‘Đừng chạm vào em’ – câu nói có sức tàn phá khủng khiếp lòng tự trọng của đàn ông
“Đây không phải là lần đầu tiên Mel nói với tôi rằng đừng chạm vào người cô ấy vì lũ trẻ đã đeo bám cô ấy cả ngày… Đối với một người đàn ông, thật khó khăn để loại bỏ câu nói “đừng chạm vào em” ra khỏi đầu”, anh chồng giãi bày.
Ảnh minh họa
Không cần sex, không cần hoa, không cần quà, chỉ cần vợ chồng ôm và hôn nhau mỗi ngày, chia sẻ cùng nhau buồn vui trong cuộc sống cũng đủ để tình yêu tồn tại. Cái chân lý giản đơn này mấy ai hiểu được trong xã hội đầy thực dụng, người ta chỉ mải nhìn vào cuộc sống sang chảnh của người khác để ghen tị. Và đôi khi phụ nữ cứ nghĩ rằng ôm và hôn là “khúc dạo đầu” của một “cuộc vui” mà mình thì không muốn nên cứ thế tránh né, cứ thế hắt hủi các đức ông chồng. Rồi chồng giận, vợ hờn, rồi xa cách, rồi ngoại tình, đổ vỡ và chia tay.
Clint Edwards là một nhà báo có tiếng, chuyên viết bài cho các tờ báo lớn như New York Times, The Washington Post, The Huffington Post, Scary Mommy… đã kể về câu chuyện có thật của gia đình mình. Ông đã từng bị vợ từ chối, không cho động vào người và cảm giác đó không hề dễ chịu. Nên ông muốn chia sẻ để vợ ông cũng như các bà vợ khác hiểu rằng đối với đàn ông, không phải chỉ có thông qua tình dục mới là cách thể hiện tình yêu, đôi khi ôm và hôn còn có sức mạnh to lớn hơn cả sex.
“10 giờ đêm, tôi về đến nhà. Bởi vì tôi mới bắt đầu nhiệm kỳ nên tôi có quá nhiều việc phải giải quyết, rồi lại còn phải thiết lập một số chương trình tại trường đại học nên tôi đã trở về nhà trễ. Trong khi vợ tôi, Mel, ở nhà chăm sóc cho ba đứa con đang bị bệnh sốt cả ngày hôm nay.Tôi bước vào nhà, và thấy Mel đang ngồi ở bàn ăn bánh, uống sữa trong khi mắt đang nhìn vào máy vi tính. Cô ấy vẫn mặc quần jean và áo sơ mi. Thông thường thì giờ này Mel đã vào giường nằm nghỉ, nhưng hôm nay cô ấy vẫn đang làm việc, thậm chí còn chưa cả thay quần áo. Điều này nói cho tôi biết cô ấy đã có một ngày mệt mỏi.
Sau 14 giờ làm việc căng thẳng, một trong những điều tôi muốn lúc này là được ôm và hôn vợ mình. Khi tôi 20 tuổi, tôi thường nghĩ đến sex. Nhưng khi tôi 30 tuổi, tôi quan tâm nhiều hơn đến những “đụng chạm” nhẹ nhàng tình cảm với vợ. Mọi người thường mô tả tôi là một người giỏi nói chuyện và hài hước. Điều này không đúng sự thật. Bởi giao tiếp trong xã hội nhiều khi là vai diễn của tôi. Tôi rất giỏi pha trò để quyến rũ thu hút sự chú ý của mọi người. Nhưng thành thật mà nói, tôi thường thấy kiệt sức khi trò chuyện với người ngoài. Nhưng với Mel, tôi cảm thấy thật bình yên, thoải mái trong vòng tay của cô ấy. Ngoài ra, khi ở văn phòng làm việc thì ngồi đối diện với mọi người, chân bắt chéo, tay gấp lại để nói chuyện hoặc những cái bắt tay là hình thức xã giao khiến tôi mệt nhoài trong khi tôi chỉ có hứng thú “đụng chạm” với vợ.
Tôi ngồi xuống bên cạnh Mel, vòng tay qua người và hôn lên má cô. Tôi muốn cô ấy quay lại và ôm chầm lấy tôi, nhưng cô ấy đã không làm thế. Mel hơi cứng người lại, hai bàn tay vẫn để trên bàn phím. Tôi hụt hẫng.
- “Có chuyện gì thế em?”, tôi hỏi
Video đang HOT
- “Em đã có một ngày dài với các con. Do bị bệnh nên con cứ bám riết lấy em. Em không muốn ai đụng vào em vào lúc này. Em chỉ muốn…một không gian của riêng mình”, Mel nói.
Tôi thấy mình bị xúc phạm. Nó làm tôi cảm thấy cô ấy không còn yêu tôi. Tôi là chồng của cô ấy 10 năm rồi, chẳng lẽ cô ấy không cần tôi nữa sao? Tôi không phải là con, tôi là chồng của cô ấy.
- “Anh chỉ muốn ôm em,” tôi nói. “Anh không đòi em phải làm “chuyện ấy”, hoặc bất cứ điều gì khác. Anh cũng rất mệt mỏi. Hôm nay là một ngày dài”.
Khi nghe nói đến sex, một lần nữa Mel co rúm người lại, tôi càng thấy mình bị xúc phạm nhiều hơn. Điều này không xảy ra thường xuyên nhưng nó xảy ra nhiều hơn là tôi nghĩ. Tuy nhiên, đã khuya rồi, tôi không muốn tranh cãi với Mel.
- “Được rồi”, tôi nói rồi đứng lên đi ra xa.
Đây không phải là lần đầu tiên Mel nói với tôi rằng đừng chạm vào người cô ấy vì lũ trẻ đã đeo bám cô ấy cả ngày. Thành thật mà nói, tôi chưa trải qua cảm giác bị đeo bám đó bao giờ, và tôi không biết nó như thế nào. Nhưng đối với một người đàn ông, đây là điều khó khăn để loại bỏ câu nói “đừng chạm vào em” ra khỏi đầu.Tôi luôn luôn muốn được đụng chạm cơ thể với vợ của mình. Cô ấy là người phụ nữ đẹp nhất, cuốn hút nhất mà tôi biết. Vì vậy, tình yêu của tôi, niềm đam mê của tôi dành cho cô ấy được thể hiện thông qua những cái ôm và hôn, chứ không phải chỉ có tình dục. Khi cô ấy hôn tôi, tôi cảm thấy tự tin về mối quan hệ vợ chồng mà chúng tôi đang có. Tôi thấy mình là một người đàn ông thực sự.Đã có một thời gian trước đây, tôi luôn cố gắng giữ gìn vóc dáng và cân nặng của mình để trông hấp dẫn hơn. Không phải tất cả mọi phụ nữ đều nhìn tôi khi tôi xuất hiện, nhưng đã có vài người trong số đó làm thế. Tuy nhiên, khi tôi 30 tuổi, đã trưởng thành hơn, tôi thấy mình không cần phải cố tỏ ra hấp dẫn theo cách như vậy nữa. Tôi nhận ra có những hành động nhỏ mà đủ sức vun đắp nên tình yêu lớn.Tôi bắt đầu nhìn thấy nhiều bạn bè của mình rơi vào tình trạng ly hôn vì họ không còn yêu nhau nữa. Tôi rất lo lắng về điều này. “Không còn yêu nhau”, “không hợp nhau” là những lý do hèn hạ và xảo biện, giống như cỏ dại lén lút chui rúc vào một vườn hoa. Chưa bao giờ những cái ôm hôn trong mối quan hệ vợ chồng để chứng tỏ là Mel còn yêu tôi lại cần thiết như lúc này. Tôi muốn Mel hiểu rằng cô ấy không được để tình cảm vợ chồng bị những căng thẳng do chăm sóc nuôi dạy con cái và kinh tế gia đình vùi lấp.Khi tôi đọc lại những tiêu chuẩn của người vợ mà tôi đề ra trong những năm tuổi trẻ, tôi thấy nó chỉ là sự nũng nịu, nhõng nhẽo, nhưng đó không phải là điều tôi muốn khi ở độ tuổi 30. Cái tôi cần bây giờ là một sự kết nối sâu sắc với vợ mình thông qua nụ hôn và vòng tay ôm của cô ấy.Bây giờ là 11 giờ đêm – 1 tiếng sau khi tôi về nhà, chúng tôi cùng lên giường đi ngủ. Nàng trườn vào nằm cạnh tôi, và tôi vòng tay qua ôm.
Ảnh minh họa
“Không phải là tại anh”, Mel nói. “Nó chỉ là… Em yêu các con. Em yêu anh. Nhưng cả ba đứa trẻ đều bị bệnh cùng một lúc và em không thể làm được gì khi các con cứ bám chặt lấy chân em và rên rỉ khóc lóc. Nên em phải ôm con cả ngày. Và Norah thì chỉ muốn nằm trong lòng của mẹ”. Cô ấy hít sâu một hơi, sau đó lại tiếp tục cố gắng mô tả về chuyện nước mũi, nước dãi, nôn ói của các con, về chuyện các con kéo giật cô ấy vào một mớ bòng bong hỗn độn như thế nào. “Vì vậy tối nay, sau một ngày dài, em chỉ muốn có một khoảng thời gian, một tiếng thôi cũng được, để yên tĩnh một mình. Điều này không có nghĩa là em không yêu anh, chỉ là vì một ngày “vật lộn” với con em cảm thấy mình bị quá tải”.Và trong khi Mel nói, tôi so sánh những gì cô ấy phải chịu đựng với những áp lực công việc ngoài xã hội mà tôi đang mang. Tôi hiểu những cảm giác căng thẳng mà cô ấy phải trải qua và chúng tôi cùng rơi vào một bế tắc.Rồi tôi chia sẻ với Mel về ngày làm việc của tôi như thế nào, các chương trình ở trường đại học tôi định tổ chức ra sao. Chúng tôi trò chuyện với nhau, tâm sự với nhau, kể cho nhau nghe về những gì mình đã trải qua. Sau đó, Mel vòng tay qua ôm tôi và tôi cũng ôm cô ấy. Chúng tôi nằm một lúc lâu như vậy, lặng im lắng nghe hơi thở và nhịp tim đập cùng nhau”.
Thế đấy các bà vợ ạ, không phải lúc nào đàn ông ôm và hôn mình cũng đều là bước đầu tiên của cuộc “yêu”. Hành động đó chỉ đơn giản là thay cho câu nói “anh yêu em” mà thôi. Nên đừng bao giờ tránh né khỏi những cái hôn của chồng, cuồng cuồng vùng thoát ra khỏi vòng tay của anh ấy. Và điều quan trọng trên hết là hãy đón chồng mình bằng một nụ cười, một cái ôm và một nụ hôn trên má. Hãy cho anh ấy thấy rằng không đâu ấm êm, bình yên hạnh phúc bằng “Nhà” – nơi có vợ và những đứa con.
Theo Afamily
Chồng dọn sang ở cùng bồ nhí, để mặc bố mẹ cô ta đến cơ quan tôi đánh ghen "ngược"
Tôi chưa bao giờ nghĩ đời mình lại gặp phải chuyện ê chề và đầy vô lí như vậy. Tôi không còn yêu chồng nữa nhưng vì lòng tự trọng, tôi nhất quyết phải kéo anh về với mình.
Chồng tôi công khai ngoại tình với cô sinh viên năm cuối (Ảnh minh họa)
Đã gần một tuần này, Quân không về nhà. Anh ta đã dọn quần áo và đồ dùng cá nhân đến nhà nhân tình. "Nhà" của nhân tình bao gồm nhân tình và cả bố mẹ của nhân tình. Quân được chào đón ở đó dù những người kia biết rõ Quân đã có vợ, có con. Mỗi buổi chiều sau khi hết giờ làm, tôi vẫn lén lút đến nhà nhân tình của Quân, cay đắng nhìn chồng tay trong tay với người phụ nữ khác.
Tính đến bây giờ, tôi và Quân lấy nhau đã được mười năm. Chúng tôi có với nhau hai mặt con, một trai, một gái. Quân là người hiền lành, ít nói, rất chiều vợ và chiều con. Chồng hiền thì vợ tất đanh đá. Đó là quy luật bù trừ của mỗi cặp đôi. Mẹ tôi thường nói, tôi phải chú ý chiều chồng, đừng đành hanh quá vì bà sợ "quá mù ra mưa", "mày cứ đàn áp chồng rồi nó đi bồ bịch là mất chồng như chơi". Nghe mẹ dặn, tôi cười chảy nước mắt: "Mẹ ơi! Ai chứ ông Quân nhà con, có dắt tay dúi vào tay cô khác, ông ấy cũng chẳng dám". Quả thật, lúc đó, tôi tin tưởng Quân tuyệt đối. Anh rất hiền, ngại tiếp xúc với người lạ. Hết giờ làm việc, Quân đi chợ rồi về nhà ngay chứ không tạt ngang, tạt dọc đi đâu. Tiền lương hàng tháng anh đều đưa cả cho tôi, chỉ giữ lại đúng một triệu làm tiền xăng xe, thuốc nước.
Mười năm rồi, mọi việc vẫn diễn ra đều đặn, yên bình như vậy. Thế nên, tin Quân có bồ khiến tất cả mọi người sửng sốt. Nhân tình của chồng tôi tên Thúy, năm nay mới 21 tuổi, đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học khá danh tiếng. Thúy có nhan sắc bình thường, mọi thứ đều nhàng nhàng, so với tôi, tôi là trời thì cô ta là vực.
Muốn giải quyết mọi chuyện êm ấm, nhẹ nhàng, tôi không đánh ghen mà hẹn gặp Thúy để nói chuyện tử tế. Thế mà cô ta lại bảo đã đến lúc tôi phải giải thoát cho Quân. "Em mới là người có thể làm anh Quân hạnh phúc", Thúy khẳng định. Thật nực cười!
Tôi nói chuyện với chồng, anh ta bình thản thừa nhận và nói nếu tôi không can thiệp, gia đình này sẽ vẫn êm ấm còn nếu không, chúng tôi chia tay. Tôi tìm đến bố mẹ chồng. Anh không còn coi trọng vợ thì ít nhất, anh vẫn phải coi trọng bố mẹ. Nhưng Quân vẫn nhất quyết không bỏ bồ.
Tôi không bao giờ nghĩ chồng mình có thể có người phụ nữ khác (Ảnh minh họa)
Tôi tìm đến nhà Thúy. Tôi muốn gặp bố mẹ của cô ta để nhắc họ dạy dỗ lại con gái. Điều tôi không ngờ tới là nhà Thúy, ai cũng biết chuyện này và kì quặc hơn, bố mẹ Thúy ủng hộ chuyện của Thúy với chồng tôi. Mẹ Thúy nói: "Không biết giữ chồng còn chạy đến đây mà đánh ghen. Thật không có chút liêm sỉ nào". Lúc này, tôi mới thực sự sợ hãi. Tôi sẽ mất chồng, con tôi sẽ mất cha và gia đình mà tôi dày công gây dựng mười năm nay thế là sẽ sụp đổ.
Không thể bình tĩnh và ôn hòa được nữa, tôi đến tận lớp Thúy đánh ghen. Cô ta gọi cho Quân. Ngày hôm ấy, khi trở về nhà, Quân vô cùng tức giận. Lần đầu tiên sau bao nhiêu năm vợ chồng kè tay ấp gối, anh ta quát tháo, mắng chửi tôi. Bố mẹ Thúy cũng kéo đến nhà để hạ nhục tôi. Tôi vốn là kẻ bị hại thì nay lại bị biến thành kẻ xấu xa, đi hãm hại con gái nhà người ta. Sau đó, Quân thu dọn quần áo rồi vội vã rời khỏi nhà. Anh ta dọn đến nhà Thúy. Bố mẹ Thúy đã coi anh ta như một thành viên trong gia đình.
Tôi không phải người hiền lành, gặp chuyện thì ngồi thở dài than số trời đã định. Tôi đến trường Thúy học, gặp giáo viên chủ nhiệm và cả hiệu trưởng. Cô ta bị tạm đình chỉ học vì vấn đề về tư cách đạo đức. Tôi đến công ty Quân, gặp sếp và cả đồng nghiệp của anh ta. Anh ta phải mang tiếng xấu vì anh ta đã làm hỏng mọi chuyện và khiến tôi đau khổ. Tôi tạm hài lòng với mọi chuyện thì thật kinh khủng, tôi bị bố mẹ Thúy đánh ghen ngược, ngay trong công ty nơi tôi làm việc. Mẹ Thúy chửi bới tôi, biến tôi thành kẻ cướp chồng người khác. Không rõ ai gọi Quân đến nhưng khi tới, anh ta lại không bảo vệ tôi mà cuống quýt chăm sóc cho bà mẹ của nhân tình.
Tôi quá ê chề. Đến nước này, tôi không cần Quân là chồng nữa nhưng tôi không can tâm để anh ta sống hạnh phúc, an yên với nhân tình. Tôi muốn phá hủy cuộc đời của anh ta, muốn anh ta nếm những đau khổ mà tôi đã phải chịu đựng. Chỉ khi nào làm được những điều ấy, tôi mới có thể nhẹ lòng. Có thể nhiều người sẽ nói tôi ác độc, nói tôi hãy từ bỏ nhưng tôi không cam lòng. Dù có phải chết để đạt được những điều ấy, tôi cũng phải kéo Quân chết theo tôi...
Theo Phununews
Hôn nhân của cha mẹ ảnh hưởng đến lòng tự trọng của trẻ Một nghiên cứu mới đã chứng minh những trẻ em có đầy đủ cả cha lẫn mẹ có lòng tự trọng cao hơn là những trẻ mồ côi hoặc cha mẹ đơn thân. Ảnh minh họa Lòng tự trọng là một nhân tố thiết yếu trong cuộc sống của mỗi con người. Tuy nhiên ít người biết rằng lòng tự trọng hình thành...