Đừng nhắc đến mẹ chồng nữa, em chồng mới là ‘nỗi ám ảnh’ của mọi nàng dâu
Tôi cũng chán ngán những câu chuyện như thế. Nhưng không phải vì tôi có người mẹ chồng không tốt, mà tôi có một cô em chồng, đó mới chính là nỗi ám ảnh của tôi.
Mấy chị bạn tôi suốt ngày ngồi cà phê, tám chuyện về mẹ chồng. Người khen kẻ chê. Người thì hết lời khen mẹ chồng, nhưng đa phần vẫn là những câu đại loại như &’sống với nhà chồng mất tự do thật. Giá như được ở riêng thì tốt. Mẹ chồng gì mà soi từng tí một’.
Tôi cũng chán ngán những câu chuyện như thế. Nhưng không phải vì tôi có người mẹ chồng không tốt, mà tôi có một cô em chồng, đó mới chính là nỗi ám ảnh của tôi.
Tôi còn nhớ như in, ngày tôi và anh yêu nhau, vừa về ra mắt gia đình anh, em chồng tương lai đã gọi cho tôi bảo &’chị ơi, chị có tiền không cho em vay nóng mấy triệu, em có việc gấp mà chẳng dám nói với anh trai. Chị đừng nói gì với anh ấy chị nhé, em sẽ thu xếp gửi chị luôn, nếu chị có thì giúp em ạ’.
Tôi đưa em 5 triệu, việc mà em cần là gì tôi cũng không dám hỏi. Em bảo, 3 tuần sẽ đưa lại cho tôi. Nhưng đến giờ, tận hơn 1 năm rồi, tôi lấy anh trai em rồi và sinh con rồi, em cũng không bao giờ nhắc lại số tiền 5 triệu đó nữa. (ảnh minh họa)
Ngày đó, tôi đang là chị dâu tương lai của em, cần lấy lòng em chồng thì dù không có cũng phải đi mượn cho em chứ nào dám này kia. Tôi đưa em 5 triệu, việc mà em cần là gì tôi cũng không dám hỏi. Em bảo, 3 tuần sẽ đưa lại cho tôi. Nhưng đến giờ, tận hơn 1 năm rồi, tôi lấy anh trai em rồi và sinh con rồi, em cũng không bao giờ nhắc lại số tiền 5 triệu đó nữa. Tôi phiền lòng nhưng cũng chẳng dám hé răng với chồng.
Mỗi lần về quê, em chồng lúc nào cũng bảo tôi đi chợ, mua sắm quần áo. Em rủ tôi vào các quán ăn ngon, các cửa hàng sắm đồ và mua xong, em toàn giả vờ nghe điện thoại để tôi phải trả tiền. Về nhà thì em cũng chẳng bao giờ nói tới chuyện gửi lại tôi. Tôi cũng ngại không dám đòi. Chị dâu vài lần về quê mà đòi tiền em thì ngại quá, lại mang tiếng không mua được cho em bộ đồ. Nhưng nếu em biết điều gửi thì cũng là tôi sẽ nghĩ khác về em. Đằng này, em mặc định đó là trách nhiệm của tôi. Đến lạ…
Video đang HOT
Người ta bảo &’giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng’, có vẻ như tôi đã thấm. Ngày gia đình tôi mua nhà, em và mẹ chồng bảo ra ngoài này ở cùng. Mẹ thì trông cháu cho tôi, còn em vì có công việc gì đó nên ở lại nhà tôi nửa năm. Tôi bắt đầu khiếp sợ vì cảnh sống chung với em chồng. Mẹ chồng tôi thì dễ tính, tốt bụng nhưng cũng phải bênh con gái chứ ai đi bênh con dâu bao giờ.
Đồ của tôi để ở trong tủ, em cứ tự tiện lấy mặc, không cần hỏi tôi. Có hôm tôi đi ăn cưới, dự định mặc bộ váy đẹp đó, nhưng về nhà thì chẳng thấy đồ đâu. Tìm mãi thì thấy ở trong máy giặt. Ban đầu nghĩ mình quên vứt vào, sau thì biết, là do em chồng mặc. Tôi có hỏi em là sao lại mặc đồ của chị mà không nói năng gì thì em chồng làm ầm lên bảo tôi ích kỉ, mặc một bộ đồ mà cũng to tiếng. Tôi chỉ hỏi chứ nào to tiếng gì. Mà đây là lần thứ bao nhiêu rồi đâu phải lần đầu em tự tiện lấy đồ của người khác. Đồng hồ, nước hoa của tôi, em cũng đều tự ý lấy dùng.
Tôi lại phải ngọt nhạt để em chồng về nhà tôi ở. Ơ hay, nhà tôi mà tôi lại biến thành người đi ở nhờ, phải cung phụng em chồng, thế có tức không? (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi nghe con gái nên cũng nghĩ tôi ích kỉ. Mà lẽ ra, ở nhờ nhà tôi, em phải lịch sự, đằng này… Tôi giận em, không nói câu nào thì em dở quẻ, bỏ nhà đi, sang nhà bạn ở nhờ làm chồng tôi cuống cuồng đi tìm, tôi phát mệt.
Tôi lại phải ngọt nhạt để em chồng về nhà tôi ở. Ơ hay, nhà tôi mà tôi lại biến thành người đi ở nhờ, phải cung phụng em chồng, thế có tức không? Tôi điên tiết, cãi nhau với chồng bao nhiêu lần. Ra ngoài, cô ta toàn ăn không nói có, chê bai tôi nên bạn bè cô ấy đến nhà tôi thì nhìn chị dâu bằng con mắt coi thường. Đến mệt mỏi.
Người ta sợ mẹ chồng, còn tôi đây, em chồng mới là nỗi ám ảnh kinh hoàng mà tôi muốn thoát không thoát được. Mong sao 6 tháng trôi đi thật nhanh, để tôi sớm được về với cuộc sống tự do của mình, và vĩnh viễn từ nay không muốn can dự gì tới người em chồng ghê gớm ấy nữa. Tôi mệt mỏi lắm rồi!
Theo Khampha
Tôi muốn "xử đẹp" cô em chồng chỉ có 1 không 2 này quá!
Em chồng còn đi mách bố mẹ rằng chị dâu gắp lửa bỏ tay người. Tôi thật không ngờ mình vừa là nạn nhân vừa bị quy chụp đi buộc tội người khác. Thật lòng, tôi muốn cho cô em chồng này một trận quá!
Tôi lấy chồng đã được gần hai năm và có một bé gái kháu khỉnh. Nhiều người cứ nghĩ là cuộc sống của tôi sung sướng và mãn nguyện lắm. Chẳng ai có thể hiểu được từng ấy thời gian, tôi phải sống trong sự uất ức và căm phẩm. Bởi áp lực không đến từ phía bố mẹ chồng hay ông xã mà đến từ cô em chồng có học thức nhưng láo xược và đầy mưu mô.
Hoa - em chồng của tôi vốn là một tiểu thư được nuông chiều từ bé nên đâm ra hư hỏng. Ngay cả khi em ấy đã là nhân viên của một công ty truyền thông, được va chạm và tiếp xúc với nhiều người nhưng tính tự lập vẫn không có. Đã thế em chồng còn rất hỗn láo, lười biếng và nhiều toan tính.
Tôi không thể quên ngày anh dẫn về nhà ra mắt bố mẹ chồng tương lai. Vì muốn lấy lòng bố mẹ anh nên tôi đã mua ít thuốc bổ đến biếu. Bên cạnh đó, tôi còn mua thêm một chiếc áo sơ mi tặng cho cô em chồng.
Bố mẹ anh thì xởi lởi khen tôi chu đáo còn em chồng tương lai thì tỏ thái độ khinh bỉ khiến tôi không khỏi bẽ mặt. Hoa vừa cầm chiếc áo lên đã bĩu môi bảo đó là hàng chợ và không quen xài. Đã thế em chồng còn nói lớn rằng tôi hãy mang về xài hay cho ai thì cho. Thấy thái độ láo xược của em gái và sự gượng gạo hiện rõ trên khuôn mặt tôi, anh liền phản pháo để bênh vực bạn gái.
Mẹ chồng tôi không vừa lòng lại nói tôi lo xa và trách con dâu vì lên mặt dạy đời bà. (Ảnh minh họa)
Buổi ra mắt hôm ấy khiến tôi không khỏi chạnh lòng. Tôi đã mường tựa ra cuộc sống khi mình về làm chị dâu cho cô em chồng chảnh chọe và khinh người như Hoa cũng sẽ chẳng bình yên chút nào.
Vì vợ chồng tôi và em ấy đều đi làm cả ngày, chỉ chạm mặt nhau vào buổi tối nên tôi nghĩ căng thẳng sẽ bớt đi. Ai ngờ, tôi vẫn phải chịu nhiều bức bối ấm ức. Hoa chưa bao giờ chủ động dọn dẹp nhà cửa cũng như vào bếp nấu nướng giúp tôi. Hết giờ đi làm về, em chồng lại ngồi chễm chệ trên ghế ôm điện thoại tám chuyện và chụp hình tự sướng. Đến bữa cơm, tôi phải năm lần bảy lượt lên phòng gọi xuống ăn thì em ấy mới chịu xuống.
Đã thế bữa cơm nào Hoa cũng tỏ ra khó chịu về thức ăn tôi nấu. Em ấy chê bai một cách thẳng thừng và không chút kiêng nể trước mặt mọi người, khiến tôi vô cùng xấu hổ. Xong bữa, Hoa lại vội vàng chạy lên phòng chứ chẳng chịu giúp tôi dọn dẹp bàn ăn. Nhiều lúc ấm ức quá, tôi bèn nói với mẹ chồng nên hướng dẫn cho em ấy cách vun vén cho gia đình vì sau này còn lấy chồng. Mẹ chồng tôi không vừa lòng lại nói tôi lo xa và trách con dâu vì lên mặt dạy đời bà.
Gần hơn 25 tuổi đầu rồi nhưng Hoa vẫn không bỏ được thói quen ỷ lại và dựa dẫm vào người khác. Tôi không biết trước đây công việc dọn dẹp phòng ngủ của em ấy ai đảm nhận, mà từ ngày có chị dâu, Hoa đều sai tôi làm việc đó. Thậm chí đến ngày đèn đỏ,việc đi vứt băng vệ sinh, Hoa cũng kêu tôi làm thay. Nhiều khi thấy ngán ngẩm với cách sống bừa bộn và thiếu ý thức của em chồng nhưng tôi cũng không dám kêu ai.
Tiền lương mỗi tháng Hoa kiếm được đều đổ vào việc đi shopping và du lịch cùng bạn bè. Hết tiền, Hoa lại tìm đủ cách để vay mượn tôi. Nói là vay mượn cho có chứ chẳng bao giờ thấy em ấy trả tiền cả. Tôi có góp ý nên biết tiết kiệm thì Hoa lại sừng sổ bảo tôi là ky bo và keo kiệt. Ngỡ ông bà sẽ giúp tôi tìm ra chân tướng sự việc, ai ngờ cũng hùa theo em ấy để mắng mỏ tôi thậm tệ.
Tuần trước lúc vừa đi làm, Hoa có sang phòng mượn tôi cái laptop. Đến chiều về, tôi phát hiện hai chỉ vàng và ba triệu đồng tôi giấu dưới góc tủ đã bị mất. Trước lúc chồng tôi đi công tác, tôi đã kiểm tra và thấy vẫn còn nguyên nhưng giờ thì không cánh mà bay. Tôi nghi ngờ em chồng đã làm chuyện này vì buổi sáng hôm đó, em ấy còn kêu hết tiền nhưng đến chiều lại tậu ở đâu một chiếc túi xách mới.
Phải chần chừ lắm mới dám nhỏ nhẹ hỏi Hoa. Lúc đầu, em ấy lung túng và tỏ thái độ lo sợ. Nhưng sau đó, Hoa lại khóc bù lu bù loa lên nói tôi buộc tội vô căn cứ. Em chồng còn đi mách bố mẹ rằng chị dâu gắp lửa bỏ tay người. Ngỡ ông bà sẽ giúp tôi tìm ra chân tướng sự việc, ai ngờ cũng hùa theo em ấy để mắng mỏ tôi thậm tệ.
Đã nhiều ngày trôi qua, bố mẹ chồng lẫn Hoa cứ xem tôi như là kẻ tội đồ. Thật không ngờ mình vừa là nạn nhân bị mất cắp đồ lại vừa là kẻ bị quy chụp đi buộc tội người khác. Thật lòng tôi muốn cho cô em chồng này một trận quá!
Nếu em chồng là người đứng đắn, đàng hoàng và không có biểu hiện lạ khi tôi hỏi chuyện mất đồ thì tôi đã nhận lỗi về phần mình. Đằng này cái tính láo xược và toan tính của nó ai cũng thừa biết. Vậy mà mọi người cũng cố tình bao che và bênh vực khiến tôi càng ấm ức hơn. Phải làm sao để trị được cô em chồng có một không hai này đây mọi người?
Theo PNVN
Ám ảnh mẹ chồng chỉ biết đến tiền Khi tiệc cưới tàn, ba mẹ chồng, em chồng ôm thùng tiền mừng vào phòng đếm rồi cười to lắm, mình thì phải rửa cả núi chén bát ở ngoài, chạnh lòng quá. Số là mình và chồng ở cùng quê, gần nhà nhưng vô Sài Gòn mới gặp và yêu nhau. Mẹ và gia đình anh hình như chẳng quan tâm con...