Đừng bao giờ yêu một chàng trai đã say xỉn nhưng vẫn đòi chở em về
Tôi thường nói với những cô bé mình quen “Em không bao giờ nên yêu một chàng trai đã xỉn ngất ngư và đòi chở em về.”Bởi đó là người đàn ông không đáng tin cậy, kẻ không thể bảo vệ được sự sống còn của chính bản thân và người bạn ngồi sau lưng họ.
Thầy giáo của tôi có thói quen, mỗi lần tôi và ông đi uống, ông sẽ đến bằng xe ôm và về nhà bằng taxi. Ông nói không muốn vợ con phải liên đới vì thú vui của mình. Liên đới, với thầy, có nghĩa là vợ sẽ lo lắng không ngủ được khi nghĩ ông đang chạy xe máy trong cơn say về nhà.
Liên đới có nghĩa là con thầy sẽ có tương lai bấp bênh nếu ông gây tai nạn cho ai đó khi lái xe về nhà. Liên đới – có nghĩa là tổn thương nhiều người khác ngoài sự kiểm soát của cơn say. Một lần khi tôi còn rất bé, cha chạy xe máy về nhà rất muộn và đã xỉn, mẹ nói: “Nếu anh lái xe về nhà trong cơn say lần nữa, em sẽ không mở cửa.”
Đó là tối hậu thư. Và cha hiểu ông không được quyền làm như vậy sau khi đã say mèm. Tôi lớn lên và thường để ý, rất nhiều người, cả nam lẫn nữ, sẵn sàng leo lên xe máy, xe hơi chạy về nhà sau khi đã nhậu bốn năm tiếng đồng hồ chén chú chén anh với nhau.
Người đàn bà ngồi trong chiếc xe hơi tối qua tông qua 5 xe máy, làm chết 1 người ngay dưới bánh xe và những người vô tội khác đang dừng đèn đỏ.
Bà đơn giản là đã xỉn, với nồng độ cồn 0,94 miligam/1 lít khí thở. Đó là con số rất xa so với mức quy định là 0,25miligam/lít khí thở, và 0,4 miligam/lít khí thở để bị thổi phạt trên đường. Bà chưa kịp bị thổi phạt đã kịp gây ra cái chết cho người khác.
Cô gái nằm dưới bánh xe không trở về nhà được nữa. Những chủ nhân xe máy đã vào bệnh viện. Họ dừng đèn đỏ, chờ đến lượt mình để di chuyển tiếp.
Họ trở thành nạn nhân của một người đã vui vẻ quá nhiều sau một cuộc nhậu, và bất chấp sinh mạng của người khác khi trèo vào xe và nhấn ga trên đường phố Sài Gòn luôn đông đúc bất kể giờ nào.
Video đang HOT
Tôi không biết những người đã nhậu cùng bà đêm qua sẽ nghĩ gì. Tôi cũng không hiểu động cơ gì khiến bà – có đủ điều kiện để vứt xe lại bãi của quán nhậu và đón một chuyến taxi chừng trăm ngàn để trở về nhà.
Bà có nghĩ về những gì sẽ xảy đến nếu bà đạp nhầm chân ga? Hay đơn giản là buồn ngủ quá thả vô-lăng ra? Có lẽ những người đã đi nhậu và quá vui không còn đủ năng lực của lòng tự trọng để nghĩ về điều đó.
Xã hội của ta coi trọng những cuộc nhậu – tôi biết điều đó vì bản thân là người uống. Nhưng họ còn coi trọng một thứ khác hơn, đó là “ngầu”. Dũng cảm leo lên xe, và vít ga lao đi dù đã bia rượu đầy người. Trong tiếng vỗ tay tán thưởng của chúng bạn, hay trong cuộc bàn luận khen tay lái lụa lắm – ngầu cả khi xỉn rồi.
Tôi thường nói với những cô bé mình quen “Em không bao giờ nên yêu một chàng trai đã xỉn ngắc ngư và đòi chở em về.” Bởi đó là người đàn ông không đáng tin cậy, kẻ không thể bảo vệ được sự sống còn của chính bản thân và người bạn ngồi sau lưng họ.
Kẻ đó không bao giờ xứng đáng với cuộc hẹn hò yêu đương hay tình cảm của em. Đó là thể loại người không chút lòng tự trọng. Là người không nghĩ về sinh mạng của người khác. Những cái chết ngoài họ.
Sự sống khổ sở sau bánh xe họ tông vào. Thứ đó, với người say xỉn lái xe, là thế giới không liên đới mà họ vì quá tàn nhẫn không thể nhận ra. Họ chỉ xỉn. Và làm người khác tan vỡ cuộc sống.
Khải Đơn
Theo guu.vn
Tình yêu của tôi đã chết vì 'bội thực'
Có lẽ tôi đang được nhiều hơn so với những gì mất đi sau lần chia tay ấy, để biết rằng cần cố gắng nhiều hơn cho mối tình sau.
Sau hơn một tháng cãi nhau mà chẳng ai lên tiếng, anh xin tôi một cái hẹn. Trái tim của người con gái đang yêu mách bảo trong lời nói của anh có gì đó nghiêm trọng. Không phải là những yêu thương tràn trề như những cuộc hẹn hò trước. Anh thật sự nghiêm túc khi gặp tôi lần này.
Ảnh minh họa
Anh lên tiếng trước, phá tan không khí tĩnh lặng trong quán cà phê chiều hôm ấy. Anh cúi đầu, hai tay đan vào nhau, thi thoảng nhìn tôi như có lỗi. Những ngón tay ấy đã từng đan cài vào bàn tay tôi không rời trong những tối hẹn hò. Giờ đây, chúng trở nên xa lạ hơn bao giờ hết. Anh ngắt quãng, khó khăn lắm mới sắp xếp được một câu hoàn chỉnh. Tôi nhận đó là lời chia tay, tình cảm anh dành cho tôi đã hết. Anh xin lỗi vì tất cả.
Trái tim anh đã nghiêng về người con gái khác. Khi biết danh tính cô gái ấy, tôi không khỏi ngạc nhiên, xen lẫn cảm giác bị xúc phạm. Một cô gái hoàn toàn bình thường, thậm chí mờ nhạt. Quan trọng hơn, theo lời anh, cô gái ấy "không sống chết vì tình yêu". Nhưng không hiểu vì sao, cô gái ấy càng dửng dưng, anh càng chết mê chết mệt.
Cô tên Ngọc, vốn là người bạn chơi chung trong nhóm chúng tôi từ lâu. Ngọc có thế giới riêng để theo đuổi nên không thường có mặt trong các cuộc vui của nhóm. Những ngày cuối tuần, thay vì sốt sắng đến nhà người yêu, cô lại dành thời gian cho việc học thêm ngoại ngữ để chuẩn bị dự tuyển vào một công ty có vốn đầu tư nước ngoài.
Trong khi tôi chỉ hầu như sống để yêu. Ngoài 8 tiếng đi làm công sở làng nhàng, cuối tuần tôi dền dứ ở nhà anh suốt cả ngày. Đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, tôi tận tụy như một bà mẹ thứ hai của anh. Tôi nghĩ rằng chăm sóc anh, vun đắp cho tình yêu no đủ thì tình cảm ấy sẽ mãi màu hồng. Có ngờ đâu, 5 năm yêu nhau anh ngày càng chán ngán nên hời hợt với tôi. Anh lạnh nhạt, tôi càng lao vào và càng mắc sai lầm.
Ảnh minh họa
Nhìn lại bản thân, tôi ra trường đã 5 năm, chỉ quanh quẩn ngày 8 tiếng công sở. Hoạt động còn lại trong ngày chỉ là gặp gỡ người yêu, đi ăn đi chơi đến mòn những cung đường của thành phố. Tình yêu ấy lâu dài trở thành một thói quen sống bên cạnh nhau hơn là sự hấp dẫn dành cho nhau. Tôi đã quên mất việc "bỏ đói" anh.
Người yêu buông tay không làm tôi hốt hoảng bằng việc đối thoại với bản thân và nhận ra lối đi của mình cần một sự thay đổi. Cảm giác hụt hẫng, thậm chí cay đắng ban đầu dần nguôi ngoai, thay vào đó là sự bừng tỉnh và quyết tâm làm mới mình. Có lẽ tôi đang được nhiều hơn so với những gì mất đi sau lần chia tay ấy, để biết cần yêu thương bản thân, làm đẹp hay trau dồi kiến thức cũng là dành cho chính mình chứ không phải vì ai khác.
Hãy yêu chân thành nhưng cần ích kỷ một chút để tình yêu không chết vì bội thực.
Trang Vi (Vĩnh Long)
Theo phunuonline.com.vn
Ngoài tình yêu, có những yếu tố quan trọng khác để duy trì mối quan hệ mà bạn hay bỏ qua Đến với nhau thì dễ, giữ được nhau mới khó. Đã bao giờ bạn cảm thấy mối quan hệ của mình cứ lưng chừng, thậm chí lung lay vì hai người ít dần sự tương tác và quan tâm nhau? Một chị tên Lan, nhà ở quận Phú Nhuận tâm sự: "Tôi 35 tuổi, chồng 38 tuổi, chúng tôi có với nhau 2...