Đứng ở cửa sổ rình vợ gọi điện, tôi sốc khi nghe được bí mật 15 năm của cô ấy
Thấy cánh cửa sổ đóng hờ, Tuấn vội ghé sát vào nghe xem vợ đang lén lút làm chuyện gì. Tuấn suýt ngửa ngửa vì nghe vợ nói chuyện điện thoại.
Kết hôn được hơn chục năm, vợ chồng Tuấn chỉ sinh được một cậu con trai duy nhất rồi “tịt” luôn. Suốt gần chục năm vợ chồng anh chạy chữa khắp nơi nhưng cũng không được. Vậy là ước mong có đứa con nữa trong nhà không thành hiện thực, hôm nào đi làm về Tuấn cũng buồn buồn rồi nói chuyện gia đình người ta đông con thế này thế kia.
Cu cậu nhà Tuấn đã học cấp 2. Nó giống hết Tuấn, đẹp trai và nhanh nhảu nên ai cũng quý. Thấy chồng buồn về chuyện Hằng không sinh được con nữa, cô nhiều lần xin lỗi và gợi ý chồng ra ngoài “kiếm con” nhưng anh không chịu. Tuấn bảo là người đàn ông phải có trách nhiệm với vợ con, phản bội là 2 từ anh ghét nhất. Có ra sao thì ra chứ Tuấn nhất định không bao giờ làm điều vô liêm sỉ đấy. Vợ anh không sinh được đâu phải là lỗi của vợ, anh biết cô cũng buồn lắm chứ vui vẻ gì đâu.
Chả hiểu dạo gần đây vợ suốt ngày lén lút gọi điện cho ai đó. Mặt vợ lúc nào cũng toát lên sự lo lắng, muộn phiền hỏi vợ cứ lảng tránh và nói không có gì. Hỏi thì vợ bảo gọi cho chị đồng nghiệp ở công ty hỏi việc nhưng Tuấn nghi lắm. Bình thường Hằng chẳng bao giờ trốn chồng con vào phòng gọi điện cả. Nhiều hôm Tuấn lấy trộm điện thoại vợ, anh kiểm tra xem vợ đang bí mật làm gì thì cô xóa sạch mọi thứ nên Tuấn đành bó tay.
Tuấn bảo là người đàn ông phải có trách nhiệm với vợ (ảnh minh họa)
Một hôm vừa ăn xong bữa tối, con trai lên phòng học còn Tuấn ngồi xem ti vi. Thấy vợ rửa bát xong vội chạy lên phòng, Tuấn lừa lừa bước lên sau vợ xem cô ấy làm gì. Hằng khóa trái cửa lại nên Tuấn không thể đẩy cửa vào, thấy cánh cửa sổ đóng hờ Tuấn vội ghé sát vào nghe xem vợ đang lén lút làm chuyện gì. Nhỡ vợ mà phải bội chồng thì nguy to, anh phải triệt tiêu tư tưởng phản bội của vợ ngay trong trứng nước mới được.
Chăm chú nghe và quan sát nét mặt bồn chồn lo lắng của vợ, Tuấn suýt ngửa ngửa vì nghe vợ nói.
- Anh xem bé Hồng đỡ sốt hơn chưa? Nếu không đỡ anh phải đưa nó đến viện ngay. Tốn bao nhiêu tiền em cũng cố gắng lo cho con. Thấy nó ốm như vậy em sót con lắm. Sinh nó ra, suốt 15 năm qua em đã không chăm nó rồi, giờ nhìn thấy con ôm như vậy em cảm thấy có lỗi quá.
- …..
- Chuyện quá khứ rồi mà anh. Ngày ấy mình lấy nhau không đăng kí nên mọi thứ đều dễ dàng. Em biết mẹ anh lúc đó chỉ muốn có cháu bế nên đã làm vậy. Em tình nguyện ra đi mà, giờ em cũng đang rất hạnh phúc bên gia đình nhỏ. Anh không phải lo cho em.
- ….
Video đang HOT
- Anh yên tâm. Chuyện 15 năm trước chồng em không biết gì cả. Rồi mọi chuyện sẽ đi vào lãng quên thôi mà. Anh cứ lo cho con tốt, mỗi tháng em sẽ gửi tiền đều đều cho anh.
Thôi em cúp máy đây kẻo chồng em nghi ngờ (ảnh minh họa)- …
- Con khỏe hay bệnh nặng hơn là phải báo em biết đó nhé. Thôi em cúp máy đây kẻo chồng em nghi ngờ.
Vội chạy xuống nhà giả vẫn đang ngồi xem phim, không để vợ biết. Ngồi thẫn thờ suy nghĩ mãi về chuyện vừa nãy. Bí mật 15 năm qua vợ giấu tôi như vậy sao? Cô ấy đã kết hôn và có con riêng vậy mà khi đến với tôi vợ nói em còn “trong trắng”. Tất cả là lừa dối, giọt máu đêm tân hôn hơn chục năm trước cũng là dối trá sao?
Vợ tôi, người tôi yêu và không bao giờ cho phép làm tổn thương cô ấy. Nhưng rốt cuộc vợ đã làm gì tôi. Tôi là một thằng khờ bị vợ cắm sừng bao lâu nay rồi mà không hề hay biết? Liệu tôi có nên làm ầm chuyện này lên hay im lặng để giữ hòa khí gia đình?
Chưa lúc nào hết tôi thấy chán ghét cuộc sống hôn nhân như vậy? Càng thật lòng, yêu thương người ta hết mực thì càng nhận được đau đớn. Vợ, tại sao em lại làm như vậy với anh? Đó là câu hỏi tôi muốn gào lên với vợ ngay tức khắc, nhưng tôi sợ tôi không kiềm chế được bản thân. Tôi sợ sẽ khiến cô ấy sợ, cô ấy tổn thương? Sao tôi lại yêu vợ đến mu muội và hèn nhát như vậy chứ?
Theo Một Thế Giới
Choáng váng vừa cưới xong, mẹ chồng gọi điện đòi trả nợ 400 triệu
Đúng lúc hai đứa vui mừng vì cuối cùng cũng được ở gần nhau thì em trai anh, rồi mẹ anh gọi điện đòi gửi tiền trả nợ sửa nhà. Số tiền ít thì không nói nhưng mẹ anh bảo cần 400 triệu.
Chào mọi người, khi tôi viết những dòng này ra là lúc cuộc sống của tôi rơi vào bế tắc, ngõ cụt. Mọi chuyện bắt nguồn từ những sai trái mà tôi gây ra khi còn trẻ.
Tôi năm nay 27 tuổi, lấy chồng đúng vào năm Kim Lâu (26 tuổi), lại sao hạn Thái Bạch như người xưa bảo nên từ đầu năm ngoái đến bây giờ, cuộc đời tôi rơi vào những bi kịch mà có lẽ không thể nào thoát ra được.
Tôi đã lấy chồng cách đây 5 tháng và đã có bầu 6 tháng. Hiện tại khi tôi gõ những dòng chữ này, con vừa đạp trong bụng còn tôi nước mắt dàn dụa không sao ngăn nổi. Chưa bao giờ tôi nghĩ cuộc đời mình lại có lúc bất hạnh, bản thân mình bất lực đến thế này. Khi kể những dòng tâm sự thật của cuộc đời mình ra, chỉ mong mọi người hiểu được để cảm thông và đưa ra những lời khuyên giúp tôi.
Tôi và chồng tôi quen nhau sau khoảng 2 tháng thì đi đến hôn nhân. Chồng tôi là một người có công việc đường hoàng, anh ấy hơn tôi 1 tuổi. Ngày mới quen anh ấy, tôi vừa trải qua một cú sốc lớn về chuyện tình cảm.
Tôi từng yêu một người đàn ông đã có gia đình, đó là tình cảm thực sự chứ không toan tính gì bởi gia đình tôi cũng có điều kiện và tôi có việc làm đàng hoàng, ổn định ở Hà Nội. Và khi quen rồi yêu, tôi không biết anh ấy đã có vợ con. Nói đúng ra là tôi bị lừa dối từ đầu.
Chỉ đến khi tôi lỡ mang bầu rồi bỏ việc Hà Nội, về quê vào làm ở một cơ quan nhà nước thì mới bị vợ anh ấy phát hiện và cũng là lúc tôi biết, mình đã quan hệ với một người đàn ông có gia đình. Sau đó, khi tôi quyết giữ con thì đến 8 tuần tuổi, con chết lưu. Mối quan hệ giữa tôi với anh ta cũng chấm dứt với những nỗi đau khôn nguôi. Tôi bị tổn thương tinh thần nặng nề.
Đúng lúc đó thì tôi quen chồng tôi bây giờ. Theo cảm nhận củ tôi ban đầu thì chồng tôi là một người biết chăm lo gia đình, sẽ là một người chồng người cha tốt, công việc của anh cũng ổn định, sự nghiệp đang phất lên, hơn hẳn những người bạn cùng tốt nghiệp với anh ấy.
Lúc ấy, phần vì nể phục anh, phần vì mẹ anh (bố anh đã mất) giục cưới nên tôi quyết định đồng ý làm đám cưới, dù cả hai mới quen nhau đúng 2 tháng.
Gia đình anh rất khó khăn, bố anh trước kia là bộ đội trong thời chiến, đến thời bình về với gia đình thì mắc ung thư. Mọi tài sản dồn vào chữa trị cho bố nên trong nhà chẳng có gì đáng giá. Lần đầu tiên anh mời tôi về n hà anh , thấy hoàn cảnh gia đình nghèo túng tôi càng thương hơn.
Nghe anh kể, sau khi tốt nghiệp đại học, ra trường có việc làm, hàng tháng anh gửi tiền về cho mẹ trả nợ và nuôi hai em ăn học đến lúc ra trường, tôi càng thương và cảm phục anh hơn.
Tôi thực sự không yêu anh ất nhiều nhưng cảm phục nghị lực cũng như vai trò của anh trong gia đình.
Thế rồi anh dẫn tôi về ra mắt, mẹ anh rất quý tôi, rất mừng vì con trai cả tìm được người bạn gái xinh xắn, khỏe mạnh, công việc ổn định ngay gần nhà. Nhưng trớ trêu là, nhà anh cách nhà người yêu cũ của tôi chưa đầy 1km. Dĩ nhiên, chuyện của tôi cũng tai tiếng khắp nơi vì chị vợ kia từng đi rêu rao, nói xấu tôi và chồng chị ấy với khắp cơ quan, đơn vị trong huyện.
Lúc anh ấy ngỏ lời muốn làm đám cưới, tôi rất phân vân vì chuyện tai tiếng của tôi thì có khi cả huyện ai cũng biết, huống hồ nhà anh lại ở ngay gần cơ quan tôi làm.
Có lần, chúng tôi gần gũi, tôi thú nhận rằng mình không còn trong trắng, tôi không xứng đáng với anh ấy vì có quá khứ không tốt, anh ấy bảo chấp nhận hết, anh chỉ muốn yêu tôi và biết tôi ở hiện tại và tương lai mà thôi. Tôi cũng an tâm phần nào.
Rồi ngày hai bên gia đình gặp nhau cũng đến, mẹ anh đi hỏi 2, 3 ông thầy chọn ngày cưới cho chúng tôi. Mẹ anh cũng nói với tôi rằng nên đi xem thêm vài nơi nữa để chọn được ngày tốt dù năm nay tuổi tôi 26. Nhưng mẹ anh đi xem về vẫn bảo cưới được. Thế rồi tôi và anh đi xem thêm 3 nơi nữa, ai cũng nói cưới được, nhưng ngày cưới khác với ngày mẹ anh xem.
Chúng tôi nói lại thì mẹ anh bảo nghe theo chúng tôi vì không muốn sau này trách móc mẹ điều gì. Khi chúng tôi quyết định cưới ngày 16/2 thì mẹ anh bảo nghe theo nhưng tôi thấy mẹ buồn lắm. Lúc đầu tôi nghĩ hay mẹ thấy bọn tôi không nghe nên buồn, hỏi ra mới biết anh có ý định sửa sang lại nhà cửa trước khi cưới vì không muốn tôi đang ở gia đình đầy đủ tiện nghi mà về nhà anh phải sống thiếu thốn. Nhà lụp xụp, công trình phụ chưa được làm rồi không muốn khi nhà gái đến thăm nhà mà để nhà cửa như vậy.
Tôi thấy anh nói cũng có lý, thứ nhất chiều theo ý mẹ mà hoãn ngày cưới sang 10/4 âm như mẹ anh đi xem, thứ hai là để cho gia đình anh có thời gian sửa sang nhà cửa.
Trong thời gian nhà anh sửa nhà thì gia đình hai bên cũng tiến hành làm các thủ tục cần thiết để sửa xong nhà cưới. Bố anh mất rồi nên có mẹ anh gọi chú liền kề bố, bà nội và một bác bên nhà mẹ anh nữa cũng với em trai anh đến nhà tôi dạm ngõ.
Tuy nhiên, mọi chuyện không suôn sẻ. Bên nhà tôi có bác trưởng họ biết xem ngày có góp ý tuổi hai đứa cưới tháng 2 tốt nhất thì mẹ anh bắt đầu tỏ thái độ. Mẹ anh mở miệng ra là "gia đình bên tôi nghèo nên thế nọ thế kia...", câu thứ hai là "vâng, gia đình bên đây giàu nhưng gia đình tôi là nhà trai..." nghe rất chối tai dù bác tôi chẳng hề nói lời nào nặng nề, chỉ đem ra bàn bạc. Chỉ vậy thôi mà mẹ anh cãi tay đôi với bác tôi khiến bác tôi rất thất vọng và chẳng muốn nói lại.
Sau khi gia đình nhà trai về, mẹ tôi khóc, mẹ tôi bảo thương tôi có bà mẹ chồng ghê gớm như vậy. Sao lâu nay bảo bà hiền, rồi các bác nhà tôi thì thất vọng nên bỏ về chẳng ai nói lời nào, chỉ biết lắc đầu cho tương lai của tôi với mẹ chồng mà chồng lại công tác xa gia đình như thế thì mệt lắm.
Nhưng vì yêu anh rồi nên tôi bỏ ngoài tai mọi lời khuyên can của bố mẹ, đòi cưới anh bằng được. Chuyện tưởng sẽ êm xuôi nhưng đến gần ngày cưới, gia đình anh phát hiện ra quá khứ của tôi và liên tục can ngăn chồng tôi đến với tôi.
Nhưng anh bỏ ngoài tai hết và quyết cưới bằng được rồi từ gia đình luôn. Mẹ anh ngăn cản, tìm mọi cách không cho chúng tôi làm đăng ký kết hôn. Cuối cùng anh trốn sang xã tôi làm đăng ký. Đám cưới cũng tổ chức ở nhà tôi mà không có sự có mặt của gia đình anh. Rồi chúng tôi ra Hà Nội tổ chức báo lễ với cơ quan anh.
Đúng lúc hai đứa vui mừng vì cuối cùng cũng được ở gần nhau thì em trai anh, rồi mẹ anh gọi điện đòi gửi tiền trả nợ sửa nhà. Số tiền ít thì không nói nhưng mẹ anh bảo cần 400 triệu. Tôi nghe choáng váng hoảng hốt không thốt lên lời. Nhà xây lại đó nhưng vợ chồng tôi có được ở ngày nào đâu mà bắt chúng tôi trả. Hơn nữa, bà đã từ mặt chúng tôi rồi lại vịn cớ xây nhà để cưới tôi về, nếu không thì ở nhà cũ vẫn ổn. Chồng tôi nghe xuôi lòng với lại thấy có lỗi với gia đình khi từ mặt đến với tôi nên cũng muốn vay nợ trả tiền. Trong khi đó, hai đứa cưới xong chẳng có gì, tôi còn phải thuê một căn nhà trọ ngoài Hà Nội để ở chờ việc làm mới.
Tôi phải làm sao đây mọi người ơi? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
Theo Người đưa tin
Bắt quả tang chồng trốn vào trong tủ quần áo gọi điện cho nhân tình Gần đây, em phát hiện chồng mình không chỉ chơi mà là có tình cảm thực sự với một gái làng chơi. Nhiều lần em bắt gặp cả hai nhắn tin tình cảm với nhau trên điện thoại. Đến bây giờ khi sự việc xảy ra được gần 1 tuần nay, em vẫn không thể nào tin được chồng mình lại có thể...