Đừng sợ làm tổn thương em
Em không muốn làm kẻ tham lam mà bắt anh phải yêu em, dù có bị tổn thương thì em vẫn mong anh là người đàn ông hạnh phúc nhất.
Em không biết mình phải làm gì vào lúc này, trong em có cảm giác gì đó khiến em rất sợ anh à. Em cảm thấy như em đang trong một tình yêu trông chờ bằng sự may mắn vậy. Em cảm thấy anh dần dần không còn quan tâm em nữa, em không thể đặt ra vấn đề khác ngoài việc sẽ mất anh.
Em không dám nói là anh thuộc về em, còn một điều nữa mà em muốn nói là dường như em đang bắt anh phải yêu em. Em rất hay nũng nịu với anh, anh đã nói với em rằng hãy nhìn vào tương lai, nhưng anh à, em không thể tự tin mà nhìn vào tương lai của mình. Phải chăng tương lai của em sau này nó sẽ quyết định cho hạnh phúc của em, và nó cũng là câu trả lời cho mối tình không có bắt đầu mà chỉ có kết thúc này.
Em quá ngang bướng phải không anh? Em cũng tự nhận mình như vậy. Em nghĩ anh cũng không thích tính bướng và trẻ con như em.
Em đã từng nghĩ sẽ mất anh vì vậy em không mong quá vào sự may mắn này, có lẽ may mắn sẽ chẳng bao giờ đến với em.
Em cảm thấy một điều là anh không yêu em và sự quan tâm đó chỉ là sự thương hại của người bạn, thân hơn thì đó là sự quan tâm với người em gái…em không muốn nghĩ nhiều về điều đó.
Với em, anh vẫn mãi là người yêu dấu trong trái tim em (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thời gian thoáng qua nhanh lắm, năm nay em mới chỉ là một cô sinh viên năm nhất. Em cũng không muốn nghĩ nhiều đến tình cảm, em sẽ dành hết thời gian để học và không vướng bận gì đến tình yêu. Em nghĩ rằng thời gian sẽ chứng minh cho câu hỏi của em.
Em không muốn làm kẻ tham lam mà bắt anh phải yêu em, dù có bị tổn thương thì em vẫn mong anh là người đàn ông hạnh phúc nhất. Em không dám chắc người đem lại hạnh phúc cho anh sẽ là em, nhưng không sao anh à, vì em cũng có thể đọc được suy nghĩ của anh mà.
Có lúc em muốn rời xa anh, nhưng rất khó để em có thể làm được điều ấy, vì em đã yêu anh. Em không phải là đứa con gái hoàn hảo, anh cũng đã biết điều đó.
Anh biết không, có một lí do khác mà em muốn rời xa anh, không dám đến bên anh nữa… rất khó để em nói ra lí do đó. Sau lần khám bệnh ở bệnh viện về em thấy rất buồn, buồn không thể nói lên lời nữa. Em không thể nói cho anh biết kết quả đó như nào, em không đủ tự tin, chỉ khi em thấy mình chắc chắn sẽ thuộc về anh hoặc chính anh nói với em dừng tình cảm này lại thì em mới có thể nói.
Em muốn làm kẻ vô tình lắm anh à. Thật sự thì lúc này em chưa thể điều khiển được bản thân, anh làm em phải suy nghĩ rất nhiều. Em phải cố gắng để vượt lên tất cả,dù có được như mong ước hay không thì em cũng không bao giờ gục ngã.
Em là đứa con gái hay khóc, nhưng mất anh thì em không khóc đâu anh à, em sẽ giữ nước mắt em lại, và em muốn nhìn thấy anh hạnh phúc. Em muốn anh luôn luôn cười, vì vậy em sẽ luôn ủng hộ với mọi lựa chọn của anh.
Năm nay anh đã 28 t.uổi, đã đến t.uổi để lập gia đình rồi, còn em thì vẫn là sinh viên, còn rất lâu nữa phải không anh. Nhưng anh ơi, em không bắt buộc anh phải yêu em, em muốn anh có một tình yêu như anh muốn, có một hạnh phúc mà chính trái tim anh đã chọn. Dù có xa anh đến đâu thì em vẫn muốn anh là người đàn ông hạnh phúc nhất, vì vậy anh hãy làm những gì mà anh cảm thấy hạnh phúc nhé anh, đừng sợ em đau khổ, đừng sợ làm tổn thương em.
Trước kia em vẫn muốn anh thuộc về em, bắt buộc anh phải dành tình yêu cho em, nhưng điều đó sẽ không có hạnh phúc với anh nên em sẽ không bắt anh nữa mà em muốn anh tự do lựa chọn hạnh phúc của mình. Với em, anh vẫn mãi là người yêu dấu trong trái tim em.
Theo VNE
N.hục n.hã vì bị c.hửi là kẻ nghèo kiết xác, ở ‘chuồng chim’
Tôi đang đứng giữa hai lựa chọn, một là quyết cưới cô ấy mà không có bố mẹ vợ, người yêu tôi cũng "mất" luôn bố mẹ đẻ, hai là để cô ấy đi lấy chồng già giàu sụ theo ý nguyện của song thân.
ảnh minh họa
Đầu tiên, phải kể rằng chúng tôi đến với nhau khá muộn màng. Tôi đã 33, còn người yêu tôi đã 30. Tôi ở Hà Nội, còn cô ấy ở Hải Phòng, tình cờ quen nhau qua một triển lãm liên quan tới công việc.
Gái 30 đã toan về già nên chuyện cô ấy bị gia đình giục giã ép uổng diễn ra thường xuyên. Vấn đề là ở chỗ, bố mẹ không mừng vui khi cô ấy yêu tôi như bao gia đình đang lo con gái ế khác. Bố mẹ người yêu tôi khinh tôi ra mặt, nói tôi là giai Hà Nội mà nghèo kiết xác vì tôi chỉ là công chức bình thường, chả xứng với con gái "lá ngọc cành vàng" của nhà họ.
Thực sự, người yêu tôi là chị cả trong một gia đình có 3 cô con gái. Hai cô em xét về ngoài hình thì xinh đẹp hơn hẳn người yêu tôi và đều đã đã lấy chồng. Nhưng họ không hạnh phúc. Một cô đang ly thân còn một cô thì đã b.ỏ c.hồng về ở với bố mẹ đẻ. Tôi biết lý do là vì hai cô em này quá kênh kiệu và sành điệu, ham lấy chồng giàu, lại vớ phải người chẳng ra gì, hay cờ bạc đàn đúm nên cuối cùng đều tan đàn xẻ nghé.
Nhưng lạ thay bố mẹ người yêu tôi chẳng lấy đó làm buồn, lúc nào cũng dương dương tự đắc con gái mình xinh đẹp giỏi giang, nhất định phải lấy đại gia mới xứng, lỡ dở rồi thì kiếm đại gia khác, đất Hải Phòng thiếu gì người giàu có. Cứ thế, họ không những chẳng khuyên giải con gái sống làm sao cho phải đạo và hạnh phúc mà còn là động lực để hai cô em kia sa chân vào chốn tìm chồng đại gia, bất chấp có tình yêu và hạnh phúc hay không.
Người yêu tôi thì khác, cô ấy trầm tính và đằm thắm, hiền lành, khác hẳn hai cô em gái. Đã một lần dang dở sau một mối tình kéo dài hơn 3 năm, cũng bởi sự cấm cản của bố mẹ, cô ấy sống khép mình. Tới khi gặp tôi thì con tim cô ấy mới vui vẻ trở lại. Tôi cũng rất yêu cô ấy và muốn sớm kết hôn vì cả hai đều đã nhiều.
Dù biết bố mẹ cô ấy chẳng ưa gì tôi nhưng tôi vẫn "mặt dày" tới nhà xin phép và ngỏ chuyện cưới xin đàng hoàng. Nhưng đáp lại tấm chân tình của tôi là một tràng ngôn từ thật kinh khủng.
Bố cô ấy thì vỗ mặt tôi: "Cậu nhìn lại mình đi! Đàn ông ba mấy t.uổi, lại còn giai Hà Nội, mà nhà lầu xe hơi không có? Cậu cưới con gái tôi về ở cái "chuồng chim" (căn nhà nhỏ của tôi trong một ngõ nhỏ ở Hà Nội) ấy mà không thấy kém cỏi n.hục n.hã à? Con gái tôi phải lấy chồng giàu sang mới xứng! Kể cả nó c.hết già thì tôi cũng không bao giờ đồng ý cho nó cưới cậu, trừ khi cậu có lễ dạm ngõ là 1 tỉ t.iền tươi.". Rồi ông cười khẩy, không che giấu sự miệt thị mà ném thẳng cái ánh mắt nụ cười ấy vào tôi.
Không nói tôi nhưng mẹ cô ấy quay sang dạy con: "Mày đúng là con dở người. Như người ta, gặp chỗ giàu sang thì phải ưng ngay rồi, đằng này, giới thiệu cho mày bao nhiêu đám thì mày đều nguây nguẩy. Giờ mày muốn cưới thằng cù lần nghèo rớt mùng tơi thì sau này cái thân mày với bố mẹ biết nhờ vào đâu. Ngu thì mới chôn thân vào chốn í!".
Tôi n.hục n.hã một thì người yêu tôi cũng khốn khổ vật vã mười lần. Bố mẹ cô ấy cấm cửa tôi, quản lý con gái như tội phạm, dọa từ mặt... Và bây giờ là ép cô ấy lấy một ông chồng ngoài 50 già khọm, đã bỏ hai đời vợ, nhưng giàu chả thiếu gì. Cô ấy còn khóc kể, bố mẹ cô ấy còn hay đay nghiến "Mày là con cả, nhưng giờ chúng tao chẳng trông cậy gì vào mày được nữa. Mày cứ quyết yêu với cưới thằng nghèo đó thì đừng nhìn mặt bố mẹ mày nữa! Vì như thế là mày cố tình bôi tro trát trấu vào mặt bố mẹ mày rồi".
Người yêu tôi có vẻ quyết tâm khi nói rằng cô ấy sẽ bỏ nhà theo tôi dù có ra sao, không cần đám cưới hay sự chúc phúc của hai họ. Nhưng chính tôi lại đang băn khoăn day dứt vì như thế, cô ấy sẽ bị bố mẹ từ bỏ, trở thành con bất hiếu. Mà tôi cũng nghèo thật, sợ không làm cô ấy hạnh phúc. Tôi yêu cô ấy nhưng không muốn cô ấy phải bất hạnh. Tôi có nên theo phương án của người yêu không?
Theo VNE
“Yêu” bất thường, liệu có phải chồng ‘quan hệ’ với người khác? 3 lần "yêu" gần đây, chồng em có uống rượu nhưng mức độ uống không phải nhiều như những lần trước. Vậy mà anh không "ra" được. Em rất buồn và đã nghi ngờ chồng hôm đó có quan hệ với người khác. Ảnh minh họa Cuộc sống của vợ chồng em khá ổn định. Em là phó hiệu trưởng của một trường...