Dùng icon vẽ tranh tả mẹ, n.ữ sin.h tạo ra thành phẩm nhìn thì giật mình nhưng ai cũng gật gù “quá đúng”
Bạn có tưởng tượng ra nếu lời văn miêu tả của mình ngày xưa ứng với các icon thì sẽ như thế nào không?
Tập làm văn là một phần học quan trọng trong môn Tiếng Việt chắc chắn ai cũng phải làm qua rất nhiều lần. Môn học này vừa giúp cho học trò rèn luyện tư duy ngôn từ, vận dụng các kiến thức Tiếng Việt đã học lại vừa có thể cởi mở suy nghĩ, biết nhìn nhận mọi thứ xung quanh đa dạng hơn.
Và tất nhiên, môn học này phải qua quá trình rèn luyện rất dài, từ cơ bản đến nâng cao để phù hợp với tư duy học sinh. Bởi vậy nên đối với những học sinh tiểu học thường sẽ bắt đầu với dạng bài miêu tả những gì là gần gũi nhất như: người thân, thầy cô, bạn bè, cây cối…
Song bên cạnh đó, các bé vẫn chưa biết nhiều cách để làm cho bài văn thêm hay nên thường chỉ đóng khung theo motif mà thầy cô đưa cho. Vì thế có rất nhiều bài văn giống nhau với câu từ miêu tả hết sức mĩ miều. Nhưng có bao giờ bạn thử tưởng tượng xem những gì mình từng viết khi ra ngoài đời hay diễn tả bằng icon sẽ trông thế nào?
Tò mò về điều này nên mới đây đã có một n.ữ sin.h thử mô tả lại bằng vài nét vẽ và icon quen thuộc. Không ngờ thành phẩm lại kinh dị đến thế này đây.
Video đang HOT
N.ữ sin.h mô tả lại cách làm văn tả mẹ của mình hồi xưa và cái kết rùng mình (Ảnh: Mì Bánh)
Thoạt nhìn ai cũng cảm thấy buồn cười và có chút sợ hãi trước hình ảnh này vì chẳng ra một hình thù nào, chỉ là bố cục giống khuôn mặt một người mà thôi. Nhưng khoan hãy kết luận vội, nhìn vào các chi tiết kia, chẳng phải đây là hình ảnh giống với những bài văn miêu tả bất hủ ngày xưa sao?
Chắc chắn ai trong chúng ta cũng đều đã từng làm văn miêu tả mẹ, và đến 90% sẽ làm kiểu câu: Mẹ em có một mái tóc dài đen nhánh, cặp lông mày lá liễu, đôi mắt bồ câu to tròn, sống mũi dọc dừa và đôi môi trái tim… Vì đây là những lời mĩ miều, đẹp đẽ nhất để miêu tả một người. Và cũng hoàn toàn khớp với những gì trong hình vẽ đấy chứ. Chỉ là từ bài văn bước ra thế giới bên ngoài, qua lớp icon đã biến hình ảnh quen thuộc bao năm trở nên kinh dị đó thôi.
Chứng kiến hình ảnh này, nhiều học sinh, kể cả người đã đi làm cũng bồi hồi nhớ về kí ức làm văn năm xưa mà không ngừng cảm thán:
- Mới đầu nhìn hơi ghê mà nhớ lại lời văn năm xưa thấy đúng quá trời. Trước nay cứ nghĩ miêu tả vậy là hay lắm.
- Ôi gương mặt trái xoan, mũi dọc dừa, mắt bồ câu, môi trái tim sao lại thành ra thế này. Chủ thớt phá nát tuổ.i thơ tui rồi.
- Còn thiếu hàm răng đều như bắp nữa nha.
- Hồi ấy 10 người thì cả 10 làm câu miêu tả như này, thế mà lớn lên lại có đứa giỏi đứa phải khóc ròng trước môn Văn mới tài.
Lại là học sinh cấp 1 với màn miêu tả con chó bá đạo, cô chấm bài mà cười không dứt: Em thật thà đấy, mà sai chủ đề rồi!
Đúng là trẻ nhỏ, thật như đếm!
Nói về độ thật thà, nghĩ sao nói nấy thì quả thật trẻ nhỏ là vô địch. Trẻ thường không biết nói dối và luôn bày tỏ suy nghĩ của mình với người lớn một cách ngây thơ, chân thật. Sự ngây thơ đó khiến cho ông bà cha mẹ, và cả giáo viên phải cười vật vã. Nhiều khi, trẻ mang cả sự ngây thơ vào những bài văn, khiến nó trở thành một kho tàng "truyện tiếu lâm" đích thực.
Mới đây, một bài văn của trẻ cấp 1 được chia sẻ trên mạng xã hội và một lần nữa chứng minh độ tin cậy của câu nói: "Nắng có mũ, mưa có ô, buồn phiền hay mệt nhọc thì mời đọc ngay văn miêu tả của học sinh tiểu học"! Không rõ bài văn của em này được viết vào thời gian nào, nhưng hiện tại, nó đang khiến các bậc phụ huynh, cộng đồng mạng cười nắc nẻ.
Cụ thể khi được giao đề bài: "Tả con chó yêu quý của gia đình em", học sinh này đã rất chân thực viết hai dòng như sau: "Nhà em không có nuôi chó, chỉ nuôi mèo. Vậy em tả con mèo được không ạ?". Trước sự chân thật đến đáng yêu của học trò, cô giáo cũng phải phì cười, tích dấu V vào bài, và phê thêm một câu "Thật thà nhưng sai chủ đề".
Bài văn tả con chó khiến cô giáo phì cười.
Bài văn hài hước của em này khiến cộng đồng mạng chợt nhớ đến một bài văn tả chó bất hủ, từng gây xôn xao "văn đàn" thời gian trước. Cụ thể, một em học sinh từng viết: "Có rất nhiều con vật mà em thích. Nhưng em thích nhất là con chó. Không những em thích mà bố em cũng rất thích.
Bài văn tả con chó bá đạo.
Cứ dịp cuối tuần hoặc cuối tháng, bố em bảo mẹ em chiều nay làm tí chó đi, vì mẹ em không có tiề.n nên mẹ em chỉ mua 1 cân một, thế là mẹ em cho vào luộc hoặc nấu rượu mận. Vậy là tối hôm đó, em và bố em rất thích".
Đọc xong bài văn của em này, ai cũng ôm bụng cười. Bởi con chó mà em này tả là món... thịt chó đó chứ! Quả là trẻ nhỏ, thật như đếm!
Học sinh lớp 1 hồn nhiên "dằn mặt" cô giáo trong bài văn miêu tả: Viết câu gì mà cô vội vàng hứa lần sau không thế nữa? Có lẽ khi đọc được lời văn miêu tả ngây ngô của trẻ, cô giáo cũng không thể nhịn cười. Những bài văn miêu tả của học sinh cấp 1 luôn là "kho tàng truyện cười dân gian" của người lớn. Bởi trẻ nhỏ quá ngây ngô, đáng yêu, mỗi lần viết văn là đều dốc hết bầu tâm tư trong lòng. Ngay...