Đừng trở thành một phụ nữ đàn ông nào cũng ghét vì những tính cách sau
Không chỉ đàn ông mà phải nói là toàn thể mọi người đều ghét người phụ nữ có những tính cách này. Đây toàn là những câu trả lời thành thật của người đàn ông khi được hỏi điều gì làm bạn ghét nhất khi tiếp xúc với một người phụ nữ.
1. Tọc mạch
Đàn ông không hề thích một người phụ nữ lúc nào cũng tọc mạch, cái gì cũng hỏi, cái gì cũng tò mò. Ngay cả khi có một cuộc điện thoại, người phụ nữ này cũng phải dò xét cho kỹ đó là ai. Gặp trường hợp, nếu người yêu không trả lời thì họ áp đặt, suy diễn ra đủ thứ chuyện khiến sự việc từ nhỏ xé ra to gây phiền não cho mối quan hệ.
2. Khó chịu nhưng luôn ra vẻ dễ ưa
Trong một lần đi chơi, chàng hỏi: “Hôm nay, em muốn đi ăn gì?”. Nàng liền trả lời: ” Sao cũng được anh ạ!”. Nghe thì như vậy đấy nhưng đến khi chở tới chỗ ăn thì nàng liền đổi ý răm rắp. “Ăn phở nha em”. “Thôi nóng lắm anh”. “Ăn bánh xèo được không?”. “Nhiều dầu mỡ lắm”. “Hay là đi ăn chè”. “Ngọt quá! Mặt em nổi mụn”. Nghe xong là thấy nản và muốn đi về. Muốn ăn gì thì cứ nói đại, chứ mà để đàn ông đoán mò và bạn thì từ chối như thế thì chàng sớm muộn gì cũng đưa bạn vào danh sách bị ghét mà thôi.
Con gái nói nhiều thì cũng có thể chấp nhận, nhưng đó là chuyện ở hội chị em. Còn riêng đàn ông thì không thích điều đó lắm. Nói một ngày còn có thể chấp nhận. Nói ngày hai cũng tạm được. Nhưng nói hàng ngày và kiểu nói lấn át luôn cả đàn ông thì quả đúng thật là một nỗi ám ảnh trong tình yêu. Từ giờ, ai nói nhiều thì mình nên tập lắng nghe. Lắng nghe rất thú vị vì không chỉ giúp mình tăng được tính kiên nhẫn mà còn biết được rất nhiều thứ từ người đàn ông mình yêu thương.
Video đang HOT
4. Không hài lòng là “cấm vận”
Những người phụ nữ bỏ qua cảm xúc của đàn ông thường đem lại bế tắc và sự chán nản cho anh ấy. Đặc biệt, cứ mỗi khi không hài lòng là cấm chồng đi chơi, gặp gỡ bạn bè, điều này chẳng giải quyết được bất cứ thứ gì mà còn khiến hai bạn trở nên xa cách hơn. Bộ bạn nghĩ cứ “cấm” là anh ấy sẽ không làm sao. Lầm to đấy! Con người càng cấm thì càng làm. Chính vì vậy, thay vì cấm, tại sao bạn không tìm ra một biện pháp hay ho hơn.
5. Muốn đàn ông thay đổi nhưng đến khi thay đổi rồi, phụ nữ lại thiếu tôn trọng
Thực tế, hiện tượng này có xảy ra. Chẳng hạn, ngày trước, anh người yêu này tham gia vào ban nhạc còn nửa kia thì không thích điều đó. Sau khi cô nói với anh xong thì anh ấy dẹp luôn ước mơ ca hát của mình. Một thời gian sau, chính người vợ lại phàn nàn tại sao người chồng cứ mãi ở nhà mà không chịu ca hát như thời gian trước. Coi có tức cười không? Hỏi sao mà đàn ông không ghét vì nếu họ thay đổi như thế là họ thương lắm rồi nên phụ nữ phải tôn trọng.
“Ôi! Anh làm sao mà giống với anh này”. Hoặc khi đi coi phim, kiểu người này luôn mộng tưởng bạn đời mình sẽ giống như nhân vật trong đó. Đời thật thì không như là mơ phải không bạn? Ai cũng biết như vậy thì thôi đừng so sánh. Cô nàng này không được các anh chàng thích đâu. Có khi họ còn “chạy mất dép” vì quá kinh hãi. Yêu cầu cao quá đâm ra làm khổ các anh nên các anh cũng không muốn ở gần.
Đừng có sai lầm biến mình thành những người phụ nữ như thế bạn nha. Hẳn đây sẽ là một điều rất kinh khủng. Cái nào mà chưa hay thì mình sửa, cái nào mà tốt tốt thì mình trao dồi nhiều vô. Nhưng mà nên nhớ, làm gì thì làm, phụ nữ mình phải độc lập, tự tin và không dựa dẫm vào đàn ông để luôn được các anh tôn trọng và yêu thương nha.
Theo blogtamsu
Biết sống làm sao khi gia đình vợ khinh thường
Em năm nay 27 tuổi, vợ em 28 ạ. Câu chuyện của vợ chồng em bắt đầu thế này: 2 đứa em lập gia đình được hơn 2 năm rồi, trước đó đã yêu nhau được 5 năm và mới có 1 bé gái 7 tháng tuổi.
Chúng em lập gia đình rồi đi làm ăn xa bố mẹ cả nội và ngoại ạ. Công việc của bọn em cũng không vất vả nhưng lương lại thấp và mất nhiều thời gian. Em làm bảo vệ, làm 1 ngày nghỉ 1 ngày. Còn vợ em làm kế toán bến xe, làm từ sáng đến tối mới về. Em mới nghĩ bây giờ bọn em còn trẻ phải phấn đấu nên nói vợ em tính đường nghỉ. Với lại làm như vậy thì bỏ bê con cái. Vợ em làm 1 năm thì được nghỉ đúng mùng 1 Tết. Em có nói làm cũng chỉ để kiếm sống thôi phải tìm việc khác làm. Bọn em cưới nhau 2 năm thì 2 tết không về với bố mẹ rồi. Em cũng nói bây giờ bố mẹ còn thì lo mà về sau này bố mẹ mất muốn về cũng muộn rồi.
Cùng lúc đấy bố mẹ em gọi nói bọn em ở đây khó khăn hay là về gần nhà bố mẹ giúp. Về thì bố mẹ em cho vốn để mở cửa hàng bán 2 vợ chồng em cùng làm. Trước bọn em đều học kinh tế ra nhưng không xin được việc. Em khuyên vợ em hết nước nhưng vợ em vẫn không nghe xong rồi em mới nói em không muốn ở đây nữa vì cuộc sống khó khăn không có nhà cửa rồi lại còn tính đường lo cho tương lai của con em nữa, và ở đây không có ai giúp đỡ mặc dù có chị gái của vợ em ở gần đây khoảng 60km.
Mặc dù là chị em nhưng coi khinh em ra mặt, hồi tụi em sắp cưới chị vợ em nói em chị lấy phải em như hoa nhài cắm ...còn ông anh rể kia thì nói được vậy đã may, hoa nhài cắm...chó. Vì em không có việc làm mà công việc em đang làm la do chị ấy xin cho. Anh chị đấy thì giàu. Tất cả mọi việc đều phải qua ông anh rể, vì ông khó tính. Em lên chơi mà cứ lầm lì không nói.Thế nên em nói với vợ em là em không muốn ở đây vì anh chị khinh em, em lên mà cái mặt cứ khinh khinh. Em có xin sỏ cái gì của bọn họ đâu, anh em cho đáng là anh em không thì cho làm hàng xóm.
Còn về bên ngoại em nói càng ngày em càng không còn tình cảm nữa vì những câu nói em không suy nghĩ gì nhưng mọi người lại nghĩ đi đâu. Mẹ vợ em vào chăm vợ em sinh thì cứ thằng rể đầu thế này thế kia kêu em lên mà học, cái gì em không biết hỏi cũng bị la, tự làm nếu khác thì bảo sao không hỏi. Em nói em sống ngay thẳng ai muốn soi mói em cho soi mói. Không hiểu sao ông anh rể đọc được hết tin nhắn đấy (vì 2 vợ chồng em nhắn tin với nhau trên mạng) thế là ông ây gửi về ngoại rồi chị kia nhắn tin từ em luôn.
Em nói là em lên hay không lên với em không quan trọng từ cái ngày anh chị nói em không ra gì. Hơn 2 năm em bỏ qua để vợ em có chị có em nhưng giờ em không quan trọng nữa. Rồi chị ấy cũng gửi tin đó về cho ông bà ngoại. Thế mà mọi người không hiểu chuyện, không hiểu cho em còn chửi vợ em, và nói em khinh thường anh chị, coi thường đằng ngoại. Nói vợ em trước đây không đồng ý cho yêu nhau bây giờ khổ thì ráng chịu. Trước đây đã ngăn cản bọn em rồi vì nhà èm nghèo. Vợ em đợt đấy bỏ ăn mấy ngày xong ông bà ngoại gọi em ra chơi nhưng em không ra.
Bây giờ vợ em cũng không bênh vực em mà còn nói cho dù họ có đối xử với em như thế nào thì em vẫn phải yêu thương họ vì em là con. Em nói đã là bố mẹ phải hiểu cho con cái nếu là bên nội nhà em em nói luôn mặc dù em là con út nhưng nhà em rất công bằng. Em muốn bỏ tất cả nhưng em thương con em lắm, em không muốn xa con em 1 ngày nào cả. Vì em nghĩ con cái phải có cả cha lẫn mẹ. Với lại em cũng còn thương vợ nhiều. Mọi người hãy tư vấn giúp em. Bây giờ em phải như thế nào.
Bố mẹ vợ và gia đình anh chị vợ đã từng thái độ thiếu tôn trọng thậm chí có những lời nói xúc phạm em, họ cũng đã có nhiều hành vi can thiệp sâu vào cuộc hôn nhân của vợ chồng em. Là một người thẳng thắn, có lòng tự trọng, có lẽ là em đã rất buồn, tức giận và cảm thấy tổn thương vì điều đó.
Vì bị tổn thương sâu sắc, nên em không thể quên được những hành động tiêu cực của họ với em, em tỏ thái độ phản kháng lại mỗi khi họ không tôn trọng hay can thiệp vào cuộc sống của gia đình em, em chán ghét và xa lánh gia đình vợ...
Nhưng thực tế thì em thấy đấy: Điều đó không khiến họ đối xử tử tế với em hơn, trái lại, nó chỉ khiến họ coi thường em hơn, mâu thuẫn giữa em và gia đình vợ trở lên sâu sắc hơn, mối quan hệ giữa em và họ ngày càng tồi tệ hơn, vợ em bị kẹt giữa một bên là những người thân thiết, ruột thịt, một bên là chồng - người duy nhất sẽ cùng kề vai, sát cánh cùng mình trong suốt quãng đời sau này, khiến cho cô ấy cảm thấy áp lực, khó xử, mệt mỏi, mối quan hệ giữa hai vợ chồng cũng trở lên căng thẳng.
Ở đây rõ ràng là gia đình vợ đã không nhận ra việc họ không tôn trọng con rể, anh rể đã tác động tiêu cực đến cuộc hôn nhân, cuộc sống của con gái, em gái họ như thế nào nên đã có những hành vi sai lầm. Nhưng chúng ta phải nhìn nhận vấn đề trên nhiều khía cạnh khác nhau thì mới có cái nhìn tổng quát về vấn đề. Bản thân em đã đặt mình vào vị trí của họ để hiểu họ làm như vậy cũng là vì quá lo lắng cho con em mình nên mới có những hành vi thiếu sáng suốt như vậy để thông cảm và tha thứ cho họ?
Tóm lại, nếu như bố mẹ, anh chị vợ và em, cả hai bên đều đặt cái tôi của mình lên trên hết, không bên nào chịu nhường bên nào, không chịu đặt tương lai, hạnh phúc gia đình lên trên hết thì cuối cùng, người tổn thương nhiều nhất chính là vợ em, và hậu quả lớn nhất là sự lục đục, tan vỡ của gia đình em mà thôi.
Có lẽ là chỉ khi nào mọi người trong gia đình vợ thay đổi thái độ, tôn trọng cuộc sống riêng tư của con gái, tôn trọng con rể, em cũng bao dung, bỏ qua lỗi lầm của gia đình vợ, và vợ em làm tốt vai trò hòa giải, cầu nối giữa bố mẹ và chồng, mọi người cùng đặt lợi ích chung của gia đình lên trên hết thì mới mong hóa giải được mâu thuẫn, bảo vệ được hạnh phúc gia đình.
Em không thể đòi hỏi gia đình vợ phải thay đổi cách đối xử với em hay phải làm tốt vai trò, trách nhiệm của người bố, người mẹ, người anh, người chị với em, nhưng em hoàn toàn có thể kiểm soát, thay đổi cách ứng xử chưa phù hợp của mình, cố gắng để hoàn thành vai trò, trách nhiệm của người chồng, người cha, người con, người em trong gia đình. Tin rằng khi em đã có thái độ tích cực: tha thứ, không để bụng chuyện cũ, cởi mở với mọi người trong gia đình vợ; vợ chồng cùng cố gắng làm lụng, phát triển kinh tế gia đình, hòa thuận với nhau, nuôi dạy con cái lên người, xây dưng gia đình hạnh phúc, sung túc thì không có lý do gì để gia đình vợ hay vợ em không nhìn nhận hay không coi trọng em.
Tin rằng với tình yêu thương bao la dành cho vợ con, em sẽ làm được, chàng trai!
Theo iBlog
Là con người đang yêu rất phức tạp đó thôi! Rốt cuộc thì cũng chẳng có ai đủ thông thái để định nghĩa được tình yêu. Chỉ có những người dũng cảm lao vào vựa ái tình, ngụp lặn hết quãng buồn này khổ kia mới đúc kết được rằng yêu chẳng qua chỉ là chuyện tự - nhiên - phải - thế... Có quá nhiều người, nói quá nhiều, suy nghĩ quá...