Đừng hỏi “Vì sao ta cô đơn?”
Có lẽ ở độ tuổi mà ta biết ngồi một mình và suy ngẫm,ở tuổi mà ta mất dần gương mặt vô lo cùng những trò chơi con trẻ là lúc ta dấn thân vào nỗi niềm cô đơn.
Chẳng vì có người yêu, yêu và được yêu mà mất đi nỗi niềm cô đơn đâu. Cũng chẳng vì chưa có người yêu, chưa yêu ai và chưa ai yêu mà không có nỗi niềm cô đơn trong tâm hồn đâu. Cô đơn hiện diện mọi lúc, mọi nơi, ở mọi kẽ hở trong tâm hồn, đặc biệt là tâm hồn người trẻ. Bởi thế cách tốt nhất là chấp nhận sự tồn tại của nó, tìm cách làm thế nào để “nó” không dày vò và đánh cắp đi tuổi trẻ cùng những cảm xúc thanh xuân tươi đẹp của chúng ta. Chớ hỏi vì sao nó lại tồn tại dai dẳng đến thể và chẳng thể nào loại bỏ nó ra khỏi cuộc đời này.
Đời này lạ lắm, à mà cũng không hẳn là lạ, chỉ vì chúng ta chưa nhận ra và chấp nhận những điều hiển nhiên tưởng chừng như lạ lẫm ấy. Con người ta chẳng biết nhận bao nhiêu là đủ, chẳng biết “được” bao nhiêu mới có thể thoát khỏi sự cô đơn.
Có lẽ ở độ tuổi mà ta biết ngồi một mình và suy ngẫm,ở tuổi mà ta mất dần gương mặt vô lo cùng những trò chơi con trẻ là lúc ta dấn thân vào nỗi niềm cô đơn. Chẳng vì có người yêu, yêu và được yêu mà mất đi nỗi niềm cô đơn đâu. Cũng chẳng vì chưa có người yêu, chưa yêu ai và chưa ai yêu mà không có nỗi niềm cô đơn trong tâm hồn đâu. Cô đơn hiện diện mọi lúc, mọi nơi, ở mọi kẽ hở trong tâm hồn, đặc biệt là tâm hồn người trẻ. Bởi thế cách tốt nhất là chấp nhận sự tồn tại của nó, tìm cách làm thế nào để “nó” không dày vò và đánh cắp đi tuổi trẻ cùng những cảm xúc thanh xuân tươi đẹp của chúng ta. Chớ hỏi vì sao nó lại tồn tại dai dẳng đến thể và chẳng thể nào loại bỏ nó ra khỏi cuộc đời này.
Cứ biết rằng chẳng phải riêng bạn hay riêng tôi tối về ôm một nỗi niềm cô đơn, mà cả thế giới này, không phút giây này sẽ có phút giây khác họ cảm thấy cô đơn và “rỗng toác”. Nàng đang có người yêu vẫn có thể cô đơn vì tình bạn mà chẳng phải vì tình yêu. Nàng có người yêu vẫn có thể cô đơn vì nàng yêu như thể chỉ vì chàng yêu nàng quá nhiều, tình cảm đối phương dành cho nàng vượt mức tình cảm nàng đáp trả, đơn giản như thế cũng đủ làm nàng hoang mang và bỗng dưng nàng thấy cô đơn ngay khi cuộc đời đang tràn ngập cảm xúc yêu và được yêu. Và còn hàng tá những trường hợp khác ngay khi nắm tay đi bên cạnh người thương mà vẫn thấy cô đơn đến lạ.
Đơn giản vì cô đơn là thứ cảm xúc sinh ra đã có sẽ có và mãi mãi tồn tại ở đó, nơi tâm hồn có cảm xúc của loài sinh vật bậc cao mang tên “con người”. Nên đừng nghĩ vì mình đang còn độc bước đi trên con đường này, vì mình ôm mãi một mối tình đơn phương hay vì chẳng có bao nhiêu bạn bè bên cạnh mà tối về tự trách bản thân mình rồi buồn thảm với nỗi sầu cô đơn hoài mãi không thôi. Chẳng ai có thể thoát khỏi nỗi niềm ấy đâu, chỉ là cô đơn nhiều hay ít mà thôi.Nên buồn khổ làm gì, chấp nhận nó đi thôi, ta cô đơn nỗi niềm này, người cô đơn nỗi niềm khác, mấy ai sống không cô đơn trên đời?
Video đang HOT
Và cách nhìn nhận vấn đề như thế nào có thể sẽ làm vơi đi mức độ “u sầu” của “niềm cô đơn”. Vài bạn suốt ngày hò hẹn bạn bè, yêu đương thắm thiết cuối ngày về với giấc ngủ cũng chưa hẳn là không thoáng nỗi cô đơn. Vài bạn cả ngày một mình gặm nhấm sở thích cá nhân đọc sách, nghe nhạc đêm về chưa chắc sẽ ôm nỗi niềm cô đơn lớn lao.
Vậy nên quan trọng là lắng nghe tim mình và hành động theo nó, cô đơn sẽ có thể vơi dần về mức độ, và cuộc sống sẽ dễ dàng hơn, an yên hơn, thoải mái hơn. Yêu ai thì hết mình đi rồi tối về tự cảm ơn đời vì đã cho mình “được yêu”,được nếm trải cảm xúc yêu một lần trong đời và mỉm cười chìm vào giấc ngủ, quan trọng làm gì người có yêu mình không rồi khóc thầm trong cô đơn để đi vào giấc ngủ lại mộng mị tỉnh giấc? Chưa yêu ai thì lắng nghe tim mình muốn làm gì, muốn xem phim thì xem đi vài bộ, muốn bay nhày thì phượt đi vài chuyến, muốn đáp ứng nhu cầu thể hiện bản thân thì cày đi vài khóa học, tập đi vài bài gym, chụp đi vài bức ảnh.. rồi sống ảo:). Rồi tối về có thể vẫn cô đơn, nhưng ở mức độ thấp lắm vẫn có thể say giấc ngủ dài an yên, nhé!
Theo iblog
Tình yêu chỉ dành cho hai người thôi em ạ...
Em thông minh thật đấy, nhiều lý lẽ thật đấy, tại sao không giành thời gian chăm lo cho bản thân, hạnh phúc đến với em nhanh thôi, em có chắc là làm người thứ ba em hạnh phúc?
Em gái à, tại sao em cứ luôn luôn làm những điều tồi tệ vậy? Tại sao cứ để mình đóng vai ác mãi như thế, em không mệt mỏi sao?
Tôi thấy em thật đáng thương và đáng trách, nếu chỉ vì một người đàn ông mà em đánh mất phần thiện trong tâm hồn như thế thật chẳng xứng chút nào.
Nếu cứ mãi như vậy, em chỉ làm tổn thương chính bản thân mình, những người đã từng yêu mến em thôi. Liệu bây giờ em còn nông nổi không nghĩ ngợi, có chắc trong đời không một phút giây nào em thấy hối tiếc không? Nếu em cứ nhất mực cố chấp thì tôi rất lấy làm tiếc...
Giành giật thứ không phải của mình bằng mọi giá, rồi không được thì làm những thứ trái với đạo lý, lương tâm, em sẽ đổi lại được gì vậy? Sự hả hê, cảm giác chiến thắng ? Em có thực sự vui không? Người đàn ông kia chắc chắn sẽ yêu em thật tâm chứ?
Em có chắc rằng trên đời này em luôn chiến thắng tất cả mọi việc cũng như tất cả mọi người, em đánh đổi nụ cười của bản thân để người khác phải đau lòng và em thấy thế thật thoải mái. Oan nghiệt mà!
Tôi chắc chắn rằng em đang sai lầm rồi, khi bon chen hơn thua ở đời này, hạnh phúc đơn giản sao em không bằng lòng, nhất định phải làm người thứ ba sao?
Em đừng khóc, nước mắt chỉ lấy được lòng thương nhất thời chứ không bao giờ là cái phao giúp em đâu, em nên nhớ một điều, nhân quả có thật, em cướp của người khác thì sẽ có người lấy mất thứ gì đấy của em. Em không tin cũng được, nhưng em không thấy được rằng đã có rất nhiều người nhìn em với ánh mắt thiếu thiện cảm rồi.
Đừng cho rằng sẽ không ai biết, hay cho rằng có nhiều người làm như mình, họ có sao đâu? Thế thì trên đời này người ta đều đi lấy hạnh phúc của người khác để sống à, vậy những người yêu nhau, chờ đợi nhau, vượt qua thử thách để đến với nhau để làm gì? Họ xây dựng bằng chính tình cảm của họ, vun vén bằng xúc cảm của chính họ, có vậy dù thế nào ít nhất tâm cũng an. Em ạ.
Khi nào em có gia đình riêng, em sẽ hiểu cảm giác muốn vun vén, bảo vệ hạnh phúc của mình đến thế nào? Liệu em có thể chấp nhận được bố của con em sau này sẽ bị một người thứ ba khác cướp đi, người đàn ông thuộc về em rời xa em?
Mỗi người gặp nhau trên đời là một dấu lặng, lặng lẽ đến rồi sẽ lặng lẽ đi, em hiểu ý tôi phải không, duyên mỏng thì mỉm cười thôi em, cớ sao phải làm vậy? Em thông minh thật đấy, nhiều lý lẽ thật đấy, tại sao không giành thời gian chăm lo cho bản thân, hạnh phúc đến với em nhanh thôi, em có chắc là làm người thứ ba em hạnh phúc?
Mong rằng đừng vì lòng thù hận mà em tạo cho mình cái bản tính sân si, ai oán, em nhìn mọi người với con mắt đánh đồng tất cả, em cảm nhận đi, cho bản thân mình khoảng lặng và suy xét xem nên làm gì tiếp theo?
Bản án lương tâm chờ em ở cuối đường, em đừng nghĩ mình còn trẻ mà cho mình cái quyền ngông với đời, người tốt sẽ được báo đáp còn người xấu tôi không dám khẳng định đâu. Vốn trên đời là phải bon chen, phải có thế sự đua tranh, nhưng em nên biết điểm dừng.
Đàn ông bạc, con gái sẽ luôn thiệt thòi, em đang làm một việc vô ích đấy...
Tình yêu chỉ giành cho hai người thôi em ạ.
Theo Blogtamsu
Anh có ngại khi yêu một cô gái chân ngắn xấu xí như em không? Người ta vẫn thường nói đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai. Vậy khi em không xinh đẹp, thân hình không quyến rũ, anh còn có muốn yêu em không? Trời sinh em chân ngắn, thân hình lại mập mập, khuôn mặt chẳng có chút dễ thương. Tính cách lại ngố ngố, không thông minh, cũng chẳng biết pha trò....