Đừng bận tâm đến người cũ của người yêu
Thú thực đi, bạn có bao giờ lần mò vào Facebook người cũ của người yêu? Cô ấy là người thế nào? Có xinh hơn mình không? Cuộc sống có tốt không? Đã có người yêu mới chưa?
Thật là tò mò chết đi được. Vẫn biết người đó đã thuộc về quá khứ nhưng tâm lý con gái, mấy ai cưỡng nổi tò mò mà không vào Facebook của họ để thăm dò. Có khi còn vào xem thường xuyên không sót một ngày nào ấy chứ. Nếu bạn đã từng như vậy, bài viết này sẽ khiến bạn thấy đồng cảm vô cùng. Xin mời bạn lắng nghe.
Một cô gái thông minh sẽ không bao giờ để người yêu cũ của người yêu góp mặt vào tình cảm hiện tại. Cô gái ngốc nghếch thì thường tự làm tổn thương chính bản thân mình.
Nói thì dễ, làm mới khó, nhưng dù khó vẫn phải làm. Đó là bạn đừng bao giờ để người yêu cũ của người yêu tồn tại trong cuộc sống của hai người. Chẳng có ai không tò mò về người yêu cũ của người mình yêu cả. Điều chúng ta thường làm đó là lục tung tất cả mọi thứ lên và chúng ta tự trở thành ‘thám tử tư’ trong chuyện tình cảm của bản thân mình.
Những ngày thật rảnh rỗi của ngày ấy, tôi thường truy tìm mọi tung tích người yêu cũ của người yêu, giả dụ như ‘đào mộ’ những tấm ảnh từ xa lắc xa lơ, những dòng tin nhắn cách đây rất lâu, rồi tự… bực tức. Dù người yêu chẳng làm gì cả nhưng trong lòng tôi vẫn thấy hậm hực.
Tôi lần mò sang facebook của bạn ấy, ngắm nhìn ảnh bạn ấy, những bức hình nào xinh thì sẽ cảm thấy tự ti, những bức nào có xấu xí hơn một chút thì cảm thấy yên tâm, thật kỳ lạ và điên rồ. Tôi như một “stalker” (*) chính hiệu, xem những dòng status của bạn ấy kể từ khi… lập facebook.
Sau những lần như thế, mỗi lần chúng tôi cãi nhau tôi lại nghĩ đến những dòng yêu thương họ viết cho nhau rồi nghĩ, sao mình lại không được như thế? Tôi tự so sánh mình với người đã cũ, và cũng tự giận dỗi, ấm ức lẫn tủi thân. Tôi nghĩ mình không ghen nhưng hóa ra là ghen thật. Chính điều đó đã tự hại chết tình yêu này dần dần. Và chúng tôi có kết thúc không ai mong muốn.
Video đang HOT
Lúc đó tôi hẳn là một cô gái ngốch nghếch. Vậy nên luôn nhắc nhở chính mình rằng cuộc tình sau này sẽ thông minh hơn. Quả đúng như vậy, càng bớt so sánh, càng bớt nghĩ ngợi, càng bớt đi ghen với người yêu cũ của người yêu, thì chúng ta lại càng bình yên và hạnh phúc.
Chúng ta có thể ghen với những cô gái hiện tại, giả dụ như người yêu mình có lỡ cười một cái, quan tâm một cái, thế nhưng tuyệt nhiên đừng ghen với người yêu cũ, nếu như cả hai đã cắt đứt tình cảm với nhau lâu rồi. Đừng tự đào một hố sâu và chôn mình cùng cuộc tình vào đó, đừng tự làm mình trở thành một đứa con gái ngang ngược, không hiểu chuyện khi cứ bực tức với những vấn đề đã qua.
Xin hãy tin chắc rằng quá khứ không thể sống lại nếu như chúng ta sống bình yên với nhau, yêu nhau thật lòng và cùng nhau vun đắp. Ai cũng có quá khứ của riêng mình và cần được trân trọng, đừng ghen tức những điều quá xa xôi. Bạn có thấy những lần bạn ‘rình mò’, ghen tuông với người yêu cũ của người yêu là những lần rất mệt không? Mệt cả thể xác lẫn tinh thần, và càng khiến cho chúng ta trở nên xấu tính.
Chúng ta chỉ thực sự lo lắng khi chúng ta cảm thấy không tự tin với chính bản thân mình. Nếu vậy thì hãy cố gắng hơn đi, hãy trở nên xinh đẹp, giỏi giang và biết điều. Chẳng ai nỡ làm tổn thương một cô gái như thế cả, đúng không?
Hãy im lặng, để riêng cho một mình mình biết, gạt quá khứ qua một bên và sống những ngày bình thản. Tự tin rằng bản thân mình có đủ thông minh để trở thành một cô gái tốt, một người yêu tốt.
Mù quáng ghen với người yêu cũ của người yêu là điều dại dột, dù đôi khi thấy cũng ‘ngứa mắt’ lắm. Nhưng kệ thôi, chúng mình hãy làm một cô gái thông minh, cứ mỉm cười thật tươi và sống cuộc sống của bản thân cái đã, yêu đương ấy à, cứ bình yên mà yêu thôi việc gì phải lôi thêm người thứ ba, thứ tư vào cho mệt, nhỉ?
Dung Nhi
Theo blogradio.vn
Bố vợ đến mượn tiền chữa bệnh, chồng tôi nói một câu khiến tôi đau đớn còn bố thì buồn bã bỏ về
Tôi lén nhờ người bà con đem về nhà cho bố 50 triệu mà lòng vẫn chưa hết tê tái.
Mẹ tôi mất từ sớm nên chị em tôi ở với bố. Bố tôi hiền nhưng cộc tính, chẳng biết nói ngọt ngào hay tìm hiểu tâm lý con gái bao giờ. Suốt năm suốt tháng bố chỉ đi làm, về nhà chỉ hỏi chị em tôi có cần tiền không, học hành thế nào là hết. Thế mà với chị em tôi, bố luôn là mẫu người đàn ông tuyệt vời nhất.
Hồi đậu đại học ở Sài Gòn, bố đưa tôi nhập trường với bộ quần áo cũ kĩ bạc màu. Trước khi đi về, ông đưa hết tiền cho tôi, chỉ cầm đúng tiền xe về. Tôi nhìn thấy mắt bố đỏ hoe, dáng đi lom khom nghèo khổ, tôi bật khóc vì thương bố.
Tốt nghiệp, tôi về quê làm trong một ngân hàng tư nhân, lương cũng khá. Tôi phụ bố nuôi em gái học đại học. Lúc này, bố tôi cũng tái hôn với dì. Dì hiền lành, chân chất, cũng làm nông nên nhìn có vẻ khắc khổ. Hai người về ở với nhau chỉ đăng kí kết hôn, chứ không tổ chức cưới hỏi gì cả. Hàng tháng, tôi vẫn trích một phần tiền lương gửi cho bố và dì để hai người muốn mua gì thì mua, muốn ăn gì thì ăn.
Chỉ có tôi là hiểu tính chồng quá chặt chẽ chi tiêu, chỉ sợ bố tôi còn chẳng được nhờ con gái nữa, đừng nói nhờ rể. (Ảnh minh họa)
Nhưng từ khi có chồng, tôi không còn gửi tiền về nữa. Chồng tôi giàu có, là giám đốc công ty bất động sản tư nhân ở trung tâm thành phố. Ngày cưới, ai cũng nói bố tôi sắp được nhờ con rể. Chỉ có tôi là hiểu tính chồng quá chặt chẽ chi tiêu, chỉ sợ bố tôi còn chẳng được nhờ con gái nữa, đừng nói nhờ rể.
Kết hôn hơn 5 năm, số lần anh về nhà tôi đếm trên đầu ngón tay. Thậm chí ngày Tết có năm anh còn không về vì chê nhà tôi thiếu thốn, nóng nực, chật chội. Tôi cũng không muốn chồng về cùng mình vì như thế tôi sẽ không dấm dúi cho riêng bố được.
Mỗi lần về, tôi đều mua cho bố cái này, thay cái nọ trong nhà. Tôi đều nói dối đó là tiền chồng gửi về cho để bố khỏi tủi thân, khỏi buồn.
Hôm qua, bố tôi lặn lội từ quê cách 50km xuống nhà tôi. Khi ông chạy xuống là 5 giờ sáng, vợ chồng tôi còn đang ngủ trong nhà. Nghe điện thoại của bố, tôi ra mở cửa, chồng tôi cũng dậy.
Bố tôi không vòng vo, tính ông vốn thẳng hồi giờ. Vừa ngồi xuống, ông đã hỏi ngay muốn mượn tiền chữa bệnh. "Hai đứa cho bố mượn 20 triệu để bố nhập viện mổ chứ đau quá, bố chịu không nổi. Mổ xong rồi, bố đi làm có tiền lại gửi lại. Em con nó mới ra trường, tiền không có. Vả lại nó còn nuôi bố nằm viện nữa".
Tôi sợ bản chất kinh doanh đến máu lạnh trong anh ta quá rồi. (Ảnh minh họa)
Nghe bố bệnh, tôi còn chưa kịp hỏi han thì chồng tôi đã lên tiếng: "Dạo này công ty con làm ăn thua lỗ quá. Tiền con đầu tư vào mấy mảnh đất chưa rút ra được. Con xin lỗi bố vậy".
Tôi điếng người. Trong két sắt nhà tôi còn tới mấy tỷ bạc. Bố chỉ mượn có 20 triệu, một phần nhỏ xíu xiu để chữa bệnh thôi mà chồng tôi lại từ chối. Nghe chồng tôi nói, bố tôi buồn bã đi về vì sợ làm khó cho tôi.
Vợ chồng tôi cãi nhau một trận to. Chồng tôi nói anh không muốn cho một người bệnh tật, già cả mượn vì chắc chắn số tiền đó sẽ không lấy lại được. Tôi cười trong nước mắt: "Hóa ra anh là loại người tính toán với cả bố vợ như thế. Sau này vợ anh bệnh, anh cũng sẽ không chi tiền cho tôi chữa bệnh đâu nhỉ?"
Tôi nhờ người thân đem về 50 triệu cho bố nhập viện. Còn điều tôi phân vân là có nên tiếp tục sống với chồng mình không? Tôi sợ bản chất kinh doanh đến máu lạnh trong anh ta quá rồi.
Theo afamily.vn
10 tờ 500.000đ bạn trai để lại sau đêm đầu ân ái Số tiền đó có thể là cả tháng thu nhập của một người lao động phổ thông.Đối với một cô gái, một lần "nằm không mà có" thật đúng là quá dễ, quá nhiều, nhưng nó cũng thể hiện là trong mắt bạn trai thiếu gia của bạn, bạn chẳng có chút giá trị nào chứ đừng nói là "đặc biệt". Đọc xong...