‘Đứng hình’ khi thấy người phụ nữ lạ ngồi trong nhà tự nhận là vợ
Sau 3 tháng đi công tác về, tôi ‘đứng hình’ khi thấy người phụ nữ lạ ngồi trong nhà mình. Không những vậy, người phụ nữ đó còn tự nhận là vợ tôi.
Tôi tên Nam, năm nay 28 tuổi đang làm nhân viên cho một công ty nước ngoài có chi nhánh tại Việt Nam. Tôi may mắn khi có được người con gái yêu thương mình hết lòng. Vợ tôi tên Hương là tiểu thư của một gia đình giàu có. Lúc quen Hương, tôi chỉ là cậu sinh viên mới ra trường, không có gì ngoài hai bàn tay trắng. Nếu như không có Hương ở bên cạnh động viên chắc tôi sẽ không có ngày hôm nay. Không chỉ cho tôi một mái ấm mà Hương còn là người phụ nữtôi hàm ơn suốt đời.
Hương có ngoại hình không được xinh đẹp nếu không muốn nói là xấu. Nhưng tôi vẫn luôn nâng niu, trân trọng vợ mình. Vì những lời nói của người đời như: “Chồng đẹp, vợ xấu đúng là khập khiễng”, “Chắc anh chồng định đào mỏ thôi chứ đời nào lại lấy vợ xấu thế”, “Đúng là cặp đôi đũa lệch”, “Nhìn hai vợ chồng chẳng khác nào chị em”…, khiến vợ tôi suy sụp.
Sau khi kết hôn, vợ tôi đã thay đổi hoàn toàn. Cô ấy bỏ hết tính cách tiểu thư để trở thành một người vợ tốt. Ngay cả bố mẹ vợ cũng phải ngạc nhiên trước sự thay đổi của con gái.
Có lần, vợ tôi đi chơi cùng hội bạn về nhà ôm chồng thủ thỉ: “Bạn thân bảo em chưa con cái gì mà sồ sề, xuống sắc quá chồng ạ”. Tôi không nói chỉ cười. Vợ nói thêm: “Em xấu vậy, nhỡ chồng có bồ bên ngoài thì sao ?”. Lúc này, tôi cốc nhẹ vào trán vợ vì cái suy nghĩ ngốc nghếch kia. Tôi không phải người đàn ông đào hoa để có thể “tòm tem” với người phụ nữ khác khi có một cô vợ tốt ở bên cạnh.
Sau đó không lâu, tôi phải sang Nhật Bản công tác 3 tháng. Lúc đi, tôi quyến luyến ôm vợ ở sân bay và mong cô ấy giữ gì sức khỏe . Thời gian ở nơi “đất khách quê người”, tôi chỉ mong nhanh chóng hoàn thành công việc để trở về Việt Nam. Cuối cùng, tôi cũng ký được hợp đồng và trở về nước sớm hơn vài ngày. Tôi hào hứng gọi điện cho vợ thì cô ấy có vẻ không vui lắm. Vợ tôi còn thoái thác việc ra đón chồng ở sân bay vì bị mệt. Điều này khiến tôi vô cùng hụt hẫng.
Khi về đến nhà, một người phụ nữ lạ ra mở cửa cho tôi. Tôi lại tưởng nhà mình mới thuê thêm người giúp việc hay bạn của vợ. Thấy tôi, người phụ nữ này đon đả:
- Anh đưa em cất đồ cho.
- Cô là ai? Sao lại ở trong nhà tôi, mặc đồ của vợ tôi vậy?
- Em vợ anh đây. Anh không nhận ra em sao?
Video đang HOT
Không tin vào lời người phụ nữ kia vừa nói. Tôi mở cửa từng phòng để tìm vợ mình. Nhưng mọi cố gắng của tôi đều là vô vọng. Sau đó, tôi mới có cơ hội để nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ tự nhận là vợ mình. Mặt cô ta phù nề, biến dạng rất đáng sợ. Không những vậy, vòng một còn căng như hai quả bóng.
Khi nghe người phụ nữ này kể về hàng loạt kỷ niệm của hai vợ chồng, tôi không khỏi ngỡ ngàng. Hóa ra, trong thời gian tôi đi vắng, vợ đã đi phẫu thuật thẩm mỹ. Cô ấy sửa mặt, phẫu thuật ngực để “nâng cấp” nhan sắc. Nhưng “tiền mất tật mang”, vợ tôi không những không trở nên xinh đẹp mà còn xấu xí hơn trước vì phẫu thuật hỏng. Nhìn vợ mà tôi không khỏi tức giận. Tại sao việc lớn như vậy vợ tôi lại không hỏi qua chồng một tiếng. Nhìn gương mặt “không giống người” của vợ, tôi chỉ biết thở dài ngán ngẩm.
Theo GĐVN
Tôi bật khóc trước món quà sinh nhật của ông chồng ngố
Đêm hôm đó ba mẹ con ngồi mòn mỏi chờ chồng. Tôi gọi cho anh bao nhiêu lần cũng không được, lòng như lửa đốt. Và rồi chồng tôi xuất hiện với món quà trên tay để rồi khi mở nó tôi đứng hình và rồi bật khóc khi thấy...
Nhớ lại ngày trước vợ chồng tôi nghèo lắm. Lấy nhau về vẫn phải thuê trọ, sống chật vật trong căn nhà 15 mét vuông. Dù có công việc ổn định nhưng lương của cả hai vợ chồng đều thấp. Chúng tôi phải chắt chiu từng đồng để trang trải cuộc sống, dù vậy cả hai vẫn thấy hạnh phúc và đầm ấm. Nhiều đêm ôm nhau ngủ chồng tôi nói: "Giờ mình tuy có khó khăn 1 chút nhưng chỉ cần vợ chồng cùng cố gắng thì anh tin mọi chuyện sẽ tốt đẹp cả thôi". Tôi gật đầu nhìn chồng tin tưởng.
Cưới nhau được 2 năm tôi mới sinh con đầu lòng, ngày đó không có điều kiện như bây giờ nên sinh được ít tháng đã phải dậy đi làm nên cơ thể nó cũng gầy theo chẳng cần giảm cân gì cả. Khi con trai tôi được 3 tuổi, tôi sinh bé thứ hai. Lúc này điều kiện gia đình khấm khá hơn, công việc chồng tôi cũng ổn định, chúng tôi thuê chỗ rộng rãi hơn để ở.
Tôi may mắn có được ông chồng biết thương gia đình. Ngày nào cũng quấn quýt lấy con như sam vậy. Buồn cười nhất là lúc nhìn anh mếu máo khi bị con tè dầm lên người, hai bố con cứ như hai người bạn thân ríu rít cả ngày. Với tôi chỉ cần gia đình mình luôn ấm êm như vậy là đủ.
Anh khiến tôi thấy bình yên (Ảnh minh họa)
Thế rồi khi bé thứ hai nhà tôi được 1 tuổi, vào đúng ngày sinh nhật tôi chồng đi làm về muộn lắm. Tôi buồn vì nghĩ anh đã quên sinh nhật mình, 3 mẹ con cứ ngồi bên mâm cơm chờ bố. Tôi gọi cho anh nhiều cuộc mà anh chẳng bốc máy. Lòng tôi cứ như lửa đốt, nhưng rồi chồng tôi xuất hiện với bó hoa trên tay.
- Ten tèn, tặng sinh nhật mẹ Bống nè.
Tôi bất ngờ rồi bật khóc:
- Anh đi đâu mà giờ mới về, em lo lắng quá.
- Anh đi mua hoa cho vợ đấy, nhưng khu này không có anh đành phải chạy qua bên chỗ chị Lan nên về hơi muộn.
- Em cảm ơn ông xã vì vẫn nhớ sinh nhật em nhé.
- Nhớ chứ, nhà được mỗi vợ to nhất, sao không nhớ cho được.
Cả nhà ngồi cười vui vẻ. Ăn cơm xong, con ngủ hết chồng thỏ thẻ với vợ.
- Vợ này, anh có thứ muốn tặng em.
- Anh vừa tặng hoa rồi mà, anh mua quà làm gì cho tốn kém.
- Cái này, anh đã dành dụm suốt mấy năm qua đấy. Cảm ơn em đã làm vợ anh, cảm ơn vì em luôn bên anh và không kêu than lấy 1 lời dù là lúc khó khăn nhất.
- Ông xã hôm nay anh sao vậy? Nghe sến sẩm và khách sao quá, hì. Nhưng dù sao em cũng vui khi nghe những lời đó từ anh. Em có cần nhắm mắt lại để nhận món quà đặc biệt này không?
- Có, em nhắm mắt lại đi.
Tôi nhắm mắt chờ đợi.
- Ten tèn, em nhìn nè.
Tôi cầm tờ giấy lên, đó là hợp đồng mua nhà, 1 căn hộ chung cư 70 mét vuông. Tôi đứng hình mất mấy phút mấy có thể thốt nên lời.
- Anh... anh mua nhà sao?
- Đúng vậy, quà sinh nhật cho vợ đó. Em vui không?
Cảm ơn ông xã của em (Ảnh minh họa)
Tôi không biết nói gì để diễn tả cảm xúc lúc đó, chỉ thấy nước mắt cứ ứa ra. Bao lâu nay anh ấy vất vả đi sớm về hôm thì ra là vì cái này. Tôi thực sự tự hào về chồng rất nhiều.
- Vợ đau tim gần chết đây này, ngốc quá mình lấy đâu ra số tiền này mà mua vậy.
Chồng bỏ lợn đấy hì hì, dạo này chồng may mắn có được nhiều hợp đồng nên tích góp được cộng với số tiền bao năm qua nên cũng đủ để đóng 2 đợt đầu. Tuy trả góp vẫn chưa đủ nhưng bước đầu vậy là mừng rồi vợ nhỉ.
Tôi không biết nói gì chỉ biết hết nhìn lại ôm chồng. Đêm hôm đó nằm ngắm chồng ngủ mà tôi thấy thương. Anh già hơn trước nhiều, có lẽ là vì vất vả lo toan cho gia đình. Ngẫm lại, hạnh phúc của một người phụ nữ cũng đơn giản lắm. Họ chẳng cầu ước nhà cao cửa rộng xe này xe nọ, hay làm bà này bà kia... thứ mà họ cần chỉ là được chồng yêu, chồng quan tâm và luôn nghĩ về gia đình thế là đủ. Vì vàng bạc có nhiều bao nhiêu, đôi khi cũng chẳng thể nào mua nổi hạnh phúc.
Theo Một Thế Giới
Mẹ cấm cưới vì bạn gái làm công ty tư nhân Mẹ không đồng ý cho chúng tôi cưới nhau. Mẹ chê cô ấy làm việc cho công ty tư nhân... Tôi năm nay 28 tuổi còn bạn gái 25. Cô ấy chơi thân với đứa em họ của tôi, lại cùng học xa nhà ở thành phố nên đã rủ nhau sống chung phòng. Một lần đến thăm em họ tại phòng trọ...