Đừng ghen với hạnh phúc của người giàu
Bởi, dù giàu hay nghèo, hạnh phúc là do con người quyết định và nắm giữ. Hạnh phúc không phụ thuộc nhiều vào chuyện giàu hay nghèo.
Nhiều người hay than vãn, sao họ giàu thế, mà người giàu như vậy có thật sự hạnh phúc không, có thực sự yêu nhau không hay chỉ yêu vì tiền? Có nhiều cặp đôi yêu nhau, lấy nhau, họ rất giàu. Người ngoài nhìn vào bảo, &’giàu thế chắc lại này kia, chắc lại ngọa tình, cặp bồ’. Đó là tư tưởng mất niềm tin vào cuộc sống, bởi có những thứ tình yêu mà ta không thể nào suy diễn được, có những thứ tình cảm thực sự xuất phát từ trái tim chân thành của con người.
Nhìn ra thiên hạ, thấy bao nhiêu người, chồng họ giàu có, làm ăn phát đạt, vợ thì được hưởng thụ, sống cuộc đời giàu sang. Họ đi làm bằng xe hơi, quần là áo lụa, có người đưa người đón. Người thì ăn mặc sang trọng, hàng hiệu này kia, lại được chồng yêu thương và chiều chuộng. Chị em ghen với hạnh phúc của những người như thế và tự trách thân trách phận rằng, tại sao chồng mình không được như người ta, tại sao mình lại nghèo, tại sao mình lại không được chồng yêu thương và chiều chuộng. Họ còn trách cả ông trời, sao không có sự công bằng, người thì giàu có quá, còn người thì nghèo quá.
Mấy cô bạn của tôi, mỗi lần cà phê &’chém gió’ là đua nhau nói về chuyện của thiên hạ. Mà chuyện của thiên hạ toàn là người nổi tiếng. Chuyện cô nàng nổi tiếng ấy yêu được anh chàng đại gia, toàn là người giàu có, bao cô ấy sống cuộc sống giàu sang. Cô nàng thì chân dài, đẹp, có tiếng tăm, còn anh chàng mà cô ấy chọn thì chắc chắn phải là thiếu gia của gia đình nào đó. Mấy cô bạn tôi cứ thắc mắc những cuộc tình như thế làm gì có tình yêu, chắc chắn phải là chuyện của đại gia yêu chân dài. Thử xem, các cô ấy có chịu yêu những gã nghèo, chẳng có tiền bạc, vai vế gì hay không. Tôi lại cười, chẳng nói năng gì.
Tôi thấy hạnh phúc khi chồng yêu thương, quan tâm vợ con. Dù gia đình có tích cóp một tí, tiết kiệm một tí, vất vả tí nhưng chẳng nề hà gì. (ảnh minh họa)
Có lần, các chị ấy có vẻ bất mãn, khó chịu, nói nhiều quá về chuyện người ta đẹp lại chọn người giàu để yêu, tôi tức. Tôi bảo &’các bà cứ buồn cười, người ta đẹp, người ta có quyền. Với lại, dù họ không yêu người giàu thì họ cũng thừa sức kiếm được số tiền để có thể làm cho mình giàu. Chỉ là, mình giàu mình cần có một chỗ nương tựa để vững chắc cuộc sống của mình. Với lại, đàn ông họ thấy các cô gái đẹp, họ cũng vây vào mà thôi… Người ta giàu nhưng người ta cũng yêu, biết đâu được đó là tình yêu thực sự thì sao, sao lại cứ hoài nghi, cứ biến người ta thành người thực dụng, yêu nhau vì tiền?’.
Video đang HOT
Tôi cũng lấy một người chồng, có hoàn cảnh rất bình thường. Bây giờ, cuộc sống vợ chồng tôi khá là hạnh phúc. Có thể với người khác, tôi chẳng có gì, nhưng với tôi, tôi chỉ mong mãi được như vậy. Chồng thu nhập bình thường, hai vợ chồng đi thuê nhà, nhưng cũng cố gắng tích cóp để dành dụm sau này mua được một căn hộ. Tôi đã có một cô con gái nhỏ xinh xắn, vợ chồng tôi định sau này sẽ sinh con thứ hai, dù là trai hay gái tôi cũng không quan trọng, chỉ cần con khỏe mạnh, gia đình hạnh phúc là được…
Tôi thấy hạnh phúc khi chồng yêu thương, quan tâm vợ con. Dù gia đình có tích cóp một tí, tiết kiệm một tí, vất vả tí nhưng chẳng nề hà gì. Với tôi, thế là quá ổn rồi. Đôi lúc vợ chồng xích mích này nọ nhưng rồi cũng ngồi lại để nói rõ mọi chuyện, để cả hai hiểu nhau. Vậy đấy, tôi chỉ mong mái ấm này mãi như vậy. Chồng yêu thương con, con ngoan, nghe lời bố mẹ và có một chốn ở để yên tâm. Có gì đâu, mình đâu phải người nổi tiếng, cũng không phải cô gái chân dài, mình không nên so sánh với người ta.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, đừng dùng cái nhìn chủ quan của mình để đánh đồng tất cả mọi chuyện trên đời. (ảnh minh họa)
Ngay cả những cô bạn của tôi, dù họ có giàu có hơn tôi, sung sướng hơn tôi nhưng tôi luôn nghĩ, mỗi con người một số phận. Còn biết bao nhiêu người khổ hơn mình, mình như thế là quá sướng rồi. Bản thân tôi luôn nghĩ, mình không nên đứng núi này trông núi nọ, mình có sao thì mình bằng lòng vậy. Vợ chồng chỉ cần yêu thương nhau là được, có gì thì bảo ban nhau cùng cố gắng. Mình không nên ghen với hạnh phúc của người giàu. Ở thế giới riêng của họ, trong lòng họ cũng có những suy nghĩ, tính toán và những tình cảm riêng.
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, đừng dùng cái nhìn chủ quan của mình để đánh đồng tất cả mọi chuyện trên đời. Con người sinh ra, ai cũng có những lựa chọn và cuộc sống riêng, biết đâu ở một nơi nào đó, người khác lại đang thèm khát cuộc sống của mình…
Theo Khampha
Nỗi đau dần qua khi có... những mùa đông khác
Cuộc sống xô bồ vội cuốn đi những ngọt ngào ban đầu, để rồi khi trở lại với thực tại khắc nghiệt em bỗng nhận ra mình nhỏ bé, yếu đuối không còn đủ sức chống chọi...
Có một chiều mùa đông năm ấy, mình em độc bước trên đường dài, em tự dặn mình sẽ quên anh, quên đi tình yêu đầu dang dở, nhưng rồi em đã không làm được. Bất chợt, những kỷ niệm trong tim chợt ùa về.
Đó là một buổi sáng chào cờ, em đã vô tình nhìn thấy anh khi đó, anh đang ở đối diện em để trốn đám bạn. Lớp anh là vậy, những cậu học trò đáng yêu ngộ nghĩnh. Lúc đó hình ảnh của anh đã in sâu vào trái tim em... Em khẽ nở một nụ cười thật tươi.
Những lần nói chuyện sau đó, em mới biết, anh là con gia đình bố mẹ khá nghiêm khắc và kỳ vọng. Cuộc đời học sinh của anh chỉ biết học và học mà thôi. Anh nói, em đã sưởi ấm trái tim của anh, đã mang đến cho anh những nụ cười ấm áp. Lúc đó, em vui biết chừng nào...
Những mùa đông khác qua đi, chúng mình dần trưởng thành và có công việc ổn định. Nhưng rồi, trái tim em lạc lối, những yêu thương dành cho anh cũng dần phai nhạt. Thêm vào đó, rào cản từ gia đình đã khiến chúng ta không thể đến được với nhau. Em mệt mỏi, em đã buông xuôi tất cả. Để giờ đầy, tình đầu trong em là những ký ức không trọn vẹn.
Cuộc sống xô bồ vội cuốn đi những ngọt ngào ban đầu, để rồi khi trở lại với thực tại khắc nghiệt em bỗng nhận ra mình nhỏ bé, yếu đuối không còn đủ sức chống chọi... em đã buông tay để tình mình chảy trôi.
Nhiều lần em tự nhủ sẽ quên anh đi, nhưng em không làm được, cũng tại bởi nỗi nhớ mùa đông man mác, nỗi nhớ tình đầu dang dở. (ảnh minh họa)
Nhưng có một điều em muốn anh biết rằng, tình yêu đầu với em có ý nghĩa biết chừng nào. Tình đầu dạy em biết yêu thương bản thân mình hơn. Bởi khi ai đó biết yêu bản thân mình hơn thì họ sẽ biết cách làm cho người khác vui.
Nhiều lần em tự nhủ sẽ quên anh đi, nhưng em không làm được, cũng tại bởi nỗi nhớ mùa đông man mác, nỗi nhớ tình đầu dang dở. Em thương anh, khóc cho tình mình. Như cây xanh mới kịp ra hoa rực rỡ nhưng chưa cho đời được trái ngọt đầu mùa.
Đời là thế, tình là thế. Tình đến, tình đi là quy luật thiên thu. Em có cố gắng mấy, cũng không thể níu kéo được tình mình. Mọi thứ cứ thế qua đi... Để rồi hôm nay em chợt nhật ra tình đầu dạy em nhiều lắm.
Dù mối tình đi qua để lại trong lòng mỗi người một vết sẹo nhưng hơn cả nó dạy em yêu, dạy em trưởng thành và tin vào tình yêu, tin vào chính mình. Anh hãy luôn nhớ rằng, ở một góc nào đó trong trái tim em vẫn còn một khoảng trống dành cho anh bởi vì em rất trân trọng anh... tình đầu của em.
Theo Khampha
Vợ ơi, anh ghét em! Vợ à, hình như lâu lắm rồi, từ bao giờ nhỉ? Anh cũng không còn nhớ lần gần đây nhất anh nói: anh nói yêu em, thương em là khi nào nữa! Cũng chẳng có khi nào hai vợ chồng có những hành động lãng mạn dành cho nhau, những ngày đặc biệt trong năm, hình như anh cũng chỉ toàn đưa tiền...