Đừng cởi áo em ra!
Đàn ông nào khi yêu cũng nói sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm nếu như đã đi quá giới hạn với người mình yêu. Nhưng mấy người đàn ông làm được như thế?
Đàn ông nào khi yêu cũng nói câu chung thủy, chân thành. Đàn ông nào khi yêu cũng nói sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm nếu như đã đi quá giới hạn với người mình yêu. Nhưng mấy người đàn ông làm được như thế, thậm chí là người mà lúc nào cũng được cho là quân tử.
Nhiều lúc, em tự lòng hỏi, tại sao trên đời này lại có kiểu, đàn ông lăng nhăng còn đàn bà thì phải chung tình. Chuyện một người chồng đi ngoại tình, cũng không có gì là quá ghê gớm và họ luôn nghĩ sẽ được vợ tha thứ. Vì đó chỉ là lần lầm lỗi đầu tiên. Nhưng chuyện một người vợ đi ngoại tình thì có vẻ, đó là chuyện tày đình. Rồi người đó sẽ bị gán cho cái mác sỉ nhục là &’đàn bà lăng loàn’, hạng gái, hạng không ra gì, hạng đàn bà lăng nhăng… Nói chung là đủ những từ ngữ xấu xa nhất mà người ta có thể dùng để xúc phạm một người phụ nữ và chẳng cần hiểu trong đó có muôn vàn uẩn khúc và lỗi chưa chắc đã phải do đàn bà. Nhưng kệ… Vì ai bảo, đàn bà vốn sinh ra là để chung thủy và cung phụng chồng.
Trong chuyện vợ chồng thì như vậy, còn chuyện yêu đương, tất nhiên, đàn ông luôn muốn chiếm hữu đàn bà. Có mấy người đàn bà chủ động đề cập chuyện quan hệ trước hôn nhân. Đa phần là đàn ông đưa họ vào tròng. Nói gì thì nói, đàn ông luôn biện minh rằng, nếu đàn bà không đồng ý thì đàn ông họ đi quá giới hạn với ai. Xin thưa, dù đàn bà đồng ý nhưng tất cả ý ấy là do đàn ông mà ra. Đàn ông không dụ dỗ, không dùng lời ngon ngọt, không hứa hẹn thì có đàn bà nào lại tình nguyện trao thân khi mà chẳng có niềm tin gì cho tương lai. Đơn giản, đàn ông luôn cho họ một viễn cảnh đẹp như mộng, đàn ông luôn nói sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm, và thậm chí là sẽ cho họ được làm cô dâu của mình, nên đàn bà mới nhẹ dạ cả tin.
Hạng đàn bà chưa yêu đã trao thân, chúng ta không bàn đến. Vì đó thuộc một dạng khác. Ta chỉ đang bàn đến những người phụ nữ bình thường, khao khát được yêu, được cưới người mình yêu. Nên đàn ông đừng bao giờ lấy trường hợp hi hữu để áp đặt vào những người phụ nữ họ yêu.
Anh yêu một người, anh có dám thừa nhận rằng, mình phải chọn lựa kĩ càng, phải tính toán cẩn thận thì mới nói là yêu, trừ trường hợp yêu chỉ để lợi dụng thân xác. Có những gã đàn ông yêu một thời gian, không có được thân xác của người yêu thì sẵn sàng &’cao bay xa chạy’, đó là tiểu nhân bỉ ổi. Còn có những người, khi đã tìm được người chân thành rồi, người phụ nữ ấy sẵn sàng hi sinh vì mình rồi thì lại tính chuyện đi quá giới hạn.
Ừ thì yêu nhau, chuyện quan hệ trước hôn nhân khó tránh khỏi và bây giờ, chuyện đó phổ biến. Nhưng nếu đã cởi áo của một cô gái, đàn ông nên nghĩ đến trách nhiệm về sau. Anh sẽ biện minh rằng, con gái không trong trắng bây giờ thiếu gì, dù mình đã có quan hệ gần gũi với cô ấy thì cô ấy vẫn yêu được người khác. Không phải con gái ai cũng nghĩ vậy đâu. Có những người vì cái thứ quý giá nhất của đời mình mà đau khổ, mà vật vã, mà chán nản, mà không còn dám yêu ai. Cũng có những người chỉ coi đó là một cuộc tìn thoáng qua như gió bụi.
Nhưng làm đàn ông phải có trách nhiệm với hành động của mình. Đừng cứ chán rồi lại nói hết yêu, và khi không còn yêu thì đừng gượng ép. Chuyện đó chỉ là một cái cớ để những gã háo sắc, thích phản bội biện minh cho mình. Đừng cởi áo em ra, nếu đã cởi thì xin mặc vào, mặc một cách nghiêm túc và xin hãy cho em một lời hứa tương lai. Con gái, ai cũng thích điều đó từ người đàn ông mà họ yêu.
Con gái, một khi đã đồng ý trao thân tức là đã xác định dành cả đời này cho người mình yêu. Nếu yêu ai đó thật lòng và muốn có được họ, hãy nghĩ đến trách nhiệm đầu tiên, đó là việc mà bất cứ người đàn ông nào cũng nên làm. Đừng bao giờ tự biến mình thành kẻ vô liêm sỉ, bỉ ổi khi tìm lý do không còn yêu để chạy trốn.
Video đang HOT
Anh cũng vậy, đã yêu em, đã cởi áo em ra thì xin hãy làm cho em hạnh phúc. Vì nếu như anh bỏ rơi em, sau này có thể, em sẽ chẳng dám yêu ai, hoặc luôn bị ám ảnh bởi mối tình với người cũ. Đừng khiến cuộc sống của em trở thành bi kịch nhé anh. Hãy nói yêu em ngàn lần và hãy cho em được làm cô dâu của anh, một lần nữa nhắc nhở anh như vậy. Và cũng đừng trách những cô gái như chúng em dễ dãi, đừng bảo chúng em làm được thì chịu được. Khi yêu, cảm xúc dâng trào mãnh liệt, người can đảm mấy cũng khó mà vượt qua cám dỗ trần tục đời thường. Nên anh hãy là người có trách nhiệm khi cả hai cùng không thể giữ được mình nhé anh!
Theo Ngoisao
"Chết lặng" vì món quà sinh nhật "độc" của chồng
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này. Tôi cười vì quá cay đắng cho cuộc hôn nhân mình đã đâm đầu lựa chọn.
Đời sống hôn nhân của vợ chồng tôi là một hố đen với muôn vàn bí ẩn và tội lỗi. So với những than phiền vụn vặt mà tôi thường nghe từ bạn bè và đồng nghiệp hoặc những chia sẻ tôi đã đọc nhiều trên mục Tâm sự này thì nỗi khổ của họ chẳng thấm vào đâu so với tôi.
Nhân một ngày chìm đắm trong suy tư, tôi muốn chia sẻ với các bạn về một vài bí mật mà 2 năm nay tôi chỉ có thể chôn giấu nó cho đến lúc xuống mồ.
Tôi 34 tuổi, cái tuổi cũng đã khá chín chắn so với cuộc đời của người phụ nữ. Chồng kém tôi 6 tuổi. Đây là một cuộc hôn nhân mà ngay từ đầu thiên hạ đã mỉa mai.
Chồng tôi là một người có tài và lại rất đẹp trai. Tuy rằng, anh có một số vấn đề mà tôi sắp kể ra đây nhưng bên ngoài nhìn vào anh là một người tương đối hoàn hảo. Vì thế mọi người bảo anh rồ khi quyết định lái máy bay bà già chẳng mấy xinh đẹp là tôi.
Chồng tôi bị dị tật cơ quan sinh dục. Đó không chỉ là vấn đề bên ngoài mà còn ảnh hưởng cả vấn đề nhu cầu và bản năng. Hơn cả lãnh cảm, anh chưa hề rung động trước "chyện vợ chồng".
Ở anh chỉ có tình yêu, tình thương mà không hề có tình dục. Theo tôi được biết thì một số người gọi đây là "thế giới thứ tư", không nam không nữ không gay, chỉ đơn giản là nói "không" với tình dục.
Chồng tôi là một người có tài và lại rất đẹp trai. Nhìn bên ngoài, chúng tôi rất hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Khi chúng tôi vẫn còn quen biết nhau với tư cách là chị - em, vì quá thân thiết nên anh đã kể bí mật này. Anh cho đây là một nghiệp chướng, một sự sỉ nhục quá lớn đối với người đàn ông tài giỏi và đẹp như anh. Tôi cũng nghĩ thế.
Hồi ấy rất nhiều cô gái bị gương mặt điển trai và thân hình vạm vỡ của anh đốn gục. Một số người tìm cách đưa anh lên giường nhưng đều bị anh tạt nước vào mặt.
Suốt thời gian dài, anh đã bị nhiều người nghi là gay nên tiếp tục vướng vào nhiều rắc rối khác. Bố anh thì suy sụp đến đột quỵ, bạn bè đồng nghiệp bàn ra tán vào. Đó là chưa kể đến việc, anh bị các chàng gay cưa cẩm và lợi dụng.
Chúng tôi quyết định cưới nhau là vì thế. Hai bên đều cần nhau. Anh cần tôi để che lấp sự thật về khuyết tật đáng buồn của mình. Còn tôi cần chồng vì gái già đã đến nơi, đã quá mệt mỏi với những mối tình không đầu không cuối. Hơn nữa, giữa chúng tôi cũng có thể gọi là có cảm tình.
Đời sống vợ chồng có hạnh phúc hay không đều phụ thuộc nhiều vào chuyện ấy. Nhưng với vợ chồng tôi thì sự gần gũi đúng nghĩa là 0% luôn. Các bạn biết chúng tôi đã giải quyết vấn đề đó như thế nào không? Anh đã thỏa thuận rằng, tôi có thể quan hệ "ngoài luồng" nếu muốn.
Ban đầu tôi đã cố gắng sống một cuộc sống không tình dục như anh nhưng không làm được. Tôi đang trong độ tuổi hồi xuân nên vẫn còn nhiều khao khát lắm.
Thời gian đầu, tôi luôn cảm thấy tội lỗi mỗi khi buộc phải tìm đến người khác. Dù bản chất mối quan hệ giữa chúng tôi là vì điều gì thì tôi và anh vẫn là vợ chồng. Một tháng vài lần tôi vào khách sạn cùng người đàn ông không phải chồng tôi. Không biết anh có đau khổ không nhưng anh không hề ghen, mặc dù chúng tôi vẫn ngủ chung và ôm ấp nhau.
Lúc nằm bên chồng, ham muốn gần gũi anh trong tôi luôn trỗi dậy. Bởi vì từng đường nét trên cơ thể chồng đều quá đẹp. Tôi phát cuồng lên vì khao khát, tôi cấu xé anh vì anh là đàn ông mà không thể làm việc đàn ông nên làm. Mỗi lúc như thế anh nhăn nhúm đau khổ đến cùng cực. Tôi thấy thương chồng mình như thương một đứa em trai.
Và đôi lần, vào lúc giữa đêm, tôi bỏ chồng nằm đấy với nỗi mặc cảm về khuyết tật để ấm ức sang phòng khác nằm khóc. Đợi tôi khóc xong và ngủ thiếp đi, anh lại sang bế tôi về lại phòng ngủ của vợ chồng để gối ấp tay kề cho tôi theo đúng nghĩa đen như thể giữa chúng tôi như chưa hề có một bí mật nào tồn tại.
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này (Ảnh minh họa)
Ngày 28/3 vừa rồi là sinh nhật tôi, các bạn có biết chồng tặng tôi món quà gì không? Đó là một chàng trai trẻ mạnh mẽ. Sau khi ăn tối cùng nhau ở nhà hàng và trở về nhà, chồng đã bảo có quà tặng tôi. Và đó là một người anh gọi đến, đẹp và mạnh mẽ như tôi mong muốn.
Tôi hiểu thành ý món quà chồng tặng tôi, nhưng tại sao lần đầu tiên tôi lại "chết lặng" không muốn nhận món quà "độc" này. Tôi đuổi chàng trai ấy đi trong tâm trạng vừa cười vừa khóc. Tôi cười vì quá cay đắng cho cuộc hôn nhân mình đã đâm đầu lựa chọn. Khóc vì hoang mang không biết chúng tôi sẽ sống như thế này cho đến bao giờ?
Chưa một lần, tôi dám nhìn lại bản chất cuộc hôn nhân này vì chính tôi cũng thấy nó quá đáng sợ và đau lòng. Chúng tôi có giống vợ chồng hay chỉ là hai con người khuyết tật (một về thể xác và một về tâm hồn) gán ghép lại với nhau?
Theo VNE
Tôi là một người con gái và tôi đã yêu một hot girl Cô ấy tên S rất xinh. Nếu nói thật thì cô ấy là hot girl và có một quá khứ không đẹp. Tôi cảm thấy rất cảm thông với hoàn cảnh của S. Tôi là một cô gái hết sức bình thường, từng có một mối tình thật đẹp với một anh chàng thư sinh hồi còn đi học. Và sau mối tình...