Đừng đ.ánh mất mình dù đã lỡ “trao thân”…
Em năm nay 23 t.uổi, là sinh viên năm cuối 1 trường đại học. Người yêu em bằng t.uổi và cũng chuẩn bị ra trường. Chúng em yêu nhau được hơn 2 năm, nhưng trong thời gian đó, bạn trai em đã có 1 số lần trăng hoa tán tỉnh người khác (trong đó có cả bạn cùng lớp với em). Những lần đó em hoàn toàn tuyệt vọng và muốn chấm dứt nhưng em lại thấy chưa thể xa được con người đó.
Hơn nữa, em hối hận, mặc cảm và ân hận vì đã trao đi đời con gái cho người ấy. Em sợ sẽ gặp khó khăn với định kiến xã hội, đặc biệt trong tương lai nếu em lấy một người không phải là người đó. Em sợ và tự dằn vặt rất nhiều. Em không biết liệu rằng nếu em lấy một người và người ta biết rằng em không còn là con gái họ sẽ nghĩ gì. Gần đây bạn trai em cũng không còn biểu hiện trăng hoa nữa. Nhưng thay vào đó, em nhận thấy anh ấy không còn quan tâm em như hồi mới yêu. Có phải con trai sau khi có được thứ mình muốn sẽ như vậy không ạ? Hay vì yêu nhau lâu như vậy nên tình cảm đã nhạt bớt?
Em thực sự rất băn khoăn và mệt mỏi với những suy nghĩ như vậy. Anh ấy vẫn nói yêu em và dành cho em những cử chỉ yêu thương, nhưng em thấy như thế không đủ, không xứng với tình yêu em dành cho anh ấy. Ngoài ra, vì chúng em bằng t.uổi nên đôi khi em thấy những suy nghĩ và hành động của anh ấy còn quá trẻ con. Em không biết nên làm gì tiếp theo, nên tiếp tục hay dừng lại. Mong chương trình giải đáp giúp em.
Thực tế có rất nhiều cô gái như em, sau khi lỡ trao “đời con gái” cho bạn trai thì đ.âm ra tự ti, hoảng loạn, mặc định rằng sau này sẽ chẳng ai yêu hoặc tệ hơn là không ai thèm chấp nhận con người mình nữa. Họ tự làm khổ mình bằng những tư tưởng đó, tự trói buộc, giới hạn cuộc đời mình với người “đầu tiên” đó.
Video đang HOT
Em nên biết rằng dù em có trao đi đời con gái thì em vẫn cứ là em, mọi người sẽ vẫn trân trọng em khi em là một cô gái có hiểu biết, biết đối nhân xử thể, là người con hiếu thảo, là người bạn chân thành không toan tính, vụ lợi,… Còn chàng trai nào đó yêu thương em họ sẽ quan tâm nhiều hơn tới em của hiện tại ra sao, là một cô gái chín chắn trong tình yêu, biết vươn lên trong cuộc sống, có lòng tự tôn của một người con gái.Vậy nên em hãy cởi bỏ nhưng tâm tư dồn nén đó để sống thật với lòng mình. Nếu thực lòng yêu thương bạn trai và nhận thấy bạn trai cũng yêu thương mình thì hãy tiến tời còn không hãy dừng lại. Quyền lựa chọn là ở em, em sẽ chịu trách nhiệm cho hành động và mỗi lựa chọn của mình..
Cậu ấy đã từng trăng hoa khiến em tổn thương và mất niềm tin để rồi em phủ nhận mọi thay đổi, cố gắng nỗ lực của cậu ấy trong hàn gắn tình cảm. Nhưng em cho chúng không đủ, không xứng đáng nhưng tôi không rõ nhận định đó có thực sự khách quan do cậu ấy không đủ yêu thương, quan tâm em hay em đỏi hỏi quá cao. Và rồi em đã bao giờ mở lòng, tâm sự điều đó với cậu ấy để đôi bên có sự điều chỉnh phù hợp hay không?Em cũng nên biết rằng cuộc sống của chúng ta không chỉ có riêng tình yêu mà còn có biết bao nhiêu việc cần sự quan tâm, chăm sóc của chúng ta. Vì thế nên nếu như em coi tình yêu là tất cả, dành mọi sự quan tâm, chú ý của mình vào tình yêu thì có thể em sẽ vô tình tạo áp lực cho đối phương và khiến mình dễ bị tổn thương, hụt hẫng khi tình yêu không được như ý.
Tuy nhiên có thể thấy mấu chốt vấn đề ở em không chỉ là vấn đề trinh tiết ,ghen tuông, mất lòng tin mà còn là sự kì vọng quá nhiều ở bạn trai. Chúng ta không ai hoàn hảo, ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu. Vậy nên khi yêu chúng ta sẽ chấp nhận con người đối phương với những điểm mạnh, điểm hạn chế đó và dần bổ sung, góp ý hoàn thiện cho nhau. Còn yêu thì còn cố gắng cùng nhau xây dựng tình yêu. Tình yêu sẽ có những cung trầm – bổng khác nhau. Nếu chúng ta không biết làm mới mình, làm mới tình yêu và buông bỏ những muộn phiền thì tình yêu sẽ trở nên nhàm chán và dễ đi đến tan vỡ. Vậy nên đôi bên nên làm mới tình yêu bằng những hoạt động thiết thực để tình cảm luôn nồng đượm em nhé.
Chúc em sẽ có những quyết định đúng đắn cho hướng đi tình cảm và cuộc đời mình!
Theo iBlog
Em đã trao “đời con gái”, anh ta vội lấy vợ rồi “chuồn êm”
Thế mà tôi đã tin anh, trao cả tấm chân tình cho anh. Thậm chí, tôi đã trao thân cho anh và con cho ...
Chúng tôi yêu nhau những hai năm, hai năm tình nghĩa mặn nồng, ai ngờ anh lại có thể dễ dàng rũ bỏ và quên nhanh như vậy. Hai năm qua, chúng tôi đã trải qua nhiều khó khăn, gian khổ. Cả hai hứa hẹn đủ thứ, anh còn hứa nếu không thể lập nghiệp ở thành phố, hai chúng tôi sẽ đưa nhau về gia đình, về quê để bố mẹ anh lo xin việc cho. Vì bố mẹ anh làm công chức nên cũng có thể lo được công việc cho chúng tôi.
Tôi yên tâm lắm vì dù sao, nếu xác định lấy anh thì theo anh về quê cũng là việc nên làm, không có gì phải phàn nàn cả.
Tôi cứ thế tin lời anh, cố gắng phấn đấu vì anh. Chúng tôi còn thuê nhà ở chung. Suốt thời gian hai năm yêu nhau, bao nhiêu lần anh nói làm ăn thiếu vốn, thua lỗ, tôi đều đưa t.iền phụ giúp anh, thậm chí tôi còn vay thêm và gồng mình lo t.iền trả nợ. Thế mà anh không để tâm, anh cứ nói cám ơn tôi rối rít, để tôi tin những lời đường mật của anh. Nhưng đằng sau tôi, anh đang tán tỉnh con gái nhà ai, tôi cũng không rõ.
Đến khi đã ở với nhau lâu, đã có công việc rồi, tôi nói với anh về chuyện cưới xin. Tôi yêu cầu anh dẫn tôi về ra mắt gia đình rồi thưa chuyện với bố mẹ. Thế nhưng, anh cứ khất lần, anh bảo công việc còn chưa ổn định, anh muốn thư thư thời gian rồi về quê chơi vài ngày luôn thể.
Anh bảo tôi là, nếu như chúng tôi là của nhau, tôi không phải lo gì hết. Vì lúc đó anh sẽ có trách nhiệm với tôi. Tôi nghi ngờ anh có người khác thì anh bảo tôi đa nghi, có gì mà phải nghĩ ngợi. Vì bản thân anh sẽ không bao giờ phụ tình tôi.
Tôi cũng cho đó là điều khiến mình an tâm. Nhưng được một thời gian, tôi nghe nói, anh đã có người con gái khác. Tôi còn theo anh, thấy anh khá thân mật với cô ta. Nhưng mà, khi tôi hỏi thì anh chối cãi. Anh bảo, chả lẽ anh lại không có bạn bè. Bạn bè anh thiếu gì mà cứ lo cái chuyện trăng hoa. Thôi thì tôi cũng đành lòng tin chứ biết làm sao được. Tôi đâu có bằng chứng chứng minh anh đang ngoại tình.
Tôi làm cho ra chuyện, nhất định phải tìm người con gái đó để nói đầu đuôi. Tôi như c.hết lặng khi cô ta nói, cô ta là vợ sắp cưới của anh, hai người họ sắp trở thành vợ chồng mà tôi không hay biết, lại còn đến đây nói là người yêu của anh ta sao. Tôi thật lòng bàng hoàng quá, không tin vào tai mình nữa.
Bây giờ, tôi thật lòng không biết bắt đầu tư đâu. Anh nói thế nào tôi cũng tin, bây giờ thì anh không thể chối cãi được nữa rồi. Tôi đau khổ quá. Anh nói chúng tôi chia tay vì anh không còn yêu tôi nữa. Hóa ra là anh không còn yêu tôi nữa rồi và anh lấy người con gái này là con nhà giàu có, có thể lo cho anh nhiều thứ, giúp anh ở lại thành phố lập nghiệp.
Bố mẹ anh cũng không hề làm công chức như anh nói, tất cả chỉ là anh đang mua chuộc tôi mà thôi. Trái tim tôi như có ai đó bóp nghẹt, tôi cảm thấy mệt mỏi quá. Làm sao đây, làm sao để tôi có thể trở thành người yêu của anh và lại bị anh phản bội như thế. Tôi ân hận quá rồi!
Theo NLĐ
Trước cưới tôi tự nguyện trao thân cho người cũ Vì quá nhớ nhung và yêu thương người cũ nên trước khi cưới một tuần, tôi đã hẹn gặp anh và tự nguyện trao thân cho anh... Tôi và anh yêu nhau trong suốt 2 năm đại học, một mối tình đẹp, trong trắng nên thơ. Anh cũng rất yêu tôi, quan tâm tôi hết mức. Cả hai đã thề non hẹn bể...