Đừng bao giờ yêu lại người yêu cũ kể cả trong giấc mơ
Và cũng đừng bao giờ… yêu lại người yêu cũ kể cả trong giấc mơ, bạn nhé. Cái gì đã qua rồi thì hãy cho qua đi, bạn đã buông tay, nghĩa là bạn chấp nhận đau khổ. Người ấy và bạn, chắc là, chẳng có duyên.
Chỉ cần nửa đêm thức giấc thấy gối mình ướt đẫm, nước mắt dàn dụa, mũi nghẹt cứng, tôi lại vừa buồn, vừa xót xa. (Ảnh minh họa)
Tôi có một thói quen rất kì lạ, đó là cứ mỗi khi nhớ một ai đó, tôi lại mơ về họ. Nhưng thật buồn, những lần mơ về một người như thế lại là lúc tôi mới chấm dứt một mối tình buồn trong nước mắt. Người tôi mơ lúc ấy, sẽ là người yêu cũ của tôi. Hẳn cho đến lúc tôi không mơ về họ nữa, tôi biết, tôi đã quên họ thật rồi.
Chỉ cần nửa đêm thức giấc thấy gối mình ướt đẫm, nước mắt dàn dụa, mũi nghẹt cứng, tôi lại vừa buồn, vừa xót xa. Bởi tôi hiểu tôi chưa quên được người ta. Tôi thường mơ rằng họ trở về bên tôi, nắm tay tôi, chuyện trò cùng tôi như những ngày còn hạnh phúc. Tôi biết rằng tôi vẫn còn yêu, vẫn còn muốn được người ta ôm ấp chở che, tôi không muốn một mình bước đi như vậy.
Sẽ có người bảo, vậy thì tại sao tôi lại không làm mọi cách để quay lại. Gọi cho anh ấy, hẹn gặp mặt, bảo rằng bản thân vẫn còn yêu nhiều lắm…Bạn biết đấy, tôi cứ ngỡ người ta chẳng giận tôi được mấy hồi đâu, ai biết, họ đợi một lần tôi sai để rời xa mãi. Tôi cứ ngỡ cái tôi của tôi đã lớn lắm rồi, ai ngờ rằng người ta còn lớn hơn gấp bội. Tôi im lặng, nghĩa là họ cũng lặng im.
Video đang HOT
Vậy rồi chẳng có ai có đủ kiên nhẫn cùng tôi bước tiếp, chẳng có ai đủ sức cùng tôi đi đến trọn đời. Tôi từng bảo rằng, ai muốn ở cạnh tôi thì tôi trân trọng, ai bỏ tôi đi, tôi chẳng cần níu kéo đâu. Nhưng nói thì nói thế thôi, con gái mà, ai cũng yếu mềm. Chắc cũng bởi vì quá cô đơn, tôi mới cho bản thân được khóc trong những đêm về khép mắt.
Nếu ai đó quen biết tôi, họ sẽ nhận xét rằng chắc tôi là người chẳng bao giờ khóc được. Tôi mạnh mẽ, tôi cá tính, tôi ngang bướng và tôi dường như chẳng cần một ai kế bên. Tôi luôn cố gắng nở nụ cười ở mọi lúc mọi nơi, nhiệt tình giúp đỡ bạn bè hết sức có thể. Tôi yêu một người, tôi sẽ yêu bằng cả tâm can. Bởi tôi nghĩ rằng, chỉ cần mình nhiệt tình, chân thành, cuộc đời sẽ không bao giờ phụ bạc tôi cả.
Vậy mà, tôi lại không thấy mình may mắn trong tình yêu. Tôi không trách ai cả, đánh mất tình yêu của bản thân, lỗi là ở chính mình. Nhưng nếu bạn cũng đang có một tình yêu ở hiện tại, vậy thì hãy làm mọi thứ mà mình muốn làm, nói hết điều mà mình muốn nói luôn và ngay đi. Và đến khi xa nhau, giữa hai người sẽ chẳng còn gì nuối tiếc, đừng giống tôi đây…
Nếu ai đó quen biết tôi, họ sẽ nhận xét rằng chắc tôi là người chẳng bao khóc được. (Ảnh minh họa)
Và cũng đừng bao giờ…yêu lại người yêu cũ kể cả trong giấc mơ, bạn nhé. Cái gì đã qua rồi thì hãy cho qua đi, bạn đã buông tay, nghĩa là bạn chấp nhận đau khổ. Người ấy và bạn, chắc là, chẳng có duyên. Đừng một mình thầm khóc, đừng ôm ấp mãi một bóng hình. Đừng vào trang cá nhân của người ta nữa, đừng đọc lại tin nhắn, đừng ngắm từng bức anh. Xóa số điện thoại đi, chặn luôn trang facebook, chặn zalo, chặn viber hay cả instagram cũng vậy.
Tôi hiểu rằng, càng cố quên thì sẽ càng nhớ. Nhưng thà nhớ chóng vánh còn hơn dai dẳng sớm hôm. Thà đau một lần còn hơn buồn thương mãi. Tự mình thương mình thôi, đừng đợi chờ ai yêu mình cả…
Theo blogtamsu
25 tuổi, chẳng sợ gì, chỉ sợ thanh xuân qua mà chưa kịp sống với giấc mơ của mình
Rồi đôi khi lại khát khao đến mãnh liệt cái cảm giác làm vợ, làm mẹ... thèm khát được mỗi sáng được thức dậy cùng người đàn ông của mình, rồi mỗi chiều đón anh về bên mâm cơm nóng hổi...
Tự nhiên thấy chạnh lòng... Bạn bè ai cũng có mái ấm nhỏ của riêng mình. Còn mình vẫn ngả nghiêng, vẫn lắc lư, vẫn chênh vênh giữa những mối "quan hệ". Con đường mình muốn đi, còn dài, còn rộng quá, còn lắm những khó khăn đang đợi chờ phía trước. Đôi khi cũng muốn yêu ai đó,nhưng rồi lại sợ những đổ vỡ sau khi yêu, sợ lại đau thêm 1 lần nữa... vậy là lại chùng chân, lại những đón đưa nhưng chưa bao giờ có hồi kết.
Nhiều lúc bất cần nghĩ là mình sẽ kiếm thật nhiều tiền, sẽ là bà mẹ đơn thân, không cần dựa dẫm vào người đàn ông nào hết... nhưng rồi nghĩ lại, rồi khi đứa bé hỏi cha con là ai, biết trả lời sao. Muốn mặc áo cưới, nhưng thật sự chẳng muốn lấy chồng, vì hình như người ta đến với nhau và ràng buộc nhau bằng 2 chữ "hôn nhân", để rồi khi chán nhau, họ tự giải thoát cho nhau bằng 2 chữ "ly hôn" và 2 chữ ký...kết thúc...và người phụ nữ sẽ là người đớn đau nhiều nhất, những đứa trẻ sẽ thiệt thòi nhiều nhất, khi thiếu đi 1 người, hoặc là cha, là mẹ... Mọi thứ quá mong manh...
Rồi đôi khi lại khát khao đến mãnh liệt cái cảm giác làm vợ, làm mẹ... thèm khát được mỗi sáng được thức dậy cùng người đàn ông của mình, rồi mỗi chiều đón anh về bên mâm cơm nóng hổi...
Khi yêu quá nhiều, người ta đâm ra sợ tình yêu, sợ những tổn thương nó mang lại. Ngày xưa thì háo hức đi tìm cho mình 1 người đàn ông để gọi là người yêu, hồ hởi đón nhận cái cảm giác được tán tỉnh, rồi giận hờn, rồi chờ đợi...còn bây giờ....có người yêu hay không đã không còn quan trọng. Thay vào đó là những lo lắng cho sự nghiệp. Ngày xưa yêu a sinh viên cùng sẻ chia những ngày tháng vui buồn, bây giờ cũng yêu,nhưng là yêu những con số về với tài khoản vào ngày 15 hàng tháng. Đôi lúc nghĩ con gái mà yêu tiền quá cũng không tốt, nhưng rồi nghĩ lại, có gì xấu xa đâu, đó là kết quả sự cố gắng của mình mà...có dựa dẫm vào ai, có đổi chác với ai đâu.
Có ai đó nói với mình là hạnh phúc chính là bằng lòng với thứ mình đang có, còn mình, chưa bao giờ mình bằng lòng hết... Con đường phía trước, lại bước đi, rồi sẽ lại vấp ngã, để rồi trưởng thành hơn, để rồi mỗi ngày lại nhìn đời bằng cái gì đó nhuốm màu của tiền bạc, của địa vị và của những bon chen...
25 tuổi... chẳng sợ gì hết, chỉ sợ tuổi thanh xuân qua đi quá nhanh, còn mình thì chưa kịp sống cho những ước mơ mà mình muốn thực hiện. Là đàn bà, đừng sống như cây tầm gửi, cũng đừng đem nhan sắc ra đổi lấy thứ gì hết, muốn thứ gì thì tự làm ra tiền để mua nó...đừng để bản thân trở thành thứ hàng hóa mà đàn ông mua được chỉ bằng vài đồng bạc lẻ, tự túc là hạnh phúc.
25 tuổi, có 1 điều ước nhỏ nhoi...là có 1 bước tiến dài trong công việc, sẽ tự kinh doanh được thứ mình muốn, đi đến những nơi mình thích và cuối cùng là,có thể sẻ chia những gì mình có...
Theo Guu
Làm chuyện trái lương tâm khó tránh khỏi thiên lý Người làm chuyện trái với lương tâm, có thể trốn tránh pháp lý tại nhân gian, nhưng khó tránh khỏi sự trừng phạt của thiên lý. Huyện lệnh Lý Minh Phủ (đời nhà Đường) khi đi qua huyện Hỏa Tĩnh có nghỉ tại nhà của một vị Áp Tư (người làm công việc ghi chép sổ sách). Chủ nhà muốn mở tiệc rượu...