Đừng để tình yêu biến mình thành tù nhân
Ở trường, ở lớp hay nơi làm thêm tôi là người nói nhiều và mọi người thường rất hưởng ứng những phát ngôn của tôi. Nhưng không hiểu sao cứ mỗi khi ở gần người yêu là tôi lại “mất điện”. Tôi cảm giác cứ như mình là bị tự kỷ…
Ảnh minh họa
Gần đây chuyện tình cảm của chúng tôi có vấn đề, kênh trao đổi thông tin truyền thống của chúng tôi đã không còn được duy trì như trước nữa. Tôi rất muốn cô ấy đọc được tâm sự của tôi trên chuyên mục này.
Để chiếm được trái tim của người yêu tôi bây giờ tôi đã mất hai năm theo đuổi không biết mệt mỏi. Con gái học giỏi, xinh đẹp thì khó cưa một chút là điều đương nhiên. Và khi được nàng nhận lời yêu, tôi sướng như điên. Nhưng cảm giác hạnh phúc chỉ tồn tại được vẻn vẹn khoảng ba tháng đầu tiên.
Gần đây tôi bắt đầu thấy khó chịu khủng khiếp. Đầu tiên là tôi phải thay đổi kiểu ăn mặc, kiểu tóc, thậm chí cả màu xe máy. Nhưng những thứ đó chưa kinh khủng bằng việc nàng bắt đầu cho mình cái quyền được đúng trong mọi hoàn cảnh (nhiều khi thực tế là nàng sai lè lè).
Video đang HOT
Cứ gặp nhau là nàng nói, nói không ngừng, không nghỉ, không cho tôi nhận xét. Phát âm tiếng Anh của tôi được giáo viên bản địa khen nức nở, vậy mà nàng vẫn bắt tôi phải nói giọng Mỹ cho nó “sang”.
Những người bạn thân thiết của tôi (còn nàng thì mới biết họ) cũng bị nàng đem ra so sánh và comment vô tội vạ. Định có “ý kiến” thì nàng dập ngay từ trong trứng nước. Nếu kể về sự độc đoán của nàng thì sẽ chẳng bao giờ hết. Để có được nàng, tôi đã phải đán.h đổi quá nhiều thứ. Nhiều lúc tôi ngồi nghĩ không biết như thế có phải là tôi đang yêu không?
Khi là.m chuyệ.n ấ.y nàng cũng giành luôn quyền chỉ đạo. Anh phải làm như thế này, phải làm như thế kia… Mà thường thì tôi không đáp ứng được những yêu cầu ấy của nàng. Nàng kết luận ngay là tôi bị bệnh yế.u sin.h l.ý và mang về hàng đống thuố.c cả tây lẫn ta bắt tôi uống bằng hết. Đúng ra mỗi khi là.m chuyệ.n ấ.y phải hạnh phúc thì tôi lại luôn cảm thấy lo lắng và sợ hãi. Nhiều lúc tôi phải tìm cách tránh xa nàng.
Ở trường, ở lớp hay nơi làm thêm tôi là người nói nhiều và mọi người thường rất hưởng ứng những phát ngôn của tôi. Nhưng không hiểu sao cứ mỗi khi ở gần người yêu là tôi lại “mất điện”. Tôi cảm giác cứ như mình là bị tự kỷ. Tôi cứ lầm lì, cứ làm những gì tôi thích, còn nàng cứ nói, cứ kết luận. Nhiều lúc chán chẳng muốn nói, chẳng muốn tranh luận.
Tôi phải làm thế nào bây giờ? Trong tình yêu có bệnh tự kỷ không ?
P/S: Em yêu, anh rất mong em đọc tâm sự của anh mặc dù anh chưa biết là các bác sĩ tư vấn có đứng về phía anh hay không. Anh hoàn toàn không có ý bêu xấu em trước bạn đọc, không muốn làm em tổn thương chút nào. Và còn một điều nữa là anh vẫn rất yêu em và mong sao cho tình cảm của chúng mình cứ mãi như 3 tháng đầu tiên. Nếu anh không làm thế này thì có thể chúng mình sẽ mất nhau mãi mãi.
Theo VNE
Phát hiện người yêu 'ngoạ.i tìn.h' với trai châu Phi
Trong thời gian yêu nhau, tôi tình cờ phát hiện ra em đang có quan hệ với một người châu Phi, làm việc ở Việt Nam, cũng kém vài tuổ.i. Em khẳng định vẫn chưa lên giường với người này, quan hệ chỉ dừng ở mức nói lời yêu đương, đi ăn tối, uống nước, chat se.x, em hứa sẽ chấm dứt quan hệ với người này.
Tôi là người đàn ông có gia đình, cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc, từ lâu vợ chồng không còn quan tâm tới nhau nữa. Cách đây 5 năm vì hai công ty là đối tác của nhau nên tôi quen một người con gái. Chúng tôi bắt đầu yêu một năm trở lại đây. Tôi và em khá hợp nhau trong mọi thứ, em cũng giúp đỡ tôi rất nhiều trong công việc.
Em là người mẹ đơn thân, chia tay chồng cũ cách đây 7 năm. Sau khi chia tay chồng và trước khi đến với tôi, em cũng trải qua vài cuộc tình, sâu đậm có mà chóng vánh cũng có. Trong đó, đặc biệt có mối tình với người bạn học đã để lại cho em nhiều nỗi đau và nỗi nhớ. Bây giờ, khi đi với tôi, thỉnh thoảng em vẫn gọi nhầm tên tôi với tên anh này.
Tôi rất yêu, tính tới chuyện l.y hô.n để cưới và bù đắp cho em. Tuy nhiên, cách sống và suy nghĩ của em làm tôi rất mệt mỏi. Lúc bắt đầu yêu, em vừa chấm dứt quan hệ yêu đương với một thanh niên người châu Âu kém 5 tuổ.i. Đi chơi với tôi, em vẫn hay kể về thanh niên này, trong đó có cả chuyện giường chiếu nhạy cảm. Những lúc đó, tôi rất tức giận nhưng vì yêu quá nên đã bỏ qua.
Trong thời gian yêu nhau, tôi tình cờ phát hiện ra em đang có quan hệ với một người châu Phi, làm việc ở Việt Nam, cũng kém vài tuổ.i. Em khẳng định vẫn chưa lên giường với người này, quan hệ chỉ dừng ở mức nói lời yêu đương, đi ăn tối, uống nước, chat se.x, em hứa sẽ chấm dứt quan hệ với người này.
Chưa hết, gần đây có một sự việc khác làm tôi đau lòng không kém, em hay kể cho tôi về người sếp cũ, là một người châu Á, ông này đã có gia đình. Em nói ông ta rất yêu em nhưng em luôn coi ông như một người chú. Tôi rất vui vì điều này. Tuy nhiên, sự thực không phải như vậy, trong một lần tình cờ nghịch ipad của em, tôi phát hiện em và ông ta đã có quan hệ yêu đương trong một thời gian dài, khi đi công tác chung hai người thường ngủ với nhau.
Tôi đã chử.i mắng em về việc này, nhưng em nói mình là người tự do, có quyền ngủ với ai là chuyện của em. Em nói tôi là người nhỏ nhen, hẹp hòi. Mặc dù tiếp tục yêu nhưng tôi luôn bị dằn vặt khi nghĩ đến cảnh yêu đương của em với những người nước ngoài kia. Vẫn biết yêu người mẹ đơn thân là phải chấp nhận quá khứ phức tạp của họ, nhưng tôi ám ảnh không thể bỏ qua được.
Vì quá mệt mỏi và vẫn còn thương con, tôi và em đã quyết định chia tay. Tuy nhiên tôi vẫn nhớ và lo cho em hàng ngày. Tôi lo nếu em vẫn sống và nghĩ như vậy thì tương lai sẽ gặp phải những nỗi đau về tinh thần và thể chất.
Theo VNE
Đẻ thuê nhưng... không muốn trả con Càng chăm con, chứng kiến con thay đổi từng ngày, tình mẫu tử trong tôi càng trỗi dậy. Hàng đêm, ngồi ngắm con say giấc tôi lại khóc, tôi không muốn mất con, không muốn núm ruột của mình bị người ta đưa đi. Bé đã trở thành nguồn sống duy nhất, giờ mà phải xa con, có lẽ tôi không sống nổi....