Đừng bắt anh phải rời xa em!
Những ngày xa em, anh mới thấy được anh nhớ em biết nhường nào! Chính vì thế khi trở về gần em, anh đã mạnh dạn hơn, dám nhìn thẳng vào mắt em… và anh thấy mình hạnh phúc lắm!
Em à! Anh biết thời gian vừa qua, anh đã làm em rất khó xử, em đã cố gắng tìm mọi cách để chỗi bỏ tình yêu khờ khạo của một anh chàng ngốc nghếch đúng không?
Em từng tuyên bố với anh rằng “ Anh đừng tán tỉnh em đó nha. Em chống chỉ định với tình yêu rồi… tính em thật thà nên nghĩ gì em nói thế mà hay bị dị ứng với thành phần của thuốc nữa…”
Thời gian qua, anh đã mò mẫm học cách quan tâm người khác, học cách để yêu em, từ đó anh đã cảm nhận được thế nào là mùi vị của tình yêu. Nó rất chua, rất đắng, rất cay và cũng… rất thú vị. Cũng chính vì thế, nó làm cho anh luôn luôn dõi theo em, luôn muốn được gần em, chỉ đơn giản là trông thấy em cười, khỏe mạnh, hạnh phúc!.
Những ngày xa em, anh mới thấy anh nhớ em biết nhường nào! Chính vì thế khi trở về gần em, anh đã mạnh dạn hơn, dám nhìn thẳng vào mắt em… và anh thấy mình hạnh phúc lắm!
Video đang HOT
Đừng bao giờ bắt anh phải rời xa em, em nhé! (Ảnh minh họa)
Nhưng cũng chính lúc đó, em lại nói với bạn anh rằng, em không hề có tình cảm với anh, khuyên anh nên từ bỏ… thật vậy không em? Anh nên tin vào những lời bạn anh nói hay anh tin vào ánh mắt của em? anh phải làm gì đây nhỉ?
Lòng anh đau buốt và anh sợ lắm em ạ! Anh sợ rằng nếu cứ tiếp tục như thế, sẽ làm cho em khó xử hơn, làm cho mọi việc trở nên tồi tệ hơn…
Em nói rằng, em sợ làm tổn thương đến tình cảm của anh! Thế nào là tổn thương hả em? Chính câu nói của em đã làm anh bị tổn thương rồi đấy! Nhưng anh là người đơn giản… anh chỉ biết là anh yêu em và suốt đời này anh chỉ yêu mình em thôi!
Nếu em nói trực tiếp với anh và cho anh lý do chính đáng, anh sẽ là người tự động lùi lại phía sau, khi đó có thể anh là người anh trai, người bạn thân của em đấy! Nhưng anh vẫn khẳng định với em là suốt đời này anh chỉ yêu mình em, không có gì có thể thay đổi được điều đó em ạ!
“Em cứ chạy đi, em chạy đi đâu anh cũng đi tìm…”. Đối với anh, em là tất cả, là mục tiêu lớn nhất của đời anh đấy! Anh không quan tâm tới mọi vấn đề ở quá khứ, mọi người nghĩ về anh, về em như thế nào. Anh chỉ biết anh yêu em từ ngày anh gặp em cho tới mãi mãi… Cũng chính vì thế, mỗi khi em mệt mỏi, hãy nhớ rằng luôn có một người đang dõi theo em, đang cầu mong cho em hạnh phúc và luôn đợ chờ em, sẵn sàng tới bên em những lúc em cần!
Anh cũng mong rằng, em đừng bao giờ bắt anh phải rời xa em, em nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã quay lưng "chĩa súng" vào mặt em
Em không muốn nhìn thấy cảnh một người ngày xưa luôn bảo vệ em thì giờ quay sang bảo vệ người khác và chĩa súng vào mặt em.
Em viết những lời này khi đã nửa đêm, khi nick anh vẫn còn sáng và chúng ta cũng vừa nói chuyện với nhau... nhưng em thấy anh im lặng một hồi lâu và em biết, anh đang chat với chị ấy. Cho dù em có hỏi han anh rất nhiều nhưng anh vẫn không trả lời, rồi anh thoát nick cũng không một lời chào hay chúc em ngủ ngon.
Đã đến lúc em phải rời xa anh thật sự rồi! Em quá mệt mỏi khi hàng ngày, hàng giờ cứ phải vật lộn với cảm giác nhớ anh rồi nghĩ phải quên anh, yêu anh rồi nghĩ phải từ bỏ... hễ lúc nào em không làm gì là suy nghĩ về anh lại lấn chiếm tâm trí em. Thực lòng em rất muốn quên anh, em chỉ muốn có một phép màu khiến trong suy nghĩ của em về anh không còn đau nhói, xót xa thêm tiếc nuối thế này...
Có lúc chập chờn trong giấc ngủ, em tưởng như trong một giây phút ấy, em đã không còn nghĩ đến anh nữa, không phải đối mặt với sự cô đơn lạnh lẽo này nữa, tự dưng em thấy nhẹ nhõm đến lạ thường!... Nhưng đó chỉ là ảo giác anh ạ, sự thực đang hiện hữu trước mặt em là sự đau khổ của một đứa con gái đã trót yêu anh, trót dành tình cảm cho anh.
Em vẫn biết không nên theo đuổi những gì không thuộc về mình. Em cũng biết là anh không thuộc về em. Rào cản lớn nhất mà em không thể vượt qua nổi để đấu tranh giành tình yêu cho mình là sự thật rất phũ phàng với em, rằng anh không yêu em, anh không thích em.
Em cứ tự trách móc rằng, sao anh lại vô tâm đến thế? Khi em nói về chuyện anh và em, những lúc em nói một chút về cảm giác và suy nghĩ của mình thì anh đều trả lời em rằng, "Em toàn nói vớ vẩn nhé!" và anh lảng tránh. Em hiểu rằng nó hoàn toàn đúng với tâm lý bình thường của con người.
Anh không yêu em thì tất nhiên là anh không muốn nghe em phân trần, anh không thích em thì làm sao anh muốn nghe em than phiền về sự buồn bã của mình? Em cũng không dám nói nhiều về chuyện em thích anh, em không dám nói rằng " Em nhớ anh lắm!" vì em biết, anh không thích nghe. Em cũng không dám nhắn tin hỏi han hay trò chuyện với anh vì em sợ anh không thích, anh lười nhắn tin...
Anh là người không bao giờ nói ra những gì mình nghĩ nên những thắc mắc của em về suy nghĩ của anh mãi là dấu hỏi... Em chỉ biết rằng, anh là người thích để ý đến những cô gái đẹp. Còn em, em vẫn được người khác khen xinh, nhưng em tự thấy bản thân mình chưa đủ xinh đẹp để giữ được anh bên cạnh...
Em với anh quen nhau trong một lần chơi game, rồi làm bạn, rồi thân nhau, rồi cũng có lúc có tình cảm với nhau. Internet vốn dĩ nó là ảo và có lẽ nó mãi mãi chỉ là ảo thôi phải không anh? Em đã gặp anh, đã từng ở rất gần anh, từng ôm anh, từng hôn anh... tưởng chừng như thế là ảo đã thành thật, mối quan hệ này đã giống như mọi mối quan hệ ngoài đời khác nhưng giờ đây, anh với em lại xa lạ như ngày nào và nó còn tồi tệ hơn nữa... Khi xưa chúng ta xa lạ để bắt đầu một mối quan hệ mới, thì nay ta xa lạ trong sự gần gũi, xa lạ trong mối quan hệ gọi là bạn bè.
Em tiếc cho những ngày tháng đã qua, em tiếc sự quan tâm anh dành cho em từ trước. Ngày ấy khi chúng ta thân nhau, dù chỉ là trong diễn đàn game thôi nhưng nó thực sự hạnh phúc. Anh cứ đi theo em suốt và khi em hỏi "A nh theo em làm gì thế?" thì anh tinh nghịch trả lời rằng "Bám đuôi em".
Anh đưa em đi chụp ảnh, anh dẫn em đi xem những chỗ em chưa biết... và con đường tơ lụa quả thực rất đẹp anh nhỉ? Khi đăng nhập vào game, anh luôn hỏi "Em đang ở đâu?" và rồi anh đăng party ghi rằng "Vip của tôi vào đi". Những lúc như thế, em thật sự rất vui! Quen anh rồi, em mê chơi game hơn... rồi dần dần nhận được sự quan tâm của anh, khiến em thích anh từ lúc nào cũng không hay biết.
Cuộc sống đổi thay từng ngày và game cũng vậy. Chị ấy xuất hiện, chị ấy đã xuất hiện rất lâu rồi, trước cả anh và em, nhưng chưa là người quen của anh thôi. Rồi cũng đến ngày chị ấy trở thành người quen của anh. Anh có thêm người bạn mới là nữ game thủ, rồi anh nói chuyện với chị ấy nhiều hơn và hiểu về chị ấy nhiều hơn.
Chị ấy là người rất giỏi, cả sever hầu như đều phải gen tị với chị ấy.... và cả em cũng thế anh ạ. Và em biết, khi anh nói chuyện với chị ấy, anh thấy cái đẹp trong con người chị ấy, anh nể chị ấy hơn em rất nhiều. Đến lúc này em cũng biết, vip trong anh bây giờ không phải là em nữa... Kể từ ấy, những cuộc nói chuyện của em với anh thưa hơn và tốc độ cũng chậm hơn.
Cảm ơn anh vì đã tốt với em trong thời gian qua! (Ảnh minh họa)
Anh vốn rất thích hunter (*) và em cũng thế. Khi bạn bè anh đổi nghề làm thief nhưng anh vẫn nhất quyết không chịu đổi, anh nói với em rằng, "Run sợ trước thief rồi cuối cùng đồi nghề theo thief, em thấy thế nào?". Em cảm thấy anh và em rất hợp, hai chúng ta cùng nhìn về một phía và đã có một thời gian khá dài như thế.
Khi anh gặp chị ấy thì chị ấy đã làm thief (**) từ rất lâu rồi, chị ấy là người đứng đầu trong Liên minh thief và đến bây giờ, anh đã đổi sang làm thief, em cũng cảm nhận được anh thích thế. Rồi từ đó giữa em và anh là những khoảng cách xa vời vợi. Em nói với anh rằng, " Giờ chúng ta không cùng chiến tuyến nữa rồi", còn anh có vẻ rất khó chịu với câu nói đó. Rồi anh đối đầu với em, muốn đối kháng với em, muốn làm cho em thấy bây giờ anh như thế nào... rằng, "Đúng là hai ta đã không cùng chiến tuyến nữa đấy!".
Nghĩ đến đây em thấy xót xa quá! Em sẽ không làm gì đối kháng với anh nữa đâu, em không thể chịu nổi nữa... khi anh muốn đối mặt với em thì em sẽ rút lui vì càng chạnh chọe nhau nhiều thì em càng xót xa cho những ngày đã qua hơn...
Em không muốn nhìn thấy anh quay lưng với em để đi về một phía khác. Em cũng sẽ không tham gia event Long Kỳ 8 sắp tới nữa vì em không muốn anh và em đánh nhau nữa. Em không muốn nhìn thấy anh và chị ấy ở cùng một phía để đánh em, anh ạ! Em không muốn nhìn thấy cảnh một người ngày xưa luôn bảo vệ em thì giờ quay sang bảo vệ người khác và chĩa súng vào mặt em. Nó thật sự rất tàn nhẫn... Người anh luôn muốn bênh vực, giúp đỡ, bảo vệ bây giờ không phải là em, mà là chị ấy... nên em phải nhắm mắt lại và quay đi thôi, để không nhìn thấy gì cả, như thế sẽ bớt đau đớn hơn trong tâm hồn em.
Tình cảm đã mất đi thì không thể quay trở lại như trước. Anh đã không thích em nữa thì mãi mãi không thể thích em thêm một lần nữa nên em sẽ ra đi để quên được anh. Hy vọng rằng, sau này nếu còn gặp nhau lần nữa, em sẽ nhìn anh bằng cảm giác thật nhẹ nhàng và anh cũng nhìn em cười thật nhẹ nhàng.
Hãy thông cảm cho em vì em nghĩ nhiều quá! Nếu như anh đọc được những lời này, thì đừng trả lời em rằng " Em nói gì vớ va vớ vẩn" nữa nhé anh! Dù sao em cũng muốn anh quan tâm đến em một lần nữa và đừng vô tâm cho rằng, " Những lời này thật vớ vẩn!". Nó là suy nghĩ của em đấy, em đã ngồi cả đêm từ khi vẫn còn chát với anh để viết ra những điều sâu kín trong lòng mình!
Cảm ơn anh vì đã tốt với em trong thời gian qua! Cảm ơn anh đã nói với em một lần rằng, " Ngày trước anh cũng thích em" dù là muộn màng, dù là anh nói khi không còn thích em nữa nhưng em cũng thấy có thêm chút an ủi, rằng em không quá đáng thương trong câu chuyện này!
Chúc anh hạnh phúc thật nhiều và chơi game vui!
Chú thích: Trong game online có khoảng 4-8 nhân vật, đại diện cho nhiều tầng lớp trong xã hội như: Mục sư, nông dân, đấu sĩ, thợ săn, thích khách...
Trong đó, (*) hunter: là thợ săn (**) theft: là thích khách
Hunter và theft là hai lớp nhân vật đại diện cho 2 loại nghề trong game.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh lén lút quan hệ với chị cùng phòng em? Chỉ trong vòng 1 tháng mà anh và chị cùng phòng em đã làm "chuyện ấy" với nhau. Anh bảo không muốn mất em nhưng cũng không thể rời chị ấy Câu chuyện của em khá rối rắm nên em không biết nên bắt đầu từ đâu. Và chuyện này em cũng chưa một lần nào có thể tâm sự cùng bạn thân...