷ niệm 5 năm ngày chính thức yêu nhau, Huy bận phải đi công tác ở Sài Gòn về trễ một ngày so với dự kiến vì phát sinh họp đột xuất nên không kịp để đưa vợ đi chơi. Linh ở nhà mất cả buổi đi làm tóc, đặt bàn tiệc trước. Thế nên khi nghe chồng thông báo không về kịp, Linh tắt rụp điện thoại mặc kệ Huy nhắn tin, gọi hàng chục cuộc không bắt máy.
Hôm sau Huy về nhà thì nhìn thấy mẩu giấy ghi rõ to ở bàn uống nước " Em về nhà bố mẹ. Anh ở luôn công ty đi".
Thực tình lúc này trong lòng Huy vô cùng ấm ức vì nghĩ mình bận họp thật sự, tại sao vợ không thông cảm cho mình. Huy đi làm chứ có đi chơi đâu. Thế nên Huy kiên quyết không qua nhà bố mẹ vợ đón Linh về.
Sau ba ngày hai vợ chồng giận nhau, không liên lạc facebook, điện thoại, Huy cứ mặc nhiên nghĩ rằng: "Vợ đã biết đi thì phải biết về". Ai ngờ Linh cũng làm căng, cứ ở lì nhà bố mẹ đẻ đến hai tuần.
Chuyện chưa dừng lại ở đó. Một buổi trưa, mẹ Huy ở Hòa Bình lên ăn cưới con một người bạn bất ngờ tạt qua nhà vợ chồng Huy mà không báo trước. Bà thật bất ngờ vì thấy nhà cửa bừa bộn, trên chậu rửa bát có đầy vỏ túi mì tôm và bát đĩa chưa rửa. Nghi ngờ có chuyện không hay với hai con trẻ, mẹ Huy gặng hỏi, anh đành phải thật lòng tâm sự với mẹ. Nghe xong, mẹ Huy giận tím mặt bởi bà vốn không vui vì Linh và Huy cưới nhau đã 2 năm mà mãi chưa có con, giờ lại biết thêm tính tiểu thư, động tý là giận dỗi của con dâu nên bực mình ra mặt.
Ảnh minh họa.
Mẹ Huy bảo, lấy vợ cho Huy là có lễ nghi đàng hoàng, có các bậc cha chú, họ hàng nói chuyện có trên có dưới. Vậy mà cứ cãi nhau là "nó" lại đùng đùng bỏ về, như thế là không được.
Hành động của Linh thực chất không những làm mất mặt Huy mà cả bố mẹ Huy. Từ hôm vợ chồng Huy giận nhau đến giờ đã hai tuần, đã có lúc Huy gọi điện bảo vợ về nhưng Linh vẫn kiên quyết không chịu. Mẹ Huy ra chỉ thị cấm Huy sang đón vợ mà để Linh tự về, xin lỗi chồng và bố mẹ chồng nếu không thì "Cưới đứa khác. Đàn bà có thiếu gì đâu, quan trọng là nó phải biết điều, đối nhân xử thế. Bố mẹ có con gái dại cũng không biết dạy con" khiến hai vợ chồng Huy đối diện nguy cơ đổ vỡ.
Theo Báo gia đình
Người tình của mẹ (Phần 11): Hai người đàn bà - hai số phận Vì Thương qua im lặng cho nên Tùng mới căng thẳng. Anh nhận ra cô ấy đã thay đổi thật rồi. Không còn là một Thương hấp tập vội vàng, nổi loạn như ngày xưa nữa. Cô ấy có thể để ra hai phút suy nghĩ câu trả lời. Thương ngã trên nền đất, cô bị khoảng mười cây vải đè lên người....