Đừng dằn vặt bạn đời bằng những tình cảm ngoài luồng
Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng êm đềm hạnh phúc, còn biết bao lo toan vất vả nên xin đừng dằn vặt nhau bằng tình cảm ngoài luồng như thế. Nếu hết yêu thương nửa kia, xin hãy chia tay rạch ròi rồi mới kiếm tìm tình yêu mới.
Những ngày đầu năm mới, đang xa chồng, chờ ngày sinh em bé, vì rảnh rang nên tôi thường xuyên lên mạng đọc báo giải khuây. Trên mục Tâm sự toàn thấy những chia sẻ than thở về người thứ ba hoặc sự phản bội của chồng, sự thiếu chung thủy của vợ khiến vô hình chung trong tôi hình thành một nỗi bất an. Nỗi bất an lớn dần khi đêm qua tôi mơ khi đi công chuyện trở về nhà thấy hai cô gái lạ bước ra từ cửa sau (căn nhà cũ hồi tôi còn nhỏ). Anh trai nằm ở giường của ba mẹ, chồng tôi nằm giường chỗ của mấy chị em chúng tôi hồi xưa. Thấy tôi về, chồng thật thà bảo: “Em đi lâu quá, anh có thuê hai cô gái đó đến massage cho hai anh em”. Sau đó anh ngồi dậy tìm ví tiền và đưa lương cho tôi như hàng tháng vẫn làm, rồi lên kế hoạch tiền nào cho khoản nào.
Mơ đến đây em bé đạp mạnh nên tôi giật mình tỉnh giấc, chỉ là mơ thôi nhưng sao thấy buồn lắm, rồi khi nằm ngủ tiếp tôi lại bị nỗi buồn ấy ám ảnh rằng mình không bỏ qua được chuyện đó nên đem tâm sự kể với em gái chồng để tìm cách giải quyết. Là một phụ nữ, tôi hiểu tâm trạng của những chị vợ sẽ đau khổ thế nào khi có kẻ khác xen vào hạnh phúc gia đình mình.
Video đang HOT
Ngày xưa, khi còn du học ở nước ngoài tôi cũng nảy sinh tình cảm với người bản xứ. Về nước không thống nhất được hướng đi tương lai nên chúng tôi chia tay. Sau đó tôi nhận lời yêu một anh chàng lớn hơn chục tuổi, đến khi chia tay cũng không hề biết anh ta cùng lúc có bao nhiêu cô gái say đắm, tin tưởng tuyệt đối như tôi hồi ấy.
Lúc đó cuộc đời tôi suýt rớt xuống địa ngục nếu như không có sự xuất hiện của anh, chồng tôi bây giờ. Anh thể hiện cho tôi thấy sự rạch ròi trong tình cảm, nếu không còn yêu hãy chia tay dứt khoát rồi mới đến với tình yêu mới. Vì vậy tôi dũng cảm bước ra khỏi tâm trạng tồi tệ của mình khi đó để bắt đầu lại với anh. Trải qua những sóng gió, khác biệt về môi trường sống, tôn giáo, chúng tôi đã gây dựng được một gia đình có thể nói là hạnh phúc.
Tôi tin tưởng chồng hoàn toàn bởi quá hiểu về cách sống của anh và nền giáo dục căn bản từ gia đình anh. Vậy mà chỉ một giấc mơ thôi cũng khiến tôi buồn đến vậy, thử hỏi những người vợ, người chồng bị bạn đời lừa dối sẽ đau khổ đến mức nào. Hy vọng khi viết ra những dòng tâm sự này, những anh chị nào đang hoặc có ý định tìm kiếm thêm tình yêu mới ngoài chồng ngoài vợ hãy dừng lại. Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng êm đềm hạnh phúc, còn biết bao lo toan vất vả nên xin đừng dằn vặt nhau bằng tình cảm ngoài luồng như thế. Nếu hết yêu thương nửa kia xin hãy chia tay rạch ròi rồi mới kiếm tìm tình yêu mới.
Tôi không hy vọng những đứa trẻ sau này lớn lên lại nhìn cuộc đời bằng con mắt dối lừa như đã quen nhìn thấy từ trong gia đình, cũng không hy vọng một cô gái mới lớn nào lại xui xẻo trở thành người thứ ba để xã hội lên án trù dập nữa. Mong sau khi chia tay vì hết tình thì mỗi người đều có thể mạnh mẽ đứng lên và gây dựng lại cuộc sống tốt đẹp hơn.
Theo Blogtamsu
Bão trong lòng khi nhớ về người chồng bạc tình
Trong lúc tôi phải đấu tranh giữa cái sống và cái chết, người lại vui vẻ với đàn bà khác. Không muốn gia đình tan nát, tôi đã xin người suy nghĩ lại nhưng người nói hết yêu, hãy xem nhau như bạn.
Bão trong lòng đã qua rồi, hai năm mà sao khi nghe em nói về người, lòng tôi lại đau, tim như rỉ máu. Vì sao vậy? Tôi hận mình sao không quên đi người bao năm chăn gối nhưng phụ bạc. Cuộc đời tôi như cuộn phim chiếu chậm, sống lại trong tôi rõ mồn một. Tôi nhớ đến những kỷ niệm đẹp, đầy hạnh phúc yêu thương của hai đứa, những giây phút ái ân mặn nồng của vợ chồng, nhớ bao ngày lãng mạn của nhau, nhớ những khi người đau bệnh, say xỉn một mình tôi chăm nom. Khi người thất nghiệp, khó khăn nhất trong cuộc đời, lúc ấy tôi luôn bên cạnh.
Tôi chưa thấy mình làm sai khi về làm vợ người, ngoại trừ tôi bị bệnh và bác sĩ chuẩn đoán bệnh là do lao lực. Khi chia tay tôi nhận ra anh không yêu như tôi yêu anh, không hy sinh như tôi dành cho anh, bằng chứng là anh say nắng vài lần tôi đều bỏ qua, rồi những tháng ngày tôi bệnh hoạn, mổ xẻ. Đỉnh điểm là trong lúc tôi phải đấu tranh giữa cái sống và cái chết, người lại vui vẻ với đàn bà khác. Dù rất đau, có lúc muốn chết nhưng không muốn gia đình tan nát, tôi đã xin người suy nghĩ lại, chấp nhận mọi tội lỗi là do mình, xin anh quay về làm lại từ đầu, vậy mà người nói "Anh không còn yêu em nữa, chúng ta hãy xem nhau là bạn".
Sao người nói nghe nhẹ nhàng quá, hai năm yêu nhau, 5 năm chung sống tình nghĩa vợ chồng, gian nan khó khăn cùng nhau, giờ người nói một câu dễ dàng quá vậy? Thôi, thế mình chia tay. Tôi đau khổ sống vật vờ trong thời gian qua, vừa chống chọi bệnh tật, vừa tự nuôi sống, vừa lo trả nợ. Trước đó khi chưa bệnh, có thời gian tôi nuôi người khi người thất nghiệp, rồi nuôi anh chồng ở chung nhà trọ, em chồng xuống học 4 năm. Lúc bệnh tôi phải nghỉ làm, chỉ còn dựa vào đồng lương nhà nước ít ỏi, vừa phải vượt qua cú sốc quá lớn. Còn người ung dung tự tại công khai với người khác, gia đình người cũng không hề nói gì với tôi cũng như bố mẹ tôi, cứ như tôi không phải con dâu của họ vậy. Có lẽ họ mong tôi chết đi để người công khai lấy vợ mà không bị tai tiếng và không mang tội.
Nói làm sao hết những cơ cực, tủi hờn trong thời gian tôi làm vợ người nhưng cũng phải cảm ơn người cho tôi những phút giây hạnh phúc, đồng thời dạy cho tôi biết: Không ai thương bản thân mình bằng mình cả. Là phụ nữ, dù đã có nhiều thứ nhưng phải quý trọng, yêu thương bản thân, bình thường không sao nhưng khi có chuyện họ phủi tay hết, thẳng thừng bảo "Ai khiến cô làm". Tôi nghĩ đó không phải mình sống ích kỷ mà là một cách tự cứu lấy mình.
May thay, ông trời không triệt đường sống của tôi, giờ tôi vẫn đi làm ổn định, sức khoẻ khá hơn, cuộc sống thoải mái hơn hồi làm vợ người. Tôi nói ra những điều này không phải là kể lể hay trách cứ gì nữa, vì có nói gì thì chuyện cũng kết thúc. Tôi ra đi với hai bàn tay trắng, lý do muốn chia sẻ là bởi nhiều lúc tôi dằn vặt tại sao mình không làm chuyện cho ra ngô ra khoai, cho chồng và người đàn bà đó biết mình không phải người ngu ngốc như bạn bè bảo (làm cho người đó không thể đứng tiếp trên bục giảng ở thành phố này, hay ít nhất người phải trả giá).
Người đã có hai con với người con gái khác, rồi bỏ đi cả con và không cưới người đó. Con ruột người còn từ bỏ huống chi tôi, chỉ là người vợ được cưới hỏi đàng hoàng, thề thốt vài lời trong nhà thờ, có sự chứng kiến đầy đủ của dòng họ hai bên, điều này cứ để bề trên và người đời phán xét. Chỉ giận mình sao chưa quên được, vẫn còn nhớ nhung, buồn chán. Hy vọng tôi không bao giờ còn yếu lòng nghĩ về người nữa. Quá khứ hãy ngủ yên!
Theo Blogtamsu
Khi "..." bên chồng và người đó, em thấy khác gì? Thấy tôi khổ sở, vợ mới cưới cũng rối bời không kém. Em buột miệng bảo rằng: hay tại em đã từng quan hệ trước đó với người đàn ông kia nên giờ không có hứng thú với chồng? Tôi giật mình khi thấy em nói thế. Tính đến thời điểm này, tôi mới chỉ cưới vợ được 3 tháng nay. Thế nhưng...