Dùng màng trinh giả, tôi bị gặp thảm họa với chồng
Tôi năm nay mới 27 tuổi và đã đánh mất hạnh phúc của chính mình vì những sai lầm của 10 năm trước. 17 tuổi, tôi đã trao thân cho người đàn ông 50.
Có thể xem tôi là cô gái không được may mắn, từ bé cho đến khi hiểu được vị đắng cuộc đời, tôi chỉ có cha bên cạnh mà không hề nhớ hình dáng và khuôn mặt mẹ mình ra sao . Do vậy, với tôi, cha là người đàn ông mạnh mẽ, đầy lòng khoan dung, kiên cường…Suốt cả thời cắp sách đến trường tôi đều được nhận xét là cô gái dễ thương, xinh đẹp. Nhưng tất cả đều thay đổi từ năm tôi 17 tuổi.
Cha tôi bị tai nạn lao động, hôn mê trong bệnh viện, chi phí cho một ngày nằm trên giường cộng với tiền thuốc, tiền người chăm sóc… thật sự quá tải và quá lớn với đứa con gái đang tuổi cắp sách đến trường như tôi. Và tôi buộc tạm biệt giấc mơ vào đại học của mình.
Tôi được giới thiệu vào làm ở quán bar, với công việc chính là ngồi ăn, hát, trò chuyện với khách hàng để họ hài lòng. Thú thật vào thời điểm đó, tôi còn chưa hiểu những kiến thức cơ bản rằng tôi có thể đánh mất mình và môi trường làm việc như vậy có thể đẩy tôi đến những cám dỗ và sự sa ngã. Có lẽ vì tôi không có mẹ…
Một đêm, đúng ngày sinh nhật thứ mười bảy, có buổi tiếp khách khá quan trọng và tôi đã uống hơi nhiều rượu. Khi trong phòng chỉ còn lại mình tôi cùng người đàn ông lạ khoảng chừng 50 tuổi, tôi đã bị sàm sỡ. Dù cố gắng chống cự, nhưng làm sao tôi có thể cản nổi sức của người đàn ông đang đầy dục vọng. Và tôi đã đánh mất đời mình như vậy, sinh nhật tuổi 17 của tôi cũng thật “đáng nhớ”.
Ảnh minh họa
Ngay khi biết tôi sẽ kiện, mà thật ra lúc đó tôi cũng chỉ có ý định làm to chuyện và tố cáo ông với người chủ của mình, người đàn ông đó đã dụ dỗ, vuốt ve, và đe dọa tôi. Tôi vẫn còn nhớ đêm đó, người đàn ông đáng tuổi bố đã đưa cho tôi 2 triệu đồng, và nói đây là tiền bồi thường, chỉ cần tôi nghe theo, từ lần sau tôi có thể kiếm được nhiều hơn thế.
Và rồi tôi gặp H ngay lúc đó. Ngay khi người đàn ông kia bỏ đi, một người đàn ông khác trẻ hơn vào dọn dẹp, thấy tôi khóc và chán chường, anh đã an ủi tôi rất nhiều. Anh hơn tôi 5 tuổi, cũng vì hoàn cảnh gia đình khó khăn mà đến đó làm việc. Từ dạo ấy, tôi khá thân thiết với anh, anh luôn ở bên lúc tôi buồn hay thất vọng về cuộc sống, chỉ có điều tiền viện phí quá lớn kia là anh không thể giúp đỡ nên tôi vẫn phải ở lại quán bar đó để kiếm tiền và bán linh hồn mình cho quỷ dữ.
Trong môi trường đầy những tội lỗi và cả cám dỗ chính H đã giúp tôi tự tin và muốn sống hơn. Đã nhiều lần H tỏ tình và nói yêu tôi, nhưng làm sao tôi có thể nhận lời, tôi đã là cô gái xấu xa, không ra gì… và quan trọng hơn gia cảnh n hà anh không khác nhà tôi là mấy, bố mẹ già cùng những đứa em cũng không được đi học cho tử tế.
Video đang HOT
Khoảng hơn hai năm sau, tôi đã gom đủ số tiền trả viện phí, bệnh tình cha tôi cũng khá hơn và được ra viện. Tôi âm thầm rời khỏi quán bar và chạy trốn luôn cả người đàn ông đã quá tốt với mình, bởi anh có thể yêu và cưới người con gái khác tử tế hơn.
Tình yêu có tính toán và bi kịch
Cũng tại thời điểm đó, khi mà cha tôi bình phục hẳn và đi làm trở lại, một người đàn ông khác bước vào cuộc đời tôi, cũng chính là chồng tôi bây giờ.M đúng là mẫu người mà những đứa con gái mới lớn như tôi khao khát: Đẹp trai, biết quan tâm và quan trọng là anh có công việc cùng đồng lương kha khá.
Thêm một sai lầm nữa của tôi bắt đầu từ đây, vì muốn cưới cho được anh và giữ anh lại cho mình, nghe theo những lời quảng cáo tôi đã tìm đến trung tâm để làm màng trinh giả, tôi chỉ nghĩ có được nó tôi là phụ nữ còn trong trắng và hoàn mỹ trong mắt anh. Nhưng đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mọi chuyện vỡ lở ngay đêm tân hôn, tai nạn đã xảy ra và M nhanh chóng hiểu được vấn đề.
“Cô tưởng cô là ai, Cô tưởng với cái này cô có thể lừa được tôi. Tôi nói cho cô biết, với loại hư hỏng này tôi có thể kiếm được hàng trăm….”.
Ngày cưới hạnh phúc của tôi đã kết thúc bằng rất nhiều câu đại loại như vậy và đến giờ tôi vẫn không thể nhớ đủ những gì mà anh nói. Tôi chỉ có thể chia sẻ rằng, đây đã là năm thứ sáu tôi về nhà chồng, nhưng vẫn chưa có một ngày gần gũi chồng mình thực sự. Anh không hề đụng chạm vào cơ thể tôi, dù tôi luôn nằm bên anh, mỗi đêm khi bước vào phòng ngủ anh đều hướng về tôi ánh mắt khinh thường, và chỉ nói đúng một câu “Sẽ không bao giờ”. 365 ngày của một năm – 6 năm đằng đẵng làm người vợ, cả ngày dài tôi chỉ được nghe chồng mình nói câu đó.
Tưởng rằng mình có thể chịu đựng và cuộc hôn nhân này sẽ thay đổi, nhưng thật sự lúc này tôi quá mệt mỏi với chính cuộc đời mình. Tôi mới 27 tuổi thôi, nhưng sao đời lại lắm biến cố và đau khổ như vậy.
Nhìn lại những gì đã đi qua, tôi đâu phải là người đàn bà quá hư hỏng, chính những biến cố đã đưa tôi đến công việc đó và tôi chấp nhận nó chỉ để cứu sống người cha của mình. Thế mà hơn sáu năm qua trong cuộc hôn nhân này, tôi chỉ có khóc.
Nhưng có một câu hỏi mà tôi không thể trả lời, tại sao chồng tôi lại chọn cách vẫn đi về nhà hằng đêm, nằm chung giường, chung phòng để hành hạ tôi mỗi đêm như vậy? Tôi đang quá tuyệt vọng với cuộc sống này.
Theo PNVN
Hàng đêm phải chứng kiến cảnh tượng khó tin trong ngôi nhà của mình
Em mới lấy chồng chưa được năm năm nhưng cảm giác chán nản cứ dồn lên tận não khi ngày nào bước vào phòng ngủ cũng thấy hàng chục người đang nằm dài khắp phòng.
ảnh minh họa
Em không phải con nhà tiểu thư lá ngọc cành vàng, em sinh ra và lớn lên ở một huyện nghèo của tỉnh Thái Bình. Gia đình em từ nhỏ đã nghèo khó, bố mẹ em quanh năm chỉ biết đến ruộng đồng để lấy tiền nuôi chúng em ăn học. Vì thế, chưa bao giờ em có ý nghĩ coi thường người nghèo. Thế nhưng, trong gia đình của chồng, không hiểu vì sao cái nghèo lại khiến người ta trở nên trơ trẽn và thiếu lịch sự đến vậy.
Em và chồng đều là dân tỉnh lẻ, chúng em lấy nhau được 5 năm, đã có với nhau 2 đứa con, một đứa 3 tuổi và một cháu 1 tuổi.
Vì cả hai gia đình đều khó khăn nên cố gắng lắm chúng em mới mua được một mảnh đất với căn nhà cấp 4 có sẵn ở ngoại thành Hà Nội.
Sau khi biết chúng em mua nhà, gia đình chị gái chồng và anh trai chồng (chưa lấy vợ) đã ngỏ ý muốn dọn đến ở cùng để tiết kiệm chi phí. Em nghĩ, các anh chị cũng đang khó khăn, nhà em thì không quá chật nên đã đồng ý. Tuy nhiên, khi về sống chung, em mới thấy mọi thứ quá phức tạp.
Căn nhà cấp 4 của chúng em chỉ có một phòng riêng biệt - đó là phòng của vợ chồng em và các con. Phần còn lại là không gian chung của phòng khách. Sau khi các anh chị chuyển về, em đã làm thêm vách ngăn để chia phòng cho gia đình chị chồng và ông anh chồng. Tuy nhiên, trong ba phòng chỉ có phòng em là có điều hòa.
Ngày nóng, em bật điều hòa và chỉ bảo hai cháu nhà chị gái chồng vào ngủ nghỉ. Thế nhưng, không cần ý kiến của vợ chồng em, tất cả mọi người từ chị gái chồng, anh trai chồng đến anh rể cũng ôm gối vào nằm.
Phòng em chỉ rộng khoảng 15m2. Kê một cái giường và một cái tủ đã gần hết diện tích, vì thế, để cho rộng rãi, anh trai chồng còn đề nghị bỏ giường ngủ của vợ chồng em ra để cả nhà cùng nằm đất cho thoải mái.
Em thấy như vậy thì rất bức xúc. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mình nằm mát trong khi mọi người không thể ngủ được vì nóng thì cũng khổ nên đành im lặng. Nhưng càng im lặng họ càng được đà lấn tới.
Ai đời, có hôm chồng em đi công tác chị gái chồng về quê vậy mà anh trai chồng và cả anh rể chồng vẫn ôm gối vào phòng nằm cùng với mẹ con em. Em tỉnh dậy thấy hai người đàn ông cởi trần nằm bên cạnh mà giật bắn mình.
Hôm sau, trước khi đi ngủ, em cẩn thận chốt cửa bên trong. Vậy mà, anh trai chồng vẫn không biết ý, đang đêm anh ta cũng đập cửa ầm ầm. Em nghe tiếng đập cửa mà uất đến tận họng.
Chưa hết, tuần trước ngoài trời nắng như thiêu như đốt nhưng bố mẹ chồng em vẫn bắt xe lên Hà Nội để ...chơi.
Từ đó, ngày nào cũng như ngày nào, căn phòng của em chật như nêm. Người nằm như ngả rạ.
Em đi vào phòng, muốn lấy bộ quần áo trong tủ cũng phải nhón chân, bước qua người nọ, bước qua người kia mới lấy được đồ. Đã vậy, những thành viên trong gia đình chồng em, nhất là bố chồng, anh chồng, anh rể chồng còn thiếu lịch sự đến mức, cứ cởi trần và mặc quần đùi rồi nằm dạng khắp phòng.
Em nhìn cảnh ăn ngủ bầy đàn đó mà ớn đến tận cổ. Em chỉ mời họ ra khỏi nhà hoặc ly hôn quách cho xong. Em không muốn làm dâu con trong gia đình vừa nghèo về vật chất vừa thiếu ý thức đến như vậy.
Có chị em nào phải sống cảnh giống em không?
Nguyet@...
(Hà Nội)
Theo VNE
Cậy bồ còn trinh, chồng đưa về hú hí và câu đáp trả của vợ Thật nực cười, anh nói cô bồ của anh còn trinh...thế mà hôm qua cô ta còn tôi vừa bán màng trinh giả cho cô ta đấy. Tý nữa anh xài màng trinh giả chắc vui lắm nhỉ. Ảnh minh hoạ Khách khứa vừa về hết Hùng đã kéo tay Ly leo lên phòng để tân hôn, đứng chờ cả ngày anh cũng...