Dừng lại và kết thúc
Tháng sáu, trời mưa tằm tã. Anh và cô cùng nhau ngồi trong một quán vắng. Bốn năm trôi qua, tình cảm giữa anh và cô dường như đã nhạt nhòa đi. Hai tuần nay, cô đã cảm nhận được điều đó. Anh cứ bận suốt, anh không dành thời gian cho cô. Ít nhắn tin, ít gọi điện. Thỉnh thoảng chỉ đi chơi với nhau được vài tiếng. Và ngày hôm nay, cô đã biết chuyện gì… sẽ xảy ra. Anh bảo có chuyện quan trọng, với tất cả những gì hiện giờ, chuyện quan trọng chỉ có thể là… chia tay.
“Em này!” – Anh khẽ gọi.
“Vâng, em nghe!”
“Chúng ta quen nhau cũng được bốn năm rồi nhỉ?”
“Bốn năm, ba tháng, hai mươi bảy ngày.”
“Ừ, anh không đếm cặn kẽ vậy đâu.” – Anh cười nhẹ và nói. – “Em nghĩ ngần ấy thời gian, đã là dài chưa?”
“Em không biết!” – Đôi tay cô nắm chặt vào váy, mặt cúi xuống nhìn những giọt nước lăn trên thành ly. Côbần thần.
“Anh thấy nó rất dài rồi.Và anh nghĩ…” – Anh từ tốn nói rồi khẽ ngựng lại nhìn cô. Đôi mắt anh se lạimột nỗi sợ sệt. Có lẽ sợ người con gái mỏng manh trước anh sẽ không chịu nổinhững lời tiếp theo.
“ Sao anh không nói tiếp?”- Cô ngước lên nhìn anh, ánh mắt thoang thoảng ánh lên vì chút lệ nhòa.
Anh nhẹ nhàng sờ lên đôi má cô, vuốt ve. Anhnhìn sâu vào đôi mắt cô. Xong, anh nói.
“Mình dừng lại… nha em!”
Câu nói của anh cất lên, như dòng điện hàng triệu vôn làm tê liệt trái tim cô. Cứng đơ. Dù cô đã chuẩn bị tinh thần, nhưng vẫn chưa đủ để khỏi bàng hoàng ngay lúc này. Đầu óc cô như rối bời vậy, côkhông biết nên nói gì, làm gì ngay lúc này. Khẽ nhìn anh, anh ngoảnh đi nhìn ra bên ngoài trời mưa tằm tả.
“Vậy là chia tay đúng không anh?” – Cô yếu ớt nói.
“À, không! Đừng nghĩ như thế, hãy nghĩ rằng chỉ là kết thúc một đoạn đường thôi.” – Anh ôn tồn và bảo.
***
Cô im lặng, gồng mình để kìm nén những giọtnước mắt đang muốn bung trào ra. Tuy vậy, cô vẫn vô ý để rơi vài giọt nước nhỏ.Và anh thấy, anh bồn chồn. Anh bối rối không biết liệu điều mình đang làm làđúng hay sai?
“Để anh đưa em về!” – Anhđứng lên và đưa tay ra.
Ảnh minh họa
Cô gật đầu và ngại ngùng nắm lấy tay anh.Bước ra quán, anh nhẹ nhàng khoác lên cô chiếc áo khoác của anh. Anh cứ làm nhưthể, chẳng có chuyện gì vừa xảy ra.
Ngồi đằng sau anh ngay lúc này, cô thấy thậtquá đỗi xa lạ. Vẫn ngồi sát, tay vẫn ôm eo anh, đầu vẫn tựa vào lưng anh. Nhưngcảm xúc thì khác, cảm xúc ngay lúc này là cảm xúc của lần cuối, lần cuối đượcgần anh như thế. Lợi dụng mưa lớn lúc này, cô thả lỏng đôi mi để cho những giọtnước trào ra, anh sẽ không biết được. Nhưng cô lầm, anh biết rằng cô đang khócsau lưng anh, vì mưa không ấm như thế. Một cảm giác tội lỗi ở trong anh, anhnhớ lời hứa của mình là sẽ không làm cô phải rơi nước mắt. Nhưng, anh phải đànhthôi…
Phút chốc đã đến nhà cô. Cô muốn thời gianchậm lại đôi chút, để có thể gần anh thêm vài giây ngắn ngủi. Cô ngậm ngùi bước xuống xe rồi quay lưng chạy vào nhà. Cô không muốn anh thấy đôi mắt đỏ hoe của mình, cô sợ nhận được sự thương hại từ anh. Đợi cho khi tiếng xe nhỏ đi là lúc anh đã chạy xa, cô mới bước ra cửa và đứng nhìn anh. Anh đang xa cô, xa dần xa dần, hình bóng anh từ từ thành một chấm đen rồi vụt mất. Ngửa mặt lên để hứng những giọt nước mưa, đôi mắt cô chớp chớp, trong lòng thầm nghĩ “Mình đã mất anh rồi! Mất anh tức thì.”
***
Bước vào phòng và nằm. Lát sau cô nhận được một tin nhắn… từ anh.
“Em nhớ tắm lại bằng nước ấm,kẻo lại bị bệnh. Nếu thấy nhức đầu thì uống một viên panadol đi.”
Nhìn những dòng tin nhắn của anh. Cô thật sự rất khó chịu. Cô liền nhắn tin lại cho anh – “Mình chia tay rồi mà, đừng quantâm em nữa thì em sẽ thấy dễ chịu hơn. Tại sao anh lại nhẫn tâm đến vậy, anh nghĩ e…” – Rồi lập tức xóa đi và tắt điện thoại.
Nhìn lên trần nhà, cô nghĩ về tất cả. Nhữnglần uống nước cùng nhau, những lần cùng đi xem phim, những lần dạo phố anh và cô tay trong tay,… tất cả trong hơn hai năm qua giờ đã không còn nữa, tan biến như mây như khói. Và cô khóc, nụ cười thuở còn bên anh giờ thì đã tan và biến đổi thành một chất lỏng có vị mặn ở môi và vị đắng ngay trong tim.
***
Xung quanh cô là một không gian xa lạ. Cô vừa đi vừa sợ hãi. Không có một thứ gì ở đây. Đi được một đoạn ngắn, những âm thanh vang lên ở mọi phía…
Video đang HOT
“Mình dừng lại… nha em!”, “Đừng nghĩ như thế,hãy nghĩ rằng chỉ là kết thúc một đoạn đường thôi.”
Giật mình tỉnh giấc. Cô đã ngủ và mơ lúc nào chẳng hay. Thật là ám ảnh, những lời nói ấy thật đáng sợ với cô. Nhìn ra phía cửa sổ, nhẹ nhàng đưa đôi tay lên để những tia nắng len qua những kẽ tay. Vầng mắt cô óng ánh bởi những giọt lệ khô đêm qua. Ngày hôm nay, ngày một kẻ sẽ phải tập từ bỏ thói quen có người yêu bên cạnh.
***
Lặng lẽ thu gom những đồ đạc lưu giữ kỉ niệmngày xưa của cô và anh. Thật khó khăn, khi đặt tất cả vào thùng. Những con hạc giấy, ngôi sao, những bức tượng được tô lem luốc, ly đôi, áo đôi và nhiều thứ khác. Cô trân trọng từng thứ, nhẹ nhàng sờ nắn rồi đặt vào thùng. Xem lại những tấm ảnh của cả hai, cô cười. Rồi nhanh chóng, nụ cười ấy tắt đi thay vào đó là đôi mắt vô cùng ảm đạm.
Cô gọi điện thoại cho bạn mình, cô giờ đây rất cần một người để chia sẻ.
“Alo, gì vậy bà?”
“Tao và anh ta… chia tay rồi.”
“Ồ, vậy hả, chia tay có lãng mạn như phim Hàn không?”
“Sao mày, có cái thái độ không quan tâm vậy?” – Cô nhăn mặt lại.
“Ơ, sorry sorry! Tại tao…ờ mà thôi cũng đừng buồn nữa, kệ đi!”
“Sao thôi buồn nhanh vậy được, tao có nhiều suy nghĩ, tao cần tâm sự.”
“Ừm, gọi 1080, con mẹ tổng đài khoái tâm sự lắm.”
“Này, bây giờ cả mày nữa…”- Cô tức tối và hét vào điện thoại
Ấm ức tắt máy, cô thừ người nhìn xuống đất. Chả lẽ cả thế giới đang rời bỏ cô sao? Dòng suy nghĩ của cô chợt bị ngắt bởi điện thoại reo. Nhìn vào điện thoại, là anh. Không ngần ngại gì, cô liền bắt máy, mặt mày tươi tỉnh ra. Cô nghĩ anh đã thay đổi ý định và gọi cho cô để quay lại.
“Alo, em hả?”
“Vâng, em đây!”
“À, hôm qua anh…”
“Sao anh?” – Cô run run giọng, một ánh sáng lé loi trong đôi mắt cô
“Anh chưa lấy cái áo khoác, em cho anh lấy lại nhé!”
“…” – Nỗi buồn và thất vọng tràn trề trong cô sau khi nghe được lý do anh gọi lại.
“Alo!”
“À, vâng.”
“Vậy giờ anh qua lấy, em đem xuống cho anh nhé!”
“Vâng.”
Cô tự trách mình sao ngốc thế. Anh giờ khôngcòn tình cảm với mình nữa, anh sẽ không quay lại nữa đâu. Đừng mơ mộng nữa. Tất cả đã hoàn toàn kết thúc rồi.
“Alo!”
“Anh tới rồi!”
“Vâng, em xuống ngay.”
Bước ra ngoài, cô quay đi quay lại để kiếm anh, thì chẳng thấy ai. Ngẩn ngơ một hồi cô quay vào nhà. Đi được nửa bước thìđiện thoại vang lên.
“Alo!” – Không có ai trả lời! – “Alo!”
Bỗng nhiên dưới chân cô có vật gì đó đangchạm nhẹ vào. Nhìn xuống thì cô thấy một chú chó nhỏ. Trên nó có một mảnh giấycó chữ “Đi theo tôi và đừng hỏi để làm gì!”
“Đi theo mày sao?” – Cô ngồi quỳ xuống đặt tay lên đùi và hỏi chú chó ấy. Nó vẫy đuôi rồi chạy đi. -”Này!” – Và cô vô thức chạy theo dù không hiểu chuyện gì xảy ra.
Chú chó dẫn cô vào một công viên gần nhà rồi chạy đi đâu biến mất. Nhìn quanh tìm chú chó thì có một đứa bé gái nhỏ nhắn chạy đến và gọi cô.
“Cô ơi! Cái này của cô nè!”
Nó chuyền cho cô một phong bì rồi chạy vụt đi. Cô nhìn theo lạ lẫm. Mở phong bì ra thì cô thấy có một mảnh giấy hình trái tim với chữ “WILL YOU”. Cô ngờ nghệch chưa hiểu ra chuyện gì thì lại có một đám những thanh niên dân hip-hop đến gần chỗ cô và bật nhạc nhảy. Một anh chàng nhảy những vũ điệu sexy rồi rút không biết từ đâu ra một đóa hoa hồng. Cô ngạc nhiên nhận lấy. Để ý, cô thấy trong những cánh hoa có nhét một cuộn giấy nhỏ.Mở ra, thì đó là chữ “MARRY”. Cô bắt đầulờ mờ đoán được một điều gì đó. Cuộn tờ giấy lại và ngước lên và bất ngờ. Trướcmặt cô là một chiếc bong bóng hình trái tim màu hồng với một chữ to đùng trên đấy”ME”. Và bất ngờ hơn nữa, đằng sau chiếc bong bóng ấy chính là… anh. Cô bịt miệng lại, đôi mắt trợn tròng. Ngay khoảnh khắc ấy, những đám thanh niên bật nhạc Marry me của Mr.Siro lên. Cô không biết gì đang xảy ra. Vừa hôm qua, anh và cô đã chia tay mà. Cô đang mơ sao??? Anh nhẹ nhàng chuyền vào tay cô chiếc bong bóng ấy, rồi mỉm cười và chích bể nó. Cô giật mình và bẵng người lên. Anh khẽ quỳ một chân xuống và cầm sợi dây cột bong bóng lên. Thì ra có một chiếcnhẫn đã được cột sẵn trong chiếc bong bóng ấy. Anh cầm chiếc nhẫn và ngước nhìncô bảo.
“Lấy anh nhé em yêu. Bốnnăm qua đối với anh là rất đủ dài để chúng ta đến với nhau như thế này.”
Cô chưa kịp nói gì, thì người bạn của cô từđâu xuất hiện và cầm máy quay bước ra. Cô nàng vừa quay vừa nói.
“Sorry cưng nhé, sáng nay tại không muốn làm lộ kế hoạch này nên hơi vô duyên. Cứ tiếp tục đi, đừng quan tâm tao.”
Cô quay lại nhìn anh.
“Vậy hôm qua không phải là chia tay sao?”
“Anh có bảo là mình chia tay nhau sao.”
“Lạy chúa! Anh đã dựng nên tất cả!”
Anh mỉm cười nháy mắt với cô.
“Em không mơ chứ?”
“Tất nhiên!” – Anh lại cười.
“Này đồng ý đi chứ, máy quay sắp hết pin rồi!!!” – Cô bạn nhắc khẽ bạn mình.
Những thanh niên nhảy hip-hop và cả nhữngngười xung quanh đều hô vang “Đồng ý, đồng ý!”
“Em… em!”
“Em không sẵn sàng sao?Vậy chúng ta đợi thêm vậy?” – Anh chau mày nói.
“KHÔNG! Em đồng ý!”
Nói xong cô ôm chầm lấy anh. Hết thảy mọi người đều vỗ tay tán thưởng cho đôi uyên ương. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán côrồi đeo nhẫn lên đôi tay cô. Anh và cô tựa đầu vào nhau, họ cười trong hạnhphúc.
“Nhưng anh đã bảo… mình nên dừng lại mà?”
“Dừng, chỉ là tạm nghỉ sau một chặng đường dài để lấy sức cho chặng đường tiếp. Anh có bảo là dừng lại luôn đâu!”
“Và anh cũng bảo là kếtthúc?”
“Ừ, vì ta phải kết thúc đoạn đường tình yêu để đi qua con đường hạnh phúc. Em có thấy con đường nào đi mãi không hết không?”
“Nhưng…”
“Tin anh nhé, hãy nắm tay anh. Anh sẽ yêu thương em suốt cuộc đời này.”
Cô bối rối, đôi má ửng đỏ. Thật sự quá đỗi bất ngờ, cứ như một giấc mơ. Nhìn vào đôi mắt anh, đôi mắt ấy chứa chan một tình yêu rực cháy thăng hoa.
“Vâng… em tin! Mà này, anhđã lừa em một vố, anh có biết rằng là em rất đau khổ…”
Anh ngắt lời cô bằng một nụ hôn.
“Anh sẽ đền sau, nhé!”
“Đáng ghét!”
“Ê này chú rể tương lai,làm lại được không, vừa rồi tui chưa bấm nút quay!” – Cô bạn phá ngang giây phút thân mật của họ.
“CÁI GÌ? ĐÙA À?” – Cả hai người họ và những người thanh niên nhảy hip-hop đồng thanh đáp.
“Ừ, đùa đấy!” – Nói xong cô bạn cười ha hả, tất cả ngơ ngác một hồi rồi cười theo.
Theo Iblog
Là phụ nữ, hãy làm bà hoàng của cuộc đời mình, đừng dành cả đời còn lại làm nô tỳ!
Phái đẹp sinh ra là để được yêu chiều, toả hương cho đời bằng vẻ dịu dàng đằm thắm vốn có. Không có phụ nữ, cuộc đời này sẽ tẻ nhạt và lộn xộn lắm. Làm phụ nữ, đừng tự biến mình thành nô tỳ, cũng đừng để ai biến mình thành như thế, hi sinh vừa đủ thôi, hãy làm bà hoàng, kiêu hãnh và xinh đẹp cho đến hết cuộc đời!
Câu nói về những nấc thang thay đổi cuộc đời người phụ nữ khiến dân tình tranh cãi ầm ĩ.
Hà Nội vừa mưa bão xong. Cái nhà tôi đang ở trong ngõ sâu, lắm cửa, đêm không đóng nên mưa hắt ướt hết cả 4 tầng nhà. Cầu thang thì bằng gỗ nên trơn trượt, sáng ra nhìn cảnh đất cát bẩn thỉu trộn lá cây rải đầy nền nhà, ai cũng thấy ngán. Anh hàng xóm cạnh phòng tôi quát vợ oang oang: "Mẹ nó dậy hót hết chỗ rác bẩn xong rồi lau sạch đi cho tôi, tí tôi đi làm bây giờ ướt hết cả chân à. 2 thằng cu ngủ dậy không chịu ngồi im, chạy ra chơi lại ngã dập mặt, dậy lau đi nhanh lên!".
Cứ thế, 8h sáng, nhà tôi ầm ĩ như cái chợ. Đánh răng rửa mặt xong mở cửa phòng hít thở một tí, thấy chị hàng xóm đang lui cui dọn dẹp lau cầu thang, mặt chị còn thiu hơn cả đĩa bánh cuốn ế. Ngồi thụp xuống hỏi han chị mấy câu, chị ngồi thừ ra bảo: "Từ lúc sinh xong thằng thứ 2, anh ấy bảo chị xong nghĩa vụ rồi, giờ khỏi cần đi làm lại, nghỉ hẳn ở nhà chăm 2 đứa với dọn dẹp nhà cửa là được rồi. Bạn bè tầm tuổi chị cũng thế, chat facebook với nhau bà nào cũng than biết thế không lấy chồng, lúc tán thì hoành tráng lắm, hốt được về làm vợ xong giờ coi mình không khác osin cao cấp. Đi đâu cũng quát mắng vợ ầm ầm ra oai, ở nhà thì lấy cái điều khiển TV cũng sai vợ. Chị chán lắm rồi em ạ".
Chị đọc diễn văn kể khổ dài lắm, tôi tóm tắt lại mà vẫn lòng thòng. An ủi chị mấy câu, tôi quay vào mở máy tính ra làm việc. Lên facebook, tha thẩn trên một diễn đàn lớn, thế nào lại đập ngay vào mắt một câu nói rất liên quan đến tình cảnh của chị hàng xóm mà tôi vẫn phải chứng kiến ngày ngày, dân tình like điên đảo, chẳng rõ hay thế nào mà tận... 70.000 like, 15.300 lượt share. Cư dân mạng tranh nhau bình luận, bày tỏ quan điểm rồi chỉ trích đàn ông đủ kiểu. Khiếp khủng. Đúng là câu nói động chạm đến nỗi lòng phụ nữ nên 500 chị em mới hưởng ứng nhiệt tình thế:
"Cuộc đời con gái: 18 năm làm công chúa, 1 ngày làm hoàng hậu, 9 tháng 10 ngày làm quý phi, cả đời còn lại làm nô tỳ".
Tôi cũng là phụ nữ đây, mà đọc cái câu trên ông nào đúc kết ra nghe nó cứ sao sao ấy nhỉ? Chẳng lẽ qua mỗi giai đoạn cuộc đời, số phận người phụ nữ lại chỉ tương ứng với những vai trò trên? 18 năm làm công chúa là quãng thời gian hạnh phúc êm đềm nhất được ở với bố mẹ, 1 ngày làm hoàng hậu là khi khoác trên mình chiếc váy cưới và được chồng trao nhẫn chứng minh "đã đi tù chung thân", 9 tháng 10 ngày làm quý phi là khi mang bầu đứa con thân yêu, cả đời con lại làm nô tỳ thì... thôi, có lẽ không phải nói nhiều, ai làm phụ nữ cũng hiểu ý nghĩa là gì. Tôi hoàn toàn đồng ý cách ví von này khá hay và khá đúng, nhưng không phải là 100%. Phụ nữ xứng đáng được coi trọng với nhiều vị trí cao hơn là "nô tỳ".
Tại sao? Xã hội hiện đại bình đẳng nhiều rồi, nữ quyền cũng vùng lên dữ dội chứ không còn nguyên vẹn tính chất "phái yếu" như trước đây, chị em xông pha làm đủ thứ mà cánh mày râu thường hay đảm đương, kể cả trọng trách làm trụ cột gia đình. Bây giờ nhiều bóng hồng giỏi giang mạnh mẽ lắm chứ, từ nữ chủ tịch tập đoàn đến lãnh đạo cơ quan nhà nước, phụ nữ không hề thua kém đàn ông. Song, tất cả những điều đó vẫn chưa xoá nhoà hết suy nghĩ "đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm", thậm chí ở các làng quê chuyện trọng nam khinh nữ vẫn xảy ra như thường.
Mỗi giai đoạn trong cuộc đời được ví von như trên bởi sự thay đổi vai trò trong cuộc sống của phụ nữ. Từ thì con gái, đến khi làm vợ, rồi làm mẹ, mỗi quãng thời gian lại đem đến một trải nghiệm khác nhau. Phụ nữ sẽ dần trưởng thành hơn, nhận thức nhiều hơn, và cũng cảm thấy tủi phận nhiều hơn... Ai may mắn gặp được người đàn ông tốt, có điều kiện chăm lo cho vợ con thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng dễ chịu, chẳng phải bận tâm lo nghĩ nhiều, việc nhà cũng không cần động tay.
Qua thời con gái, chuyển sang làm vợ làm mẹ, phụ nữ bắt đầu chôn vùi hầu hết thời gian vào những công việc nhà không tên.
Nhưng đa phần phụ nữ chịu cảnh làm dâu thì lại không may mắn như thế. Như bà chị hàng xóm cạnh phòng tôi. Chị chỉ sướng duy nhất mỗi cái là không phải ở chung với bố mẹ chồng, 2 vợ chồng thuê nhà ở riêng cũng không phiền đến ai cả. Chỉ tội là chồng chị thay đổi hẳn cách cư xử sau khi chị sinh liền tù tì 2 đứa. Đẻ 2 lứa mà chị vẫn xinh đẹp lắm, dáng vóc gọn gàng, da dẻ mịn màng, thành ra chồng chị cũng không muốn vợ đi đâu, chỉ thích giữ rịt làm "của riêng". Ôm ấp cái suy nghĩ sở hữu như vậy, lâu dần thành quen, anh đâm ra lười hẳn, về đến nhà là chỉ nằm ườn ra sai vợ, dù chị ở nhà cả ngày đã còng lưng với trăm công nghìn việc, toàn việc không tên không được trao bằng khen cống hiến.
Buổi chiều đi chợ, ra ngoài lại gặp chị, tôi kể chị nghe sáng nay vừa đọc được câu này khá hay. Nghe xong chị xịu mặt xuống như quả nho hết nước, mắt ngân ngấn: "Đúng là nô tỳ thật em ạ. Lúc yêu nhau chị còn hơn cả bà hoàng, bầu bí thì được làm tiên luôn. Nhưng giờ khác quá rồi...". Tôi chưa lấy chồng nên cũng chưa thật sự cảm nhận được cái phận "ôsin cao cấp", nhưng đi làm rồi ra ngoài gặp gỡ bao nhiêu người, tôi ít thấy người phụ nữ nào ngoài 25 tuổi kiêu hãnh nói mình mãi mãi là bà hoàng trong mắt chồng. Đàn ông Việt luôn tự cho mình cái quyền làm chủ gia đình, làm chủ mọi thứ trong cuộc sống hàng ngày, coi tiếng nói của mình hơn hẳn vợ, rồi nhiều ông vẫn đi bồ bịch vì vợ sinh toàn con gái, coi vợ là cái máy đẻ, công cụ chăm sóc gia đình đa năng. Điều đáng buồn hơn, là phần lớn phụ nữ Việt chọn cách cam chịu số phận nô tỳ như thế! Chấp nhận để chồng đánh, chấp nhận để chồng đi ngoại tình, chấp nhận ở nhà như cái bóng lặng lẽ để chồng tung hoành bên ngoài. Sao lại như vậy hả các chị em???
Từ một nàng công chúa được bố mẹ cưng chiều, phụ nữ trở thành "nô tỳ" đúng nghĩa: đầu tắt mặt tối vì chồng vì con.
Có thể văn hoá truyền thống Á đông đã ăn quá sâu vào nếp nghĩ của đàn ông nhiều thế hệ, nên phái mạnh Việt hay Nhật Bản, Trung Quốc vẫn chưa "thủ tiêu" được hoàn toàn chuyện áp đặt bất công lên đầu người phụ nữ. Khác với đàn ông Âu Mỹ, họ chia sẻ công việc nhà với phụ nữ rất công bằng, sẵn sàng xắn tay vào lăn lê từ sàn nhà đến góc bếp cùng vợ con làm việc. Hàng ngày đọc báo chí, lên mạng, xem tivi, chắc chắn kiểu gì ta cũng bắt gặp những cái tít như "Không chịu ở nhà nấu cơm, vợ bị chồng đánh bầm dập", "Chồng chém vợ chỉ vì bát canh rau muống", "Chồng giết vợ vì... lọ mắm tôm"... vân vân và mây mây. Toàn những lý do nhỏ nhặt, tào lao, đủ thấy người phụ nữ vẫn còn bị rẻ rúng đến thế nào, và đàn ông bây giờ vũ phu ra sao. Khi phụ nữ phản ứng lại, câu trả lời luôn nhận được là "đấy là việc đàn bà phải làm".
Những người chồng đòi hỏi ở vợ mình quá nhiều, họ luôn lấy cớ rằng mình đứng ra gánh vác gia đình, kiếm tiền nuôi cả nhà, nên họ mặc định phụ nữ phải làm tốt vai trò nội trợ, bắt vợ mình chịu cảnh tù túng quay cuồng với chuyện quét nhà, nấu cơm, rửa bát, cho con bú, dạy con học, giặt giũ, cúng bái giỗ chạp... Cùng phận đàn bà, nghe mà xót xa! Thế nên, phải chăng vì muốn chống lại quay luật thay đổi vai trò, từ công chúa xuống nô tì, mà ngày càng nhiều phụ nữ chọn làm single mom hoặc độc thân vui vẻ? Đó là những phụ nữ độc lập, thông minh, khéo léo, muốn làm bà hoàng của chính mình, làm chủ cuộc sống riêng, thay vì phụ thuộc vào một người đàn ông nào đó, và chôn vùi tự do, sở thích của mình vào xó tối, nhường chỗ cho những lo toan bận rộn của một bà nội trợ đúng nghĩa. Cứ quay cuồng với bếp núc con cái, phụ nữ dần mất đi sự chủ động, tự tin, ăn mặc xuề xoà, cư xử nhạt nhẽo, bị chính chồng mình cho rằng "đưa vợ cùng ra ngoài thật xấu hổ". Thử trút bỏ sự mặc cảm nhẫn nhịn ấy, đi làm đẹp, mua sắm cho mình, lột xác từ Lọ Lem về lại công chúa như trước kia, bạn sẽ thấy mình vẫn là người phụ nữ có giá trị và không đáng để lãng phí thời gian vào chuyện phục dịch chồng con 100%. Phụ nữ hoàn toàn có quyền bình đẳng với cánh mày râu, bất kể trong nhà hay ngoài xã hội.
Sinh ra làm phụ nữ, hãy dành thời gian cho bản thân như một bà hoàng của chính mình, đừng hạ thấp hay đánh mất giá trị bản thân.
Này các đức ông chồng. Trước khi trở thành "mẹ sề bỉm sữa" với bao nhiêu vết rạn nứt thâm nám khắp người, trước khi nhan sắc xuống cấp tơi tả, quần áo luộm thuộm vì phải chăm lo gia đình, vợ các ông cũng từng trẻ trung xinh đẹp, được bao nhiêu người theo đuổi mòn dép mòn mông, mòn luôn cả mắt. Vợ các ông đã từng là cô gái giỏi giang, tài năng, dư sức làm trưởng phòng, giám đốc, đứng đầu bao nhiêu con người bằng trí tuệ của mình. Nhưng vì yêu các ông, muốn hi sinh cho các ông, làm hậu phương vững chắc cho chồng mà đa số chị em chọn cách làm tròn vai trò người vợ, người mẹ, các ông còn đòi hỏi cái gì mà lại đối xử với vợ mình như osin? Rồi các ông lại lấy cớ "vợ nhếch nhác như osin" ấy để đi ngoại tình, bồ bịch. Tóm lại, nói thẳng ra, phụ nữ không cần thiết phải dành phần lớn cuộc đời làm nô tì phục vụ chồng con đến vắt kiệt sức lực như thế! Phái đẹp sinh ra là để được yêu chiều, toả hương cho đời bằng vẻ dịu dàng đằm thắm vốn có. Không có phụ nữ, cuộc đời này sẽ tẻ nhạt và lộn xộn lắm. Hãy tôn trọng một nửa thế giới, và dành cho người phụ nữ của mình vị trí xứng đáng trong lòng, đối xử với họ cho đúng cách đàn ông tử tế nên làm, các quý ông ạ.
Theo Afamily
Không cần phải làm điều vĩ đại, chỉ thế này vợ đã tuyệt vời lắm rồi! Nếu bạn cảm thấy dường như mình chưa đủ tốt, thì hãy nhìn lại những điều bạn đã làm trong hôn nhân mỗi ngày, nó là minh chứng cho thấy, bạn thực sự là người vợ tuyệt vời! Một cuộc hôn nhân sẽ mạnh mẽ hơn nhiều chỉ từ 3 từ bình dị đó. Nó tạo nên một sự khác biệt và tăng...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Phát hiện tờ giấy gấp 4 trong túi áo của bố chồng, tôi hốt hoảng mở cuộc họp gia đình gấp: Các anh chồng cũng bất bình

Con rể vừa bước vào sân, mẹ vợ vội bê mâm cơm cất đi, lúc mở lồng bàn ra, tôi bàng hoàng khi thấy món ăn trên đĩa

Chồng cờ bạc nợ gần 1 tỷ đồng, muốn vợ bán nhà để 'làm lại cuộc đời'

Đang hẹn hò vui vẻ, tôi quyết định dừng lại vì bạn trai quá giàu

Tôi suýt bị ô tô cán chết sau cú ngã vì tiếng còi xe tải

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi cũng phải đỏ hoe mắt: Thương con nhưng khiến con xa lánh bố

Chị gái 37 tuổi chưa lấy chồng, ai hỏi lý do cũng phì cười với câu trả lời của chị, riêng bố mẹ tôi thì lo lắng đến bạc đầu

Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng

Xem phim "Sex Education", tôi tâm đắc rút ra bài học để dạy con trai hư hỏng: 4 chữ vàng thay đổi suy nghĩ, khiến con quay đầu

Ăn liên hoan công ty, nhìn người phục vụ bóc tôm, tôi giật mình thốt gọi "mẹ vợ", hôm sau đi làm, sếp cho tôi nghỉ việc

Mất việc ở tuổi 40, lương trăm triệu thành số 0, vợ chồng cãi vã không hồi kết

Chồng đưa mỗi tháng 10 triệu, đòi mua ô tô hơn 500 triệu đồng
Có thể bạn quan tâm

Kim Sae Ron lộ ghi âm từng đăng ký kết hôn tại Mỹ, quá khứ có thai rồi phá
Sao châu á
09:13:09 20/03/2025
Iraq bắt giữ tàu nghi buôn lậu nhiên liệu
Thế giới
09:11:55 20/03/2025
Những chặng đường bụi bặm - Tập 9: Vợ chồng bạn của ông Nhân có phản ứng bất thường
Phim việt
08:44:11 20/03/2025
SOOBIN - Thanh Thủy và 2 nghệ sĩ gen Z lọt top Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu và triển vọng
Sao việt
08:41:27 20/03/2025
Bùng nổ tranh cãi: Obito có rap cả đời cũng không "đủ tuổi" bằng HIEUTHUHAI?
Nhạc việt
08:07:13 20/03/2025
Thanh tra Chính phủ đề nghị rà soát 38 điểm mỏ cát ở Vĩnh Long
Tin nổi bật
08:00:38 20/03/2025
Nam thần là diễn viên hạng A nhưng hát hay hơn cả idol, đi diễn 10 năm vẫn được "kêu gào" debut làm ca sĩ
Nhạc quốc tế
07:57:29 20/03/2025
Giữa tháng 3, đỉnh Tà Xùa phủ kín băng tuyết chưa từng có trong 10 năm
Du lịch
07:46:13 20/03/2025
Phim Sex Lives of College Girls bị dừng sản xuất và khoảng trống của đề tài học đường
Hậu trường phim
07:38:09 20/03/2025
Cận cảnh biệt phủ của Hậu 'Pháo', nơi diễn ra màn hối lộ bạc tỷ ở Vĩnh Phúc
Pháp luật
07:12:15 20/03/2025