‘Đứng hình’ với những pha ‘tòm tem’ siêu tinh vi cùng hàng xóm
Cuộc sống gia đình dù vốn không tẻ nhạt, dù không phải đã chán vợ hay chán chồng, nhưng nhiều người vẫn muốn tìm của lạ, muốn có những thú vui mới ngoài vợ ngoài chồng.
Chắc có lẽ bởi tình yêu vụng trộm bao giờ cũng mang lại nhiều cảm giác thú vị hơn nên những kẻ mắc chứng “chán cơm thèm phở” mới nghĩ ra đủ kế sách, mưu lược tinh vi để qua mắt bạn đời.
Chị Ngọc (Đống Đa, Hà Nội) chưa bao giờ nghĩ rằng ông chồng ngoan hiền, yêu vợ, thương con hết mực và nhát gái nhất khu tập thể lại dám qua mặt vợ để “tình tang” với em sinh viên thuê trọ ở tầng trên.
Chị Ngọc luôn có niềm tin tuyệt đối vào chồng chị – anh Thịnh. Hai vợ chồng làm cùng cơ quan, sáng đi tối về luôn luôn kết nhau như sam. Chị Ngọc chưa bao giờ phải tự lái xe máy đi làm trừ khi chồng mệt, ốm hay khi anh phải đi công tác. Cả ngày gặp mặt nhau ở công ty, trưa cùng nhau ăn cơm nhà mang đi, tối lại về đón con và cùng quây quần bên nhau nên chị chẳng bao giờ nghĩ rằng chồng mình có bồ.
Thế nhưng, thời gian gần đây anh thường kêu mệt muốn về nhà để ngủ trưa vì trên công ty mọi người hay buôn dưa lê khiến anh mất ngủ. Trái lại, chị Ngọc luôn giết thời gian nghỉ trưa bằng việc chat với bạn bè, lên Facebook, mua sắm… Cơ quan cách nhà có 3 km nên chị nghĩ 2 tiếng buổi trưa để anh về nhà nghỉ ngơi càng tốt cho sức khỏe, chị cũng đỡ phải lách cách xách 2 cái cặp lồng cơm mỗi ngày.
Từ ngày anh về nghỉ trưa ở nhà đều đặn, chị thấy anh tươi tỉnh, vui khỏe hơn trước. Chiều nào anh cũng giúp chị làm việc nhà, tắm táp cho con, nhặt rau, đổ rác… Trước đây anh chỉ giúp vợ khi chị yêu cầu chứ không tự nguyện, vui vẻ như thế. Anh bảo ngủ trưa đủ giấc thấy tinh thần thoải mái và ban tối ngủ cũng ngon hơn, khỏe hơn nên chị cũng vui lây và luôn làm món ngon để sẵn ở nhà cho anh về ăn.
Video đang HOT
Mọi bí mật của anh sẽ không vỡ lở nếu không có lần chị Ngọc về nhà đột xuất. Hôm đấy cả phòng chị rủ nhau đi mua sắm ngay shop thời trang sát gần nhà chị ở. Chị mang hơi ít tiền nên tranh thủ lúc mọi người gửi xe chị chạy lên phòng để lấy thêm. Nhờ vậy mà chị mới biết sự thật động trời.
Thời gian vàng ngọc chồng chị tranh thủ ban trưa là dành cho cô bé sinh viên ở tầng trên. Thời gian buổi trưa vắng vẻ, ít ai để ý nên cả hai người họ qua lại mấy tháng mà không bị ai phát hiện. Chị chết lặng khi thấy cả hai đang âu yếm nhau tại phòng khách nhà chị.
Anh Phong (Thanh Xuân, Hà Nội) cũng ăn cú lừa ngoạn mục của cô vợ hotgirl mới cưới. Vợ anh khá xinh đẹp, kém anh 10 tuổi. Cô vợ trẻ của anh Phong có thói quen đi mua thực phẩm tại siêu thị chứ không bao giờ đặt chân xuống chợ. Tuần hai buổi tối, anh Phong chở vợ đi siêu thị nhưng biếtphụ nữ mua bán lâu nên anh hẹn giờ đến đón chứ không bao giờ vào cùng.
Vợ anh Phong lại còn nặng tình với anh chàng người yêu cũ. Việc cô lấy anh Phong chỉ là cách để làm vừa lòng cha mẹ. Để gặp tình cũ mà không bị chồng phát giác cô đã chọn cách hẹn hò ở phía của sau của siêu thị.
Thời gian khoảng 2 tiếng đủ cho vợ anh Phong và người tình kịp ghé vào một nhà nghỉ sát siêu thị để vui thú. Anh Phong chỉ biết mình bị “cắm sừng” khi có lần chở vợ đến cổng siêu thị nhưng anh không đi gặp bạn bè như mọi khi mà ghé luôn quán cà phê ngồi đợi. 10 phút sau anh đau đớn khi thấy vợ ôm eo tình cũ vào nhà nghỉ.
Chị Hà (Mỹ Đình, Hà Nội) lại bị chồng và cô giúp việc qua mặt tinh vi. Anh Linh, chồng chị Hà làm nghề tự do nên có nhiều thời gian rỗi rãi hơn vợ. Chị Hà làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài nên có ít thời gian chăm lo cho gia đình, con cái.
Chính vì thế chị phải thuê ô sin để phụ việc dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng và đón bọn trẻ con. Vì chị không ở nhà thường xuyên lại sợ chồng nảy “ý đồ đen tối” vì vốn dĩ thời trẻ anh cũng có tính lăng nhăng nên chị chỉ thuê người theo giờ để dễ bề quản lý chồng.
Thế nhưng chị vẫn bị “sập bẫy” của chồng. Thấy cô bé giúp việc đẫy đà, xinh xắn nên anh Linh lân la tán tỉnh và nhanh chóng nhận được sự hợp tác của cô ô sin trẻ. Chị Hà thuê ô sin làm việc từ 4g chiều đến 8 giờ tối nhưng ngày nào 6g tối chị mới có mặt ở nhà. Chị tin rằng ô sin đi đón con về lo làm cơm nước nên không có thời gian tiếp cận ông xã. Hơn nữa có bọn trẻ ở nhà thì chắc chắn anh không dám làm điều xằng bậy.
Chuyện anh lén lút với ô sin kéo dài cả năm trời mới bị phát giác khi chị bất thình lình về sớm hơn thường lệ. Hai đứa con được bố cho tiền đi đánh điện tử còn chồng chị và cô giúp việc thì tha hồ thời gian, không gian tình tự mà không sợ ai làm phiền.
Theo Phunutoday
Chán ngán vì vợ quá ngoan hiền
Nếu trước đây anh ao ước cưới được một người vợ hiền, dịu dàng bao nhiêu thì giờ đây anh lại thấy ngao ngán, nhiều lúc phát bực vì có một người vợ như thế.
Trong bữa cơm tối, đông đủ cả nhà, em trai anh hào hứng nói: "Thứ bảy này con đưa Hương về ra mắt cả nhà. Hương ngoan và hiền lắm, giông giống chị Trang nhà anh Trọng". Nghe em trai nói thế, anh thở dài nhìn vợ, định thốt ra điều gì đó nhưng rồi thôi. Chẳng lẽ anh lại bảo thẳng: "Thôi, mày đừng có lấy vợ ngoan hiền như anh, anh thấy khổ và nhiều khi phát điên lên. Lấy đứa nào thì lấy, miễn là đứa biết điều, khéo thu vén, không hỗn láo với nhà chồng".
Giống như bao người đàn ông khác, khi còn độc thân, anh Trọng luôn nhủ thầm và mong sau này lấy được một cô gái xinh, ngoan, dịu dàng làm vợ. Thế nhưng, sau 4 năm chung sống với Trang , anh mới thấm nỗi khổ lấy được vợ ngoan hiền.
Trang là giáo viên cấp 2, nhỏ nhắn, xinh xắn, nhẹ nhàng, đặc biệt là rất hiền. Anh phải lòng chị và từng tự hào mình đã chiến thắng gần chục đối thủ. Suốt một năm yêu nhau rồi cưới, chưa bao giờ anh và chị cãi nhau. Chị luôn nhường nhịn và là người chịu thua mỗi khi hai người tranh luận. Ban đầu anh cũng cảm thấy yên tâm vì lấy vợ hiền, chu toàn cơm canh nóng sốt, áo quần sạch sẽ thơm tho, mình muốn làm gì thì làm mà không bị phàn nàn, ca thán, đôi co.
Anh ao ước giá vợ anh bớt nhu mì, có thêm tí sắc sảo. (Ảnh minh họa)
Là vợ chồng rồi, chị vẫn giữ tính cách ấy. Chuyện hiền lành, dịu dàng, nấu ăn ngon của vợ tuy làm anh có nhiều phần thoải mái, nhưng cũng không ít lần khiến anh bực dọc. Ấy là chuyện gì anh hỏi chị, chị cũng chỉ nghe rồi buông lời "Dạ, vâng" , "thế à", "thế ạ"... hoặc im lặng, nói bâng quơ sang chuyện khác, không bảy tỏ chính kiến.
Một điều khiến anh thường xuyên cảm thấy bực mình đó là chị hiếm khi một mình dám đưa ra quyết định, việc to việc nhỏ chị đều gọi điện hỏi chồng... Nhiều hôm, anh đi nhậu với bạn bè, nhắn tin báo về muộn không ăn cơm nhà, chị cũng không nhắn hay gọi hỏi chồng đi đâu, làm gì. Đêm khuya về, con gái đã đi ngủ, anh vẫn thấy chị ngồi chờ cơm.
Lại có lần, anh muốn hỏi ý kiến chị rằng anh có nên chuyển việc sang cơ quan khác lương cao hơn gấp đôi nhưng phải đi làm xa hơn 7 km so với cơ quan cũ không thì chị cũng chỉ nghe xong rồi nói :"Tùy anh, anh quyết sao thì em biết vậy". Câu nói của chị như gáo nước lạnh dội vào anh. Anh thấy cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình.
Buồn vì vợ hiền, nhạt, hỏi gì nói nấy, anh còn thất vọng ở chị trong chuyện "gối chăn". Khổ nhất là khi hai vợ chồng nằm cạnh nhau, anh đã "gợi ý" chị đủ cách mà chị vẫn thường nằm im, mặc chồng thích làm gì thì làm. Cũng nhiều khi anh mày mò các phương thức "đổi gió", mong muốn chị chiều chuộng anh hơn chút nhưng chị vẫn nằm đơ như khúc gỗ.
Sau một thời gian dài chung sống với chị, anh mới thấm nỗi khổ lấy được vợ ngoan hiền.(ảnh minh họa)
Lúc mới yêu và thời gian đầu sau cưới, đi đâu anh cũng rủ chị đi cùng và thường xuyên tự hào mang chị ra khoe. Mỗi lần đưa gia đình về quê hay mời bạn đến nhà ăn cơm, anh đều hãnh diện vì sự chu đáo nhiệt tình của vợ. Mâm cỗ tươm tất ngon lành đã đành, bị chồng giục, quát vô lý chị vẫn tươi tắn dịu dàng, một dạ hai vâng, không có chút mặt nặng mày nhẹ gì. Thấy chị cùng phòng xuýt xoa: "Trời ơi, món này ngon quá, ngon hơn cả nhà hàng. Trang cho chị công thức để học làm với", anh được dịp cao giọng "Vợ em mà". Thế nhưng, về nhà anh làm dâu trưởng đã 4 năm, nhưng thi thoảng giỗ chạp, nếu anh không nhắc, chị lại quên, việc biếu Tết nội, ngoại, mua bán như thế nào chị cũng phải hỏi anh. Có lần bực quá, anh buộc nặng lời với chị: "Em làm gì cũng như mèo mửa. Anh chán em quá, "đối ngoại" không xong, "đối nội" dở tệ. Em phải học mẹ cách quan tâm, thăm viếng mọi người cho chu toàn". Chị im lặng không nói gì.
Sự đời tréo ngoe, đàn ông ai cũng thích lấy vợ đẹp, hiền nhưng lấy về vợ ngoan hiền quá thì lại thấy tẻ nhạt như hạt cơm nguội. Hồi trước hãnh diện, tự hào về vợ bao nhiêu thì giờ anh cảm thấy thất vọng về chị bấy nhiêu. Dần dần, chị cũng ít cùng anh đến những buổi gặp gỡ với bạn bè, đồng nghiệp với lý do để anh đỡ vướng víu, một mình cho thoải mái. Chị đâu biết rằng, chính sự tự ti, ngại giao tiếp và suy nghĩ khuôn phép của chị đã khiến niềm kiêu hãnh vì có một cô vợ đẹp, ngoan hiền trong anh đã giảm sút thật nhiều. Cho nên, trong buổi tụ họp lớp tuần trước, khi thằng bạn bắt tay, vỗ vai anh bảo: "Ông thật may mắn. Nhất ông đấy, vợ vừa xinh lại hiền" thì anh lại cảm thấy ngường ngượng. Giờ anh lại thèm và ao ước mình có một người vợ sắc sảo, như bát nước chấm có nhiều gia vị mới ngon được.
Theo VNE
"Đã bao lâu rồi anh không hôn vợ nhỉ?" Những buổi làm việc, chị không còn lăn tăn chuyện gửi tin nhắn, hỏi chồng đang ở đâu, thay vào đó anh thường xuyên nhắn tin, hỏi han vợ. Chị lặng lẽ kéo rèm tắt đèn cho con đi ngủ. Hôm nay, như bao hôm khác chị lại nằm phía trong, cu con nằm giữa và phía ngoài là chồng chị. Anh là...