Đúng kỉ niệm ngày cưới, chồng ném vào mặt tôi một lá đơn ly hôn và nói tôi không đủ tư cách dạy con
Cả hai vợ chồng đang rất hạnh phúc chào đón con yêu ra đời mà anh lại nỡ đối xử với tôi như thế ư?
Tôi đang mang thai ở tháng thứ tư. Chồng tôi rất thương vợ, anh hơi nóng tính nhưng thật tâm. Mỗi ngày tôi đều cảm ơn cuộc đời đã cho tôi hạnh phúc bên chồng và sinh linh bé nhỏ trong bụng. Thế nhưng, mọi chuyện đã ập đến vào cái lúc mà tôi không ngờ nhất.
Tối qua, vợ chồng tôi có hẹn đi ăn tối nhân dịp kỉ niệm một năm ngày cưới. 9 giờ tối anh vẫn chưa về, tôi nhắn tin anh không trả lời, gọi điện đến chục cuộc anh mới bắt máy rồi buông một câu cộc lốc: “Hôm nay bận, đêm không về.” Lòng tôi nóng như lửa đốt sợ anh gặp vấn đề gì trong công việc nhưng đang bụng mang dạ chửa, tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc ở nhà chờ anh về.
Ảnh minh hoạ.
Video đang HOT
Sáng dậy sớm, tôi đã thấy anh ngồi ngoài sofa, gương mặt lạnh lùng mệt mỏi. Trên bàn uống nước là một tờ giấy đã đặt sẵn. Anh bảo: “Cô xem rồi ký đi.” Tôi cầm lên, là đơn ly hôn. Tôi sững người. Trái lại với vẻ sửng sốt của tôi, anh chỉ khinh miệt trả lời: “Cô giỏi lắm, tôi không ngờ cô giỏi như thế”.
Rồi anh vứt cạch chiếc điện thoại xuống bàn. Tôi cầm lên, nhìn vào màn hình đầy sợ hãi. Đó là một quá khứ xấu hổ mà tôi không muốn nhớ lại. Trên màn hình phát đoạn clip tôi đang say, ôm hôn vài người đàn ông ở quán bar trong tiếng nhạc xập xình, chát chúa. Năm ấy, tôi chia tay mối tình đầu, cũng là mối tình khắc cốt ghi tâm nhất. Chán đời, tôi lao vào những cuộc vui không hồi kết chỉ với thứ suy nghĩ ấu trĩ rằng ngoài anh ta ra thì đàn ông ngoài kia ai cũng thèm muốn tôi.
Những clip ngày đó, tôi không biết ai đã quay lại, cũng không biết chồng tôi lấy từ đâu, nhưng chẳng để tôi giải thích dù chỉ một câu. Anh mỉa mai: “Tôi đã tưởng cô là con gái nhà lành, được ăn học, dạy dỗ đàng hoàng. Cô còn cáo già và trải đời hơn tôi nghĩ nhiều nhỉ? Khá khen cô đã giấu thằng ngu này được đến tận ngày hôm nay.”
Chồng tôi nói rằng, anh ấy không thể chấp nhận một người vợ như tôi, không tin người như tôi có thể dạy dỗ con cái thành người khi có một quá khứ dơ bẩn đến thế. Tôi đã khóc rất nhiều, giải thích cũng rất nhiều. Nhưng tất cả chẳng là gì so với những bằng chứng rành rành kia. Chồng tôi nhất quyết đòi ly hôn. Chẳng lẽ con tôi phải ra đời trong một gia đình đã không còn trọn vẹn nữa?
Theo Tinmoi24
Đủ tuyệt vọng thì sẽ buông thôi...
Anh hỏi em trái tim em làm bằng gì, em lại hỏi anh vậy theo anh nó làm bằng gì.
Những ngày giao mùa khiến tâm trạng bỗng dưng lơ lửng.Những kỉ niệm cũ bỗng dưng lại ùa trở về như thể mới ngày hôm qua thôi.Những thứ cứ ngỡ em sẽ mang theo suốt đời, ít nhất là về những nổi đau hay tổn thương, đại loại thế.Vậy mà có lúc chúng lại bị lãng quên như chưa từng tồn tại,cho đến một thời điểm nào đó.Thế nhưng mỗi lần chợt nhớ lại,thì nó vừa xa vừa gần, rõ ràng nhưng lại rất mơ hồ,tựa như đang đang xem một tập phim,không phải chuyện của mình.Một cảm giác đã quên?
Có những cái xoay lưng là mãi mãi không gặp lại,dù đã từng yêu thương sâu đậm,dù có đôi lần ghé lại quán quen,và đi qua những con đường đấy ắp kỉ niệm.Cảm giác ấy lúc bắt đầu dường như chỉ là cơn gió nhẹ thoảng qua,nhưng rất nhiều năm sau đó,tới lúc mọi thứ gần như bị lãng quên.Khi mà lòng tự nhủ đã bao lâu không gặp rồi nhỉ,rồi lại tự trả lời cùng sống dưới một bầu trời,hít thở cùng một bầu không khí vậy là đủ.Không cần phải biết đối phương đang làm gì và ở đâu.
Khi ta còn quá trẻ mọi thứ như chỉ vừa bắt đầu.Có quá nhiều lựa chọn và ngã rẽ.Những thứ đang có chẳng khiến chúng ta mấy bận lòng.Lúc ấy chúng ta yêu với trái tim nóng và chất đầy lên đấy những hi vọng,theo sau là hàng loạt những tiêu chuẩn.Để rồi khi mọi thứ diễn ra không như bản thân mong muốn,càng kì vọng mãnh liệt bao nhiêu thì sự thất vọng lại lớn bấy nhiêu.Luôn muốn mình được yêu nhiều hơn,được chiếm vị trí quan trọng và duy nhất.Nhưng trên đời làm gì có đơn vị đo lường cho tình cảm để mà đong đếm.
Chúng ta thường tự cho phép mình yêu hay thương người khác trước khi hiểu về họ.Thế nên mới có lúc ta phải đau đớn tự hỏi rằng vì sao mình yêu người ta đến vậy,mà họ vẫn có thể lạnh lùng buông tay.
Thật ra công bằng mà nói cố chấp theo đuổi hay lạnh lùng buông tay đều cần đến một nổ lực như nhau.Mọi thứ âm ỉ từ rất lâu cho đến khi một người dám nói lên quyết định của mình.Nếu hiểu được để phải từ bỏ những gì thân thuộc bấy lâu,từ bỏ những thói quen củ,từ bỏ người mà đã cùng mình trãi qua bao nhiêu kỉ niệm buồn vui.Tất cả không hề dễ dàng gì.Vì họ đã phải đấu tranh nội tâm rất nhiều,trãi qua không biết bao nhiêu nỗi cô đơn ngay trong cuộc tình ấy,bởi nếu thực sự hạnh phúc thì người ta sẽ không rời đi.Cũng không phải lỗi ở ai.Tất cả chắc bởi chữ duyên nợ.
Anh hỏi em trái tim em làm bằng gì,em lại hỏi anh vậy theo anh nó làm bằng gì.
Em không trách anh không hiểu được lòng mình.Bất cứ lời giải thích nào cũng là thừa thải.Bỡi lẽ chính bản thân em cũng đâu thấu được tình cảm của anh.Chỉ cần có thể làm theo lí lẽ con tim,dù những điều ấy không được đón nhận hay được hiểu thì sẽ không phải hối tiếc.Chúng ta vốn dĩ đã khác biệt rất nhiều.Mọi người thường nói rằng tình yêu không có sự phân biệt.Nhưng sự thật không phải vậy.Khác biệt lớn bao nhiêu thì sẽ cần một sự thấu hiểu lớn bấy nhiêu.Và không phải ai yêu nhau rồi cũng vượt qua được.Sự bất đồng ấy bắt đầu rất nhỏ,rồi theo năm tháng nó lớn dần.Vừa âm thầm chấp nhận lại âm thầm hi vọng có thể thay đổi mọi thứ.Cho đến một lúc chúng ta sử dụng đến sự kiên nhẫn cuối cùng,và phải buông tay trong bất lực.Anh sẽ không bao giờ hiểu được em cảm giác của em khi đó.Nhưng em chắc rằng nó cũng đau không kém với nỗi đau mà anh nghĩ em dành cho anh.
Tuyệt vọng không phải lúc nào cũng là điều tệ hại,ít nhất với em.Nhờ nó em đã học được cách từ bỏ,hoàn toàn.
Theo Guu
Trai nghèo "dốc ruột" mua quà trị giá 20 triệu tặng bạn gái ngày Valentine nhưng cái kết lại "đắng hơn mật" Ngày Valentine anh hi vọng và háo hức là thế, cuối cùng lại kết thúc trong bẽ bàng, chát đắng... Từ trước Valentine cả nửa tháng, Như đã thẳng đuột nói với Minh, rằng nàng thích một chiếc nhẫn kim cương thật đẹp. Đó vừa là quà Valentine lại cũng coi như quà kỉ niệm 3 tháng yêu nhau của 2 người. Minh...