Đừng bắt anh làm người dự bị
Anh buồn vì nhận ra trong tim em vẫn còn bóng hình của người con trai đó.
Anh đã dành rất nhiều đêm để suy nghĩ mà vẫn không thể nào hiểu được mình có vị trí nào ở trongtrái tim em. Nhiều lúc anh thấy lòng rất vui, miệng nói cười hoặc huýt sáo suốt cả ngày, hạnh phúc ngập tràn với cảm giác rằng mình chính là người mà em yêu nhất. Nhưng đôi khi em đã khiến mọi thứ cảm giác ấy trong anh dường như đều bị đảo lộn, có lẽ cũng giống như lúc này.
Ngày hôm qua anh nhận ra đối với trái tim của em thì mình chẳng là gì đặc biệt. Còn ngày hôm nay anh cứ hoang mang, nửa xót xa cho những gì đang diễn ra trước mắt, nửa lại tin rằng sự thật là em yêu anh. Có thể điều ấy không sai, có thể đã có lúc em cũng yêu anh thật, nhưng một điều còn thật hơn nữa đó là lòng em vẫn không thể quên được chàng trai ấy – người yêu cũ của em. Cũng vì vậy mà đôi khi em khiến anh mang cảm giác mình chỉ là một người dự bị, giống như một diễn viên đóng thế phải diễn những vai diễn chẳng phải của mình.Có thể em sẽ không bao giờ hiểu được những cảm giác mà lúc này đây anh đang phải trải qua. Ngay cả bản thân anh cũng chẳng biết phải gọi tên những cảm giác ấy ra như thế nào, chỉ biết rằng chúng vô cùng khó chịu. Có một thứ gì đó cứ dâng lên ở trong lòng, một thứ có hình hài của nỗi buồn nhưng hình như lại mang vị đắng, một điều gì đó từa tựa nỗi thất vọng nhưng lại không hẳn là hoàn toàn thất vọng, bởi vì thẳm sâu trong trái tim anh vẫn cứ nuôi một tia hy vọng mong manh yếu ớt rằng sẽ có ngày em một lòng một dạ yêu anh.
Với anh, em là một cô gái vô cùng đặc biệt (Ảnh minh họa)
Anh chẳng biết có phải mình đã ngộ nhận hay không, bởi vì lúc thì thấy em yêu anh nhiều, lúc lại cảm thấy rằng hình như không phải. Giá như trên đời này mọi thứ đều tuyệt đối thì hay biết mấy, như vậy tự em sẽ biết trái tim mình thuộc về ai thật còn anh cũng chẳng phải ngày ngày dằn vặt bản thân vì cái cảm giác mình là một kẻ đến sau. Nếu mọi thứ đều tuyệt đối thì hoặc là anh sẽ hạnh phúc trọn vẹn hoặc là trái tim anh sẽ đau đớn đến tận cùng. Nhưng thật tiếc, bởi vì ở trên đời này chẳng có bất cứ điều gì là hoàn toàn hay tuyệt đối cả.
Video đang HOT
Ngày hôm qua anh buồn vì nhận ra trong tim em vẫn còn bóng hình của người con trai đó. Anh cũng không biết tại sao nữa, vì em không thể quên được cậu ấy hay là bởi chưa bao giờ em thực sự muốn quên?! Có lẽ đối với em cậu ấy mới thực sự là người đặc biệt. Không đặc biệt sao được khi đã chia tay từng ấy thời gian rồi mà vẫn khiến em chẳng thể thôi nhớ về. Anh nghẹn ngào nhận ra vị trí của mình chỉ là một kẻ đến sau xấu số, một kẻ đến sau mà cho dù đã rất cố gắng cũng không thể khiến những ký ức của người đã đến trước mình bị lu mờ.
Nhưng có lẽ em vẫn chưa thể quên được người đó (Ảnh minh họa)
Có thể anh chỉ là một người để em sẻ chia nỗi buồn mỗi khi nhớ về người đó. Có thể lúc kể với anh rằng: “ Em và người ấy đã chia tay” cũng chính là khi những tia hy vọng về cuộc tình đó trong em vẫn chưa hoàn toàn lụi tắt, chỉ có điều là do em không biết mà thôi. Khi chính bản thân em cũng không thể chắc chắn điều gì thì chẳng có gì đảm bảo việc em gọi anh một cách thân mật bằng cái tên “người yêu” cũng đồng nghĩa với việc trái tim của em trao trọn cho anh. Dẫu biết tình yêu là điều không thể miễn cưỡng, nhưng ước gì em có thể cho anh một câu trả lời rõ ràng.
Lúc này đây anh không biết mình phải làm gì, không biết nên tiếp tục bước đi hay dừng lại. Dừng lại thì không đành lòng, còn nếu cứ bước đi, anh sợ mình sẽ mắc phải những sai lầm. Anh sợ có ngày lòng mình sẽ đớn đau hơn nữa khi cái điều đang lo lắng kia trở thành sự thật. Anh không thể ép trái tim mình ngừng yêu em, vậy nên anh sẽ thông cảm nếu như em không thể quên đi người ấy. Nhưng giá mà mọi chuyện không giống như những gì anh đang suy đoán lúc này thì hay biết mấy, giá mà một ngày không xa nào đó em đến bên cạnh và thủ thỉ vào tai anh rằng: “ Em cũng rất yêu anh!“
Theo Eva
Thêm một lần tôi làm kẻ đến sau
Hai lần liên tiếp tôi đánh mất em, hai lần liên tiếp tôi trở thành kẻ đến sau.
Vậy là thêm một lần nữa tôi lại trở thành người đến sau. Tôi ngậm ngùi rời xa em, tự trách mình đã quá vô tâm nên mới khiến em vụt khỏi tầm tay với. Không những một, mà là hai lần tôi đã tới muộn để rồi bị lỡ mất chuyến tàu của tình yêu. Giá mà dạo đó tôi chịu quan tâm đến em thêm một chút nữa thôi thì có lẽ đã không phải nếm trải cái cảm giác cay đắng giống như lúc này.
Tôi vốn là người ưa thích sự thật, cho dù sự thật đó có phũ phàng đến mức nào, bởi thế nên ngày đó tôi vẫn thầm cảm ơn em đã thẳng thắn. Ngày ấy người con gái tôi yêu nói rằng: " Em đã có người yêu rồi" ngay sau khi tôi bày tỏ tình cảm. Tôi buồn lắm, nhưng cũng đành tự nhủ lòng mình chấp nhận hiện thực cay đắng. Tôi đổ lỗi cho số phận, bởi chính số phận đã thiên vị cho người đó gặp em trước và sắp xếp cho tôi là kẻ đến sau. Tôi buông tay em, nuối tiếc thật nhiều nhưng chẳng hề có điều gì để trách cứ.Lần thứ nhất, tôi quen và có tình cảm với em sau khi em đã yêu người con trai đó. " Âu cũng là số phận" - tôi tự nhủ với lòng mình như thế và chấp nhận thân phận của một kẻ đến sau. Tôi rút lui để người con gái tôi yêu được hạnh phúc, không muốn chỉ vì sự có mặt của "kẻ vô duyên" là tôi mà cuộc tình của em gặp bất kỳ một sóng gió nào. Hơn nữa, tôi cũng sợ sẽ không thể ghìm nổi lòng mình nếu như cứ ngày ngày tiếp xúc, ngày ngày liên lạc với em.
Tôi không ngờ hai lần liền mình đều là kẻ đến sau (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn yêu em, nhưng cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa mà không dám lại gần bởi sợ rằng sự hiện diện của mình sẽ làm ảnh hưởng tới cuộc tình yên ổn ấy. Ban đầu là do không muốn làm phiền em, còn về sau thì tôi đã thực sự sai khi để guồng quay hối hả của cuộc sống chiếm trọn lấy thời gian của mình. Trong một vài cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, tôi thấy em cười và những tưởng rằng em vẫn đang hạnh phúc. Tôi ngốc nghếch tin rằng cuộc sống bận rộn, và công việc đầu tắt mặt tối sẽ giúp tôi dễ quên em hơn. Có ai ngờ, trong khoảng thời gian đó em đã chia tay mối tình đầu.
Tuy không bao giờ mong tình đầu của em đổ vỡ, thế nhưng ước gì ngày đó tôi nói với em rằng: " Hãy cho anh cơ hội nếu một lúc nào đó có thể". Giá mà tôi quan tâm đến em nhiều hơn, không khờ khạo sợ rằng sự quan tâm của mình sẽ khiến em gặp phiền phức. Giá mà ngay từ lần đầu tiên tôi đã chịu khó tìm hiểu để biết rằng cuộc tình mong manh của em đang có nhiều bất ổn. Nếu như vậy tôi sẽ có thể ở bên cạnh những lúc em cần và làm chỗ dựa cho em những khi em cảm thấy yếu đuối. Lần thứ hai mất em, tôi tự hỏi không biết do tôi thật thà, hay là bởi tôi đã quá ngu ngốc?!
Sao em không cho tôi một cơ hội? (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên có thể đổ cho số phận, còn lần thứ hai đến trễ thì nhất định chỉ là lầm lỗi của riêng bản thân tôi. Đôi khi chỉ một chút mở lòng hay một lời tâm sự sẽ giảm đi bao nhiêu nỗi xót xa. Đôi khi muộn đôi chút trong một cuộc tình sẽ khiến cuộc sống của chúng ta thay đổi. Đôi khi chỉ cần muộn năm phút trong một chuyến tàu ta sẽ phí hoài cả một chuyến đi. Tôi đã lo lắng, đã suy nghĩ và sợ hãi quá nhiều để rồi cuối cùng một lần nữa trở thành người đến muộn.
Giá như lúc này có một phép màu cho thời gian quay trở lại để tôi sửa chữa tất cả lỗi lầm thì hay biết mấy. Tôi sẽ chờ và quan trọng hơn là sẽ tới sớm để chờ đợi cơ hội bắt kịp chuyến tàu tình yêu của em dành cho mình. Nhưng thôi, thực tế thì không bao giờ có thể thay đổi được, mà cái thực tế phũ phàng lúc này lại chỉ cho tôi biết rằng lần thứ hai tôi đã trở thành kẻ đến sau. Có thể người khác sẽ cảm thấy hơi đạo đức giả, nhưng thực lòng mình tôi vẫn luôn cầu chúc cho cuộc sống của người con gái tôi yêu thương luôn được hạnh phúc. Còn tôi, thế là thêm một lần nữa tôi lại xa em...
Theo Eva
Muốn yêu, hãy học cách chân thành Muốn có một tình yêu thật sự, lúc này anh phải học cách yêu thương chân thành. Ngày hôm nay em gặp lại anh sau khoảng thời gian dài biệt tăm biệt tích, một cuộc gặp gỡ vô tình giữa hai con người đã từng không phải là xa lạ với nhau. Anh có vẻ hơi trầm ngâm khi biết tin đầu năm...