Đứng hình với mối tình tréo ngoe, có một không hai
Hoá ra trái đất tròn, 4 chúng tôi gặp nhau trong cảnh bi hài hết chỗ nói.
Tôi và Thi gấp gáp làm đám cưới, chẳng phải lý do hoàn cảnh nọ kia mà chỉ vì cái bầu trong bụng Thi đã đội áo lùm lùm không thể giấu được. Yêu nhau chưa đầy 6 tháng mà cái thai đã gần 4 tháng rồi.
Bố mẹ của tôi nghiêm khắc lắm nên khi biết chuyện ông bà bắt cưới ngay chẳng để cho tôi kịp suy nghĩ lựa chọn ngày lành tháng tốt gì cả. Bố tôi còn đe tôi làm thằng đàn ông phải biết chịu trách nhiệm với những gì mình đã gây ra, không có lối chạy lòng vòng vô lương tâm, sở khanh như mấy trường hợp quất ngựa truy phong được.
Còn bên nhà Thi dĩ nhiên là im lặng chấp nhận bởi họ cũng chẳng muốn để con gái mình mang tiếng không chồng mà chửa giữa cái làng quê vốn coi trọng thuần phong mỹ tục này.
Hai vợ chồng bằng tuổi nhau, đều mới ngấp nghé 20 nên khi về sống chung mới thấy tình yêu không chỉ toàn màu hồng, bởi có tìm mà chưa có hiểu nên chuyện va vấp, cãi vã nhiều khi chẳng vì cái gì của vợ chồng tôi xảy ra như cơm bữa.
Thấy vợ chồng tôi chủng chẳng suốt ngày, bố mẹ tôi cho chúng tôi ra ở riêng để “tự dạy bảo nhau cho chóng thành người lớn” như bố tôi bàn với mẹ mà tôi nghe lỏm được.
Người lớn đâu chẳng thấy, chỉ biết rằng đến khi Thi sinh con gái đầu lòng thì tôi thực sự chán nản, bởi Thi vụng dại đủ đường, mặc dù được mẹ đẻ và mẹ tôi giúp đỡ nhưng em như người sống trên mây, đụng đâu hỏng đó, đụng đâu vỡ đó.
Video đang HOT
Ỷ vào bà nội, bà ngoại chăm con, Thi lại ra phố huyện nhởn nhơ như ngày son rỗi mặc dù con gái vừa tròn tuổi, còn tôi ngày đi làm thợ mộc trong xưởng của ông chú ruột, tối đến cũng lên phố huyện sà vào quán internet để chơi game, hoặc ngồi đồng ở quán cafe mà ngày trước Thi làm phục vụ và tình yêu của chúng tôi cũng bắt đầu từ cái quán đó.
Thấy Thi chơi không, mẹ tôi sốt ruột nói khó với dì tôi cho em phụ bán hàng ở sạp vải của dì. Sạp vải to nhất nhì ở chợ huyện, hàng ngày có 1 thanh niên cao to, đẹp trai lái xe giao, nhận hàng cho dì.
Đã vài lần tôi thấy Thi mặt mày hớn hở trèo lên buồng lái cùng anh ta đi bỏ mối vải cho dì… Rồi như cái số đào hoa buộc vào tôi, một hôm đang ngồi ở quán cafe thì lại có 1 em vừa trẻ, vừa xinh đến làm quen, hôm đó tôi đã dốc hết tháng lương vừa lĩnh để bao em từ karaoke đến mua sắm mấy cái váy áo mà em thích.
Quen hơi, bén mùi tôi và em đã trở thành nhân tình một cách nhanh chóng, tối hôm qua tôi rủ người tình trẻ vào nhà nghỉ tâm sự, xong việc vừa bước ra đến sảnh thì chạm mặt luôn với vợ tôi đang tay trong tay với anh lái xe đẹp trẻ của dì tôi, họ cũng ra đi từ một phòng trong nhà nghỉ ấy.
Có cái lạ là cô bồ trẻ của tôi đang ôm chặt tôi vậy mà thoáng thấy bóng dáng anh lái xe cô ta vội buông tay, quay mặt vào tường lắp bắp không ra rằng “chết, chồng em kìa…”
Hoá ra trái đất tròn, 4 chúng tôi gặp nhau trong cảnh bi hài hết chỗ nói, liệu sau sự cố trớ trêu này tôi có nên giải thoát cho cả hai chúng tôi không? Còn con gái tôi nữa, tôi thật khó nghĩ quá.
Theo Khám phá
Vừa thấy đùi cô dâu, chú rể đứng hình trong giây lát rồi vội lao vào kéo tuột chiếc váy xuống
Đêm tân hôn hạnh phúc là thế, nhưng tôi lại đứng hình khi nhìn thấy dấu vết ấy trên đùi vợ, lao vào vợ kéo chiếc váy em đang mặc xuống, nhìn thấy toàn bộ cơ thể em khiến tôi bật khóc.
Tôi từng có một gia đình không mấy hạnh phúc, bố mẹ ly hôn từ ngày tôi mới 5 tuổi, em gái thì chưa đầy 2 tuổi. Sau khi ly hôn, bố mẹ tôi cắt đứt mọi mối liên hệ, mẹ bế em đi, cũng từ đó anh em tôi mất hoàn toàn liên lạc vì sự ngăn cấm của nhà nội. Mẹ chẳng lần nào về tìm tôi, hồi nhỏ tôi nhớ mình từng rất ghét mẹ vì đã bỏ tôi mà đi như thế.
Tôi lớn lên với bố và dì, dì là vợ 2 của bố tôi, bà không yêu quý gì tôi, nhưng cũng không đến nỗi ác như mấy bà dì ghẻ khác mà tôi từng gặp hay được nghe kể. Cuộc sống của gia đình mới này cứ trôi qua như thế, tôi học xong đại học rồi đi làm trong ngành du lịch vì thích được đi nay đây mai đó.
Cũng chính vì một lần hướng dẫn khách du lịch mà tôi gặp em, cô gái trở thành vợ tôi sau này. Hôm ấy, khách du lịch đã về khu thị trấn để nghỉ ngơi ở một nhà khách lớn. Còn tôi vì lưu luyến thôn bản đẹp này nên cố nấn ná ở lại thêm một lúc nữa, nào ngờ trời đổ cơn mưa, không quen ai ở đó, tôi cứ chạy tạm đến một nhà để trú ngụ.
Em bước ra từ trong nhà, mời tôi vào nhà và rót cho tôi một ly nước ấm. Có lẽ trái tim của kẻ cô đơn, trái tim của một kẻ hình như lâu lắm rồi chưa từng nhận được sự quan tâm của một người con gái đã lỗi nhịp trước sự dịu dàng của em.
Tình yêu của chúng tôi nhẹ nhàng, hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Sau lần đó, tôi chăm chỉ ghé lại thôn bản ấy hơn không phải có khách để hướng dẫn mà vì muốn được gặp lại người con gái đó. Tôi chỉ biết em tên Hường, cái tên mà trước đây mẹ đã từng đặt cho em gái của tôi, tôi mỉm cười vì sự trùng hợp đó, ngoài tình yêu hình như chính tôi còn dành cho em cả tình thương của một người anh trai dành cho một cô em gái nữa.
Em kể với tôi rằng em không biết bố em là ai, ngày bé ở với bố dượng, bố luôn rất tốt với em, em đã nghĩ ông là bố suốt thời con bé, nhưng đến ngày mẹ mất, mẹ mới cho em biết sự thật rằng bố là bố dượng chứ không phải bố ruột của em. Mẹ em mất, thậm chí em còn chẳng có nổi một bức ảnh của bà, từ đó em sống cùng bố dượng dù nghèo đói, khổ cực nhưng em vẫn luôn cười và cảm thấy mình may mắn khi có một người bố tốt với em đến vậy.
Quen em được hơn 1 năm, tôi mới dám ngỏ lời, cũng chỉ vì tôi biết em sẽ khó chấp nhận nếu tôi ngỏ lời quá sớm. Em nói với tôi rằng nếu yêu tôi rồi đồng ý lấy tôi, em sẽ theo tôi xuống thành phố, em buồn vì phải xa người đàn ông đã tần tảo nuôi em lớn từng ngày. Tôi thật sự thương em nên quyết tâm theo đuổi và đợi đến khi em gật đầu. Sau đó, tình yêu của chúng tôi êm đềm và hạnh phúc mỗi ngày khi được lên thăm em tại vùng quê này.
Tôi chẳng dám nhìn thẳng vợ khi biết sự thật đau lòng ấy. (Ảnh minh họa)
Gần 3 năm, tôi mới được chính thức rước nàng về dinh. Ngày cưới diễn ra vô cùng hạnh phúc trước sự chúc phúc của mọi người. Tối hôm đó tôi cũng đã uống kha khá, đến khi tân hôn, lê người về phòng thì thấy em đang ngồi bên cạnh một góc giường với chiếc váy ngắn. Khi em đứng dậy định tới đỡ tôi, tôi sững người lại vì thấy bên mép đùi của em có vết sẹo khá lớn. Dấu vết này khiến tôi đứng hình trong giây lát, tôi vội vã lao đến em kéo váy em xuống để nhìn cho rõ. Tôi nhận ra vết sẹo do bỏng này, chẳng phải do chính tôi gây ra với em gái tôi ngày bé khi tôi va đổ ấm nước sôi haysao ? Tôi đã cố gắng nghĩ điều đó không phải là sự thật cho đến khi trút bỏ hết quần áo trên người em, chính xác một vết chàm giữa ngực ngày còn bé em đã có, tôi ngồi xuống thở không ra hơi khi phát hiện sự thật trớ trêu, cay đắng này.
Tôi giả say không tân hôn mà ôm em đi ngủ, vừa ôm em, tôi vừa thầm mong đây chỉ là một sự trùng hợp giữa 2 người phụ nữ gắn bó trong cuộc đời tôi, tôi không muốn em là em gái tôi, ngàn lần không muốn.
Sáng hôm sau, tôi lén lút cầm sợi tóc của em đi xét nghiệm. 1 tuần liền tôi luôn phải tránh né em cho đến khi có kết quả từ bệnh viện. Cầm giấy kết quả trên tay với kết quả Ruột thịt mà tôi phải gục xuống vì đau lòng. Giờ tôi biết làm thế nào để không tổn thương em, còn tình yêu của chúng tôi, có phải quá đắng cay khi lại tìm thấy gia đình mình trong hoàn cảnh trớ trêu đến xót xa đó. Về đến nhà tôi không dám nhìn em, thật sự tôi đau đớn tưởng chừng như có thể chết đi được, tôi nên làm gì đây, xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Một Thế Giới
Đứng hình khi thấy ông chồng bác sĩ khoa sản đang cắm cúi ấn "cái đó" vào người cô hàng xóm Người chồng là bác sĩ khoa sản mà chị hết lòng tôn sùng không ngờ lại đổ đốn như vậy. Lại còn đổ đốn rất ranh mãnh nữa chứ. Có người chồng làm bác sĩ chị nở mày nở mặt lắm. Dù cho chồng chị chỉ làm bác sĩ khoa sản. Nhưng với chị, nghề nghiệp miễn là đứng đắn, tử tế. Quan...