Dừng lại khoảng trời hạnh phúc
Người ta nói khi cô đơn là lúc con người ta trở nên yếu đuối nhất – quả là không sai – bởi từ khi anh ra đi mọi không gian trong tôi dường như sụp đổ, mọi kí ức lại ùa về như một thước phim quay chậm lần lượt hiện rõ trước mắt tôi mà không thể nào thoát ra được…
Tôi và anh quen nhau khi tình cờ tham gia một khóa học ngoại khóa năng khiếu. Anh nhiệt tình, sôi nổi và ấm áp, còn tôi là một cô nàng ít nói và khá lạnh lùng. Ngày ấy tôi là một cô bé khá là khép kín, lại rất cô đơn vì từ nhỏ đã không được ai quan tâm và giấu mình sau vỏ bọc lạnh lùng. Sở thích chung của cả hai là rất thích hát, có điều anh thì rất mạnh dạn và tự tin trong khi tôi thì rất e dè và nhút nhát.
Tôi còn nhớ như in cái lần đầu tiên lên sân khấu ấy, khi cả hai cùng tham gia chương trình “Tôi tự tin – tôi thể hiện” do nhà trường tổ chức, tiết mục mà nhóm tôi thể hiện là một bài hát song ca mà trong nhóm chỉ có mỗi tôi là nữ, tôi phải hát cùng anh. Khi chuẩn bị bước lên sân khấu, anh trao tôi một cái siết tay thật chặt và một ánh mắt đầy tin tưởng cùng ủng hộ, cuối cùng cả hai đều hoàn thành xuất sắc phần thi của mình trong tiếng reo hò cổ vũ của cả hội trường.
Kết thúc khóa học ấy anh nói yêu tôi và tôi cũng nhận lời anh. Tôi và anh học cùng trường với nhau nên cả hai đi đâu cũng như hình với bóng. Những buổi tan trường anh dẫn tôi rong ruổi nơi góc phố, cùng tôi đi ăn kem khi trời se lạnh, lại dẫn tôi đi ngắm hoàng hôn… Những lúc rỗi lại cùng tôi hát vang những bản nhạc không đầu không cuối do cả hai tự sáng tạo ra, cùng tôi thổi nến sinh nhật như ước mơ của tôi lúc nhỏ.
Anh cho tôi hết những nụ cười bao năm cất giấu, xua tan đi những chuỗi ngày giá lạnh nơi tâm hồn, lau khô những giọt nước mắt cho tôi mỗi khi tôi vấp ngã và cùng tôi vượt qua biết bao khó khăn, sóng gió. Nhưng, anh lại bỏ tôi đi trong một chiều mưa buốt giá đúng vào ngày anh nói yêu tôi. Tôi không tin đó là sự thật. Anh nói anh đến với tôi chỉ là anh muốn lấp đầy khoảng trống trong anh khi mất đi tình cũ, vì tôi rất giống người con gái đó, và bây giờ khi người đó lại trở về, anh mới biết anh không yêu tôi, chỉ vì tôi khá giống cô ấy. Vâng, bây giờ thì tôi mới biết tôi chỉ là một bản sao của người khác, một bản sao thật hoàn hảo, từ đầu đến cuối anh không hề yêu tôi mà chỉ xem tôi như người thay thế mà thôi, là tôi dại khờ nên mới yêu anh đến như vậy. Tôi đau nhưng không thoát ra được, bởi tôi không có cách nào để quên được anh.
Người ta nói khi cô đơn là lúc con người ta trở nên yếu đuối nhất – quả là không sai – bởi từ khi anh ra đi mọi không gian trong tôi dường như sụp đổ, mọi kí ức lại ùa về như một thước phim quay chậm lần lượt hiện rõ trước mắt tôi mà không thể nào thoát ra được nó. Tôi nhốt mình trong một góc tối của căn phòng để lắng nghe từng nhịp đập đứt quãng của tim mình, lắng nghe hơi thở của thời gian, lắng nghe từng bài ca ngày xưa mà anh hát được thu lại trong điện thoại, để nhìn lại những bức ảnh tôi và anh chụp cùng nhau khi đi chơi.
Video đang HOT
Nhớ làm sao buổi đầu hẹn hò tôi ngại ngùng đỏ mặt, nhớ làm sao cái nắm tay siết chặt tiếp thêm sức mạnh mỗi khi tôi vấp ngã, nhớ làm sao cái ôm ấm áp từ phía sau mỗi khi tiết trời se lạnh, nhớ như in nụ cười ấm áp mỗi sớm mai gặp mặt, và nhớ làm sao khúc hát dịu êm ngày xưa anh hát chỉ dành tặng riêng tôi để rồi lại một mình ôm gối khóc tức tưởi, khóc như chưa bao giờ được khóc, khóc như đứa trẻ ba tuổi đòi kẹo, khóc vì bản thân cảm thấy lạnh lẽo và cô đơn.
Anh đã đi xa tôi rồi, đã đi thật rồi, bỏ lại tôi bơ vơ lạc lõng từng ngày gặm nhắm những nỗi đau, nếm trải cô đơn trống vắng khi không còn anh ở bên. Anh cho tôi nụ cười nhưng sao anh cũng lấy mất đi nụ cười ấy? Biết làm sao? Tôi biết làm sao đây anh khi mỗi ngày qua đi cảnh vật xung quanh lại nhắc tôi sự hiện hữu của anh? Biết làm sao? Làm sao đây anh khi những nốt nhạc ngày xưa anh hát cứ văng vẳng bên tai tôi mỗi đêm về. Tôi phải sống thế nào khi nhắm mắt lại từng chút kí ức về anh cứ hiện về? Ừ thì đau, thì cô đơn nhưng tôi không níu giữ anh lại bởi tôi biết anh vĩnh viễn không thuộc về tôi.
Con đường giờ đây chỉ một mình tôi bước cô đơn, ừ thì cô đơn nhưng vẫn hay, cô đơn có sao? Cô đơn còn dễ chịu hơn trở thành người thay thế cho người khác phải không anh? Không biết anh hiện tại đang sống thế nào, có được hạnh phúc không? Nhưng tôi vẫn muốn chúc anh hạnh phúc, cảm ơn anh đã cho tôi biết yêu thương một ai đó và cảm ơn anh đã cho tôi khoảng thời gian thật hạnh phúc, cho tôi rất nhiều nụ cười tưởng đã đánh mất từ lâu.
Chia tay anh, tôi lại trở về với cảm giác cô đơn và tôi chọn cách làm bạn với cô đơn bởi nó khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, khiến tôi nhận ra nhiều điều thật mới mẻ. Ừ thì cô đơn đấy nhưng tôi sẽ mạnh mẽ để bước tiếp dù trong tim luôn có một vết thương khó lành, tôi sẽ giấu anh ở sâu thẳm một góc trong trái tim mình, sẽ khép cánh cửa trái tim mình lại nhưng không tạo cho mình vỏ bọc như trước mà dũng cảm đối diện với tất cả. Trái tim tôi sẽ khóa chặt cửa lại nhưng ngày sau còn có ai đủ sức để mở nó ra hay không? Thời gian sẽ có câu trả lời thỏa đáng!
Theo Blogtamsu
Mách nhỏ cách để xóa nhòa khoảng cách trong yêu xa
Khoảng cách luôn là chướng ngại vật trong yêu xa. Những mách nhỏ dưới đây sẽ giúp bạn xóa bỏ nó một cách nhanh nhất!
1. Thường xuyên liên lạc
Thường xuyên liên lạc là cách để bạn và người ấy luôn thấy mình vẫn được ở gần nhau và chia sẻ mọi niềm vui cũng như nỗi buồn trong cuộc sống với nhau một cách đủ đầy nhất. Hãy dõi theo cuộc sống của người ấy để hai bạn có thể kịp thời san sẻ với nhau mọi điều, chỉ cần một biểu hiện nhỏ của người ấy, bạn sẽ nhận ra ngay.
2. Tin tưởng nhau hết mực
Tin tưởng người mình yêu cũng chính là cách tin tưởng chính mình, tin tưởng những gì trái tim mình mách bảo và cảm nhận. Đừng dành thời gian cho sự ghen tuông và đố kị vô cơ. Đã ở xa thì chớ, lại còn giận dỗi nhau suốt ngày thì tình yêu của hai bạn sẽ chẳng đi đến đâu cả. Tất nhiên là khi yêu xa, bạn không thể kiểm soát hay xác thực mọi điều một cách chính xác nhất, niềm tin trong lúc này đóng vai trò cực kì quan trọng.
Hãy dõi theo cuộc sống của người ấy để hai bạn có thể kịp thời san sẻ với nhau mọi điều (Ảnh minh họa)
3. Đặt mình vào vị trí của người khác
Thay vì trách móc và đổ lỗi cho nhau, hãy thử đặt câu hỏi rằng nếu bạn là cô ấy hay anh ấy, vào lúc xảy ra sự việc và không có người thân ở bên, người yêu ở xa thì bạn sẽ xử lí như thế nào. Để rồi bạn sẽ thấy rằng, vốn dĩ yêu xa đã thiệt thòi rất lớn, giờ còn trách móc người ta, sẽ khiến người ta vô cùng buồn phiền. Chính bạn cũng không thể ở bên và an ủi người ấy được, vậy thì đừng quá bắt bẻ nhau làm gì.
Chính bạn cũng không thể ở bên và an ủi người ấy được, vậy thì đừng quá bắt bẻ nhau làm gì. (Ảnh minh họa)
4. Cùng người ấy cố gắng
Hai người hãy cùng nhau cố gắng cho cuộc sống của bản thân thêm tốt đẹp, cùng động viên và giúp nhau phát triển sự nghiệp và gây dựng cuộc sống, có như thế thì nhịp sống của hai người mới không lệch nhau. Một khi mục đích sống không còn giống nhau nữa, bạn sẽ thấy khoảng cách của hai người ngày càng xa cách và không thể cứu vãn.
5. Đừng đổ lỗi cho khoảng cách
Khoảng cách chỉ là một yếu tố rất nhỏ để quyết định tuổi thọ của tình yêu. Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, bạn cũng đừng đổ lỗi cho khoảng cách. Bởi chính bạn đã không mạnh dạn nhận lỗi, vậy thì dù có chối lỗi đến đâu, chuyện tình của cả hai cũng sẽ ngày một rạn nứt.
Theo Blogtamsu
Yêu lại nhau, chúng ta có thể không? Nếu như yêu một người cần một phần can đảm để trao buồn vui của mình cho kẻ khác, thì sau bao nhiêu tổn thương và nước mắt, sau bao nhiêu nhớ nhung và quên lãng, khi yêu lại người đó sẽ cần mấy phần dũng cảm nữa đây? Nếu có thể, liệu mình sẽ yêu lại nhau? Nếu như yêu một người...