Đừng bao giờ bám víu vào người đàn ông đã từng bỏ rơi bạn
Đừng biến mình thành nơi nghỉ dưỡng để khi anh ta đến bạn niềm nở chào đón, anh ta đi bạn cũng vui vẻ tạm biệt và hẹn gặp lại.
Bạn sẽ làm gì khi một ngày nào đó người yêu cũ muốn quay lại?
Bạn quan niệm rằng việc quay lại với người yêu cũ sẽ tốt hơn hay việc tìm một người mới tốt hơn? Bạn cho rằng việc quay lại là một giải pháp tốt nhất và an toàn nhất?
Tại sao tôi lại gọi là tốt nhất? Vì có thể với bạn chẳng có người nào tốt hơn anh ta, việc đó đồng nghĩa với việc đàn ông trên thế giới này thật tồi tệ và xấu xa.
Tôi gọi nó là an toàn nhất? Vì sao? Vì bạn chắc chắn rằng giữa hai người không còn sự chia ly nào khác? Bạn có dám khẳng định điều đó không?
Tại sao khi yêu nhau lại chia tay? Có nghĩa là một trong hai không là tất cả của nhau. Vậy, nếu không là tất cả thì đừng là gì cả.
Trước khi nghĩ đến việc quay lại, bạn hãy nghĩ xem trước đó bản thân đã thực sự nghiêm túc cho mối quan hệ này chưa? Hay là trong phút chốc giận dữ mà buông lời chia tay? Hay là vì lý do trước đây anh ta không biết quý trọng bạn, giờ xa rồi thì nhận ra điều đó?
Lý do quay lại là gì? Tôi có một điều thắc mắc rằng: tại sao khi chia tay thì bằng mọi giá, mọi lý do để chối bỏ người kia, khi muốn quay lại cũng viện đủ mọi lý do để có được thứ mình muốn. Xin hỏi, tình yêu là nơi bạn muốn nghỉ chân lúc mệt mỏi và ra đi khi sung sức sao?
Có thể có những người trong giây phút loạn lạc mà đán.h mất nhau, họ có thể làm lại từ đầu. Tuy nhiên, có bao nhiêu người đủ bao dung và tha thứ? Nếu đã chấp nhận quay lại đồng nghĩa với việc bạn chấp nhận con người đó lại một lần nữa, hoặc một trong hai thay đổi vì đối phương.
Cứ như một quy luật, nếu không làm được điều đó, mối quan hệ của bạn đang dần về số không thêm một lần nữa. Thử hỏi, vết thương nào cùng một vị trí mà không đau hơn lần đầu?
Chẳng lẽ bạn không đủ bản lĩnh để tìm một người tốt hơn? Đừng bám víu vào người đàn ông đã từng bỏ rơi bạn. Đừng biến mình thành nơi nghỉ dưỡng để khi anh ta đến bạn niềm nở chào đón, anh ta đi bạn cũng vui vẻ tạm biệt và hẹn gặp lại. Hãy để bản thân bạn là viên kim cương sáng chóa mà anh ta chỉ có thể nhìn và ngắm bạn thôi.
Người phụ nữ thông minh là người phụ nữ quyết đoán. Cái gì cũ, đồ gì không cần hoặc là bạn thanh lý cho một người khác hoặc là bỏ đi, đừng nên nhặt lại và tình yêu cũng thế.
Nếu bạn đã từng chấp nhận một sự tổn thương đáng sợ, thì hãy nhớ rằng bạn có được như hiện tại là nhờ những vết thương đó. Hãy lặng lẽ đi qua nhau và lặng lẽ biến mất, đừng ngoảnh lại nếu con tim đã ngủ yên.
Hãy dứt khoát nếu buông tay, hoặc cho đối phương hoặc cho bản thân một cơ hội để có hạnh phúc mới mà thế giới đó không có người kia.
Theo ST/Phununews
Video đang HOT
Người đàn ông hôn em lần đầu...(Phần 6)
"Anh vui vì có thể làm cho cô ấy đau khi anh tìm được một tình yêu khác nhanh hơn cô ấy tưởng.... Hay anh vui vì "có một ai đó đi cùng" và người đó là tôi
Trong những mộng tưởng của đời người, giấc mơ về việc yêu và trọn kiếp bên người mình yêu là điều ai cũng từng ao ước. Nhưng rồi, đến một lúc nào đó, sau những tổn thương chằng chịt nơi con tim, họ nhận ra rằng: Tình yêu đôi khi đến được với nhau hay không không quan trọng, chỉ cần có thể yêu một ai đó sâu sắc đến độ cả đời này không bao giờ còn thấy tim mình rung động trước một người nào khác nữa cũng đã là thứ hạnh phúc lắm rồi. Câu chuyện kể về hai con người, tưởng như xa cách mà lại thật gần, tưởng như khác biệt nhưng lại tương đồng. Có những mối tình lầm lạc, có những mối tình phải đi một hành trình dài mới nhận ra... Nhưng, cho tới tận cùng, đâu mới là thứ tình yêu họ lựa chọn. Đấu tranh để bên nhau hay nhẹ nhàng quay lưng và giữ cho mình thứ tình yêu định mệnh đó là đủ? Cùng đón đọc câu chuyện Người đàn ông hôn em lần đầu trên Tình yêu giới tính.
Minh Vũ dừng xe lại. Anh nhìn thẳng về phía trước để che giấu đi sự ngại ngùng vì không dám đối diện với Khả Như. Khả Như cúi gằm mặt, hai má cô ửng đỏ. Người đàn ông này, nếu không phải vì câu chuyện trùng khớp với những gì người đàn bà bói đêm mưa hôm ấy thì có lẽ cô đã không rung cảm nhiều đến thế. Minh Vũ nói bằng cái giọng ngượng ngùng:
- "Ý tôi là, chúng ta có thể vờ yêu nhau được không? Tôi biết, lời đề nghị này thật khiếm nhã nhưng nó là thứ duy nhất tôi nghĩ ra lúc này. Chuyện hôm ấy, tôi và cô... Ngày mai cô ấy đính hôn, tôi phải đến dự và tôi muốn... có cô cùng đi. Nếu cô không ngại, cứ cho đây là một hợp đồng công việc đi. Dù sao, việc này cũng không tệ nhưng công việc mà cô đang làm. Tôi hứa sẽ không mạo phạm gì đến cô cả"
Trong giây lát, cảm giác của Khả Như trùng xuống tưởng chừng rơi mất hút dưới vực sâu.
- "Ra là thế, lại vì cô gái đó... Anh muốn tôi đi để trêu tức cô ấy hay để làm cho mình cảm thấy không thất bại?"
Minh Vũ cười gượng gạo:
- "Tôi cũng chẳng rõ vì sao nữa. Tôi chỉ biết muốn có một ai đó khoác vai mình đến dự ngày đính hôn của cô gái tôi từng rất yêu. Và khi nghĩ đến một ai đó, tôi chỉ nghĩ đến cô. Thật nực cười nhỉ? Lời đề nghị này không được công bằng cho lắm với cô. Tôi hiểu cảm giác của phụ nữ, không ai muốn trở thành một vật thế thân..."
- "Tôi đồng ý"
Khả Như nói mấy lời đó nhanh đến mức Minh Vũ tưởng mình nghe nhầm. Anh ấp úng...
- "Cô... cô vừa nói nhận lời phải không?"
Khả Như gật đầu thật nhẹ...
- "Vì anh nói cần một ai đó ở bên nên tôi sẽ đi..."
- "Thật sao! Thật cảm ơn, cảm ơn cô nhiều lắm. Giờ tôi đưa cô về, mai tôi sẽ qua đón nhé"
Minh Vũ không giấu nổi niềm vui hân hoan trên gương mặt. Anh nổ máy, cho xe chạy vút vào màn đêm. Khả Như lén nhìn nét mặt rạng rỡ của Minh Vũ rồi tự hỏi:
- "Anh vui đến thế sao? Từ khi quen anh đến giờ, đây là lần đầu tiên anh cười rạng rỡ đến vậy. Anh vui là bởi ngày mai, trước mặt cô gái mà anh yêu, anh sẽ không bị đuối thế. Anh vui vì có thể làm cho cô ấy đau khi anh tìm được một tình yêu khác nhanh hơn cô ấy tưởng.... Hay anh vui vì "có một ai đó đi cùng" và người đó là tôi?"
(Ảnh minh họa)
Tạm biệt Minh Vũ từ đầu con hẻm nhỏ, nơi đối diện với tiệm bói bài tây của người đàn bà trugn niên hôm ấy... Khả Như nhìn theo bóng chiếc xe cứ mỗi lúc một xa dần mình. Cô đột nhiên thấy lạ... Cô và người đàn ông ấy, chẳng hiểu duyên cớ nào để rồi đứng cạnh nhau, gọi nhau là người tình, dẫu rằng giả dối nhưng cũng là một duyên phận trong đời. Bởi vốn dĩ, hai con người quá ư khác biệt, thuộc về hai thế giới, có thể ở bên nhau, dù với tư cách gì cũng là một sự sắp đặt của tạo hóa.
**
Minh Vũ gọi điện, Khả Như từ từ bước tới, gõ cửa xe. Cô đúng hẹn và giữ lời hứa của mình. Ngồi lên xe... Minh Vũ hồ hởi:
- "Cô ăn gì chưa?"
- "Tôi ăn một chút rồi..."
- "Vậy ư? Thật tiếc quá. Tôi đã định rủ cô đi ăn chút gì đó trước khi đi, còn sớm mà"
Khả Như bật cười... Gương mặt cô rạng ngời, nụ cười trong trẻo và tươi tắn:
- "Sao thế, có chuyện gì đáng buồn cười sao?"
- "Anh định tới dự lễ đính hôn của người cũ mà cứ gọi bạn gái mình là "cô này, cô nọ" thế sao?"
Tới lúc này, Minh Vũ mới hiểu ra, anh mỉm cười:
- "Em yêu, chúng ta đi nhé"
Mặc dù câu nói ấy khiến cả hai đều thẹn thùng nhưng rõ ràng nó đã phá bỏ đi khoảng cách giữa hai người. Chí ít, dù không phải người yêu nhưng họ cũng còn có thể nói chuyện với nhau như những người bạn.
Minh Vũ dừng xe trước một cửa hàng. Anh mở cửa xe cho Khả Như:
- "Thưa tiểu thư, chúng ta xuống xe thôi..."
- "Đã tới nơi rồi ư?"
- "Không, nhưng anh nghĩ nên sửa soạn một chút sẽ tốt hơn. Những nhân viên ở đây sẽ giúp em trông đẹp nhất có thể. Mình vào nhé"
Khả Như ngoan ngoãn làm theo. Hình như, cảnh tượng này quen thuộc trong những bộ phim tình cảm. Bất giác, Khả Như lại thấy mình đáng thương. Hình như cô đang phải biến mình thành một con người khác, cho phù hợp với giới thượng lưu của người đàn ông mà cô sẽ sánh bước.
Hơn 1 tiếng đồng hồ trôi qua. Khả Như bước ra với vẻ ngoài băng thanh ngọc khiết. Nhìn cô có nét đẹp trong trẻo và tinh khôi đến kì lạ. Có cảm giác nỗi đau nào trước cuộc đời cũng sẽ được xoa dịu bởi vẻ mong manh quá đỗi này của Khả Như.
Khả Như bước ra với vẻ ngoài băng thanh ngọc khiết. Nhìn cô có nét đẹp trong trẻo và tinh khôi đến kì lạ. (Ảnh minh họa)
- "Nếu anh định khen em đẹp hoặc nhìn bằng ánh mắt trầm trồ thì tốt hơn anh nên khen tay nghề của nhân viên ở đây. Em nghĩ họ thực sự giỏi trong việc biến cú thành công"
Khả Như ứng biến để không khí trở nên bớt thẹn thùng. Minh Vũ ngắm nhìn Khả Như rồi tủm tỉm cười:
- "Quả là không sai, tay nghề nhân viên ở đây thật đáng nể phục"
Chẳng hiểu sao, lời nói này của Minh Vũ lại khiến Khả Như thấy giận hờn. Cô vùng vằng:
- "Anh nói thế là sao? Thực sự là em không có chút sắc đẹp nào sao?"
Minh Vũ khoác vai Khả Như bước đi lí lắc:
- "Ý anh là, họ thật giỏi trong việc biến một cô gái đẹp trở nên lộng lẫy".
Khả Như mỉm cười thú vị. Người đàn ông này, thật... biết cách để người ta thấy vui lòng.
Hai người họ bước lên chuyến xe, bắt đầu một màn kịch yêu đương. Cả Minh Vũ và Khả Như đều không biết điều gì chờ đơi mình trong bữa tiệc đó. Giá mà có thể biết trước, Khả Như có lẽ sẽ không đi để không khiến trái tim mình đau đến thế. Và giá mà có thể biết trước, Minh Vũ chắc chắn sẽ ôm lấy cô gái bé nhỏ này rời khỏi nơi đó để cô ấy không phải rơi lệ nhiều như vậy...
(Còn nữa)
Theo Lamgiang/Eva
Tôi mặc bộ váy cưới giá trăm triệu tiến vào lễ cưới của bạn thân và... Yêu nhau 5 năm, Khánh cũng đã nói đến chuyện cưới xin, thậm chí còn chuyển tiề.n để tôi mua v.áy cưới nhưng lúc tôi mong chờ một lời cầu hôn nhất thì Khánh lại tàn nhẫn nói câu chia tay. Anh lạnh lùng Yêu nhau 5 năm, Khánh cũng đã nói đến chuyện cưới xin, thậm chí còn chuyển tiề.n để tôi...