Đừng lên chuyến tàu mang tên “kỉ niệm”, nó chỉ đưa bạn quay lại nhà ga “nỗi đau” mà thôi
Những ai từng trải qua nỗi đau mất đi ai đó trong cuộc đời, xin đừng bước lên chuyến tàu tưởng nhớ bởi vì nó chỉ khiến nỗi đau thêm dài và bạn chẳng thể chạm tới ngày mai.
Hàng năm, cứ đến ngày một người chúng ta yêu quý qua đời, chúng ta lại tổ chức lễ tưởng niệm để nhớ về người ấy, thế nhưng ngày tưởng nhớ ấy cũng giống như một chuyến tàu đang vào ga; nó cũ kỹ, nặng nề, ồn ào. Khi bạn nghe tiếng thông báo, bạn biết nó sẽ tới đúng giờ như thường lệ và bạn lại trèo lên con tàu, trở thành hành khách của nó như một thói quen.
Bạn ở trên tàu cả ngày, bạn đã quen với sự nặng nề, ì ạch của nó. Con tàu này đi rất chậm, có lẽ nó sẽ chẳng bao giờ đi tới nổi nhà ga “ngày mai”. Bạn hiểu rõ chuyến tàu đó không thể đưa bạn tới trạm kế tiếp nhưng bạn vẫn cố tình bước chân lên con tàu chất đầy kỉ niệm buồn ấy.
Dẫu biết chuyến tàu ấy chẳng dẫn tới đâu, bạn vẫn ngồi đó đợi tàu (Ảnh minh họa)
Đó chẳng phải là ngày sinh nhật hay ngày hạnh phúc nào khác, nó là ngày mà một người bạn yêu thương rời bỏ thế gian này. Tôi cũng đã từng lên chuyến tàu tưởng nhớ đó và tôi cảm thấy trái tim mình nhói đau từng cơn. Ký ức lại ùa về…
Tôi như trở về phòng bệnh đặc biệt ấy, cùng chồng tôi trải qua những ngày cuối cùng. Người đàn ông của tôi phải thở bằng bình oxy, con gái tôi phải nói lời tạm biệt với người cha thân yêu của chúng. Đó là một sự tra tấn!
Chuyến tàu ấy chẳng có niềm vui mà đầy ắp nỗi buồn bởi nó dùng để tưởng nhớ một ai đó bạn thương yêu nhưng đã vĩnh viễn lìa xa cuộc đời này. Nó khiến tôi nhớ lại hình ảnh người đàn ông tôi yêu nằm trên giường bệnh, chịu đựng sự hàn.h h.ạ của những cơn đau và làm bạn với morphine liều cao. Nó chẳng hề liên quan chút nào tới việc tôn vinh sự tồn tại của anh ấy, tất cả chỉ toàn sự mất mát và đau thương…
Nỗi buồn cũ khó xóa đi nhưng chúng ta không nên bước lên con tàu không có điểm dừng ấy nữa
Video đang HOT
Mỗi năm một lần, chuyến tàu ấy lại đến như thường lệ và tôi vẫn cứ vô thức đứng chờ ở sân ga. Tôi có thể nghe thấy rõ ràng tiếng chuyển động của nó; vẫn chậm chạp, nặng nề và cũ kỹ như thế. Và tất cả những ký ức ngày chồng tôi qua đời lại hiển hiện rõ trước mắt tôi khi tôi lên tàu.
Tôi tự hỏi bản thân lẽ nào tôi vẫn cứ phải bước lên chuyến tàu mỗi năm một lần này thì mới thể hiện rằng mình vẫn nhớ tới anh ấy? Một tiếng “Không” rất to vang vọng trong đầu tôi, nó còn to hơn cả âm thanh ồn ào của chuyến tàu quen thuộc. Tôi chợt bừng tỉnh, quyết định rời khỏi sân ga và chạy thật nhanh, chạy xa khỏi chuyến tàu tưởng niệm ấy.
Tôi đã đi đâu? Tôi đi ngắm biển, đến những nơi mà trước kia chúng tôi đã đi qua. Tôi thì thầm với anh ấy về những người anh ấy chưa từng gặp, tôi mỉm cười khi gọi tên anh ấy. Tôi thừa nhận mình rất buồn, nước mắt đã rơi, mọi thứ như đi vào bế tắc và tôi chẳng tìm thấy lối ra.
Nếu bạn đã từng gặp phải nỗi đau tương tự thì hãy làm giống tôi. Trái tim bạn sẽ nặng trĩu nhưng tuyệt đối đừng bước chân lên chuyến tàu gợi nhớ những mất mát và thương đau ấy nữa. Hãy chạy xa khỏi nó, tìm đến với bầu trời, mặt trăng và biển.
Tôi và các con đã có những cách khác để người chồng, người cha thân yêu của chúng tôi luôn còn sống mãi. Khi tới sinh nhật của chồng tôi, mẹ con tôi sẽ tới thăm mộ anh và hát cho anh nghe. Chúng tôi mang theo bữa sáng, tôi ngồi tại nơi anh anh nghỉ và hát còn các con nhảy múa và chúc mừng cha chúng bước sang một tuổ.i mới.
Tôi và các con chọn cách khác để nhớ về chồng – cha của mình thay vì bước lên con tàu kỉ niệm
Sắp tới là đến sinh nhật lần thứ 43 của anh và chỉ vài ngày sau đó là tròn 8 năm ngày anh rời khỏi thế giới này. Chuyến tàu cũ đã không còn ghé thăm tôi nữa bởi vì đã không còn ai đứng đợi ở sân ga. Tôi không còn nhớ đến nỗi đau hay những mất mát, tôi chỉ còn nhớ những điều tốt đẹp nơi anh.
Anh – người đã dạy tôi trở thành một chiến binh dũng cảm bằng 4 năm đấu tranh với căn bệnh ung thư.
Anh – người vô cùng trân trọng cuộc sống và chẳng bao giờ muốn rời xa gia đình mình.
Phải, vận mệnh thật nhẫn tâm và thiếu công bằng khi bắt anh phải chịu nỗi bất hạnh mà người khác không hề phải trải qua. Suy nghĩ ấy dường như lại sắp đưa tôi trở về chuyến tàu quen thuộc. Nhưng tôi biết anh không muốn tôi quay lại nữa.
Chồng tôi đã từng nói rằng: “Hãy mở rộng đôi mắt và trái tim em nhé! Thời gian đầu sẽ rất khó khăn nhưng em phải nhớ rằng em phải sống, sống thay cả phần của anh”. Nếu anh ấy biết đến chuyến tàu ấy, anh sẽ mỉm cười, lắc đầu và nói tôi không thuộc về nơi đó.
Anh sẽ bảo tôi rằng: “Đó không phải thứ anh để lại cho em. Món quà của anh nằm ở bên trong con người em và con chúng mình nữa. Em hãy đi đi! Hãy luôn nhớ tới anh nhưng đừng bước lên con tàu đó bởi vì nó chẳng dẫn em tới đâu cả”.
Liều thuố.c chữa lành cho trái tim mỗi chúng ta không nằm ở việc những người ta yêu thương đã rời bỏ ta ra sao mà là ở cách ta nhớ lại họ đã sống một cuộc đời như thế nào!
Theo Blogtamsu
Tôi có sai không khi là người thứ ba chen vào hạnh phúc của một gia đình đã sắp tan vỡ?
"Cô có chắc 3 năm sau, 5 năm sau, 10 năm sau, cô không bị anh ta đá đi y hệt tôi bây giờ?"
Tôi là người thứ ba, một "loại người" nhận được rất nhiều sự khin.h b.ỉ của người đời. Nhưng đây không phải vấn đề mà tôi được lựa chọn, cũng không cố tình lựa chọn.
Tôi và anh gặp nhau trong một chuyến công tác giữa các chi nhánh trong cùng tập đoàn. Anh chính là mẫu đàn ông mà nhiều người phụ nữ luôn mơ ước, trong đó có tôi. Anh trẻ trung, đẹp trai, tài giỏi, có năng lực, có tương lai.
27 tuổ.i, lại hoàn hảo như thế, tôi chưa từng nghĩ anh đã lập gia đình được 3 năm, tức là từ năm 24 tuổ.i, một độ tuổ.i quá trẻ đối với bất cứ chàng trai nào khi mới chỉ bước ra khỏi cánh cổng trưởng đại học được 2 năm. Tôi và anh cứ thế mà tự nhiên đến với nhau bằng cảm tình và sự nồng nhiệt của những người trẻ.
Tôi là người thứ ba chen vào một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Sau chuyến công tác, qua một người bạn làm cùng chi nhánh anh, tôi mới biết anh là người đàn ông đã có vợ. Không biết nên khóc hay cười, anh chưa có con, vợ chồng anh lấy nhau đã 3 năm mà vẫn chưa có tin vui gì.
Thế nhưng tôi vẫn đòi cắt đứt quan hệ với anh. Vì bóng ma quá khứ ánh ảnh, vì tôi cũng lớn lên trong một gia đình đổ vỡ do ngoạ.i tìn.h, nên bản thân căm thù người thứ ba đến tận xương tủy. Tôi không cho phép bản thân đi lại vết xe đổ ấy của mẹ.
Anh khóc lóc, cầu xin tôi không được rời xa anh, bởi chúng tôi đã quá yêu nhau mất rồi. Anh kể, anh và vợ đã yêu nhau đến 7 năm trước khi đi đến hôn nhân. Tình yêu kéo dài quá lâu nay đã biến thành duyên nợ. Giữa họ giờ đây ít đi một chữ tình, lại nhiều thêm một chữ nghĩa. Hai người lại cố mãi mà không có con, nên mọi chuyện lại càng bế tắc và căng thẳng. Cả hai đều đang muốn giải thoát cho chính mình, nhưng chưa ai dám lên tiếng cắt đứt duyên nợ này.
Anh nói tôi hãy chờ. Tôi chỉ cần chờ anh thêm nhiều nhất là một năm, để anh đả thông tư tưởng của hai bên nội ngoại, để anh "phá cũi xổ lồng" ra khỏi cuộc hôn nhân không hạnh phúc này.
Chỉ còn mình tôi chơ vơ trong một cuộc tình sai trái. (Ảnh minh họa)
Gia đình anh rõ ràng đã sắp tan vỡ. Và tôi thì chẳng liên quan gì đến việc đó. Không có tôi, anh và vợ cũng vẫn sẽ đường ai nấy đi. Thế nhưng tôi không ngờ, vợ anh đến tận cơ quan tôi, rêu rao khắp nơi tôi là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình chị, rằng tôi là con hồ ly tinh quyến rũ chồng người khác, khiến người ta về nhà đòi b.ỏ v.ợ.
Tôi oan ức không biết nói cùng ai. Bởi vì sự thật rành rành là anh chị vẫn còn là vợ chồng của nhau trên pháp luật, giữa họ còn tình nghĩa của gần chục năm bên nhau.
Vợ anh đã nói với tôi một câu thế này: "Cô tưởng anh ta sẽ bỏ tôi, lấy cô rồi hai người sống bên nhau trọn đời được à? Cô không nghĩ xem là chúng tôi đã yêu nhau 7 năm, yêu đến chán đến ngán, đến nỗi muốn bỏ nhau, mà anh ta lại có thể mãi mãi yêu cô à? Cô có chắc 3 năm sau, 5 năm sau, 10 năm sau, cô không bị anh ta đá đi y hệt tôi bây giờ?"
Theo Afamily
Thấy chồng vào nhà nghỉ với bồ, vợ chỉ gửi lên một phiếu xét nghiệm khiến anh sống không bằng chế.t Gửi xong phiếu xét nghiệm, chị cố tình ngồi chờ chồng cho tới lúc anh xuống. Chưa đầy 10 phút sau chồng chị chạy xuống với khuôn mặt vô cùng thảng thốt. Ngày công khai tình cảm với Huân, ai cũng khen rằng anh chị là một cặp vừa đôi xứng đôi vừa lứa. 3 năm sau 1 đám cưới hoành tráng diễn...