Đừng để quá khứ lập lại anh nhé!
Anh của em, hôm nay vào cái ngày bận rộn này không hiểu tại sao em lại ngồi đây viết những dòng này mong được gởi đến anh.
Có phải chăng do em đã từng theo dõi mục này rất nhiều và đã chứng kiến rất nhiều chuyện tình. Vui có, buồn cũng có, rất nhiều rất nhiều và mỗi câu chuyện là một hoàn cảnh khác nhau. Nhưng tất cả đều có chung một điểm là mọi người khi viết đều muốn người họ yêu thương đọc được.
Em cũng vậy, khi em viết những dòng này em rất mong anh của em nhìn thấy và đọc được để anh có thể hiểu được nổi lòng của em. Ngày trước khi mình còn đi học, lúc đó anh và em đều có tình cảm với nhau đúng ko anh? Em cảm nhận được trong mắt anh mỗi khi nhìn em và em cũng vậy. Đôi khi em len lén nhìn anh rùi vô tình bị anh bắt gặp, em ngại ngùng quay đi như đang trốn tránh một cái gì đó. Em thích anh ngay những buổi đầu đặt chân vào lớp học. Nhưng anh biết không, lòng kêu ngạo của một đứa con không cho phép em nói lên điều đó. Em cứ giấu mãi trong lòng, để rùi những lúc có thể em lại chăm chú nhìn anh. Và những gì giấu kín trong lòng cũng phải giấu kín khi em biết anh nghĩ học và chuyển lên thành phố.
Cái cảm giác của em khi biết được chuyện đó chắc khó ai hiểu được. Hằng ngày vào lớp em lại có thói quen nhìn về hướng anh ngồi, nhưng anh bây giờ không còn ngồi đó nữa. Có lúc em không cầm được nước mắt, muốn khóc lắm anh à. Rùi thời gian cũng trôi qua, em vẫn nhớ về anh như một kỷ niệm đẹp và vẫn hy vọng được gặp lại anh. Anh biết không? Thật ra em vẫn nhớ số điện thoại bàn nhà anh đó. Có đôi lần em định gọi nhưng lại ngại ngùng không dám, cứ thế hết lần này đến lần khác và cuối cùng em vẫn không can đảm để gọi dù chỉ một lần. Rùi thời gian trôi qua, cũng đã 6 năm rùi. Mỗi đứa gần như đã có cho mình một cuộc sống riêng, khoảng trời riêng. Và một ngày gần xuân,em bỗng nhiên đọc một bài viết về thầy cô.
Lòng em chợt mong muốn tết nay về thăm họ và nhân đó có thể gặp mặt bạn bè. Nhưng anh biết không, điều buồn cười nhất là em chẳng nhớ số điện thoại của ai trong lớp mình cả ngoại trừ số nhà anh. Như là một định mệnh, em lại ngập ngừng suy nghĩ không biết có nên gọi không. Cuối cùng em cũng quyết định gọi. Kết quả là không gặp được anh, nhưng em không quên gởi lại lời nhắn cho anh. Rùi câu chuyện của mình có lẻ bắt đầu từ đó anh nhỉ. Sau khi nghe mẹ nói anh đã gọi laj cho em, đúng là giọng của anh rùi tuy hơi khác hồi trước nhưng vẫn là cách nói quen thuộc ngày nào. Em vui lắm. Mọi thứ cứ thế tiếp diễn, cuối cùng mình cũng đã gặp nhau. Kể nhau nghe nhiều thứ trong khoảng thời gian không gặp.
Lúc này con tim em lại một lần nữa rối lên khi thấy anh. Nó không để em yên phút nào cả, có lẻ nó sợ một lần nữa nó lại mất đi một nữa của mình. Và rùi cái gì đến cũng đến, tình cảm của em cũng bị anh phát hiện. Anh đến với em như một giấc mơ. Em hạnh phúc gạt đi quá khứ để yêu anh và dành hết tất cả cho anh. Em mong chờ vào một tương lai tươi sáng của hai đứa. Nhưng anh thì không, trước mặt mọi người anh chưa bao giờ công nhận em là bạn gái anh. Có lúc anh khiến em cảm thấy là anh yêu em nhiều lắm nhưng có lúc anh khiến em hụt hẫng. Anh lúc xa lúc gần, khiến em hoang mang. Và giờ đây khi em nhận ra rằng mình rất yêu anh, cũng là lúc lý trí em cho em biết nếu em yêu anh em sẻ rất khổ. Em rất khó nghĩ và phân vân chẳng biết phải thế nào mới đúng. Em biết cơ hội chỉ đến một lần trong đời.Sau bao nhiêu đó năm xa nhau em thật lòng không hề muốn mất đi anh lần nữa. Nhưng anh ơi em rất mong chờ ở anh một điều gì đó chắc chắn để em biết rằng anh vẫn bên em và không xa em nữa. Khi hai đứa xa nhau đã gặp quá nhiều nổi đau nên em hy vọng lần này quá khứ sẽ không lặp lại nữa. Em không muốn phải mất anh lần nào nữa cả anh à. Em mong anh hiểu cho nổi lòng của em và đừng để em phải lo sợ mất anh nữa nha. Anh của em.
Theo Ngôi Sao
Mong anh hiểu vì sao em đường đột chia tay
Anh thân yêu ! Em vẫn xin được gọi anh như thế , dù chính em là người đề nghị chúng mình chia tay. Lời đề nghị của em quá đường đột nên em biết tuy anh nói rằng có thể lúc này quyết định của em đúng đắn, sáng suốt nhưng anh đã đau lòng và âm thầm giận em mặc dù anh vẫn quan tâm đến em .
Em vẫn tiếp tục suy nghĩ như em đã suy nghĩ suốt mấy tháng trước khi đành phải nói lời mà em chẳng bao giờ muốn nói. Nhưng khi em biết rằng có cả hội những người " yêu hết mình nhưng chia tay bất thình lình" như em thì em hiểu rằng nên như vậy .Tuy rất yêu không nỡ làm người yêu đau lòng buồn khổ và muốn mãi mãi bên nhau hạnh phúc nhưng lại thấy không phù hợp về quan điểm , tính cách , sinh hoạt và các điều kiện để đảm bảo hạnh phúc thì cũng đành thôi. Chúng ta đều là những người đã có một lần tan vỡ hạnh phúc gia đình , đều đã nhiều kinh nghiệm về cuộc sống hôn nhân có thể nào còn mơ mộng để rồi lại đi theo vết xe đổ cũ.Em biết khi anh nói về chuyện của người khác rằng "nếu thực lòng yêu thương nhau thì chẳng có lý do gì ngăn cản được" , hay "đã không thích thì thiếu gì lí do để từ chối" , em biết rằng anh có ý trách em. Nhưng em vẫn nghĩ rằng có thể bây giờ anh trách em , nhưng sau này anh sẽ tìm được người khác phù hợp hơn , sẽ có hạnh phúc , sẽ không phải một lần tan vỡ nữa như anh vẫn sợ , đối với em như vậy là đủ để em thanh thản.
Anh ơi , em vượt qua những ngày tháng phải cố gắng mà xa anh mặc dù vẫn còn rất yêu , rất nhớ này đâu phải dễ , có thể đối với em còn khó khăn hơn đối với anh nữa. Vì rất yêu mà em hết lòng đến phút cuối cùng để mãi mãi luôn là hình ảnh đẹp trong nhau. Nhưng cũng vì yêu mà em lại phải quyết định chia tay để hy vọng anh sẽ có một tương lai hạnh phúc dài lâu . Em biết mình không đủ khả năng để đem lại hạnh phúc cho anh. Và em rất hiểu rằng hôn nhân đâu phải chỉ dựa vào tình cảm là đủ (qua bài học của cuộc hôn nhân thứ nhất của mõi chúng ta. Em mong anh sẽ sớm tìm được nửa thực sự của mình. Chắc chắn em sẽ không thể không buồn , nhưng em sẽ mừng vì có người để san sẻ với anh những điều mà em không dủ khả năng để san sẻ. Em trông thấy ở anh có bao nhiêu khả năng tiềm ẩn rất tuyệt vời , nhưng em lại biết rằng mình không phải là người đủ khả năng chắp cánh cho anh để cho những điều tuyệt vời đó ở anh có cơ hội phát huy. Và em vẫn hy vọng còn có những người phù hợp với anh hơn em. Sau này anh sẽ không trách em đâu, mà có lẽ khi tìm được cái nửa của mình chắc anh sẽ cảm ơn em vì quyết định này. Em luôn hy vọng là như vậy. Anh hãy kiên trì và vững tin đi tìm hạnh phúc đích thực của mình nhé ! Anh sẽ mãi mãi chiếm chỗ trong tâm khảm của em. Mong anh hãy hiểu lòng em và đừng giận em anh nhé !
Theo Ngôi Sao
Tình yêu không phai mờ cùng năm tháng Một mùa xuân nữa lại đến. Không khí se se lạnh của mùa xuân sao ấm ấp quá vì người người náo nức với gương mặt rạng rời để chào đón mùa xuân mới, để chúc cho nhau một năm mới thành công hơn thế nữa. Ai ai cũng mặc quần áo đẹp để đi hội xuân, đi viếng chùa, cầu mong sức...