Đừng bao giờ coi mẹ chồng như mẹ đẻ
Các cô gái ạ, mẹ chồng thì mãi mãi là mẹ của chồng. Bà có thể rất tốt với bạn, có thể nuông chiều bạn, nhưng chắc chắn đó không phải là tình yêu tuyệt đối và vô điều kiện.
Tôi từng đọc trên một tờ báo, ai đó viết rằng: “Khi bạn đã về làm dâu, mẹ chồng cũng luôn muốn mở rộng lòng đón bạn. Và nếu đã cố gắng coi một người lạ như bạn là con cái trong nhà, thì bà cũng muốn bạn xem bà như mẹ. Vì vậy hãy coi mẹ chồng mình như mẹ đẻ”. Lý thuyết là thế, nhưng sự thật có như vậy không?
Hình minh họa
Không bao giờ như vậy. Mẹ đẻ bạn luôn luôn khác mẹ chồng. Mẹ đẻ đau đớn sinh bạn ra, cần mẫn nuôi bạn hơn 20 năm trước khi bạn xuất giá, có với bạn bao nhiêu kỉ niệm và ràng buộc. Bà hạnh phúc khi bạn thành công, nhưng cũng dễ dàng cảm thông khi bạn thất bại. Bà hiểu rõ thói quen, tật xấu và những ưu điểm/ nhược điểm của con người bạn. Bà chấp nhận chúng. Trước mẹ đẻ, bạn chẳng phải giấu diếm gì.
Video đang HOT
Mẹ chồng thì không thế. Bạn bước vào nhà chồng không hoàn toàn do mong muốn của bà, mà bởi tình yêu của chồng bạn. Hãy tưởng tượng một người lạ bước vào nhà, bạn sẽ có cảm giác như thế nào, bạn có dễ dàng yêu thương tuyệt đối được họ hay không?. Cảm giác của mẹ chồng bạn lúc ấy, chẳng khác biệt là mấy. Tình yêu bà dành cho bạn, nếu có, chẳng qua là tình yêu mà bà dành cho chính con trai của mình.
Tôi nhớ một người bạn của tôi, năm 28 tuổi, cô ấy bước vào nhà chồng với niềm hân hoan: “Mẹ chồng tớ tốt lắm, chiều tớ còn hơn mẹ đẻ”. 32 tuổi, cô chạy ra khỏi hôn nhân, chua xót, buồn rầu: “Mẹ chồng vẫn mãi là mẹ chồng bạn ạ”. Chẳng phải bà xấu xa gì, nhưng khi cần bảo vệ, bà vẫn chọn con trai, dù con bà đúng hay sai chăng nữa. Quá mệt mỏi vì cô đơn trong gia đình, chị tay trắng ôm con, viết đơn ly dị.
Vậy đấy, đừng có bao giờ coi mẹ chồng như mẹ đẻ. Đừng “cãi” bà một cách gay gắt và khăng khăng làm theo ý mình như bạn vẫn làm ở nhà. Đặc biệt, đừng can thiệp vào những việc nhà chồng mà bạn chẳng mấy liên quan, đặc biệt là việc mà bà đã quyết. Mẹ đẻ có thể chấp nhận tính khí đó của bạn, nhưng mẹ chồng thì không. Dù mẹ chồng đúng hay sai, bạn hãy cứ tôn trọng ý kiến của bà, nhã nhặn thể hiện thái độ hợp tác. Bạn hãy tranh thủ khi hai mẹ con tỉ tê tâm sự, hoặc lúc bà vui vẻ thể hiện chính kiến của mình, thay vì dội vào bà một “gáo nước lạnh”.
Coi mẹ chồng khác mẹ đẻ để luôn cân nhắc trước những việc mình làm. Mình như vậy có vô ý không, nếu đặt ở cương vị của mẹ chồng, mình có thấy khó chịu?. Mình nói xấu con của bà thì bà nghĩ gì?. Cân nhắc và “uốn lưỡi” trước khi nói. Bởi mối quan hệ giữa hai người phụ nữ chung tình yêu với một người đàn ông, dễ tổn thương và va vấp gấp trăm lần các mối quan hệ khác.
Đừng nói bô bô những điều mình nghĩ và mình muốn với mẹ chồng. Bạn không nói dối, nhưng hãy diễn đạt khéo léo những gì mình nghĩ. Cứ nói chuyện chân thành nhưng chẳng quá thô và thật. Bởi vì, người già vô cùng nhạy cảm. Mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu càng nhạy cảm lâu nay. Có thể bà sẽ buồn, sẽ giận chỉ vì một điều mà bạn cho là rất đỗi bình thường.
Người xưa có câu “Vợ chồng kính nhau như khách”, ý nói vợ chồng vẫn phải tôn trọng, nâng niu nhau như khách thì mới mong có mối quan hệ bền vững, tốt đẹp. Có lẽ, cũng nên có câu rằng: “Nàng dâu kính mẹ chồng như khách”. Vì bà là khách quý, nên ta cứ cẩn trọng, khéo léo và dịu dàng. Vì bà là khách quý, nên ta cứ yêu thương chân thành, chắc chắn ta sẽ nhận lại được những “hồi đáp” tốt đẹp.
Theo Phununews
Hì hục cả tiếng không thấy ga giường có 'thứ ấy', chồng tát tôi rồi xỉ vả
Tôi ân hận quá, đáng ra tôi nên nói với anh sớm hơn, đáng ra tôi không nên giấu đến cùng, biết đâu mọi thứ đã khác rồi...
Tôi và anh quyết định làm đám cưới sau gần 1 năm yêu đương tìm hiểu. Anh hơn tôi 3 tuổi, thành đạt, gia đình cơ bản. Nhà tôi với nhà anh cũng môn đăng hộ đối, điều kiện khá thuận lợi và phù hợp để đến với nhau.
Anh là người khá gia trưởng, nóng nảy, tôi biết điều đó những bù lại anh lại rất tốt với tôi, chăm sóc yêu thương tôi từng ly từng tý, chính vì thế tôi đã gạt tất cả ra để xác định lâu dài với anh.
Anh vẫn luôn nghĩ tôi còn con gái, bởi tôi chưa bao giờ kể cho anh nghe quá khứ của mình. Trước đây, hồi học năm 2 đại học, tôi từng yêu một người và đã vượt rào với người đó. Tuy nhiên sau này vì một số hiểu lầm, hai đứa xích mích rồi chia tay. Tôi không phải đứa dễ dãi gì, đó là người đàn ông đầu tiên, sau đó mãi sau này khi ra trường tôi mới yêu anh.
Nhưng vì nghĩ tôi còn con gái nên anh lại giữ gìn cho tôi, anh luôn miệng nói sẽ chờ đến đúng đêm tân hôn. Cũng vì thế mà tôi lo lắng lắm, tôi rất sợ khi anh biết tôi không còn thì sẽ nổi giận. Mấy lần định nói nhưng cứ ngập ngừng.
Rồi đám cưới diễn ra, tôi thấy anh cưng chiều tôi hết mực thì cũng nguôi ngoai dần. Thế nhưng đêm hôm đó, khi phát hiện không có giọt máu nào trên ga giường, anh nổi giận lôi đình, chửi tôi rồi hỏi "mày ngủ với thằng nào". Tôi nói ra mọi chuyện, anh bảo nếu sớm biết thế này, đừng có mơ anh cưới tôi. Càng nghĩ tôi càng đau lòng, không biết anh yêu tôi hay yêu cái màng sinh học ấy.
Từ sau hôm đó, anh coi tôi như quân thù, cả ngày đi không nói năng với vợ một câu. Bố mẹ chồng tưởng hai đứa giận dỗi gì nên cứ bảo tôi nhịn đi, vợ chồng chưa gì đã thế thì làm sao sống với nhau lâu dài được, tôi không biết trả lời làm sao. Giờ tôi nên làm thế nào đây?
Theo Phununews
'Quẳng chồng con ở nhà, đi chơi', là đàn bà kiểu gì? Có người ác miệng phang một câu: "Lo gì, cứ bỏ chồng con ở nhà kiểu ấy, khắc có đứa nhảy vô lo giùm, gái ế với tình cho không bây giờ thiếu gì". Nhìn hình trên facebook của H., một cô đồng nghiệp đang du lịch cùng bạn ở nước ngoài, đám nhân viên văn phòng rỗi hơi lại chụm đầu bàn...