Đừng tìm em những lúc cô đơn
Anh vẫn thường xuyên đến tìm em trong những lúc cô đơn hay stress công việc.
Anh chẳng bao giờ hiểu, không hiểu và không cần hiểu em, đơn giản vì tình cảm anh dành cho em không đủ lớn để phải nghĩ nhiều về em, hiểu nhiều về em. Anh là một nhà khoa học, chỉ lo những chuyện có ý nghĩa lớn lao cho xã hội, chưa bao giờ anh biết em cần gì, nghĩ gì, chưa bao giờ anh biết đến cảm giác của em. Anh luôn áp đặt lối suy nghĩ của anh cho em mà quên mất rằng em cũng là một đứa con gái mỏng manh và yếu đuối.
Em yêu anh, một tình yêu không lối thoát, và em đã nhiều lần tìm cách để thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn của mối quan hệ mà em biết trước sẽ chẳng có hậu gì, biết trước rằng mình sẽ là kẻ rất đau, rất khổ. Chính anh, lôi em vào cuộc tình ấy, bỏ em bơ vơ giữa những tối tăm của cuộc đời, rồi lại về bên em vỗ về an ủi để cuối cùng lại khiến em lạc lõng.
Anh còn nhớ không, đã hai lần anh ôm em trong tay mà nói rằng “sau này chúng mình có con với nhau nhé!”. Em đã im lặng, im lặng thật lâu mà chẳng nói nên lời, em thương anh thật sự! Lúc ấy, em chỉ ước gì em đã tự do tất cả để có thể sinh cho anh một đứa con gái bướng bỉnh, đanh đá giống mẹ nó như anh vẫn hay đùa…
Ngày em mang trong mình giọt máu của anh cũng là ngày của những chuỗi ngày em sống trong cô đơn, hụt hẫng, ngày của những chuỗi ngày anh không quan tâm, săn đón em như lúc ban đầu, không gọi điện, không nhắn tin, không một lời hỏi han, ngày của những chuỗi ngày em nghĩ về anh thật tệ hại…
Em yêu anh cũng chẳng biết từ bao giờ, có lẽ, vòng tay em quàng qua cổ anh khi anh bế em từ trên đồi cao xuống trạm y tế vô tình đã thành một thứ keo gắn kết để em chẳng thể nào xa anh… Em yêu anh từ nụ cười, dáng đi trên giảng đường, từ bài giảng, từ cái tâm của một người giảng viên, một nhà khoa học tâm huyết với đời, với nghề và yêu anh bởi sự từng trải của một người đàn ông thành đạt. Anh bước vào cuộc đời em nhẹ nhàng và cũng quá dễ dàng. Và cái gì đến dễ dàng, đi cũng dễ dàng, nhạt nhòa cũng dễ dàng phải không anh?
Em yêu anh, trao anh cả cuộc đời. Nhưng chính sự vô tâm, vô tình của anh đã khiến em khi ấy suy nghĩ, hành động một cách dại dột và sai lầm. Em đã không cho kết quả của mối tình vụng trộm giữa anh và em cơ hội tồn tại trên cuộc đời này. Em đã sống những ngày thấm đẫm nước mắt, niềm xót xa và nỗi đau đớn tột cùng của một đứa con gái khờ dại và ngu ngốc…
Em đã thề với lòng sẽ đẩy anh ra cuộc sống của mình vĩnh viễn từ khi bước ra khỏi phòng khám buổi sáng trời mưa buốt lạnh ấy. Thế mà sao vẫn ngày ngày ngóng đợi tin anh, đợi từng cuộc điện thoại, từng tin nhắn của anh. Thế mà sao đêm đêm vẫn khóc, vẫn buồn. Người vẫn đến tìm em những lúc cô đơn hay stress công việc. Và cũng chẳng hiểu vì sao vết thương ấy không đủ đau để từ chối những lúc bờ môi người trao em đầy đam mê và cuồng nhiệt.
Hôm nay, em và anh tranh cãi vì một chuyện lãng xẹt trong cuộc sống đời thường. Và em nhận ra, anh chưa một lần yêu em một tình yêu chân thành, đúng nghĩa. Em nhận ra, anh nghĩ về em cũng tầm thường, cũng nhạt nhòa và cũng quá giản đơn. Anh chỉ biết trách em cố chấp, trách em sao cứ giấu kín mọi chuyện, từ những chuyện nhỏ nhặt nhất thì làm sao anh biết, anh hiểu? Anh nói rằng em “đi vào cuộc sống đánh đố chăng?” Anh nói rằng em không nói ra những gì em nghĩ, cứ im lặng để rồi trách anh không hiểu như kiểu đánh đố anh?
Video đang HOT
Đã bao đêm rồi em khóc cho sự trớ trêu của đời mình (Ảnh minh họa)
Người vô tâm sao trách em đánh đố cuộc đời? Có bao giờ anh hỏi em làm gì, nghĩ gì, cần gì không anh? Hay chỉ đơn giản đến bên em khi khao khát ham muốn tầm thường và chia sẻ cùng em những kiến thức khoa học với tư cách người thầy, chấm hết? Người trách em không hòa đồng với các anh chị trong công ty khi em lững lờ không biết có nên đi thăm chị bạn đồng nghiệp hay không mà không biết em còn một đứa em gái đang bệnh ở nhà? Người trách em suy nghĩ tiêu cực khi không lắng nghe lời nhắc nhở của “chị” mà người “tin tưởng tuyệt đối” về nội quy công ty khi em mới bước chân vào những ngày đầu mà không hiểu em cũng có tự ái của riêng mình? Người trách em yếu đuối sao hay khóc mà đâu biết nỗi đau người gây ra cho em chưa kịp lành, không biết rằng những giọt nước mắt ấy là không thể không rơi sau bao cố gắng kìm nén? Người trách em sao có thái độ cay cú với cuộc đời mà đâu biết rằng em cay cú với cuộc đời thực sự, hận đời, hận người và hận cả cái tình yêu người dành cho em dẫu chẳng biết yêu thương người trao là thật hay chơi?
Giờ này, trong quán café lần đầu em mượn bờ vai anh để tựa, trong nỗi cô đơn ngập lòng, em nhớ anh, nhớ anh rất nhiều. Em đã khóc quá nhiều cả chiều nay khi ngồi đối diện với anh, anh bật cười khi em bật khóc mà không biết em đang rất đau? Anh đã chẳng còn yêu như ngày em đến, đã không còn những yêu thương dù chẳng phải là tha thiết?
Anh biết không anh, đã bao đêm rồi em khóc cho sự trớ trêu của đời mình. Âu cũng là nhân quả. Nếu ngày đó em không làm điều sai trái, có lẽ sẽ không đau, không dằn vặt thế này. Nhưng nếu không làm, liệu em có hạnh phúc hơn không anh?
Em sẽ đủ can đảm để bước đi bên cạnh cuộc đời anh, sẽ thấy vui, sẽ thấy hạnh phúc nếu như, anh không phải là một người đàn ông lãng tử và đa tình như thế. Em cũng chỉ là một sân ga nhỏ mà con tàu anh qua. Em không phải là người con gái duy nhất ngoài vợ anh, em chỉ là một trong rất nhiều hình bóng đã đi qua cuộc đời anh. Em biết rất rõ họ là ai, biết từng cuộc điện thoại, từng cuộc video call, chat trên yahoo, từng chuyến công tác ngoại tỉnh anh đi cùng họ… Nói ra, anh sẽ lại chối, lại đưa cái trần tục thế gian vào bản chất con người để giảng giải với em. Nhưng lời giải thích nào cho những videocall lúc 2 – 3h sáng kéo dài hàng tiếng đồng hồ giữa anh với chị ấy, một nhân viên kế toán mà anh từng nói với em là anh tin tưởng tuyệt đối? Anh nói anh yêu em, nhưng anh chưa từng tin tưởng em tuyệt đối, anh cảnh giác mỗi khi em đụng vào máy tính của anh, anh out nick mỗi khi có em bên cạnh, vì sao phải vậy hả anh? Giải thích gì đây anh, khi cô học trò anh hướng dẫn từ gọi anh tiếng “Thầy” đầy kính trọng sang giọng điệu lả lướt “anh, em”? Sẽ phải nghĩ gì khi nhìn những bức ảnh tình tứ anh quàng vai cô học trò ấy trong chuyến công tác xa Sài Gòn? Em đã từng thẳng thắn với anh những gì em nghe được về anh, về cái tính cách vốn không tốt đẹp gì này nhưng khi ấy anh đã nhẹ nhàng chối bỏ. Những gì hôm nay em biết, thực sự đã làm em thất vọng quá nhiều. Buồn. Và, muốn khóc lên thật to cho nhẹ hết những nỗi lòng.
Yêu anh, em cũng biết anh chẳng thể bên em trọn cuộc đời vì anh không thuộc về em. Thế nhưng, em lại chẳng thể xem anh như một sân ga nhỏ cho con tàu đời mình ghé chân. Em đã yêu anh quá nhiều, dẫu nhiều lần, anh nhắn nhủ em phải tự học cách để không có anh cũng đứng vững được giữa cuộc đời này, tức là em phải tự hiểu, anh không thể là bờ vai cho em, sai số của ba tiếng “anh yêu em” có lẽ là quá lớn. Người con gái như em, đã yêu thì không hối tiếc, không sợ điều gì ngoài sự dối trá và sự tổn thương. Trái tim em mong manh dễ vỡ, và cuộc đời em cũng đã chỉ toàn nước mắt với niềm đau!
Vì anh, em đã đánh đổi quá nhiều nhưng hình như anh không xứng đáng với điều đó! Trách anh nhiều, giận anh nhiều nhưng vẫn yêu anh hơn cả bản thân mình. Em chỉ cần một sự quan tâm chân thành, chỉ cần những cử chỉ yêu thương đúng nghĩa. Em có được quyền mong muốn vậy không anh – người đàn ông xét cho cùng là vô tình, vô tâm và ích kỷ với em? Hay từ giờ phút này, em phải xóa anh ra khỏi kí ức của mình?
Theo VNE
Sợ hãi những cô gái yêu cuồng sống vội
Những lúc giận dỗi người yêu, Oanh chìm trong men rượu và đập phá hết đồ đạc trong phòng.
" Cuồng yêu" đang dần trở thành hiện tượng tâm lý phổ biến của không ít bạn trẻ hiện nay. Nhiều hệ lụy kéo theo đó, khiến không ít những sự việc đau lòng xảy ra không chỉ với riêng bản thân các bạn, ảnh hưởng đến người thân và nhiều người xung quanh.
Theo lý giải của các chuyên gia tâm lý, giới trẻ có xu hướng dậy thì sớm, dẫn đến nhiều thay đổi phức tạp về cơ thể lẫn tâm lý, các em quan tâm với người khác giới. Tình yêu lúc này chỉ là cảm tính, thường được các em suy diễn và nông cạn.
Đa phần những trường hợp "cuồng yêu", các chủ thể đều không nhận thức được yêu như thế nào cho đúng. Ngược lại, xuất phát từ chính những cảm xúc ảo tưởng, nhiều thanh niên lao vào vòng xoáy tình đời không lối thoát, yêu cuồng sống vội.
Nhiều bạn trẻ tự hành hạ bản thân, một phần tâm lý ích kỷ hạ sát chính người mình yêu để đạt được mong muốn của chính mình. Không ít câu chuyện đau lòng về những vụ sát hại nhau chỉ vì yêu, ghen tuông một cách mù quáng được báo chí đưa tin hàng ngày, hàng tuần. Chẳng hạn, vụ nam thanh niên dùng dao cắt cổ người yêu khi thấy cô đi cạnh một người con trai khác; giết bạn gái vì nghi không chung thủy; cùng nhau nhảy cầu tự tử để chứng minh tình yêu....
Câu chuyện của Thúy Oanh (Thái Nguyên) khiến nhiều người chứng kiến phải xót xa. Chia tay mối tình 3 năm thời sinh viên, Oanh khóc lóc, tìm đủ cách van xin níu kéo người yêu. Những lần hẹn hò làm lành không thành, Oanh nhấn chìm thân xác trong men rượu, la ó om sòm trong phòng ký túc.
Nhiều đêm Oanh gọi điện cho người yêu khóc lóc, tỉ tê như người tự kỷ. Nhiều khi bực tức chuyện cũ, Oanh vứt hết đồ đạc cá nhân của phòng. Có lần, cô còn mạnh tay ném phăng cái điện thoại vào đầu cô bạn cùng phòng.
Mọi người hiểu bản tính Oanh nên thường nhắm mắt bỏ qua. Tuy nhiên, càng làm như vậy, Oanh càng được đà lấn tới. Hết lần này đến lượt khác, cô làm phiền nhiễu đến sự tập trung của mọi người trong phòng.
Oanh cho rằng, khi đã yêu, người yêu là cả thế giới của mình. Mất anh ta, Oanh không thể tự tin sống tiếp, nhất là khi cô đã trao cho anh ta tất cả.
Dù những lần "lên cơn", Oanh đã được mọi người ngăn cản nhưng cô vẫn mặc kệ và tiếp tục với công cuộc "đập phá" của mình. Một vài lần như vậy thì bạn bè còn cho qua, khuyên can nhẹ nhàng, nhưng tình trạng ấy cứ diễn ra thường xuyên khiến bạn bè thấy mỗi lần cô "nổi đóa" là nhanh chóng tránh đi chỗ khác.
Chứng kiến sự việc này hàng ngày, một cô bạn cùng phòng Oanh bức xúc kể: "Vốn mạnh mẽ là vậy, chia tay người yêu Oanh "cuồng yêu" đến sợ. Sợ nhất là Oanh cứ chứng tỏ với mọi người bằng những hành động kỳ quặc, ngồi với ai cũng muốn được ôm và kể lể. Có lần, Oanh nhắn tin cho người yêu nói uống thuốc tự tử để cho anh này đến thăm. Khi người yêu đến, Oanh ôm người yêu khóc lóc và cầu xin anh bỏ qua cho cô mà không thèm để ý đến ánh mắt ái ngại của mọi người trong phòng dành cho mình".
Đối với nhiều người, thế giới dường như khép lại khi mất đi người họ yêu thương nhất (Ảnh minh họa)
Cứ mỗi lần cãi nhau với người yêu là bao nhiêu đồ đạc trong phòng lại bay tả tơi, vỡ vụn. Đến khi mọi người không chịu đựng được sự "cuồng yêu" của cô thì lên tiếng nhắc nhở nhưng làm thế chỉ khiến cô thêm ức chế và "nổi loạn" hơn.
Khi gia đình biết chuyện con gái thất tình và có những hành động thái quá, bố mẹ Oanh cho cô đi khám bác sĩ tâm thần, được biết Oanh rơi vào trạng thái kích động tâm lý dẫn và bị tâm thần nhẹ.
Không chỉ riêng trường hợp của Thúy Oanh, hiện nay nhiều cô gái trẻ khác cũng có biểu hiện tâm lý không bình thường sau khi chia tay. Nhiều người tự rạch tay, uống thuốc ngủ, nhảy cầu... để kết thúc cuộc đời mình trong đau đớn.
Ngay trường hợp của nam sinh Đ.V.Th (15 tuổi, Tiền Giang) tự kết liễu cuộc đời bằng thuốc trừ sâu khi bị cô bạn thân được Th xem như người yêu khước từ chuyện tình cảm do gia đình muốn cô bé tập trung vào việc học. Thoát được lưỡi hái tử thần, cuộc sống hiện tại của Th lúc nào cũng nửa tỉnh nửa mê. Bố mẹ Th đã phải đưa con tới bệnh viện để chữa trị.
Không hiểu được giá trị của tình yêu thực sự, các bạn trẻ luôn đề cao tình cảm cá nhân của mình, đã yêu là phải được đáp lại. Cũng có nhiều bạn trẻ suy nghĩ rằng, cuộc sống dường như đã khép lại với họ khi họ mất đi một nửa yêu thương của mình.
Chính những suy nghĩ tiêu cực đó, nhiều bạn trẻ đã để tâm hồn lạc lối trong chính mê cung của những cuộc tình ảo thực. Họ loay hoay trong thế giới của chính mình tạo ra và tự làm tổn thương mình trong những suy nghĩ đau buồn, không lối thoát.
Hơn nữa, khi không được giáo dục cẩn thận, không có sự quan tâm đúng lúc của gia đình và nhà trường, những biểu hiện tâm lý của căn bệnh "cuồng yêu" xuất hiện khiến khiến nhiều bạn trẻ chán chường, thích đập phá và thả trôi bản thân để quên đi chuyện u sầu tình trường.
Điều đáng nói, khi không kiểm soát được tình cảm và hành vi của mình, nhiều bạn đã có hành động thiếu tích cực, thậm chí gây ảnh hưởng đến bản thân và những người xung quanh.
Theo VNE
Hai năm... anh vẫn chưa chịu bỏ vợ Hai năm trôi qua, anh ấy vẫn chưa chịu bỏ vợ để làm đám cưới cùng tôi. Ngày mới quen anh, anh bảo tôi anh đã ly hôn vợ. Tôi tin và chấp nhận đến với anh. Nào ngờ khi đã lỡ yêu anh rất nhiều, tình yêu vô cùng sâu đậm, tôi mới phát hiện ra anh chỉ mới ly thân vợ....