Đừng trách tôi cướp mất vợ anh
Tôi đã từng mất cô ấy cũng chỉ vì ham danh vọng trước mắt. Nếu anh không giữ vợ anh lại thì tôi sẽ đem cô ấy đi thật.
Chị cô đơn trong căn nhà thiếu vắng hơi ấm của người chồng.
Anh chị đã kết hôn 7 năm và có một đứa con gái xinh xắn thông minh. Sau bao nhiêu năm cố gắng mỗi người đều có một công việc riêng của mình. Anh là trưởng phòng của một công ty nội thất lớn. Công việc khiến anh phải đi nhiều và thương xuyên gặp gỡ đối tác. Còn chị làm kế toán của một doanh nghiệp, nhưng sau khi sinh con chị cũng xin nghỉ hẳn ở nhà chăm con và quán xuyến công việc gia đình vì nhà neo người.
Từ ngày chị sinh con xong, anh thường xuyên đi liên miên, có khi cả tuần mới về đến nhà nhìn mặt con một lần. Anh luôn nói bận vì phải đi công tác, vì phải kiếm tiền về để nuôi hai mẹ con. Anh không muốn vợ phải vất vả bươn trải bên ngoài để kiếm sống, vì một mình anh cũng có thể lo đủ cho gia đình. Còn chị thì ngoài việc chăm sóc con, một tay chị đảm đương quán xuyến việc nhà hai bên chu toàn, gia đình bố mẹ chồng chưa bao giờ phải phàn nàn một điều gì về chị.
Chị có cuộc sống đầy đủ, nhưng chị vẫn luôn cảm thấy trống vắng, chị thiếu đi hạnh phúc thực sự khi trong ngôi nhà thiếu vắng bóng đàn ông. Mỗi lần nhìn đứa con gái trông ngóng bố cuối tuần, muốn được bố đưa đi chơi, được bố ôm vào lòng cưng nựng mà chị nhói lòng. Mang tiếng là có chồng nhưng lúc nào chị cũng lẻ bóng thui thủi một mình.
Có gia đình rồi nhưng chị vẫn luôn ý thức được việc giữ gìn vóc dáng và nhan sắc. Sau khi sinh trông chị đẹp hơn với vẻ mặn mà đằm thắm mà bất cứ người đàn ông nào cũng khao khát. Nhưng chồng chị lại chẳng hề quan tâm và không nhận ra vẻ đẹp quyến rũ của vợ.
Quanh chị có nhiều người đàn ông vây quanh nhưng chị luôn từ chối khéo léo, bởi chị không muốn làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Video đang HOT
Tình cờ một lần về ăn giỗ bên nhà ngoại, chị vô tình gặp anh, người yêu cũ trước đây của chị. Đó là bạn thân của anh trai chị nên chị cũng không bất ngờ khi gặp anh. Gặp lại anh sau 5 năm, trông anh già dặn và trưởng thành hơn xưa rất nhiều. Anh có nét cuốn hút của người đàn ông chững chạc và trầm tính hơn. Ở anh có một súc hút kì lạ khiến chị cứ nhìn anh chằm chằm mà quên mất đứa con gái đang níu tay mình.
Anh cũng bất ngờ khi gặp lại chị, người con gái anh đã từng yêu tha thiết. Vì sự nghiệp nên anh đã bỏ chị lại mà ra nước ngoài làm ăn. Chính anh đã chủ động nói chuyện lại với chị và hỏi thăm cuộc sống của chị bao năm qua. Hôm đó, hai người ngồi bên nhau hàn huyên đủ thứ chuyện và cả cuộc sống của vợ chồng chị nữa. Bao nhiêu ấm ức về chồng chị đều kể hết cho anh nghe.
Từ đó, thỉnh thoảng anh vẫn đến thăm chị và rủ chị đi ra ngoài cho khuây. Có người để trò chuyện cùng khiến chị bớt đi bao nỗi cô đơn trống trải. Sau bao năm anh vẫn chưa có vợ con, anh vẫn quan tâm chị thường ngày khiến chị xao động. Những tình cảm năm xưa dường như lại tràn về trong tim chị. Chị vẫn làm chủ con tim của mình. Những cuộc đi chơi, nói chuyện với anh không bao giờ chị thể hiện tình cảm quá mức vì chị đã có gia đình. Còn anh vẫn yêu thương và quan tâm chị như ngày nào. Cách thể hiện tình cảm lãng mạn của anh khiến con tim chị nhức nhối.
Một hôm hai người đang ngồi trò chuyện với nhau trong quán cà phê thì chồng chị bắt gặp. Chồng chị hỏi: “Tại sao lại đi ra đây với người yêu cũ, hai người làm gì lén lút sau lưng tôi? Cô giấu tôi đi cặp kè với người cũ à?”.
Chưa kịp để chị phản ứng, anh đã đứng lên nói : “Anh nhầm rồi, cô ấy không còn yêu tôi nữa. Tôi chỉ mời cô ấy đi ra đây cho khuây khỏa và thoải mái. Anh xem lại đi, anh giàu có, anh kiếm được nhiều tiền cho cô ấy nhưng cô ấy có thực sự hạnh phúc khi thiếu đi tình cảm và hơi ấm của người chồng không? Nếu anh không quan tâm, không còn cần vợ anh nữa thì anh đừng trách tôi là cướp mất vợ anh. Tôi đã từng mất cô ấy cũng chỉ vì ham danh vọng trước mắt. Nếu anh không giữ vợ anh lại thì tôi sẽ đem cô ấy đi thật.”
Anh đừng trách tôi sẽ cướp vợ anh đi.”Chuyện của vợ chồng tôi không cần anh phải dạy. Vợ tôi thì tôi phải giữ anh đừng tưởng cướp vợ tôi đi mà dễ dàng”. Nói xong, vẻ mặt anh tức tối, kéo chị ra xe để trở về nhà.
Sau cuộc gặp gỡ bất ngờ đó, dường như chồng chị đã tỉnh ngộ và nhìn nhận lại cuộc sống thực sự tồn tại trong gia đình bao nhiêu năm qua. Anh nhận ra, đã lâu lắm rồi mình chẳng thèm đoái hoài đến con gái, đến bố mẹ hai bên, cũng không nhận ra ngôi nhà anh sinh sống đã thay đổi thế nào? Ngẫm lại nếu không có lời đe dọa từ người yêu cũ của vợ, chắc chắn anh sẽ đánh mất hạnh phúc gia đình thực sự của mình. Hứa với lòng, anh sẽ cố gắng làm trọn vẹn bổn phận của người chồng, người cha có trách nhiệm với gia đình.
Theo XaHoi
Vì lỡ lời mà tôi sắp mất vợ
Vì đang nóng giận nên tôi to tiếng và lỡ lời với vợ. Tôi không ngờ những lời ấy lại tổn thương vợ đến thế.
Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông, còn em sinh ra trong một gia đình gia giáo với bố mẹ đều là giáo viên. Chúng tôi yêu nhau được 7 năm thì cưới và đến giờ cũng đã được 12 nămchung sống với một bé trai 4 tuổi.
Tôi là người có tính tự lập cao và cố gắng làm mọi việc để vợ con tôi không thấy thiếu thốn. 6 năm lập nghiệp ở Hà Nội, vợ chồng tôi tích góp mua được một căn chung cư và một mảnh đất nhỏ. Bố mẹ, anh chị em đều hãnh diện về chúng tôi nhiều lắm.
Thời gian trước, vì tin bạn bè, tôi đã giấu vợ làm ăn và thua lỗ, nhà cửa và đất đai bán hết để trả nợ. Ngày mà người ta đến đòi nợ, vợ tôi không hề biết chuyện, cô ấy ngờ ngàng và khóc rất nhiều. Tôi biết mình đã sai rất nhiều và giờ làm khổ đến vợ con. Gần nửa năm trời tôi làm lụng vất vả để trả nợ nhưng cũng không thấm đâu vào khoản nợ bây giờ. Vợ tôi thì một mình bươn chải để nuôi gia đình, chạy vạy vay mượn để trả nợ cho tôi.
Trong lúc nóng giận, tôi đã lỡ lời để giờ sắp mất vợ. (Ảnh minh họa)
Trong thâm tâm tôi luôn thầm biết ơn vợ đã hy sinh và cùng tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này. Ngày xưa cô ấy mùa váy áo giày dép và đi mua săm với bạn bè hàng tuần. Nhưng hơn một năm nay cố ấy không hề mua lấy một cái áo nào cho mình mà tất cả đều dành cho chồng con. Khi cả nhà đi chơi, nhìn những cửa hàng quần áo giày dép cô ấy đều khen đẹp nhưng không hề xuống xem và bảo em chỉ ngắm thôi cũng được.
Nhưng mấy ngày gần đây gia đình tôi căng thẳng và bí bức quá. Chuyện là vợ tôi có nhờ chị gái tôi vay hộ cho tôi một số tiền để trả khoản nợ đến hạn. Vợ tôi đi làm trang trải cuộc sống nên ngay từ đầu cô ấy bảo là vay hộ tôi, còn tôi phải có trách nhiệm trả chứ cố ấy không kham nổi nữa.
Chị gái tôi đã buông những lời xúc phạm cô ấy ghê gớm. Biết chuyện, tôi đã gọi nói chuyện với chị tôi. Chị tôi bảo trong lúc nóng giận thì nói thế và xin lỗi tôi.
Vợ tôi không chịu, cô ấy nói, chị anh chửi tôi nhưng đi xin lỗi anh là thế nào? Vợ tôi tức giận bảo, cô ấy cảm thấy nhục nhã vì từ trước tới giờ chưa ai dám xúc phạm cô ấy như thế. Vợ tôi còn hỏi: "Chị là chị gái anh, còn vợ là vợ anh, khi anh xảy ra chuyện thì ai là người lo lắng và chia sẻ với anh? Đúng là lúc khó khăn mới biết anh em như nào!".
Tôi vì đang nóng tính cũng to tiếng với vợ tôi và lỡ lời rằng, dù có thế nào cũng chỉ bỏ vợ chứ không bỏ anh chị em. Vợ tôi vừa nghe xong đã gào lên bảo tôi là đi mà sống với anh chị em tôi ấy!
Tôi biết tôi sai rồi nhưng không biết nói thế nào cho vợ tôi hiểu cả. (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy đi làm về tôi thấy vợ tôi để giấy lại. Cô ấy bảo 12 năm chung sống trải qua bao khó khăn mà giờ tôi nói vậy cô ấy cũng thật không ngờ. Vợ tôi bảo hi sinh cho chồng connhiều. Đến khi khó khăn, anh chị em tôi không muốn liên lụy. Còn cô ấy phải còng lưng ra trả nợ. Vậy mà giờ tôi lại nói là bỏ cô ấy chứ không bỏ anh em.
Nói thật là khi nóng tính thì tôi nói vậy chứ thật tình tôi trân trọng những gì vợ tôi làm cho tôi lắm. Tôi biết lúc tôi khó khăn, anh chị em không ai giúp gì cho tôi được. Đây cũng là khoản tiền cô ấy vay cho tôi trả nợ. Vợ tôi con nhà giáo nên lòng tự trọng tự ái rất cao, Việc gì khó, cô ấy cũng đều tự giải quyết chứ không hề dựa dẫm hay nhờ vả ai cả.
Tôi biết tôi sai rồi nhưng tôi không biết nói thế nào cho vợ tôi hiểu cả. Ngày hôm qua cô ấy đưa đơn ly hôn rồi!
Theo Afamily
Bị bạn thân cướp mất vợ sắp cưới một cách trắng trợn Tôi đã bị bạn thân cướp mất vợ sắp cưới một cách trắng trợn. Nhưng sau tất cả biến cố này tôi chỉ biết giữ niềm đau về mình. Tôi và em yêu nhau khi còn là sinh viên. Em xinh đẹp và dịu dàng nên có rất nhiều anh chàng theo đuổi. Sau thời gian dài tán tỉnh thì đến năm cuối...