Đừng trách tôi cướp mất vợ của anh
Tôi đã từng mất cô ấy cũng chỉ vì ham danh vọng trước mắt. Nếu anh không giữ vợ anh lại thì tôi sẽ đem cô ấy đi thật.
Anh chị đã kết hôn 7 năm và có một đứa con gái xinh xắn thông minh. Sau bao nhiêu năm cố gắng mỗi người đều có một công việc riêng của mình. Anh là trưởng phòng của một công ty nội thất lớn. Công việc khiến anh phải đi nhiều và thương xuyên gặp gỡ đối tác. Còn chị làm kế toán của một doanh nghiệp, nhưng sau khi sinh con chị cũng xin nghỉ hẳn ở nhà chăm con và quán xuyến công việc gia đình vì nhà neo người.
Từ ngày chị sinh con xong, anh thường xuyên đi liên miên, có khi cả tuần mới về đến nhà nhìn mặt con một lần. Anh luôn nói bận vì phải đi công tác, vì phải kiế.m tiề.n về để nuôi hai mẹ con. Anh không muốn vợ phải vất vả bươn trải bên ngoài để kiếm sống, vì một mình anh cũng có thể lo đủ cho gia đình. Còn chị thì ngoài việc chăm sóc con, một tay chị đảm đương quán xuyến việc nhà hai bên chu toàn, gia đình bố mẹ chồng chưa bao giờ phải phàn nàn một điều gì về chị.
Chị có cuộc sống đầy đủ, nhưng chị vẫn luôn cảm thấy trống vắng, chị thiếu đi hạnh phúc thực sự khi trong ngôi nhà thiếu vắng bóng đàn ông. Mỗi lần nhìn đứa con gái trông ngóng bố cuối tuần, muốn được bố đưa đi chơi, được bố ôm vào lòng cưng nựng mà chị nhói lòng. Mang tiếng là có chồng nhưng lúc nào chị cũng lẻ bóng thui thủi một mình.
Chị cô đơn trong căn nhà thiếu vắng hơi ấm của người chồng.
Có gia đình rồi nhưng chị vẫn luôn ý thức được việc giữ gìn vóc dáng và nhan sắc. Sau khi sinh trông chị đẹp hơn với vẻ mặn mà đằm thắm mà bất cứ người đàn ông nào cũng khao khát. Nhưng chồng chị lại chẳng hề quan tâm và không nhận ra vẻ đẹp quyến rũ của vợ.
Quanh chị có nhiều người đàn ông vây quanh nhưng chị luôn từ chối khéo léo, bởi chị không muốn làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Tình cờ một lần về ăn giỗ bên nhà ngoại, chị vô tình gặp anh, người yêu cũ trước đây của chị. Đó là bạn thân của anh trai chị nên chị cũng không bất ngờ khi gặp anh. Gặp lại anh sau 5 năm, trông anh già dặn và trưởng thành hơn xưa rất nhiều. Anh có nét cuốn hút của người đàn ông chững chạc và trầm tính hơn. Ở anh có một súc hút kì lạ khiến chị cứ nhìn anh chằm chằm mà quên mất đứa con gái đang níu tay mình.
Anh cũng bất ngờ khi gặp lại chị, người con gái anh đã từng yêu tha thiết. Vì sự nghiệp nên anh đã bỏ chị lại mà ra nước ngoài làm ăn. Chính anh đã chủ động nói chuyện lại với chị và hỏi thăm cuộc sống của chị bao năm qua. Hôm đó, hai người ngồi bên nhau hàn huyên đủ thứ chuyện và cả cuộc sống của vợ chồng chị nữa. Bao nhiêu ấm ức về chồng chị đều kể hết cho anh nghe.
Từ đó, thỉnh thoảng anh vẫn đến thăm chị và rủ chị đi ra ngoài cho khuây. Có người để trò chuyện cùng khiến chị bớt đi bao nỗi cô đơn trống trải. Sau bao năm anh vẫn chưa có vợ con, anh vẫn quan tâm chị thường ngày khiến chị xao động. Những tình cảm năm xưa dường như lại tràn về trong tim chị. Chị vẫn làm chủ con tim của mình. Những cuộc đi chơi, nói chuyện với anh không bao giờ chị thể hiện tình cảm quá mức vì chị đã có gia đình. Còn anh vẫn yêu thương và quan tâm chị như ngày nào. Cách thể hiện tình cảm lãng mạn của anh khiến con tim chị nhức nhối.
Video đang HOT
Một hôm hai người đang ngồi trò chuyện với nhau trong quán cà phê thì chồng chị bắt gặp. Chồng chị hỏi: “Tại sao lại đi ra đây với người yêu cũ, hai người làm gì lén lút sau lưng tôi? Cô giấu tôi đi cặp kè với người cũ à?”.
Chưa kịp để chị phản ứng, anh đã đứng lên nói : “Anh nhầm rồi, cô ấy không còn yêu tôi nữa. Tôi chỉ mời cô ấy đi ra đây cho khuây khỏa và thoải mái. Anh xem lại đi, anh giàu có, anh kiếm được nhiều tiề.n cho cô ấy nhưng cô ấy có thực sự hạnh phúc khi thiếu đi tình cảm và hơi ấm của người chồng không? Nếu anh không quan tâm, không còn cần vợ anh nữa thì anh đừng trách tôi là cướp mất vợ anh. Tôi đã từng mất cô ấy cũng chỉ vì ham danh vọng trước mắt. Nếu anh không giữ vợ anh lại thì tôi sẽ đem cô ấy đi thật.”
Anh đừng trách tôi sẽ cướp vợ anh đi.
“Chuyện của vợ chồng tôi không cần anh phải dạy. Vợ tôi thì tôi phải giữ anh đừng tưởng cướp vợ tôi đi mà dễ dàng”. Nói xong, vẻ mặt anh tức tối, kéo chị ra xe để trở về nhà.
Sau cuộc gặp gỡ bất ngờ đó, dường như chồng chị đã tỉnh ngộ và nhìn nhận lại cuộc sống thực sự tồn tại trong gia đình bao nhiêu năm qua. Anh nhận ra, đã lâu lắm rồi mình chẳng thèm đoái hoài đến con gái, đến bố mẹ hai bên, cũng không nhận ra ngôi nhà anh sinh sống đã thay đổi thế nào? Ngẫm lại nếu không có lời đ.e dọ.a từ người yêu cũ của vợ, chắc chắn anh sẽ đán.h mất hạnh phúc gia đình thực sự của mình. Hứa với lòng, anh sẽ cố gắng làm trọn vẹn bổn phận của người chồng, người cha có trách nhiệm với gia đình.
Theo Afamily
Em là cô gái lạnh lùng đấy, thì đã sao nào?
Em thờ ơ trước những quan tâm, từ chối những bờ vai nguyện cho em một điểm tựa khi lạc lõng. Thế gian gọi đó là những cô gái lạnh lùng...
Sẽ không ai còn nhớ em đơn thuần ngây ngốc của ngày xưa. Em đã đổi thay vì chính cuộc đời này yêu cầu em phải vậy...
Xã hội này hời hợt và vô tâm lắm, cô gái ạ. Bao nhiêu lời nhận xét em vô tâm, hững hờ? Người ta cho rằng em chảnh chọe, làm cao. Người ta chỉ nhìn thấy em vô tình, lạnh nhạt trước những đóa hoa, hay những lời thơ có cánh... Mà người ta chẳng biết, thờ ơ_ với em là sự lựa chọn sau cùng....
Nào có cô gái nào ra đời mang theo một trái tim lạnh nhạt? Con gái, là những sinh vật yếu đuối và mong manh, cho dù vẻ ngoài em mạnh mẽ ra sao... Là con gái, em được sinh ra với trái tim thơ ngây và yêu thương thuần khiết... Là con gái, em xứng đáng nhận được yêu thương, không phải sao?
Em lớn. Và yêu. Rồi bỗng một ngày, người ta nhận ra cô gái ấy thay đổi. Em trưởng thành. Chỉ trong một đêm. Nụ cười hôm qua đã tắt, tiếng nói líu lo hay làm nũng bỗng dưng câm lặng, đôi mắt buồn xa xăm... Cô gái không khóc nữa.
Góc vườn ấy có một mảnh tro tàn.
Xã hội này hời hợt và vô tâm lắm, cô gái ạ. Bao nhiêu lời nhận xét em vô tâm, hững hờ? (Ảnh minh họa)
Em xa lạ và thờ ơ. Tựa như yêu ghét của cuộc đời này đã chẳng liên quan.
Rồi người đời dùng sự lạnh lùng để khắc nghiệt đán.h giá em.
Chỉ là họ không biết, em đã không còn quan tâm...
Không ai có thể làm em tổn thương nữa.
Bởi vì em, đã tổn thương quá nhiều....
Bởi em đã yêu thương bằng tình yêu chân thành nhất, nhưng lại nhận về những vết đau đến tê tái cõi lòng... Tin tưởng cũng như một con dao, em tưởng mình được bảo vệ, được nâng niu, ai có ngờ đâu người lại dùng nó để cho em những vết thương buốt giá....
Thế nên, em không tin, cũng không yêu nữa...
Em xa lạ và thờ ơ. Tựa như yêu ghét của cuộc đời này đã chẳng liên quan. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng thì cho dù người đó là ai, họ cũng chỉ tổn thương em khi được em cho phép. Vì em yêu thương họ, quan tâm họ. Bây giờ, em thu hồi quyền đó lại. Là ai, cũng sẽ không thể khiến em để tâm.
Vì em không để tâm, nên miệng người đời với em cũng không còn trọng lượng...
Thế nên, xin đừng trách một cô gái lạnh lùng, bởi suy cho cùng, ai có thể hiểu được những nỗi đau của họ? Vì em đã từng đau, nhưng em không thể hận, không thể đáp trả lại nỗi đau cho kẻ gây ra, nên bản năng sau cùng là đem cánh cửa trái tim mình khép lại.
Em trốn thật sâu trong thế giới của em. Im lìm. Trống rỗng. Những chàng trai đến rồi đi, ngán ngẩm vì những lời yêu thương không cách nào rung động một con tim đã chế.t. Em thờ ơ trước những quan tâm, từ chối những bờ vai nguyện cho em một điểm tựa khi lạc lõng.
Thế gian gọi đó là những cô gái lạnh lùng...
Thực ra, đàn ông không biết, những cô gái lạnh lùng ấy khát khao tình cảm hơn bất cứ ai.
Thực ra, đàn ông không biết, họ yếu đuối hơn bất cứ ai.
Theo Guu
Đừng trách tôi cướp mất vợ anh Tôi đã từng mất cô ấy cũng chỉ vì ham danh vọng trước mắt. Nếu anh không giữ vợ anh lại thì tôi sẽ đem cô ấy đi thật. Chị cô đơn trong căn nhà thiếu vắng hơi ấm của người chồng. Anh chị đã kết hôn 7 năm và có một đứa con gái xinh xắn thông minh. Sau bao nhiêu năm...