“Đừng có động tay vào nhân tình của tôi! Loại vợ giả dối như cô không có quyền ấy đâu”
Mai mang theo hai hàng nước mắt tới tìm Tùng. Nhìn cái cách Tùng âu yếm cô ta, Mai thừa biết mối quan hệ của hai người là gì. Tùng đã phản bội Mai, nhanh chóng và đau đớn.
Tình đầu chỉ đẹp khi còn dang dở. Điều này không hề sai với Mai một chút nào. Trước khi về làm vợ Tùng, Mai đã từng yêu Trung – cậu bạn cùng lớp đại học. Yêu nhau tận 4 năm, cùng trải qua những cung bậc ngọt ngào, đắng cay, thử thách giận hờn của tình yêu và thầm đợi chờ một cái kết đẹp. Nhưng rồi khi ra trường, mỗi đứa một nơi, tình yêu đã bị khoảng cách địa lý phá vỡ. Những rạn nứt xuất hiện và cái kết đau đớn xảy ra.
Khi Mai đang chìm trong đau khổ thì Tùng xuất hiện. Tùng làm việc cùng tòa nhà với Mai nhưng khác công ty. Cả hai gặp nhau ở hầm để xe, khi ấy Tùng đã giúp Mai sửa xe. Để cảm ơn, Mai mời Tùng đi uống nước. Sau lần đó, Mai và Tùng thân thiết hơn. Cả hai nhắn tin nhiều hơn, rồi yêu nhau lúc nào không biết. Nếu như với Trung, Mai nhớ cả những cái nắm tay đầu tiên thì với Tùng, Mai là chỉ cảm thấy vui vẻ lúc đó, còn sau khi trở về thì cảm xúc chẳng còn lắng đọng lại nhiều.
Tùng chăm sóc, chiều chuộng Mai như bà hoàng, nâng niu Mai như thể Mai là báu vật của Tùng. Chuyện Mai đã từng có một mối tình sâu đậm với Trung, Mai cũng không giấu diếm Tùng. Điều Mai cần trong tình yêu là trước tiên cả hai phải thẳng thắn với nhau đã. Tùng cũng đã nói:
- Chỉ cần em không còn vương vấn anh ta nữa là được.
Một năm sau đó, Mai nhận lời lên xe hoa cùng Tùng. Ai cũng mừng vì cuối cùng Mai cũng tìm được bến đỗ của mình sau lần đầu đổ vỡ.
Dứt lời, Tùng lôi xộc xệch Mai về nhà bỏ mặc cho Mai và Trung cố gắng thanh minh. (Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân của Mai những ngày đầu rất ngọt ngào, hạnh phúc. Tuy nhiên, sau hai tháng kết hôn thì Trung đột ngột gọi điện cho Mai:
- Anh… Anh nhớ em! Có thể cho anh gặp em một chút được không?
Mai đã chối từ nhưng Trung cứ van nài, cầu xin mãi. Nghĩ rằng ngay xưa yêu nhau, Trung cũng chưa từng làm chuyện gì quá đáng với mình nên Mai niệm tình xưa, tới gặp Trung 1 lần. Không ngờ…
Bốp… Má Mai hằn đỏ 5 dấu ngón tay của Tùng:
- Đồ giả dối. Cô nói cô một lòng một dạ yêu tôi mà vẫn lén la lén lút với tình cũ hả?
Video đang HOT
Dứt lời, Tùng lôi xộc xệch Mai về nhà bỏ mặc cho Mai và Trung cố gắng thanh minh. Những ngày sau đó, cuộc sống của Mai như chìm trong địa ngục. Không ngày nào là Tùng không nhiếc móc, mắng chửi, đay nghiến Mai:
- Đồ lẳng lở, trăng hoa. Tôi vẫn chưa làm cô thỏa mãn hay sao mà cô phải tìm đến thằng đó!
Dù cho Mai đã cố gắng giải thích rằng Mai tới đó chỉ để nói chuyện bình thường với Trung nhưng Tùng không nghe:
- Nói chuyện ư? Chuyện xong thì đưa nhau lên giường đúng không? Tôi còn lạ gì loại đàn bà như cô nữa.
Câu nói sỗ sàng của Tùng đã làm con tim Mai vụn vỡ. Mai bước khỏi cái nơi đau đớn đó mà lòng trĩu nặng. (Ảnh minh họa)
Tùng bỏ đi nhiều ngày sau đó. Mai gọi hàng chục cuộc điện thoại nhưng Tùng không nghe. Rồi người ta nói thấy Tùng đang ở nhà một cô gái lạ. Mai mang theo hai hàng nước mắt tới tìm Tùng. Nhìn cái cách Tùng âu yếm cô ta, Mai thừa biết mối quan hệ của hai người là gì. Tùng đã phản bội Mai, nhanh chóng và đau đớn:
- Tại sao anh lại làm như vậy? Em có lỗi gì chứ. Chỉ là một cuộc nói chuyện, gặp mặt bình thường giữa hai người bạn cũ mà anh lỡ chụp mũ, đối xử với em cay nghiệt thế ư? – Mai nghẹn ngào
- Cô về đi, ở đây tôi không mời cô. – Ả nhân tình của Tùng trơ trẽn
Mai còn chưa kịp lên tiếng chứ nói gì tới động vào người cô ả. Vậy mà Tùng đã hùng hùng hổ hổ xông ra, xô mạnh Mai:
- Đừng có động tay vào nhân tình của tôi! Loại vợ giả dối như cô không có quyền ấy đâu!
Câu nói sỗ sàng của Tùng đã làm con tim Mai vụn vỡ. Mai bước khỏi cái nơi đau đớn đó mà lòng trĩu nặng. Chỉ vì một cuộc hẹn gặp mà Tùng lỡ đẩy cuộc hôn nhân của mình đến bờ vực của đổ vỡ thế ư? Phải chăng Tùng chưa từng thật lòng yêu Mai nên mới cư xử phũ phàng với Mai như vậy? Tiếp theo đây Mai phải làm gì, níu kéo hay buông tay đây?
Theo Một thế giới
Mày sinh ra để làm ô sin cho vợ à, chỉ thiếu mỗi mặc váy...
Tôi và cô ấy lấy nhau cũng được 8 năm rồi. Vợ tôi hiện là giám đốc công ty chuyên ngành xuất khẩu, còn tôi sau một thời gian phát hiện mình bị huyết áp cao, tôi đã từ bỏ ngành xây dựng mà tôi yêu thích.
Giờ tôi chỉ đi làm bán thời gian (6 tiếng/ngày). Hết giờ làm, tôi ở nhà giúp vợ chăm sóc con cái, làm việc nhà để cô ấy yên tâm công việc của mình.
Ban đầu, khi phải từ bỏ công việc gắn bó với mình nhiều năm, tôi cảm thấy trong người bứt rứt, khó chịu lắm vì tôi vốn là người năng động, chuyên tâm với công việc.
Nhưng dần dà cũng thành quen, mọi việc trong nhà tôi đảm đương hết, thậm chí tôi thấy vui vì đã chia sẻ bớt gánh nặng cho vợ. Cũng vì suốt ngày lo cơm nước, chợ búa, chăm sóc con cái mà mọi người trong xóm gọi tôi là "chị", người nhà thì bông đùa tôi là "cô Tấm chuyển giới".
Lúc đó, tôi chỉ cười và trộm nghĩ đàn ông yêu vợ, giúp đỡ vợ thì có gì sai? Nhưng đến giờ thì tôi thấy quá mệt mỏi vì việc nhà cũng như sự mỉa mai của mọi người khi mỗi lần gọi tôi là "chị".
Vợ tôi là một người bận rộn, cô ấy đi làm tối ngày. Vì làm trong lĩnh vực xuất khẩu nên cô ấy đi công tác như cơm bữa. Nếu không đi công tác thì lại bận tiếp khách hay làm sổ sách ở cơ quan.
(Ảnh minh họa)
Ngày nào cô ấy về đến nhà cũng tối mịt, thậm chí có hôm cô ấy về thì con đã đi ngủ. Thời gian cô ấy dành cho công việc gấp đôi ở nhà. Lúc nào cô ấy cũng dựa dẫm vào chồng và "sai vặt" chồng như con nít.
Lúc nào muốn lấy lòng tôi, cô ấy ngọt nhạt: "Cái gì mà không có anh là sôi hỏng bỏng không hết", "Con chỉ thiên vị anh thôi, lúc nào cũng quấn lấy bố, còn em ra rìa rồi!"...
Nhưng tôi thừa biết cô ấy nói thế thôi, còn nịnh nọt để được việc thì đương nhiên là cô ấy có thừa, vì vợ tôi là người thành đạt, lại giỏi ngoại giao mà.
Nhưng thú thật, gần đây tôi thực sự thấy rất ức chế vì tôi chẳng có thời gian để thư giãn, đàn đúm với bạn bè.
Có hôm tranh thủ đi trà đá với bạn được ít phút, tôi lại vội về đón con, bạn bè lại giễu tôi là "đội vợ lên đầu, trường sinh bất tử".
Con trai lớn của tôi đang học lớp 2, con gái vừa tròn 13 tháng tuổi. Cậu con trai ngoài đi học ở trường lại học thêm 5 buổi/tuần. Tôi vừa phải đưa đi học, vừa phải đón về, lại thêm quán xuyến việc học hành, làm bài tập ở nhà.
Cô con gái mới qua 1 tuổi nhưng thường xuyên thiếu vắng bàn tay chăm sóc của mẹ. Tôi phải đóng hai vai, vừa làm cha, vừa làm mẹ. Có khi con ốm cũng một tay tôi đưa con đến bác sỹ khám.
Mặc dù có sự hỗ trợ của mẹ tôi nhưng lúc nào tôi cũng bận túi bụi vì lo cơm nước, cháo sữa cho con.
Mẹ tôi luôn miệng phàn nàn rằng tôi sinh ra như là để làm ô sin cho vợ con, chỉ thiếu mỗi nước mặc váy nữa thôi. Nghe mẹ tôi nói vậy, tôi cũng chạnh lòng lắm!
Có hôm cô ấy nghỉ ở nhà, tôi khấp khởi mừng rằng hai đứa trẻ được chơi với mẹ cũng bớt tủi thân. Vậy nhưng, dù ở nhà cô ấy chỉ cắm đầu vào máy tính, sổ sách, con có đòi theo mẹ thì cô ấy nạt nộ, quát mắng con.
Đã thế, đứa nhỏ khát sữa cô ấy cũng không chịu cho con bú mà quay sang bảo tôi "Anh pha sữa cho con đi, nó đang gào lên này".
Cô ấy ở nhà, cơm tôi vẫn phải nấu, quần áo cũng một tay tôi phơi. Tối đến, tôi ngồi xem ti vi thư giãn thì chốc chốc cô ấy lại "sai vặt".
Cô ấy gần như không động tay, động chân vào việc nhà.
Việc chăm sóc con, tôi phải tuân thủ theo "chuẩn công thức" mà cô ấy đề ra, chuẩn đến từng cọng rau, miếng thịt. Nghe cô ấy "chỉ đạo" thôi mà tôi cũng thấy đinh tai nhức óc. Tôi cảm thấy ức chế, bực bội vô cùng!
Ức chế nhất là nhiều lúc ngồi với bạn bè, tụi nó hay tỏ ra coi thường tôi bảo tôi là ăn bám vợ.
Đúng là lương của tôi có thấp hơn, công việc của tôi cũng chỉ làng nhàng thôi. Nhưng cũng là vì sức khỏe chứ không phải tôi thích dựa dẫm vợ.
Nhiều lúc tôi mệt mỏi, vì công việc dồn lên vai quá nhiều, hết giờ làm là lao vào chợ búa cơm nước. Thậm chí có người còn tưởng tôi góa vợ. Đúng là bi hài.
Tôi phải làm sao đây? Tôi sắp hết chịu nổi với hoàn cảnh này rồi. Người ta, vợ thành đạt thì nở mày nở mặt, tôi thì đầu bù tóc rối với việc nhà và mang tiếng ăn bám.
Đã có lúc tôi nghĩ hay đường ai nấy đi cho nhẹ nợ. Tôi biết, suy nghĩ như vậy là ích kỷ, nhưng nếu tiếp tục không có thời gian riêng cho bản thân thì tôi không thể duy trì quá lâu.
Theo Một Thế Giới
Lấy cớ đi tập thể dục buổi sáng, vợ lén lút vào nhà nghỉ với nhân tình Vừa đến cổng nhà, tôi cứ nghe thấy tiếng thủ thỉ tâm sự rất ngọt của vợ với một ai đó "Em nhớ anh quá! thôi ngủ đi, sáng sớm mai mình lại đi tập thể dục nhé! Yêu anh!". Vợ tôi là con gái một nên khi biết tôi ở tận Sapa, bố mẹ vợ tôi phản đối ghê lắm. Sau hơn...