Đừng so sánh anh với người cũ
Em à, anh là hiện tại, là hiện tại bên cạnh em, không phải là quá khứ!
Em có biết rằng anh rất nhạy cảm với cụm từ “người yêu cũ” của em không? Vậy mà em vẫn vô tư kể về người ấy cho anh nghe, về những kỉ niệm giữa hai người, về chốn hẹn hò quen thuộc, về thói quen của người ấy, về rất nhiều, rất nhiều điều khác nữa… Anh không muốn nghe, không muốn quan tâm đến quá khứ ấy, một quá khứ chỉ của riêng hai người và không có anh. Tại sao lại muốn anh nghe?
Anh chưa hiểu em hay anh vẫn chưa yêu em đủ nhiều so với người yêu cũ?
Hẳn là không phải vậy. Anh yêu em, chấp nhận bên cạnh em là anh đã biết anh thua thiệt hơn người trước một chút, đó là vì anh đã yêu em nhiều hơn, yêu và thấu hiểu bằng cả trái tim non nớt dại khờ. Vì thế, anh đủ tự tin rằng, anh yêu em hơn những người con trai khác, kể cả người ấy trong quá khứ của em.
Em à, anh là hiện tại, là hiện tại bên cạnh em, không phải là quá khứ!
Video đang HOT
Anh không muốn em phủ nhận đi tình cảm cũ, cũng không cố ý bắt em phải quên đi một người đã từng ở rất sâu và rất lâu trong tim em. Nhưng có thể đồng cảm với anh một chút được không em?
Anh cũng là con người, cũng có những tổn thương mà không dễ gì chia sẻ được cùng người anh yêu, nhất là về quá khứ của người ấy. Anh cũng có những lo sợ mơ hồ, mông lung rằng anh chỉ là một người thay thế, khỏa lấp trống trải và nhớ nhung cho một người đã cũ.
Không có một ai có thể chấp nhận được việc mình bị đặt lên bàn cân so sánh với người yêu cũ của bạn gái (Ảnh minh họa)
Thôi thì… cứ cho là anh ích kỷ. Yêu một người thì ích kỷ một chút đã làm sao? Anh ích kỷ đến mức chỉ muốn em nghĩ về một mình anh thôi đấy! Anh thừa nhận, con trai khi yêu khác con gái nhiều lắm. Con trai có thể nghĩ đến nhiều chuyện khác ngoài tình cảm, có thể bè bạn, công việc, học hành… nhưng với anh, khi yêu đồng nghĩa với việc dành nhiều thời gian và khoảng trống cho người mình yêu thương. Vậy thì, có công bằng không khi anh nghĩ đến em, còn em nghĩ đến người đã cũ?
Anh có thể chấp nhận việc hai người là bạn sau khi chia tay. Nhưng chỉ là bạn thôi em nhé!
Anh có thể chấp nhận việc em gọi tên người ấy bằng nickname quen thuộc mà khi xưa còn yêu nhau hai người vẫn đùa nhau như thế. Nhưng anh không đáp lời cũng đồng nghĩa với việc anh không vui, không vui một chút nào!
Anh có thể chấp nhận việc em lặp lại thói quen hẹn hò cùng anh như khi xưa từng làm với người ấy. Nhưng anh muốn em nhớ một điều rằng, em với anh đang cùng nhau ở thì hiện tại, chứ không phải là em cùng người cũ đã từng trong thì quá khứ!
Có thể em thấy anh đòi hỏi và có đôi phần quá đáng. Nhưng tin anh đi, không có một ai có thể chấp nhận được việc mình bị đặt lên bàn cân so sánh với người yêu cũ của bạn gái. Anh không phải là một ngoại lệ. Anh chỉ muốn em cho cuộc tình này một chút bình yên, cho tim anh một chút âm thầm và cho những ngày còn dài sắp tới những niềm tin yêu mới.
Anh biết, anh không bao giờ là cả thế giới đối với em. Nhưng một khi đã yêu thì cả anh và em đều phải có trách nhiệm với cuộc đời của mình em à. Vậy nên, mong em đừng mang anh vào quá khứ của em, em nhé!
Theo VNE
Em tưởng là anh chưa có vợ...
Có số điện thoại của anh rồi, em đã chủ động nhắn tin cả ngày lẫn đêm. Và anh cũng chưa bao giờ cảm thấy phiền về tin nhắn ấy.
Em quen anh qua một buổi gặp gỡ bạn bè, bạn em đã giới thiệu anh cho em. Anh đến bên em với biểu hiện của một người đàn ông thành đạt và thu hút. Em nghiễm nhiên hiểu rằng: Anh là người đàn ông độc thân, thành đạt và hấp dẫn.
Có số điện thoại của anh rồi, em đã chủ động nhắn tin cả ngày lẫn đêm. Và anh cũng chưa bao giờ cảm thấy phiền về tin nhắn ấy. Mỗi ngày có hàng trăm tin nhắn được gửi, cô gái nhiều đa cảm như em cảm thấy rung rinh về anh.
Ảnh minh họa
Em nói thích anh, chỉ sau vài ngày gặp gỡ nhắn nhủ. Anh nói đã yêu em và "không thể thiếu em mất rồi". Em vẫn tưởng anh chưa có vợ, còn anh vẫn nghĩ em đã biết anh có gia đình rồi và hoàn toàn tự nguyện đến với nhau. Em còn nghĩ, tại sao người đàn ông tốt như anh mà trước giờ không có người nào nghiêm túc "đoạt lấy", để mà yêu thương, nâng niu như em bây giờ.
Mãi sau này em mới biết, đó là 2 tháng vợ anh đi Nhật học, anh thật sự tự do, thoải mái và dành hết thời gian vốn dành cho vợ để dành cho em.
Ngày chị ấy về, vô tình cầm điện thoại của anh. Đọc hàng trăm tin nhắn em và anh gửi cho nhau. Thế là chị ấy giận...Anh không nói gì. Chị ấy gọi điện cho em. Bị chị ấy gọi điện, đánh ghen qua điện thoại mà từng lời như cứa vào gan ruột em. Thế nhưng, anh đã là một phần của cuộc sống của em. Em không thể quên anh!
Gặp anh, em đã thay đổi hoàn toàn ý nghĩ về việc yêu một người đàn ông có vợ. Em lại là người quá đặc biệt, em không đòi hỏi yêu người ta thì người ta phải làm gì cho em, mang đến cho em điều gì... Em yêu là yêu thôi, em yêu mà không cần giải thích.
Thời gian đầu em cũng hờn trách. Nhưng mà trách sao được khi cả hai đứa cùng hiểu lầm, hiểu sai ý của nhau. Anh vẫn nhắn tin, vẫn yêu em trong cấm đoán, đau khổ.
Anh bảo: Tất cả của anh bây giờ, là một khối chung với cô ấy, tách ra là chuyện không thể trong ngày một ngày hai. Vả lại, hai người đã có con chung với nhau, anh không thể quyết định vội vàng.
Anh đã chân thành đến như vậy thì em còn biết nói sao? Em chỉ mãi mãi là một người tình bé nhỏ muốn bên anh và không thể rời xa anh. Vì lúc này, hơi thở của em là hơi thở của anh rồi, làm sao em có thể giã từ nó được nữa? Em yêu anh, người đàn ông thành đạt, dù anh đã có vợ.
Theo VNN
Yêu người giàu là sự "bảo lãnh" ngọt ngào Tôi yêu 4 người đàn ông cùng hoàn cảnh và điều kiện như mình trước khi yêu anh. Tôi từng chia sẻ với họ từng đồng tiền khi đi ăn, từng đồng tiền khi đóng tiền nhà... Yêu người giàu thì sao? Bạn sẽ không phải nơm nớp lo toan khi bước vào một quán ăn khi đi cùng anh ấy. Bạn sẽ...