Đừng bởi cô đơn mà nắm vội một bàn tay…
Đừng lừa dối mình, dối người, đừng mang cho người ta hi vọng rồi đẩy xuống vực sâu, tội người ta lắm.
Con người ai chẳng sợ cô đơn tịch mịch. Ai chẳng muốn có người kề cạnh lúc này lúc khác, lúc vui lui buồn, lúc ốm đau, lúc tuyệt vọng. Người ta yêu nhau, người ta ở bên nhau đó là thứ bản năng huyền diệu của tạo hóa.
Muốn đi nhanh thì đi một mình, một đi xa thì đi hai mình. Trong cuộc sống này, trên mọi nẻo đường người ta vẫn đang vội vã tìm nhau, vẫn ngóng chờ hình bóng của một nửa còn khuyết thiếu.
Con người ai chẳng sợ cô đơn tịch mịch. (Ảnh minh họa)
Nhưng xin đừng vì cô đơn quá lâu mà nắm vội bàn tay ai. Vì điều đó thật không công bằng cho chúng ta. Một mối quan hệ lâu dài, nó xuất phát từ hai phía, và là cả một quá trình vun vén. Những cảm xúc nhất thời, thường chết non khi gặp ngay phải khó khăn thử thách.Ở đời, có người dành tình cảm của họ cho mình, đó là điều không gì đáng quý bằng, đừng lãng phí bất kì chút nào.
Video đang HOT
Đừng lừa dối mình, dối người, đừng mang cho người ta hi vọng rồi đẩy xuống vực sâu, tội người ta lắm. Bất kì ai đi qua cuộc đời đều xứng đáng được đối xử thật tử tế. Nhưng đối xử tử tế không có nghĩa là nhắm mắt mà bỏ qua nhịp đập con tim mình, bỏ qua sự thật rằng chúng ta không phù hợp, chúng ta không sẵn sàng mà đến bên nhau.
Mạnh mẽ lên, hạnh phúc sẽ ở bên bạn. (Ảnh minh họa)
Trước một quyết định nào, hãy tỉnh táo và tỏ ra là một người thông minh. Cô đơn không có nghĩa là không yêu thương,chúng ta vẫn còn nhiều mối quan tâm, còn gia đìn và bạn bè bên cạnh. Đừng ngại ngần khi nói rằng bạn vẫn độc thân, đừng ngại ngần khi những người xung quanh đã có đôi có cặp, chẳng ai dám cười một kẻ nghiêm túc và trân trọng tình cảm đâu.
Có thể bàn tay ấy dành cho một người khác, còn bàn tay của riêng bạn ở ngay phía sau thôi. Mạnh mẽ lên, hạnh phúc sẽ ở bên bạn.
Theo Blogtamsu
Chỉ tôi mới có quyền quyết định 'cái ngàn vàng' của mình
Tình cảm nào cũng thế, sự tôn trọng nhau là điều tối quan trọng. Dù có làm bao nhiêu điều tốt đẹp đi nữa, một câu xúc phạm sẽ là vết nứt cho mọi mối quan hệ.
ảnh minh họa
Tôi thấy tình yêu của bạn suốt 5 năm qua bây giờ chính tay bạn đã làm vỡ. Tôi là con gái, tôi không quá cổ hủ đến nỗi nhìn vào trinh tiết để đánh giá nhân phẩm một người con gái, nhưng tôi cũng không ngu gì mà dễ dàng "cho" cái thứ là của riêng tôi. Thế này nhé, trinh tiết là của riêng tôi, tôi và chỉ tôi mới có quyền quyết định cho ai và vào thời điểm nào. Đó là điều hiển nhiên, bạn không có quyền đòi hỏi.
Yêu nhau suốt cả 1 thời gian dài như thế, bạn chỉ biết đặt câu hỏi tại sao người yêu bạn không "cho", mà không tự hỏi chính bản thân mình là liệu có phải bạn không xứng đáng? Tôi không nói là bạn kém cỏi, yếu sinh lý, kiếm ít tiền, chơi bời... mà vấn đề của chị em gái chúng tôi rất rõ ràng, đó là sự tin tưởng.
Việc quan hệ với nhau, nhất là lần đầu, cần chuẩn bị rất nhiều về tâm lý, đặc biệt là với người con gái. Làm sao chúng tôi có thể không lo lắng, không suy nghĩ tiêu cực, không cảm thấy tội lỗi, xấu hổ...? Đó là tâm lý cố hữu. Vấn đề là bạn là đàn ông, trước khi đòi hỏi thì hãy tìm và hiểu về phụ nữ đã, nhất là người phụ nữ của cuộc đời mình. Điều đó không bao giờ là thừa!
Vậy mà bạn đã làm gì, ngoài việc chỉ đặt câu hỏi, nuôi dưỡng tức tối và nghi ngờ? Nếu tôi mà là người yêu của bạn, thì rất xin lỗi, sẽ không bao giờ có cụm từ "chúng ta" tồn tại nữa đâu!
Chỉ còn vài ngày nữa là cưới, cô ấy giữ gìn là để cho ai? Mà nếu thực sự cô ấy có không còn trinh tiết, thế thì đã sao?
Đến bao giờ bạn mới hiểu rằng người con gái kia là người để bạn yêu, là người ở bên bạn cả cuộc đời, là mẹ của các con bạn, là người cùng bạn xây đắp hạnh phúc dài lâu chứ không phải là miếng da thừa bí ẩn, hay là "cái ngàn vàng" bạn tự đề giá?
Thêm vào đó, bạn bị tác động quá nhiều từ người ngoài cuộc. Việc bạn và người yêu quan hệ hay chưa thì liên quan gì đến họ? Liên quan gì đến việc bạn yếu sinh lý? Liên quan gì đến việc "nhịn mãi thành quen"? Tôi chỉ có thể nói hai chữ "chán nản" với bạn về suy nghĩ này. Bạn ạ, cuộc sống này, tình yêu này là của bạn. Bạn không có trách nhiệm và nghĩa vụ phải thông báo với ai. Mọi ý kiến đều chỉ mang tính tham khảo thôi. Cứ như bạn thì chuyện gì đi nữa, nhạy cảm đến mấy đi nữa cũng cứ mang ra bình luận cho có phong trào, cho có chuyện để nói, để chứng minh rằng mình "không yếu sinh lý" hay sao?
Chúng ta cần phải biết giới hạn cho chính bản thân mình bạn ạ! Nhất là đối với một người đàn ông, một giới hạn hợp lý sẽ không đẩy bạn vào tình trạng như bây giờ bạn đang có. Tình cảm nào cũng thế, sự tôn trọng nhau là điều tối quan trọng. Dù có làm bao nhiêu điều tốt đẹp đi nữa, một câu xúc phạm sẽ là vết nứt cho mọi mối quan hệ. Vết nứt ấy sẽ càng sâu khi tình cảm dành cho bạn càng nhiều. Và đôi khi, chúng ta không có cơ hội làm lại. Tôi hi vọng rằng điều đó không xảy ra với bạn.
Bạn sai rồi. Nếu đọc đến đây mà bạn vẫn "không muốn níu kéo" thì tôi nghĩ, hãy để đây là bài học về sự nuối tiếc trong cuộc đời nam nhi của bạn. Còn nếu không, hãy xin lỗi. Chân thành là được!
Theo VNE
Tự bù đắp cho mình Đọc xong những dòng tâm sự của chị, tôi thấy hụt hẫng như người vừa rơi xuống vực. Nếu tôi là chị, tôi cũng rất khổ tâm và nuối tiếc, không phải tiếc một người chồng bội bạc mà là tiếc cho những năm tháng hy sinh vô nghĩa. ảnh minh họa Bao năm qua "lặn lội thân cò khi quãng vắng ..."...