“Đừng mang con ra níu kéo cuộc hôn nhân này nữa em!”
“Em muốn nuôi con cũng được, anh sẽ đến thăm con thường xuyên, anh sẽ không để con thiếu thốn cả vật chất lẫn tình cảm, đừng mang con ra níu kéo cuộc hôn nhân này nữa em!”.
Tôi đã từng yêu anh, yêu đến mê muội, đến mức dùng tất cả mưu mẹo, thậm chí thủ đoạn để có thể có được tình yêu của anh. Nhưng hình như chẳng có tác dụng gì, bởi anh vẫn luôn coi tôi như một người em gái đơn thuần, không hơn không kém.
Người yêu của anh là một cô giáo dạy Văn cấp 3, xinh đẹp, hiền dịu và trong sáng. Tình yêu của 2 người kéo dài suốt những năm tháng đại học, cho đến khi ra trường và đi làm, anh cũng xác định làm đám cưới với cô gái đó.
Tôi yêu anh không ít hơn người phụ nữ kia là mấy, thậm chí còn yêu hơn. Bởi tình yêu của tôi không được anh đền đáp, thứ tình rượt đuổi trong mòn mỏi, trong tuyệt vọng, trong hờn ghen là thứ tình sâu đậm và đau khổ nhất. Tôi lặng lẽ đi bên cạnh cuộc tình của anh, chứng kiến 2 người họ hạnh phúc. Lòng đố kỵ khiến tôi không chấp nhận được mình là người thua. Thế rồi, tôi vạch ra kế hoạch ép anh phải cưới tôi.
Bằng sự tính toán của mình. Tôi đã “thu xếp” được một buổi liên hoan, anh say rượu không về được. Bạn bè anh bảo để đưa anh về, nhưng tôi nói vì tôi tiện đường nên tôi sẽ đưa anh về. Và tối hôm đó, tôi cũng ở lại nhà anh luôn. Mọi chuyện diễn ra theo đúng kế hoạch của tôi.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, anh đã rất choáng váng, anh xin lỗi tôi rất nhiều. Tôi miệng thì nói không sao, nhưng vẫn giả bộ khóc lóc, tỏ vẻ đau thương lắm.
Thế rồi, hơn 1 tháng sau, tôi sướng phát điên khi phát hiện ra mình có bầu. Tôi thừa hiểu với tính cách của anh, anh sẽ không bao giờ bỏ mặc tôi. Quả thực, khi nghe chuyện đó, anh gần như ngã quỵ xuống. Tôi biết anh đang đau lòng lắm, tôi cũng biết mình là con khốn, nhưng nếu không làm vậy. Tôi sẽ chẳng bao giờ có được anh.
Đám cưới diễn ra sau đó không lâu. Tôi không quan tâm anh đã nói chuyện với cô gái đó như thế nào, nhưng bây giờ, tôi mới là người thắng cuộc, tôi mới là vợ của anh. Tôi luôn nghĩ sau khi cưới nhau về, lại có đứa con ràng buộc, nhất định anh sẽ có tình cảm với tôi. Nhưng có lẽ tôi nhầm rồi.
Video đang HOT
Cưới nhau về, anh dường như chỉ đối xử với tôi ở mức độ có trách nhiệm với con. Tôi không thiếu thốn thứ gì, nhưng cuộc hôn nhân dường như có một khoảng trống vô hình. Trước kia anh là người vui vẻ, nhiệt huyết và hay cười nói, nhưng bây giờ anh như cái bóng trong chính tổ ấm của chúng tôi. Anh chưa bao giờ dành cho tôi một cử chỉ yêu thương đúng nghĩa.
Anh đi sớm, về muộn, căn nhà này đối với anh, chẳng khác nào căn nhà trọ. Tôi có hờn dỗi, trách móc anh cũng mặc kệ. Anh không đáp lời, không phản ứng nhưng cũng không thay đổi.
Cho đến khi tôi sinh con, anh cũng vẫn dửng dưng như thế. Nhiều lúc tôi thấy mỏi mệt lắm, nhưng ngày hôm nay là do tôi lựa chọn, tôi không được phép hối hận nữa. Sau này con tôi lớn lên, tình máu mủ sẽ kéo anh gần lại mẹ con tôi.
Thế rồi, cuộc hôn nhân lạnh lẽo của chúng tôi kéo dài đến năm con gái tôi 3 tuổi. Anh nói muốn chia tay với tôi. Tôi nghe anh nói thì choáng váng lắm, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Ít nhất thì suốt mấy năm qua, chúng tôi chưa bao giờ có xích mích hay cãi vã gì không thể giải quyết.
Tôi tìm đủ mọi lý do để níu kéo anh. Tôi nói rằng tôi yêu anh, rất yêu, rằng tôi không thể sống thiếu anh được. Và tôi mang cả con ra để ràng buộc. Chồng tôi khóc, anh nói với tôi rằng: “Em đừng như vậy nữa có được không? Gần 4 năm, em nghĩ lại xem đó có phải hôn nhân không? Có phải cuộc sống không? Hãy giải thoát cho nhau và sống cuộc đời của chính mình đi em ạ. Em còn trẻ, hãy bắt đầu lại cuộc đời, anh đã định nói điều này với em lâu rồi, nhưng vì con còn nhỏ quá. Giờ con đã lớn, anh nghĩ đã đến lúc rồi. Em muốn nuôi con cũng được, anh sẽ đến thăm con thường xuyên, anh sẽ không để con thiếu thốn cả vật chất lẫn tình cảm, đừng mang con ra níu kéo cuộc hôn nhân này nữa em!”…
Rồi anh bỏ đi, trong khi tôi khóc đến ngất lên ngất xuống. Chẳng nhẽ đây chính là quả báo cho sự toan tính của tôi sao, tôi đã tìm đủ mọi cách để có anh, nhưng rồi tôi cũng chẳng giữ nổi anh. Tôi phải làm sao bây giờ, không có anh tôi biết phải sống làm sao?
Theo Khỏe & Đẹp
Nguồn phóng xạ bị mất có ảnh hưởng đến tính mạng con người?
Nguồn phóng xạ vừa bị mất ở Nhà máy Xi măng Bắc Kạn đã khiến người dân lo lắng. Tuy nhiên, sự ảnh hưởng của nó ra sao đối với tính mạng con người đã được Cục trưởng Cục An toàn bức xạ và Hạt nhân trả lời.
Theo ông Vương Hữu Tấn, Cục trưởng Cục An toàn bức xạ và Hạt nhân (Bộ Khoa học và Công nghệ), nguồn phóng xạ vừa bị mất ở Nhà máy Xi măng Bắc Kạn rất nhỏ, chỉ có giá vài triệu đồng và không ảnh hưởng tới tính mạng con người.
Ông Tấn cho rằng, việc mất nguồn phóng xạ là do cục Cs-137 này chỉ có kích thước bằng một hạt đậu nhưng được để trong một bình chì nặng hơn 7 kg. Kẻ trộm thấy kim loại nặng tưởng tài sản có giá trị nên lấy đi. "Việc đặt nguồn phóng xạ này trong bình chì nhằm đảm bảo không thể có phóng xạ ra môi trường, ảnh hưởng đến người xung quanh", ông Tấn lý giải.
Ông Tấn khẳng định, nguồn phóng xạ Cs-137 bị mất rất nhỏ, không nguy hại đến tính mạng con người. "Nguồn Cs-137 này được sử dụng trong hoạt động công nghiệp nên mức độ ảnh hưởng thấp so với các nguồn sử dụng ở các cơ sở bức xạ hạt nhân cao. Do đó, không tìm thấy cũng không ảnh hưởng gì. Nhưng về nguyên tắc phải truy tìm bằng được nhằm giảm thiểu những tác động không đáng có đến người dân", ông Tấn nói.
Dẫn chứng có một số vụ như vụ mất nguồn phóng xạ tại Bà Rịa Vũng Tàu cách đây vài năm không tìm thấy, ông Tấn cho biết thêm, nguồn phóng xạ này chỉ có giá vài triệu đồng. Các doanh nghiệp mua từ Trung Quốc về lắp đặt cho nhà máy của mình.
Với các nguồn phóng xạ được sử dụng trong doanh nghiệp, Bộ Khoa học và Công nghệ đã có nhiều quy định cụ thể về cấp phép, quản lý sử dụng. Tháng 7/2015, Thủ tướng Chính phủ cũng đã có Chỉ thị về việc này.
Cận cảnh nhà máy xi măng Bắc Kạn, hiện nhà máy này đã ngừng hoạt động (Ảnh: Phapluat plus)
Còn theo Sơ Khoa học và Công nghệ Bắc Kạn, Qua đo phông phong xa môi trương tai khu vưc Công ty xi măng Băc Kan, cac tuyên đương giao thông va cac khu kha nghi trong thanh phô, kết quả không phát hiện thấy mức phóng xạ môi trường bất thường.
Ông Lê Văn Thế, Phó Giám đốc Sở Khoa học và Công nghệ Bắc Kạn cũng cho biết: nguồn phóng xạ Cs-137 của Công ty Cổ phần Xi măng Bắc Kạn sử dụng để kiểm tra mức xả clinker trong công nghệ xi măng lò đứng. Nguồn phóng xạ Cs-137 bị mất là nguồn phóng xạ kín, được đặt ở tâm của một bình chì hình trụ (kich thươc đường kính khoang 10 x 20 cm, mau ghi xam, năng khoang 03-04 kg). Bình chì có tác dụng che chắn bức xạ thoát ra ngoài môi trường. Theo tài liệu của Cơ quan Năng lượng nguyên tử quốc tế thì nguồn loại này là không nguy hiểm cho con người, không người nào có thể bị tổn thương bởi nguồn phóng xạ loại này khi tiếp xúc gần.
Nguồn phóng xạ bị mất như thế nào?
Liên quan đến sự cố mất nguồn phóng xạ trên, Sở Khoa học và Công nghệ tỉnh Bắc Kạn đã chính thức thông tin về sự việc. Theo đó, Công ty này có sử dụng một nguồn phóng xạ Cs 137, số seri Cs7 23DT theo giấy phép số 270/GP ATBXHN ngày 12/8/2010, có giá trị đến hết ngày 31/8/2013.
Tuy nhiên do làm ăn thua lỗ, Công ty Cổ phần Xi măng Bắc Kạn bị chi cục Thi hành án Dân sự Thị xã Bắc Kạn (Bắc Kạn) đã ra quyết định thi hành án vào cuối năm 2014.
Đầu năm 2015, Chi cục Thi hành án dân sự TX Bắc Kạn tiến hành kê biên tài sản của Công ty và giao cho Ngân hàng thương mại cổ phần Đầu tư và Phát triển (BIDV) chi nhánh Bắc Kạn quản lí.
Đến tháng 5/2015, Sở Khoa học và Công nghệ đã mời Chi cục Thi hành án dân sự TP Bắc Kạn, Ngân hàng Cổ phần Đầu tư và phát triển và ông Đinh Văn Bằng, nguyên Giám đốc Công ty Xi măng Bắc Kạn đi kiểm tra nguồn phóng xạ lưu kho.
Do ông Bằng đã vắng mặt nên các bên có mặt đã lập biên bản đề nghị Ngân hàng BIDV quản lí, bảo vệ nguồn được lưu trữ trong kho, dán cảnh báo trên mặt hòm đựng nguồn phóng xạ và ở cửa kho để cảnh báo nguy hiểm.
Sau quá trình làm việc, xác minh quyền sở hữu về nguồn phóng xạ Cs-137 của Công ty xi măng Bắc Kạn, sở Khoa học và Công nghệ đã ra văn bản đề nghị Công ty xi măng, ông Đinh Văn Bằng, quyền Giám đốc làm thủ tục di chuyển đến khu lưu trữ an toàn, đồng thời gửi văn bản này cho Cục An toàn và Bức xạ hạt nhân chỉ đạo, hướng dẫn việc vận chuyển nguồn phóng xạ để lưu giữ theo quy định của Pháp luật.
Ngày 25/11/2015, UBND tỉnh đã ban hành văn bản yêu cầu Công ty làm thủ tục di chuyển nguồn phóng xạ Cs 137 về nơi bảo quản an toàn trước ngày 15/12/2015.
Ngày 10/12/2015, ông Đinh Văn Bằng đã đến sở Khoa học và Công nghệ để được hướng dẫn làm thủ tục, hồ sơ lưu trữ nguồn phóng xạ Cs 137 theo quy định và đã được hướng dẫn các thủ tục, liên hệ với Cục An toàn bức xạ và hạt nhân.
Khoảng 8h30 ngày 15/12/2015, ông Đinh Văn Bằng đã gọi điện thoại cho sở Khoa học và Công nghệ thông báo nguồn Cs 137 của Công ty đã bị mất cắp.
Theo NTD
Hé lộ tài liệu cho phép IS đoạt mạng con tin để lấy nội tạng Tổ chức Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS) đã "khuyến khích" hoạt động thu thập nội tạng từ con tin, dẫn đến lo ngại nhóm cực đoan này đang tham gia buôn bán các bộ phận con người. Theo Reuters, quy định được trình bày trong tài liệu ghi ngày 31-1-2015 cho phép lấy nội tạng từ con tin còn sống để...