Dừng lại để yêu…!
Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn giản chính là dừng lại và nhìn về phía sau…
***
Lần đầu tiên anh nói yêu em!
Trời tối đen không có còn thấy ánh đèn, anh chở em trên chiếc xe băng qua con đường mòn, xa dần con đường chính, anh muốn chở em đến một nơi có thể ngắm thành phố. Chiếc xe đi trong màn đêm tối, xốc lên theo những viên đá trên con đường chưa đổ , em bắt đầu lo lắng vì trời tối đường lại khó đi, sợ có gì bất trắc liền nói anh dừng lại.
Chiếc xe dừng lại, theo ý muốn của em. Anh và em bắt đầu nói chuyện. Em kể cho anh nghe về cậu, kể cho anh nghe những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối rồi hồn nhiên ngắm sao, nở những những nụ cười hạnh phúc.
Ảnh minh họa
Bất giác anh nhìn em, ánh mắt buồn khó tả, đượm màu long lanh của nước mắt dưới ánh sao. Phải chăng anh đang khóc ? Em im lặng, cúi đầu. Anh nắm lấy đôi tay bé nhỏ đang đan vào nhau, em rụt tay lại như một phản xạ.
- Anh là người đến trước mà.
- Không đâu anh, người đến trước là cậu ấy.
- Cậu ấy là ai ?
Em lắc đầu.
- Anh không biết được đâu.
Em đã nói dối anh. Em quen cậu từ năm lên 10 tuổi, cậu ấy là lớp trưởng lớp em khi đó , và hiển nhiên anh biết cậu. Anh là hàng xóm cạnh nhà , chuyển đến từ khi em bắt đầu chuyển lên cấp 3. Anh và em không học chung trường, vì hơn em ba tuổi nên khi em vào lớp 10 anh đã đi học đại học.
Mối tình lằng nhằng của em và cậu bạn bí ẩn ấy em đều tâm sự hết với anh, những lần cậu rủ em đi chơi, những ngày bé ngồi trong lớp ngồi chia nhau gói bánh, kể cả những lần bị cậu hiểu lầm hay những lần cậu vô tâm hờ hững. Anh trở thành một người bạn không thể thiếu trong cuộc sống của em. Nhưng tất cả với em, anh không hơn không kém một anh trai tốt bụng.
- Tại sao em không nói yêu cậu ấy ?
- Cậu ấy khiến em khó hiểu, em không thể biết trong lòng cậu ấy nghĩ gì. Em chỉ biết mình không thể yêu ai khác ngoài cậu. Thôi anh…Mọi chuyện đâu rồi cũng vào đó cả thôi anh à. Em cũng chỉ thích một tình yêu nhẹ nhàng, đến một lúc nào đó tự khắc cơ hội sẽ đến à.
Kiêu kì là cậu, bản lĩnh cũng là cậu. Em thở dài, ngước mắt lên nhìn trời đêm vô tận. Em đang chạy theo một cậu trai đáng để chạy theo như thế. Em vô tâm bỏ mặc anh với những cảm xúc, nhưng em không thể, không thể dừng laị được, em là một cô gái cố chấp thế nào anh hiểu rõ.
***
Lần thứ hai anh nói yêu em.
Em vô hồn, ngồi sau chiếc xe anh, con đường quen thuộc, cảnh sắc cũng quen thuộc, nước mắt em rơi không ngớt. Em và cậu có chuyện không vui.
Anh không nói gì, ôm chặt em vào lòng lặng lẽ hát.
Nhìn nước mắt em đang rơi vì ai
mà lòng anh cứ đau thắt lại
giây phút ấy chỉ muốn lại gần hơn
để anh ôm lấy em và nói
Đừng khóc nữa hãy nín đi được không ?
nhìn đôi mắt em đã sưng lên kìa
chẳng còn xinh xắn như lúc em cười đâu
nào ngoan nhé nghe anh 1 lần thôi
Video đang HOT
Mọi chuyện buồn cũng sẽ qua thôi vì có anh ở đây rồi
tựa vào vai anh đi em sẽ thấy bình yên
đừng bao giờ cảm thấy em lẻ loi trên nhân gian này
bởi vì đằng sau luôn có anh nhìn theo
Hãy cầm chặt tay anh, anh sẽ dắt em đi qua nỗi đau này
và dìu em bước trên con đường dài phía trước
phải làm bất cứ điều gì để em hạnh phúc dù anh đau
anh vẫn xin chấp nhận ..!!’
Em khóc nhiều hơn, vừa tủi thân, vừa cảm thấy mình có lỗi. Em không đẩy anh ra như mọi khi, em cảm giác trái tim mình nhỏ bé lại ,yếu đuối khôn cùng. Em bất lực trước vòng tay anh, bất lực trước hơi ấm từ anh lan tỏa mơn man khắp cơ thể, bất lực trước tim anh đập rộn ràng trong lồng ngực, bất lực trước hơi thở nóng hổi còn thoang thoảng mùi bia. Anh đã bỏ bàn nhậu với bạn bè để chạy đến với em, vì anh đã từng hứa, bất cứ khi nào em muốn, dù chân trời hay góc bể anh cũng sẽ chạy đến bên em, bảo vệ em.
- Em xin lỗi!
Em nói trong tiếng nấc nghẹn ngào. Anh vòng chặt tay em không buông!
- Dù anh biết, trong lòng em bây giờ chỉ muốn cái ôm này là cái ôm từ cậu ấy, nhưng anh vẫn chấp nhận, chấp nhận yêu em đến khi em quay đầu nhìn lại. Anh sẽ không buông tay đâu.
- Em ích kỉ quá phải không anh?
- Không đâu em, anh tự muốn vậy, tình cảm là thứ khó mà dùng lý trí để bác bỏ được. Nếu như em có đủ cam đảm để bên cạnh cậu trai ấy suốt từng ấy năm, thì anh cũng đủ tự tin để bên cạnh em.
***
Anh và cậu.
Trời mưa phun, cộng cái lạnh giá đầu xuân, em đầu trần lang thang dưới bầu trời ảm đạm. Khuân mặt em lạnh ngắt từ khi nào. Em kiêu ngạo là thế, bản lĩnh là thế, cuối cùng cũng chỉ là một kẻ bại trận.
Tiếng chông điện thoại vang lên, mơ hồ.
- Đang ở đâu vậy Mi?
- Cậu quan tâm làm gì ? Tôi bận rồi !
Em cúp máy trong tích tắc vẫn không thể kiểm soát được trái tim mình. Nhiều khi muốn chạy đến hét thật lớn vào mặt cậu rằng “Tôi yêu cậu”. Nhưng những gì xảy ra trong quá khứ đã chẳng để em đủ cam đảm làm như vậy. Em sợ tổn thương, sợ nước mắt, sợ rằng mình sẽ tiếp tục bị từ chối, sợ sẽ mất đi cái quyền làm bạn duy nhất. Gỉa vờ không thương, giả vờ không nhớ, giả vờ không đau, cảm giác đau đớn này ai hiểu cho mình .
Chờ đợi và phó mặc cho duyên trời, khi bản thân em chẳng thể mở lời . Lúc vui vẻ thân thiết là thế, lúc lại lạnh lùng hờ hững là thế. Rõ ràng chỉ cần nói ra thôi là sẽ giải quyết hết được. Ấy vậy lại cứ cố chấp lừa dối bản thân mình mình.
Em về nhà, nằm dài trên giường vật lộn với cơn sốt.
- Có sao không Mi.
- Không.
- Không lo giữ gìn sức khỏe của mình đi, toàn gây chuyện.
Quay vào trong, để nước mắt chảy ra thành dòng.
- Mệt quá ngủ đây ?
Cậu không nói không rằng đi ra một mạch, hờ hững cũng được, chẳng coi ai ra gì cũng được. Cậu cứ để dành thời gian mà quan tâm người khác là được rồi.
Một lát sau anh cũng qua, em không muốn mở mắt ra. Anh bước đến, ngồi cạnh, vuốt ve mái tóc em, đặt lên má em chiếc hôn thật nhẹ.
Anh hiền quá, ngốc quá, em tệ lắm anh biết không ?Lại một lần nữa em thấy em ích kỉ dường nào. Nhưng em vẫn không thể.
Cậu lên đưa thuốc, đủ nhìn rõ cảnh tượng ấy, em cũng bỏ bẩng không muốn quan tâm.
***
Dừng lại để yêu.
Thời gian qua đi, khoảng cách với cậu càng xa hơn, có lẽ cậu có người yêu rồi. Em cũng không còn đủ niềm tin vào tình yêu nơi cậu nữa. Em cũng đã quen dần với cuộc sống có anh bên cạnh. Em cũng không muốn tiếp tục tổn thương anh nữa. Em mở lòng ra, và có lẽ giờ đây em chỉ cần tình yêu anh là quá đủ. Em yêu anh tự bao giờ cũng không rõ.
Từ cái lúc em lao ra đường như một kẻ điên cuồng khi nghe tin anh gặp tai nạn nơi công trường, hay những lúc anh ôm chặt em ấm áp.
Anh cứ như thế, bước vào cuộc đời em nhẹ nhàng mà sâu đậm.
- Anh?
- Sao em.
- Em yêu anh.
- Anh biết.
Em cười khì trong hạnh phúc, trong đôi môi ngọt lịm ngất ngây.
***
Em, giờ cũng là một cô trưởng phòng của một công ty có tiếng, anh cũng đã là một anh chàng kĩ sư xây dựng, còn cậu, cậu trai luật sư bảnh bao, trẻ tuổi, tài năng đấy chắc vẫn làm đau lòng ối cô.
- Mọi chuyện nên kết thúc rồi đúng không?
- Kết thúc gì cơ?
- Mối quan hệ của chúng ta.
- Em không hiểu.
- Anh nghĩ đã đến lúc anh phải viết tên em trên tấm thiệp mời đám cưới rồi.
Anh ôm chặt em, ghé sát vào tai em, nói chậm rãi.
- Làm vợ anh nhé !
Trong niềm vui hoan hỉ đầy ắp trong tim. Em thấy mình hạnh phúc đến dường nào. Theo tháng năm, mọi thứ đã thay đổi, từ cảnh vật cho tới con người, có những điều thay đổi làm cho người ta nuối tiếc, có những thay đổi làm người ta yêu thêm cuộc sống, có những điều thay đổi vốn dĩ đã là tất yếu của cuộc sống.
Cô bé 10 tuổi ngây ngô ngày xưa giờ cũng đã trưởng thành , đã chọn cho mình con đường đi riêng, đã sống với cuộc sống không như hoàn mĩ như một vở kịch. Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn giản chính là dừng lại và nhìn về phía sau. Về phía một người vẫn luôn chạy theo bạn, lắng nghe bạn, quan tâm bạn.
Hoàng Khánh Nhật
Theo Truyen Ngan
Ngày ta lạc mất nhau
Người ta sẽ không bao giờ biết, trong kí ức của Tôi, Người ta đẹp đến nhường nào.
Tớ sẽ đưa cậu ra Hà Nội để cùng tớ chứng kiến phút giao mùa, chắc chắn sẽ rất khác với miền Trung quê cậu.
Tớ sẽ đàn và hát cho cậu nghe vào đêm trăng lung linh biển bạc - lời hẹn hò của tớ đấy. Vì cậu muốn nghe đàn nên tớ sẽ học.
Lời hẹn hò ấy Người ta đã quên!
Tôi đã nhớ Người ta - nỗi nhớ ùa vào giống hệt như nỗi nhớ ngay khi Người ta vừa quay lưng ra về (Ảnh minh họa)
3 năm kể từ ngày Tôi và Người ta lạc mất nhau trong cuộc đời này.
Hôm nay Tôi ngồi đọc lại tất cả những dòng đã viết cho nhau, phải hơn cả 100 lá thư. Tôi thấy lòng mình se lại, bồi hồi, thổn thức. Từ những ngày đầu nhiều yêu thương, từ cả những giận hờn, những tổn thương mà ta mang lại.
Tất cả ùa về như 1 thước phim đời quay chậm,1 câu chuyện tình lãng mạn giữa dòng đời nhiều hối hả, bon chen. Một phần đời có Người ta là thước phim đủ sắc màu, với đầy đủ những cung bậc cảm xúc, đầy đam mê lẫn điên rồ lãng mạn. Tôi ước thước phim này sẽ chạy thật chậm, thật sâu như tuổi trẻ với khát khao về tình yêu bất tận.
Ảnh minh họa
Người ta sẽ không bao giờ biết, trong kí ức của Tôi, Người ta đẹp đến nhường nào. Quãng thời gian yêu Người ta, có Người ta bên cạnh là những tháng ngày Tôi thấy cuộc sống thật tươi đẹp, trải đầy hoa hồng. Tôi chưa bao giờ hối tiếc vì đã yêu Người ta, 1 tình yêu mãnh liệt của tuổi trưởng thành, 1 tình yêu làm cho Tôi thay đổi được mình.
Người ta đến - mang lại cho Tôi thật nhiều tiếng cười hạnh phúc
Người ta đến - Tôi đã cùng Người ta đi qua cả trời kỷ niệm thương nhớ ngọt ngào.
Người ta đến - Tôi thực sự có thêm 1 người để lắng nghe và chia sẻ
Người ta đến - cho Tôi sự chờ đợi vào ngày mai.
Có những ngày như hôm nay, Tôi bỗng thấy nhớ Người ta cồn cào quay quắt. Có những ngày, Tôi dạo biển 1 mình, thả hồn theo mây gió, theo tiếng sóng biển rì rào, điều mà chưa bao giờ Tôi làm.
Yêu Người ta, Tôi thấy mình thật sự rất ngớ ngẩn. Tôi hay hồi tưởng về những gì đã có cùng Người ta, không hiểu sao Tôi hay nghĩ về những chiều cuối thu đầu đông được cùng Người ta đi giữa trời Hà Nội, mơ về những chuyến đi về ly cafe bên Người ta trong đêm Đà Lạt. Lúc nào trong cái ý nghĩ mơ màng ấy cũng có chút hơi lạnh, giống như cảm giác cần có ai đó thật gần gũi, ấm áp thân thương.
Tôi nghĩ về người ta và cười như 1 đứa ngốc. Vẹn nguyên trong Tôi là những lần Người ta vô tư làm trái tim Tôi rung động mà chẳng hề hay biết.
Là bó hoa hồng tím được chuyển phát đến tận công ty, là màu tím thương nhớ Tôi rất thích.
Là bộ váy thật xinh Người ta chọn tặng Tôi trong đợt công tác, là chiếc nón rộng vành Người ta chuẩn bị cho Tôi trong chuyến đi Đảo xa.
Là những quan tâm lo lắng khi thấy Tôi không online Facebook, không trả lời di động, không có trên máy bàn làm việc, không skype.
Là khi Người ta gọi điện cho Tôi chỉ có thể nói: "Tớ muốn nghe giọng cậu".
Là bữa tối Người ta đi cả ngàn cây số để tự tay vào bếp nấu cho Tôi những món ăn ngon, là bình hoa tươi người ta tự cắm.
Là những dòng thư lãng đãng vào cuối chiều, là những câu thơ Người ta viết cho Tôi mỗi ngày.
Tôi đã từng là tình yêu lớn, là phần đời quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống của Người ta. Tôi thấy nhớ Người ta vô cùng, nhớ những ngọt ngào đã qua và nuối tiếc. Người ta đã vì Tôi mà làm tất cả mọi điều, yêu Tôi như chưa từng được yêu.
Tôi hạnh phúc vì có Người ta bên cạnh như thế. Đó là tình cảm rất đỗi ngọt ngào, mãnh liệt. Tình yêu của Tôi và Người ta cứ lớn dần qua những trang thư như thế,là những lời động viên, khích lệ, là những kỳ vọng Người ta dành cho Tôi. Vậy mà mọi thứ lại mau chóng vỡ tan, vỡ tan vì Tôi không hoàn hảo, vì Tôi không tốt, vì Tôi đánh mất niềm tin vào Người ta.
Hoa sữa vẫn còn ngát hương trên mỗi con đường,từng góc phố,len lỏi trong từng suy nghĩ của Tôi, vậy mà, cơn gió lạnh đầu đông đến tự bao giờ, ướt lòng Tôi, lạnh buốt tim.
Nắm chặt bàn tay như có gì đó bám vào để nước mắt không rơi, Tôi bình thản đối diện với Người ta. Lời chia tay nhẹ nhàng nói ra, Tôi mỉm cười,như muốn nói với Người ta rằng: "Tôi rất ổn". Người ta im lặng. Cơn gió từ đâu thổi qua kéo theo bao kỉ niệm ùa về trong tâm trí làm khóe mắt Tôi cay, nhưng Tôi không cho phép mình khóc.
Người ta đi, những bước chân kéo khoảng cách giữa Tôi ngày một xa dần. Con đường Đà Nẵng lá bay xào xạc, bình yên như bao mùa, dù cho giờ đây, lòng Tôiđang dậy sóng. Tôi hiểu, khi tin yêu đã nhạt màu, dù 1 người có cố gắng làm sao,thì khoảng cách ấy, yêu thương ấy không bao giờ trở lại.
Thời tiết đã chuyển mùa, đông năm nay đến muộn hơn so với mọi năm. Tôi ngồi trong căn phòng của mình, mặc cho cái lạnh đang ngấm dần vào da thịt, Tôi im lặng và miên man hồi tưởng về 1 hạnh phúc đã xa dần. Không biết rằng Người ta đã quên hay còn nhớ nhỉ. Tôi chỉ biết là Tôi đã có Người ta trong cuộc đời,dù chỉ là 1 đoạn ngắn,1 đoạn ngắn đáng nhớ nhất, hạnh phúc nhất.
Tôi biết đời sẽ trôi và chẳng có gì dừng lại nên Tôi luôn trân trọng từng khoảnh khắc bên Người ta như những điều trân quý nhất. Mỗi lúc tĩnh tại Tôi sẽ tua lại cuốn phim đời mình, tự thấm vào hơi sương, thả hồn vào ánh trăng biển, hít căng lồng ngực mùi hoa Jun.
Ngay lúc này Tôi đã nhớ Người ta - nỗi nhớ ùa vào giống hệt như nỗi nhớ ngay khi Người ta vừa quay lưng ra về.
Tôi yêu Người ta.
Theo Truyen Ngan
Câu chuyện chưa được đặt tên "Có đôi lần, ta lỡ đem lòng mến một người dù chỉ mới lần đầu gặp gỡ, rồi chia xa, nhưng, vẫn cảm thấy chút gì đó vấn vương..." Ảnh minh họa Những ngày cuối tháng một, tôi cùng lũ bạn có dịp ghé thăm thành phố biển Đà Nẵng. Đà Nẵng chào đón chúng tôi bằng một trận rét thấu da thấu...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Yêu người từng yêu chị gái, tôi bị cả gia đình phản đối

Nợ 100 triệu tiền mua sắm nhưng bản thân lại chẳng có gì "ra tấm ra món", tôi thực sự hối hận vô cùng

Mẹ phản đối tôi cưới cô gái "ăn cơm trước kẻng"

Ký ức ám ảnh khiến tôi run sợ khi gặp mặt anh trai

Mẹ chồng suốt ngày chì chiết con dâu hoang phí, tôi đưa ra một bằng chứng khiến bà chết lặng!

Nhìn dâu út lau phòng của bố mẹ chồng sạch sẽ, tôi từ bỏ ý định sang tên đất đai cho dâu cả khiến gia đình hỗn loạn

Sắp ly hôn người chồng giả dối, tôi vui mừng rồi lặng người khi nhận cuộc gọi từ người lạ

Sắp đến 8/3, hành động của con rể với mẹ vợ khiến tôi chỉ muốn ly hôn

Gặp lại vợ cũ trong bộ dạng khó khăn, tôi định hả hê rồi bật khóc khi nghe đồng nghiệp của cô tiết lộ một điều

Cuộc tình tội lỗi khiến tôi đau đớn, ân hận một đời

Sau khi phát hiện "vết muỗi đốt" trên cổ chồng, tôi không ngờ lại phải ly hôn vì lý do... chồng thất tình

Nửa đêm nghe tiếng khóc bên phòng con rể, tôi hốt hoảng đẩy cửa vào thì thấy con gái đang quỳ trên nền nhà cầu xin chồng giải thoát
Có thể bạn quan tâm

Rộ tin Tổng thống Nga Putin đề nghị làm trung gian cho hòa đàm Mỹ - Iran
Thế giới
15:18:16 06/03/2025
Lý do diễn viên Quý Bình đột ngột qua đời ở tuổi 42
Sao việt
14:45:19 06/03/2025
Vụ tố tiểu quách giá cao: Thêm nhiều người bất bình, người tố cáo bức xúc về câu trả lời
Tin nổi bật
14:25:20 06/03/2025
Phó Thủ tướng gửi thư khen Công an Đắk Lắk liên tiếp triệt phá 3 chuyên án lớn
Pháp luật
14:14:39 06/03/2025
Mỹ nhân bóng đá 18 tuổi xinh đẹp phổng phao, sở hữu chiều cao ấn tượng, cái tên khiến ai cũng phải "Yêu"
Netizen
14:04:16 06/03/2025
Sau 4 lần chuyển nhà, tôi nhận ra: 3 tầng này chính là "không gian vàng" ở chung cư, càng sống lâu, giá trị càng tăng!
Sáng tạo
13:13:28 06/03/2025
Cách làm phở cuốn đơn giản tại nhà
Ẩm thực
13:00:32 06/03/2025
Kane phá kỷ lục của Rooney, may mắn thoát thẻ đỏ
Sao thể thao
12:58:35 06/03/2025
Cảnh trong MV Hòa Minzy vài giây nhưng trang phục cả trăm triệu đồng
Phong cách sao
12:56:34 06/03/2025
Những người không nên uống nước ép bưởi
Sức khỏe
12:48:06 06/03/2025