Đừng tự thu mình vào góc của riêng em!
Mở rộng lòng mình để tiễn biệt cô đơn và khờ khạo. Em rồi sẽ đi trên những cung đường mới, không thẳng tắp mà quanh co, không giản đơn mà muôn vàn khắc khổ.
Em có còn nhận ra những giọt nước mắt của mình lăn nóng hổi trên đôi gò má ngày em chia tay tình yêu không?
Em có còn nhận ra nụ cười của riêng em một thời vô tư tinh nghịch, không mang ưu phiền, không mang sầu khổ?
Em có còn nhận ra một thời em giang tay ôm lấy đời nhiều say đắm, không cần biết ngày mai trời có đổi sắc màu, không cần biết ai hờn ai giận dỗi?
Em tự ôm lấy vết thương của mình để bơi qua những tháng năm mệt nhoài kỉ niệm, tự mình ôm lấy một vết thương sâu chưa biết đến bao giờ mới lại lành da. Em tự mình nuốt trôi những giọt nước mắt và đóng cửa tim mềm như thể ngày mai không bao giờ còn tia nắng nào đẹp đẽ.
Em, đừng tự làm khổ mình em nhé!
Video đang HOT
Chia tay tình yêu không có nghĩa là em đã sai. Chỉ là người không hợp và duyên không thể nguyên lành.
Chia tay tình yêu không có nghĩa là sẽ không còn ai đến bên cạnh em về sau nữa. Chỉ là một người vừa bước khỏi trái tim em, để cho em những chông chênh buồn, cho em biết rằng người đó không phải là người mà em luôn tìm kiếm.
Em, đừng tự thu mình vào góc của riêng em!
Mở rộng lòng mình đón nhận những niềm vui mới. Cuộc sống ý nghĩa hơn khi biết nắm trọn một vòng tay, cười vẹn nguyên một nét cười đơn sơ nhưng thanh khiết. Con tim gầy sẽ không còn héo hon chờ đợi nữa mà căng đầy những nhịp đập thương yêu.
Mở rộng lòng mình để tiễn biệt cô đơn và khờ khạo. Em rồi sẽ đi trên những cung đường mới, không thẳng tắp mà quanh co, không giản đơn mà muôn vàn khắc khổ. Em rồi sẽ học cách để chấp nhận buông tay một vài người không phù hợp với tình cảm của bản thân, rồi sẽ học cách để quên lãng và thôi rấm rứt những nỗi buồn.
Mở lòng lòng mình đi em! Một góc nhỏ nhoi chỉ như một vỏ ốc cứng cáp giúp em chống chọi những ngày em buồn tủi, không phải là ngôi nhà lớn ấm áp và an toàn để em nương náu nắng mưa. Em có thể thấy không quen, thấy không tiện khi nhìn đời sôi nổi bằng một cặp mắt buồn. Nhưng em đừng sợ, bởi cuộc đời này có ai là chưa từng vấp ngã? Có ai yêu mà chưa từng chịu đau khổ chia ly? Hãy nhớ cho rằng, không có bất cứ ai là hoàn hảo, cũng không có cuộc đời hoàn hảo, càng không có thứ tình yêu tròn vẹn.
Cuộc đời còn nhiều niềm vui đang chờ em khám phá. Nhớ nhé em, đừng tự thu mình vào góc nhỏ của riêng em!
Theo VNE
Tớ, cậu nhóc đồng tính từng hạnh phúc
Trong câu chuyện 'Em sẽ làm hết mọi chuyện của một người vợ dù em là con trai' và 'Cám ơn anh, người đàn ông của cuộc đời em'.
Vâng. Đã từng như vậy!
Nhưng cuộc đời này vốn dĩ nó không yên bình như thế. Kẻ mà tớ từng rất yêu thương và toàn bộ câu chuyện kia chỉ là màn kịch hoàn hảo mà ngay cả tớ cũng thật bất ngờ khi biết được sự thật về nó. Hắn biến mất một thời gian, trong khoảng thời gian đó không biết hắn giao du hay do "cọ sát" với cuộc sống quá nhiều thứ không như mình mong muốn nên khi quay lại với nhau, hắn xin ở nhờ nhà tớ một tháng vì chưa kiếm được nhà và đó cũng là cách hắn do thám cuộc sống gia đình nhà tớ, còn bố mẹ thì hoàn toàn tin tưởng tớ.
Thế là tèn tén ten, một ngày đẹp trời, con bé em tớ gọi điện thoại gấp gáp mắng tớ: "Anh Hai, bạn anh Hai tốt quá à. Đừng chơi chung với nó nữa nghen!". Con bé tóm tắt nhanh câu chuyện thế này: Ở nhà chỉ có 3 người, con bé, bạn trai nó và hắn (bạn trai tớ). Con bé và bạn trai nó có tất cả 5 chiếc điện thoại di động. Nhưng trời xui đất khiến thế nào mất một cái trong phạm vi nhà, mà hắn thì ngồi ở gần đó. Haiz, tớ bị đẩy vào cửa giữa. Tớ dùng uy tín của mình xin cho hắn ở nhờ và giờ điện thoại này không phải của nhỏ em mà là của bạn trai nó...
Tớ gần như gục ngã vì mọi thứ tớ tin tưởng. Nói đúng hơn là mơ tưởng hoàn toàn sụp đổ, nó như một vết dao cứa sâu hơn vết thương lòng vừa kéo miệng lại toác ra...
Bố mẹ không nói, chỉ lắc đầu ngán ngẩm nhìn tớ với anh mắt xót xa vì cái vấp ngã quá đau của con mình. Mẹ nói nhẹ nhàng: "Con bàn với nó là tranh thủ kiếm nhà trọ, vì ở chung thế này không tiện và cũng để tránh rắc rối, một cách nhắc khéo nhẹ của mẹ, làm tớ sực tỉnh giữa mớ bòng bong rối rắm trong đầu. Tớ nhắc khéo, hắn ợm ờ. Ngày hôm sau thì biến mất, theo lời của bố tớ.
Đang đi làm chưa kịp thở phào vì vui mừng thì tớ nhận thêm một cuộc gọi từ nhỏ em: "Anh Hai! Bạn anh Hai lấy luôn cái điện thoại LG Gold của em luôn rồi!"... Tớ chết trân một lần nữa và thật sự cái vấp ngã này làm tớ thật sự, thật sự đau. Một bài học mà làm tớ luôn cân nhắc cho cả cuộc đời của mình là phải đặt niềm tin đúng chỗ và tạo niềm tin cho người mình yêu. Vì hoàn toàn theo suy xét của tớ thì tình trạng này là "Mối quan hệ một chiều" và "Lối sống Kí Sinh".
Hai nhỏ bạn thân nhất của tớ cũng hoàn toàn bất ngờ về chuyện này vì bọn nó từng ủng hộ cả hai đứa, nhưng có lẽ chỉ là trước kia thôi.
Nghe đâu sau này hắn đã bị bắt, nguồn tin này hoàn toàn không đáng tin cậy vì người nhắn báo tin này cho tớ tự nhận mình là "Người yêu của anh Đ.X.Sỹ", nói rằng hắn yêu anh ta lắm và cũng đã cho anh ta một số tiền để mua xe gắn máy cũ. Mình cũng kể với cậu ấy chuyện của mình nhưng cậu buông lại mình một câu: "Có nhiêu đó thôi sao!" Mình lắc đầu ngán ngẩm!
Sau này, hắn có dùng số điện thoại bàn gọi cho tớ, rối rít xin lỗi và ti tỉ thanh minh thanh nga. Nhưng một lần thất tín là vạn lần bất tin.
Tuy nhiên, sự vấp ngã này hoàn toàn không khiến tớ ngưng ước mơ chứng minh rằng, trong thế giới thứ ba này, mình thật lòng và yêu hết lòng thì vẫn sẽ có một mối tình thật sự. Còn những kẻ chỉ biết lợi dụng sự thật thà và tình yêu của người khác thì mãi mãi sẽ sống như loài kí sinh mà thôi!
Theo VNE
Bố tôi, người quét lá Giá như ngày ấy tôi không ham ăn, không trẻ con thì bố đã không mất đi đôi chân. Khi còn nhỏ, mỗi buổi chiều tôi lại háo hức đứng ở ngõ ngóng bố về. Bóng ông đổ dài theo chiếc xe đạp thồ cũ rích, nhọc nhằn đạp từng vòng. Phía sau xe, những bao tải lá lớn chất đầy sau lưng...