“Đừng mà anh, em còn phải giữ trinh để đi lấy chồng!”
“Đừng… đừng mà anh, em phải giữ trinh để mai này đi lấy chồng! Xin anh, xin anh hãy suy nghĩ lại và tha cho em đi. Em không muốn chuyện này xảy ra”.
Được thằng bạn thân giới thiệu cho Lê – cô bé ở gần nhà nó, Tú vui sướng ấy số của Lê rồi nhắn tin làm quen các kiểu. Được cái ông mối cũng mát tay nên nhắn qua lại gần 3 hôm Lê đã đồng ý gặp mặt và đi chơi cùng Tú buổi đầu tiên. Gặp nhau ở ngoài đời, Lê còn xinh và hiền hơn trong ảnh rất nhiều. Cô bé 19 tuổi này khiến Tú cứ xao xuyến và tim đập loạn nhịp lên thôi.
Buổi hẹn hò lần đầu có vẻ là gượng gạo nhưng thành công. Lê có vẻ thích thích Tú rồi đây, nắm được thóp Tú tấn công dồn dập Lê khiến cô đổ gục sau có 2 tuần cưa cẩm. Chính thức là bạn gái của Tú sau màn tỏ tình ở công viên, cô gái chưa biết yêu là gì như Lê thấy hạnh phúc lắm. Lần đầu yêu cô đã gặp được chàng trai lãng mạn và am hiểu tâm lý con gái thế này.
Cưa đổ cô bé xinh tươi như Lê, Tú suốt ngày rủ rê Lê đi chơi mà không để cho cô học hành gì cả. Đang ở cái tuổi mới lớn, tò mò nhiều thứ nên từ khi yêu Tú, Lê thường xuyên bỏ học và nói dối bố mẹ sang nhà bạn. Những phút giây ở bên Tú cô hạnh phúc lắm, có lẽ lần đầu yêu, lần đầu cảm nhận được hạnh phúc của tình yêu khiến Lê yêu đương đến điên dại như thế này. Có lẽ tình chỉ đẹp, lãng mạn khi nó dừng lại có cái nắm tay và xa hơn nữa là cái hôn nhẹ nhưng đến 1 ngày Lê phát khóc khi Tú thể hiện điều này.
Chính thức là bạn gái của Tú sau màn tỏ tình ở công viên (ảnh minh họa)
Hôm ấy, 2 đứa tung tăng đưa nhau đi ăn kem trên bờ Hồ hóng gió nói đủ thứ chuyện. Tối về, Tú không đưa Lê về nhà như mọi lần mà anh rẽ luôn vào nhà nghỉ trong con hẻm rất sâu. Thấy bạn trai đỗ xe trước nhà nghỉ, Lê tái mặt run sợ nói không ra câu thì Tú đã kéo Lê lên phòng ngay lập tức.
Đẩy Lê xuống giường, Tú cười khẩy rồi bảo Lê nhắm mắt lại anh muốn tạo 1 sự ngờ cho cô. Nghe lời bạn trai nó, Lê cũng nhắm mắt và rồi Tú ôm lấy Lê và hôn cô say đắm đồng thời cũng ngay tay kéo chiếc váy của Lê xuống làm cô sợ hãi tột độ đẩy anh ra vừa khóc vừa hét lên.
Video đang HOT
- Anh làm gì thế? Anh không được làm như vậy? Em… em không đồng ý chuyện này.
- Em thừa hiểu rồi còn phải hỏi. Chẳng phải em rất muốn biết và trải nghiệm tình yêu là gì sao? Anh đang cho em trải nghiệm đấy. Em yên tâm lần đầu của em, anh sẽ nhẹ nhàng không khiến em sợ đâu.
- Đừng… đừng mà anh, em phải giữ trinh để mai này đi lấy chồng! Xin anh, xin anh hãy suy nghĩ lại và tha cho em đi. Em không muốn chuyện này xảy ra, chúng ta mới quen và yêu chưa đầy 1 tháng mà anh. Em và anh chưa hiểu hết nhau sao chuyện này đã diễn ra được.
Đừng… đừng mà anh (ảnh minh họa)
- Không được. Đêm nay em phải là của anh. Người ta không yêu còn vào nhà nghỉ được nữa là em đã nhận lời yêu anh rồi. Em yêu anh thì phải biết hi sinh và phục tùng mệnh lệnh của anh. Đừng để anh điên lên em sẽ đau đớn đấy.
- Không… buông em ra… buông em ra còn phải đi lấy chồng nữa.
Kệ Lê kêu la các kiểu, Tú vẫn cố hết sức kéo, xé chiếc váy khó ưa của cô xuống. Không biết làm gì để đẩy Tú ra Lê liền cắn 1 cái thật đau vào tay anh rồi túm váy chạy bạt mạng xuống dưới đường.
Ôm chiếc váy rách lỗ chỗ, đầu tóc rối bù xù Lê chạy sang con phố đông người qua lại vừa chạy vừa khóc nấc lên. Thấy cô gái trẻ bị quần áo rách nát, vừa đi vừa khóc bác xe ôm ở gần đó vội chạy đến hỏi thăm. Nhưng vừa chạy đến, bác xe ôm đã đứng hình khi thấy cô gái ấy không ai khác chính là con gái mình.
Nhìn thấy bố đang đứng trước mặt, Lê bật khóc nức nở rồi ôm chặt lấy bố. Vỗ về con gái, bố Lê nhẹ nhàng hỏi thăm thì mới hay con gái suýt nữa mất cái ngàn vàng vì 1 thằng bạn trai mất nết. Bố Lê định lên nhà nghỉ đó dạy cho Tú 1 bài học thì Lê xin bố đừng làm thế.
Ngồi sau xe bố về nhà, Lê nghĩ có lẽ cô đã quá cả tin trong tình yêu. Nhưng thôi, trong cái rủi vẫn có cái may là cô chạy được và không mất đi cái ngàn vàng của mình vì 1 kẻ sở khanh.
Theo Một thế giới
"Anh tha cho em, để em đi lấy chồng"
Gần 4 năm lo cho em một cuộc sống an nhàn, cuối cùng, em xin tôi buông tha để em về quê lấy chồng, làm tròn nghĩa với mẹ cha.
Tôi hận người con gái đó. Với cô ta, tôi đã yêu rất thật lòng và chẳng tiếc điều gì. Thế mà bây giờ, cô ta phụ bạc tôi một cách trắng trợn. Tôi nghi ngờ cái thứ tình yêu mà cô ta từng nói, có lẽ tôi đã bị bạn gái lợi dụng trong suốt 4 năm qua.
Lần đầu tiên gặp nhau là khi cô ta làm giảng viên cho một trung tâm tiếng Anh mà tôi theo học. Năm đó, cô ấy mới là sinh viên năm 2 còn tôi đã đi làm, kiếm được tiền. Thực ra thời điểm ấy tôi không quá giàu có nhưng cũng có chút dư giả hơn. Tôi bắt đầu làm quen vì thấy cô gái này có vẻ hiền lành, ham học...
Nghe kể về chuyện gia đình dưới quê nghèo, tôi thương cô ấy nhiều lắm. Một cô gái xuất thân nghèo túng vươn lên học hành, lại giỏi giang như thế khiến tôi rất trân trọng. Tình cảm đó lớn dần lên trở thành tình yêu lúc nào không hay.
Khi đã yêu, tôi đề nghị được giúp đỡ bạn gái. Ban đầu cô ấy từ chối vì ngại và không muốn lợi dụng tôi nhưng thấy tôi nhiệt tình quá nên cô ấy cũng chấp nhận. Vậy là hàng tháng tôi chu cấp tiền cho bạn gái ăn, học và chi tiêu sinh hoạt. Cũng không phải là quá nhiều nhưng tôi nghĩ đáng kể bởi suốt 3 năm sau đó, cô ấy hoàn toàn phụ thuộc vào tôi.
Yêu nhau chân thành, xác định nghiêm túc nên tôi rất tôn trọng bạn gái. Cô ấy nói muốn giữ điều thiêng liêng ấy tới tận ngày cưới. Tôi chấp nhận! Tôi là người đàn ông không có thói quen ép buộc người khác phải làm điều mà họ không thích, đặc biệt là những chuyện như vậy. Chỉ cần cô ấy còn trong trắng và yêu tôi thật lòng, việc cô ấy giữ cho tới khi hai đứa là vợ chồng cũng là điều đáng khen ngợi.
Thời gian lần lượt trôi qua. Sau khi cô ấy ra trường, tôi chạy đôn, chạy đáo khắp nơi để lo công việc cho cô ấy. Tuy đó không phải là một việc quá lí tưởng nhưng tương đối phù hợp, cũng có lương tạm ổn để lo cho cuộc sống. Cô ấy vào làm, mọi thứ dần đi vào ổn định và chúng tôi chờ đợi một đám cưới.
Đùng một cái, cô ấy nói sẽ về quê làm việc. Tôi bất ngờ với quyết định này bởi chuyện về quê đồng nghĩa với việc chúng tôi không thể ở bên nhau được. Quê hai đứa cách xa nhau cả mấy trăm cây số, tôi không thể bỏ việc, bỏ gia đình để đi theo về quê vợ được. Tôi rất giận vì cô ấy quyết định như vậy nhưng vẫn bình tĩnh phân tích thì cô ấy tảng lờ coi như không.
Ban đầu cô ấy cứ nói chỉ về làm một thời gian vì bố mẹ đang ốm cần người chăm nom, nhưng khi tôi ra sức giữ thì cô ấy bắt đầu tung hê sự thật. Cô ấy nói hai đứa ở quá xa nhau, cô ấy không thể bỏ bố mẹ được... Giờ ở quê, có người lo cho cô ấy việc làm, lại gần nhà, gia cảnh cũng tốt nên cô ấy muốn lấy người đó làm chồng, an phận về bên bố mẹ.
Nghe những lời cô ấy nói tôi lại càng thấy muốn phát điên lên. Gần 4 năm yêu nhau, nhận sự giúp đỡ của tôi sao cô ấy không bao giờ nghĩ tới chuyện xa xôi, nghĩ tới chuyện không đến được với nhau để từ chối? Giờ cô ấy trơn lông đỏ da, trưởng thành rồi, gặp được mối tốt hơn cô ấy phũ phàng bỏ tôi. Đã vậy, 4 năm qua cô ấy nói giữ gìn vì tôi, rốt cục cái mà cô ấy trả tôi bây giờ chỉ là sự đểu cáng và phản bội?
Bạn gái tôi nằng nặc đòi về quê trước sự bất lực của tôi. Tôi cay cú vì bị cô ấy chơi khăm như vậy. Tôi nghi ngờ trước giờ cô ta chẳng yêu thương gì tôi cả mà chỉ lợi dụng. Mọi thứ đều nằm trong toan tính hết. Bởi nếu yêu tôi thật lòng cô ấy đã không khăng khăng giữ gìn bản thân không cho tôi động đến dù nhận hết sự giúp đỡ của tôi...
Giờ tôi có nên đi tìm người đàn ông đó, tung hê sự thật để cô ấy bẽ mặt hay không? Tôi không tiếc tiền nhưng tôi tiếc cái công mình đã vun vén tình yêu này. Tôi phải làm sao?
Theo Khám phá
Bi hài đêm tân hôn vợ hét toáng lên: "Chú, à chồng ơi tha cho em đi" Đêm tân hôn Hùng nhẹ nhàng ôm lấy vợ, vừa hôn anh vừa luồn tay cởi váy cô. Khi chiếc váy tuột khỏi vai, Hùng leo lên người vợ thì Hoa tá hỏa hét lên: "Chú, à chồng ơi tha cho em đi"... Ngày cô gặp anh là lúc chiếc xe đạp cọc cạch của cô bị đứt xích. Cô hì hụi đẩy...