Đúng người nhưng sai thời điểm thì có gì để mà tiếc?
Chỉ là đôi lần người ta vẫn còn khờ dại, khi mà con người ta vẫn chưa đủ lớn khôn. Vậy nên đúng người nhưng sai thời điểm, mọi thứ hóa hư không. Lúc gặp được người thích hợp, ta lại nhẫn tâm bỏ qua.
Ừ thì là người ta, chỉ có người ta, duy nhất người ta chiều chuộng được đứa khó tính như cô. (Ảnh minh họa)
Đã từng có người bước qua trong cuộc đời nhau nhưng không yêu nhau. Ngày đó nói hai đứa thương nhau thế thôi.
Giờ ngẫm lại, ừ thì là người ta, duy nhất chỉ có người ta, cưng chiều cô hết mực, hiểu cô đến từng chân tơ kẽ tóc.
Ừ thì là người ta, chỉ có người ta, duy nhất người ta chiều chuộng được đứa khó tính như cô.
Bên cạnh anh, nỗi buồn của cô không tồn tại, hạnh phúc cũng không nhiều, nhưng cô bình yên. Bên cạnh anh, cô có được sự tự do vừa đủ trong một tình yêu cô từng muốn. Thế mà ngày đó cô cũng bỏ anh đi!
Video đang HOT
Nếu là bây giờ, người ta là lí tưởng, là cuộc tình mà cô mong mỏi.
Một người nuông chiều cô hết mực, một người cô không cần nói cũng hiểu.Mỗi lần gặp lại nhau, vẫn là câu: “Anh biết em mà, em vẫn vậy!”. Ừ thì là do anh hiểu cô.
Cô đã bao lần mong mỏi có một người hiểu cô như thế, một người không cần cô nói ra cũng biết cô muốn gì. Và giờ, cô đã đ.ánh mất một người như thế.
Cô đã đ.ánh mất cuộc tình phù hợp với mình nhất, một cuộc tình không gò bó cũng không có bất cứ vướng bận, đau buồn gì. Một cuộc tình dù đằng sau cô người đó có ai, trước mặt anh, là cô, duy nhất mỗi cô là được. Và giờ, cuộc tình đó chỉ còn nằm trong khuôn khổ của những kỉ niệm.
Có được người đàn ông như thế, âu cũng là một lần hạnh phúc. Chỉ là không đúng thời điểm, chỉ là người đó đã đến những ngày mà tham vọng của cô nhiều hơn yêu thương.Chỉ là đôi lần người ta vẫn còn khờ dại, khi mà con người ta vẫn chưa đủ lớn khôn.
Vậy nên đúng người nhưng sai thời điểm, mọi thứ hóa hư không. Lúc gặp được người thích hợp, ta lại nhẫn tâm bỏ qua.
Cô đã bao lần mong mỏi có một người hiểu cô như thế, một người không cần cô nói ra cũng biết cô muốn gì. (Ảnh minh họa)
Có đôi lần, anh tìm lại cô, cô cũng phải lẳng lặng mà đi, bởi tất cả đều được gọi là đã từng, cô còn có tư cách gì để níu lại.Hay chăng, mỗi người đều có cuộc sống riêng, ta có gì để bên nhau. Đi rồi, chỉ trách ta có duyên nhưng không phận, tiếc nuối làm gì những kỉ niệm đã qua? Có muốn níu người về thì cũng đã muộn bởi phận giờ không còn mà duyên cũng hết.
Rồi cô dâu sẽ là em, chú rể sẽ là anh nhưng đám cưới của chúng ta sẽ không diễn ra cùng một thời điểm!
Người con gái đó, có thể chẳng phải là người anh yêu nhất, nhưng anh đã yêu cô ấy đúng thời điểm hơn em.
Đành mỉm cười, hạnh phúc người nha!
Theo blogtamsu
Tình đầu không nát cũng tan…
Nhưng có lẽ ai rồi cũng phải biết ơn tình đầu khờ dại để ta biết rằng thế giới này không phải cứ yêu nhau là về được bên nhau, để ta biết rằng để đến được với nhau ngoài duyên còn phải có nợ, để ta biết rằng ở đâu đó vẫn có người xứng đáng hơn đang chờ ta...
Tình đầu là mối tình đẹp và dang dở, cũng bởi lẽ dang dở nên để lại cho ta nhiều luyến tiếc. Những xúc cảm đầu đời đơn giản nhưng mãnh liệt ấy làm con người ta khắc sâu vào tận tim gan, để những năm tháng sau này vẫn thường nhớ về và dành một góc thật sâu trong tim để lưu giữ, bảo vệ.
Khi người ta cho đi quá nhiều, dành tình cảm quá nhiều và yêu thương quá nhiều thì thật khó để quên đi điều đó, dù cho có còn là kỉ niệm thì cũng trở thành miền kí ức khó phai nhất. Dù năm tháng có đi qua, kí ức có nhuốm màu thời gian, dần cũng trở thành những đoạn phim cũ, dù cho hình ảnh có mờ nhạt nhưng cảm xúc thì y nguyên như những ngày đầu. Mối tình đầu khắc sâu những rung động lần đầu tiên, dù có khờ dại, ngây ngô nhưng nguyên thủy và sâu sắc nhất.
Chẳng phải ta vẫn thường nghe nói "tình đầu là tình dang dở" đó hay sao. Có những thứ trọn vẹn, có những hạnh phúc tròn đầy làm người ta ngưỡng mộ và ao ước nhưng cũng có những cảm xúc dở dang làm cho người ta đầy tiếc nuối và khắc khoải khi nhớ về.
Bạn có còn nhớ cảm giác khi lần đầu nắm tay "tình đầu"? hẳn là tôi không quên và tôi dám chắc cả bạn cũng không thể quên được cái nắm tay ấy. Lần đầu nắm tay người mình thích, vừa hồi hộp vừa ngượng ngùng nhưng cũng đầy ấm áp và yêu thương...chẳng thế mà cảm xúc của cái nắm tay ấy đi theo bạn suốt cuộc đời không quên đó sao. Giản dị làm sao thứ cảm xúc ngây thơ ngày ấy, quý trọng làm sao những ngày xưa ấy, để cho ta biết rằng trên thế giới này có những người hoàn toàn xa lạ nhưng vì yêu nhau, vì thích nhau họ trở nên thân thiết, gần gũi, quan tâm nhau.
Nhưng cũng thật tiếc nuối làm sao, dang dở làm sao "tình đầu" chẳng thể trọn vẹn, họ chọn cách xa nhau, quay trở về làm những người xa lạ...Và vô tình họ làm đau nhau, tổn thương nhau, tổn thương trái tim lần đầu biết yêu, để rồi vết thương ấy mãi mãi trở thành vết sẹo không thể nào lành trong trái tim họ. Cũng bởi vì chẳng thể nào lành nên "tình đầu" - mỗi khi nhớ về rất đẹp cũng rất x.ót x.a...
Nhưng có lẽ ai rồi cũng phải biết ơn tình đầu khờ dại để ta biết rằng thế giới này không phải cứ yêu nhau là về được bên nhau, để ta biết rằng để đến được với nhau ngoài duyên còn phải có nợ, để ta biết rằng ở đâu đó vẫn có người xứng đáng hơn đang chờ ta...
Theo iblog
Con gái khờ dại nhất là khi thương người không thương mình Sự khờ dại trong tình yêu của con gái dường như không có giới hạn. Vì người mình thương, con gái có thể sẵn sàng hy sinh cả t.uổi thanh xuân, thậm chí là tương lai tươi đẹp phía trước. Tôi vẫn hay nghe người ta nói rằng "Khi yêu, đàn bà thường trở nên ngu ngốc hơn, còn đàn ông trở lên...