Đừng làm em buồn nữa anh nhé!
Dẫu biết trong tình yêu có nhiều thử thách và khó khăn , ai vượt qua được những điều đó thì mới có thể bên nhau được nhưng con tim em yếu đuối quá.
Em sợ rồi một ngày mình sẽ không vượt qua được những thử thách đó mà xa anh, em cảm thấy sợ khi nghĩ đến điều đó. Sao anh cứ làm cho em tổn thương thế hả anh? Từ khi chúng ta đến với nhau đã có bao nhiêu chuyện xảy ra. Anh đã nhiều lần khiến cho em buồn. Mặc dù bây giờ em đã bỏ qua cho anh tất cả nhưng trong thâm tâm vẫn có 1 cái cảm giác là anh không còn yêu em như ngày xưa nữa. Có đúng thế không hả anh? Vì yêu anh em có thể chấp nhận tất cả nhưng sức chịu đựng của em có giới hạn. Bề ngoài trông em có vẻ cứng rắn, mạnh mẽ nhưng anh có biết đâu trong lòng em yếu đuối thế nào, mỗi lần anh làm cho em giận, em đều cố gắng không gặp anh mặc dù điều đó đối với em chẳng dễ dàng gì vì em biết gặp anh rồi em sẽ mềm lòng rồi không còn giận anh nữa.
Nhiều lúc em thấy ghét chính bản thân mình, ghét mình đã quá yếu đuối, ghét mình đã bỏ qua cho anh một cách dễ dàng. Tất cả chỉ vì em quá yêu anh, anh có biết không? Thời gian chúng ta bên nhau không còn nhiều, em không muốn những giận hờn chiếm hết thời gian đó. Em sẽ cố gắng làm cho anh vui vẻ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này. Còn anh, em mong anh đừng làm em buồn nữa anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em biết phải làm sao đây?
Mình yêu nhau gần 8 tháng mà sao có quá nhiều trở ngại vậy anh ? Em cũng không biết mình phải làm gì trong hoàn cảnh này nữa? Sao chỉ mới xảy ra một chút việc mà anh đã nản chí rồi, anh làm em cũng nản chí quá!
Em yêu anh mà không cần suy nghĩ nhiều đến gia đình anh, đến hoàn cảnh anh vậy mà đến giờ bố anh lại không chấp nhận em. Em buồn quá, em không hiểu mình không tốt chỗ nào mà bố lại không chấp nhận em. Nếu bố không chấp nhận em thì anh phải làm sao cho em thấy là anh cần em và anh thuyết phục bố dần dần vậy mà anh nỡ nói với em những lời như vậy. Chính bản thân anh cũng nghĩ là em không có điều gì để bố phải phiền trách cơ mà ? Anh làm em thất vọng quá ! Em biết không ai có thể lựa chọn cha mẹ vì vậy mình phải lựa chọn cách làm sao để bố có cái nhìn khác về em.
Thật sự em buồn bố nhiều lắm, sao bố lại nói những lời đó với em. Nếu thật sự bố thương con cái bố phải nên vun vén tình cảm cho con cái chứ, sao bố lại nỡ cấm cản trong khi em và anh chẳng có lỗi gì cả? Nếu em có chỗ nào không hài lòng bố thì bố nên góp ý với mình chứ. Mẹ đã mất nên em nghĩ bố phải thương anh nhiều hơn, bố đã có cuộc sống riêng của bố nên bố phải vun vén cho chúng mình chứ. Từ ngày chuyện xảy ra em không thể tập trung làm gì được cả, em cũng có cha mẹ, cha mẹ em cũng rất cưng chiều em, em được sinh ra trong một gia đình nề nếp chứ không phải là thứ không đoàng hoàng mà bố lại đối xử với em như vậy, em buồn quá!
Em mong có một điều kỳ diệu xảy ra để bố có cái nhìn khác về em, anh nói là nếu có thể em quên anh đi thì em sẽ trả lời với anh rằng "Nếu có thể được thì em cũng đã quên anh lâu rồi nhưng khổ nổi trên đời này con tim lại có những lý lẽ riêng của nó, em không thể quên anh được vì em yêu anh".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ quên anh ngay thôi! Thời gian trôi nhanh quá phải khôn anh! mới ngày nào mình tay trong tay, vậy mà giờ đây mình xem nhau như kẻ xa lạ. Em vấn còn nhớ khi ngỏ lời yêu em anh đã từng nói "anh sẽ không bao giờ làm em buồn đâu" vậy mà bây giờ...! Em đã khóc rất nhiều vì em còn yêu anh nhiều...