Đừng tìm kiếm bình yên khi tâm hồn còn nhiều vướng bận
Bình yên có là gì quá lớn lao, chỉ cần bạn vui vẻ và hạnh phúc với cuộc sống hiện tại của mình. Người ta chỉ bình yên khi biết rằng mình đang sở hữu những thứ mà rất nhiều người không có, và vẫn trong quá trình hoàn thành những ước muốn chưa đạt được.
1. Sáng sớm, bạn mở tung cửa sổ và thấy ánh sáng ngập ngụa tràn vào căn phòng. Tiết trời vui vẻ, không khí trong lành, mặt trời ấm áp, đây chính là một ngày tuyệt vời rồi. Có ai còn cầu một ngày nào khác đẹp trời hơn thế này?
2. Bạn vô tình đánh rơi một cây bút, một món đồ gì đấy vì bất cẩn trên đường đi nhưng không biết. Đột nhiên từ đằng sau có giọng nói gọi với “Cô ơi cô làm rơi đồ rồi này”. Chẳng chờ bạn quay lại nhận đồ, họ đã chạy đến và trả đồ cho bạn cùng một nụ cười thật tươi.
3. Nhận nuôi một con cún. Mỗi sáng khi thức dậy đều thấy nó ve vẫy cái đuôi chào mình, chiều tối đi làm về cũng thấy nó vẫy đuôi mừng rỡ. Bạn chẳng bao giờ phải cảm thấy cô đơn hay một mình nữa, cuộc sống mệt mỏi từ lúc trưởng thành cuối cùng nhờ một chú cún mà trở nên yên bình biết bao.
4. Một que kem mát lạnh ngày hạ hay một chiếc bánh nướng nóng ấm giữa ngày đông lạnh giá cũng khiến ta bất giác mỉm cười. Hóa ra cuộc đời này vốn chỉ đơn giản như thế thôi.
5. Trở về nhà sau một ngày bận bịu và đầy mệt mỏi, bạn thấy bố mẹ đang an nhàn xem ti vi, đợi bạn trở về ăn tối. Tất cả mọi phiền muộn đều biến tan đi mất, thay vào đó là một nụ cười thật nhẹ nhõm. Gia đình thực ra chính là nơi bình yên nhất mà bạn có thể tìm về bất cứ lúc nào.
6. Có một anh chàng đang giúp cụ bà qua đường, đứng đợi cho đến khi bà cụ lên được chuyến xe buýt thì anh ta mới an tâm vẫy tay chào rồi rời đi. Bình yên mà ta kiếm tìm chỉ nằm đâu đó trong những câu chuyện về lòng tốt hằng ngày.
7. Một chiều mưa, bạn ngồi trong quán cà phê yên tĩnh, nhâm nhi cốc cacao nóng. Rồi quán cho phát những bản nhạc không lời, và bài nhạc bạn yêu thích cũng nằm trong số đó. Bạn đã ước gì thời gian khi đó đừng trôi đi, mưa đừng ngừng lại, bầu trời đừng tối, để bạn có thể tiếp tục nhâm nhi sự bình yên lâu thêm chút nữa.
8. Ngược xuôi ngang dọc, hóa ra bình yên là cảm giác được quay trở về làm một đứa trẻ thơ, thích thì cười, buồn thì khóc, khó chịu thì nói ra, không như bạn ở thì hiện tại của cuộc sống. Bất cứ lúc nào cũng phải trưng ra bộ mặt vui vẻ, vô âu vô lo với cuộc đời, dạ dạ vâng vâng cam chịu, không được sống trọn với cảm xúc thật của mình nữa.
9. Bạn có thể đọc một quyển sách từ đầu đến cuối mà không bị ai hay điều gì làm phiền.
Bạn dành hẳn ra một ngày để đọc sách, mặc kệ những xô bồ vẫn đang hối thúc bạn trong cuộc sống.
Bạn chỉ ngồi một góc, đọc hết quyển sách rồi mới quay trở lại với cuộc sống thường ngày, cũng chẳng sao cả.
10. Bình yên có là gì quá lớn lao, chỉ cần bạn vui vẻ và hạnh phúc với cuộc sống hiện tại của mình. Người ta chỉ bình yên khi biết rằng mình đang sở hữu những thứ mà rất nhiều người không có, và vẫn trong quá trình hoàn thành những ước muốn chưa đạt được. Bạn được ăn uống đầy đủ, ngủ nghỉ thoải mái, có quần áo đẹp để mặc, có bạn bè, đồng nghiệp xung quanh. Đó là những điều nho nhỏ nhưng rất đủ và đầy để bạn có thể hài lòng với cuộc sống của mình.
11. Những ngày cuối tháng nghèo đói cùng cực, có người đem đến cho bạn món ăn mà bạn yêu thích rồi nói “Ăn đi, tao mua cho mày đó”.
12. Đi ngang qua khu chợ trước nhà, thấy bà cụ hàng rau đang nựng con cún bên cạnh, vẻ mặt hạnh phúc. Bà ấy thấy bạn thì nói “Hôm nay có rau này tươi lắm nè, con mua ăn đi con”. Và thế là bạn tấp vào hàng rau, lựa lựa chọn chọn một túi rồi mới rời đi. Khi ngoảnh đầu lại bạn vẫn nhìn thấy bà lão bán rau đang ôm chú cún trong vòng tay. Một ngày mệt mỏi của bạn bỗng trở nên bình yên bởi câu chuyện đời thường vụn vặt như thế.
13. Một ngày đẹp trời, bạn bỗng nhiên nhận được một tin nhắn với nội dung “Tôi nhớ cậu” từ một người bạn đã lâu không nói chuyện.
14. Đừng tìm kiếm sự bình yên khi tâm trí còn nhiều vướng bận, vì bình yên là cảm xúc mộc mạc và đơn thuần xuất phát tại tâm.
Theo Nguyên/Trí Thức Trẻ.
Khi sung sướng, đàn ông thường quên đi người từng chia đôi gói mỳ cùng mình trong căn nhà trọ dột nát
Thấy dáng vẻ quê kiểng của Hạ, Khánh đáp gọn lỏn:"Ô sin nhà anh ấy mà." Nghe câu đó, Hạ sốc tận óc. Khánh bèn đẩy cô vội vàng:"Thôi về nhà đi, đừng ở đây nói nhảm."
Điều không đáng tin nhất đó là lời hứa của đàn ông. Đến giờ, Hạ mới thấm thía câu nói đó. Quả thật, khi bình yên, đàn ông thường quên những lời thề trong giông bão.
Gần chục năm về trước, Hạ và Khánh yêu nhau say đắm. Tuy nhiên, khi đó cả 2 đều nghèo khó vô cùng. Họ không được học hành gì nên khi lên thành phố chỉ đi làm thuê bốc mướn, nhưng chốn đô thị đắt đỏ, vài đồng tiền làm thuê của họ không đủ để tồn tại.
Yêu nhau được khoảng 5 tháng, Khánh đề nghị:
-Hoàn cảnh chúng ta khó khăn như vậy, hay là em về sống chung với anh đi, tiết kiệm tiền nhà, điện nước rồi đủ thứ.
Nghe cũng hợp tình hợp lý, Hạ gật đầu đồng ý ngay. Trong khoảng thời gian ấy, 2 người nhận ra ở cùng nhau đúng là khiến họ tiết kiệm hơn và bắt đầu cảm thấy cuộc sống thoải mái.
Thời gian đó, Hạ khuyên Khánh nên đi học thêm nghề sửa chữa điện thoại để sau này còn có cái nghề riêng chứ không thể làm thuê mãi được. Cũng chính vì việc học của Khánh mà Hạ sống càng tằng tiện hơn, cô không còn đồng nào gửi về quê nhưng vẫn lo học phí cho Khánh đầy đủ.
Nhưng cũng từ ngày Khánh đi học, công việc bấp bênh, cuộc sống của 2 người chủ yếu dựa vào số tiền Hạ kiếm được.
Thậm chí đã có những hôm, Hạ ốm nặng phải nằm nhà, không dám đi viện vì không có tiền. Trong nhà chỉ còn đúng 1 gói mì tôm, thấy Khánh về, Hạ vội vàng đi pha mì cho anh. Nhưng trông người yêu tiều tụy, Khánh không nỡ ăn 1 mình bèn bảo:
-Thế em và anh ăn chung nhé.
Tuy vất vả là vậy, nhưng khoảng thời gian đó với Hạ vô cùng hạnh phúc.
Lăn lộn suốt chục năm trời, cuối cùng Khánh bây giờ đã trở thành chủ của 3 cửa hàng sửa chữa và buôn bán điện thoại lớn nằm ngay trung tâm thành phố.
Giờ đây, Khánh và Hạ đã chuyển tới 1 khu chung cư cao cấp. Hạ không còn đi làm thuê nữa, mỗi ngày cô chỉ ở nhà nội trợ.
Thế nhưng, chính vì vậy, Khánh bắt đầu chê bai cô.
Nhiều hôm, Khánh đi nhậu với khách hàng nửa đêm không về cũng không báo cho Hạ biết. Có những lần anh họp lớp, đi ăn cưới hay tiệc tùng gì đó, anh đều không dẫn Hạ theo vì sợ cô làm xấu mặt.
Anh cho rằng bản thân mình là 1 giám đốc giàu có lại đẹp trai còn Hạ càng ngày càng già nua, ăn mặc thì quê mùa, đã thế còn không biết chữ, anh xấu hổ về cô.
Đến lúc này, kinh tế đã ổn định, gia đình Hạ thúc giục 2 người tổ chức đám cưới thì bất ngờ Khánh nói:
(Ảnh minh họa)
-Đợi 1 thời gian nữa đi ạ, nhìn thế thôi chứ cháu còn nhiều việc cần giải quyết lắm.
Biết ý người yêu, Hạnh rất buồn, nhưng cô vẫn mong có thể từ từ thay đổi của anh trở lại hiền lành và yêu thương cô như ngày xưa.
Nhưng rồi, một lần Hạ đi siêu thị thì tình cờ thấy Khánh đang ôm eo 1 cô gái mua sắm. Hạ choáng váng tiến lại gần:
-Anh...cô này là ai? Tại sao lại..?
Khánh giật mình, cô gái kia vẫn giữ khư khư tay Khánh và hỏi:
-Ai đây anh?
Thấy dáng vẻ quê kiểng của Hạ, Khánh đáp gọn lỏn:
-Ô sin nhà anh ấy mà.
Nghe câu đó, Hạ sốc tận óc, Khánh bèn đẩy cô vội vàng:
-Thôi về nhà đi, đừng ở đây nói nhảm.
Sau cuộc gặp đó, Hạ buồn rơi rụng đi về luôn mà không mua sắm gì. Cô ngồi ở nhà chờ Khánh về giải thích mọi chuyện.
12 giờ đêm, Khánh mới lò dò về với men rượu nồng nặc. Hạ khóc sưng mắt:
-Anh...tại sao anh lại nói em là ô sin? Em biết anh giờ không còn yêu em như xưa nhưng sao anh nỡ quên những tình nghĩa của chúng ta ngày trước chứ?
Khánh quát:
-Thôi cô đừng lải nhải nữa, giờ cô nhìn lại xem bản thân còn xứng với tôi không? Trước mặt nhiều người như thế, tôi phải nói cô là ô sin thôi chứ nói là bạn gái thì người ta cười cho thối mũi à?
Nói rồi, anh bắt đầu nôn ọe và lao thẳng lên ghế ngủ.
Còn Hạ, cô òa khóc trong đau đớn. Nhưng sau đêm đó tỉnh dậy, Khánh không còn nhìn thấy Hạ ở đâu nữa. Có lẽ, Hạ đã chọn cách đáng thương nhất là buông tay mà không dám đối mặt.
Theo Blogtin
Cứ tưởng cuộc đời mình từ nay sẽ bình yên nhưng mọi thứ đã hoàn toàn sụp đổ sau đó Cuộc đời mỗi người giống như là một dòng chảy trôi ra biển lớn vậy. Tôi đã từng nghĩ mình có được mọi thứ cho đến khi nhận ra rằng cuộc đời không như là mơ. Tôi và anh yêu nhau được 2 năm. Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi thường được bạn bè miêu tả là một cặp đôi hoàn hảo....