Đưa vợ đi du lịch cùng công ty và cái kết không ngờ tới
Lúc đi ngang phòng sếp nghe có tiếng phụ nữ the thé vang lên. Tôi còn mỉm cười nghĩ: “Chắc ông bạn mình lại đưa “gái” về phòng ngủ”. Nhưng ai ngờ, người đó lại là…
Khi tôi viết những dòng tâm sự này là lúc mọi thứ vừa mới sụp đổ trước mắt tôi, sự nghiệp, hạnh phúc gia đình… Tất cả đã tan tành trong phút chốc.
Tôi và vợ mình đã có quãng thời gian dài hạnh phúc bên nhau. Cô ấy là người bạn từ thời đại học của tôi. Ngày trước vợ tôi là hoa khôi của lớp, cô ấy xinh xắn, trắng trẻo và cao ráo. Vợ tôi có rất nhiều anh chàng theo đuổi, nhưng may sao tôi lại chiếm được trái tim của cô ấy.
Chúng tôi yêu nhau gần 2 năm thì kết hôn. Cuộc sống vợ chồng khá êm đềm và ngôi nhà lại càng đầy ắp tiếng cười khi hai đứ.a b.é nhà tôi lần lượt chào đời. Tôi luôn phấn đấu làm việc để cho vợ con cuộc sống tốt nhất và hiện tại cũng đã được giữ chức trưởng phòng.
Cách đây 1 thời gian ngắn, công ty có lên kế hoạch cho nhân viên đi du lịch ở Phú Quốc vì dịp hè vừa rồi chúng tôi bận làm dự án nên phải lùi lịch lại. Tất cả mọi người đều hào hứng và càng phấn khởi hơn khi giám đốc nói: “Nếu ai muốn đưa vợ hay người yêu đi cùng thì nhớ đăng ký”.
Thú thực tôi cũng thấy vui với thông tin đó, sếp còn nói với tôi:
- Thành cũng sẽ đưa vợ đi cùng chứ?
Tôi vui vẻ trả lời:
- Tôi cũng đang định rủ cô ấy đi cùng, thế cậu đưa vợ đi không?
- Tôi phải xem đã, vì vợ tôi hình như có lịch đi công tác Trung Quốc.
Video đang HOT
Xin nói thêm sếp và tôi ngoài đồng nghiệp thì còn là bạn bè của nhau. Chúng tôi là bạn thời cấp 3, sau lại có duyên làm cùng cơ quan nên rất vui. Hôm đó tôi về nhà mời vợ đi du lịch cùng mình. Cô ấy nhảy lên sung sướng rồi ôm hôn tôi tới tấp. Cô ấy nói sẽ sắp xếp công việc để đi với chồng. Nhìn vợ vui như thế tôi cũng thấy hạnh phúc.
Ngày xuất phát, mọi người gặp nhau trước cửa công ty. Vợ tôi và sếp tôi có quen từ trước nên cũng khá cởi mở còn nhân viên trong công ty thì lần đầu gặp. Mọi người cứ khen tôi lấy được vợ xinh.
Trong suốt chuyến công tác, mọi người đều vui vẻ. Vì công ty khá đông người nên chia thành 2 nhóm, một nhóm đặt phòng ở tầng 3 còn vợ chồng tôi ở tầng 2 và phòng chúng tôi với phòng sếp gần nhau. Mọi người đều ái ngại ở chung phòng với sếp, nên cậu ấy ở riêng 1 phòng.
Chúng tôi đi du lịch 4 ngày, đến ngày thứ 3 mọi người đều mệt vì những trò chơi. Ai nấy đều mong về khách sạn sớm để nghỉ ngơi mai còn chiến đấu với các cuộc vui tiếp. Vợ chồng tôi cũng cùng nhau đi về khách sạn, cả sếp nữa.
Về đến nơi tôi tắm xong và lăn ra ngủ. Vợ tôi tắm sau và cô ấy còn rủ tôi đi ngắm biển, nhưng tôi nói: “Anh mệt lắm, vợ chồng mình ngủ sớm đi, mai sáng dậy đi ngắm bình minh lần nữa rồi mình về”. Vợ tôi nói: “Vậy ông xã ngủ trước đi, em tắm rồi lên ngủ sau”.
Tôi lăn ra ngủ như chế.t, nửa đêm khát nước tỉnh dậy. Tôi lờ mờ mở mắt thì không thấy vợ đâu, ra nhà vệ sinh cũng không thấy. Tôi lấy máy gọi điện thì thấy điện thoại cô ấy rung lên trong túi xách. Tôi lẩm bẩm: “1 giờ sáng rồi cô ấy đi đâu được nhỉ? Hay là đi ngắm biển đêm”.
Tôi xỏ đôi dép và khoác chiếc áo vào định đi ra biển tìm vợ. Lúc đi ngang phòng sếp nghe có tiếng phụ nữ. Tôi còn mỉm cười và nghĩ: “Chắc ông bạn mình lại đưa “gái” về phòng ngủ vì vợ cậu ấy không đi cùng”.
Tôi lắc đầu định bước đi thì giọng nữ the thé vang lên: “Từ từ thôi anh, nhẹ nhàng kẻo chồng em nghe thấy bây giờ”. Tôi bắt đầu lạnh sống lưng vì giọng đó rất giống với giọng của vợ tôi. Tiếng Minh – sếp tôi trả lời: “Hôm nay anh đã chuốc cho nó rất nhiều rượu, em yên tâm nó không tỉnh dậy sớm vậy đâu”.
Tôi rụng rời chân tay, đạp cửa xông vào nhưng hình như cửa không khóa trong. Vừa vào thì thấy cảnh vợ mình và cậu bạn đang quấn lấy nhau. Nhìn thấy tôi cả hai người hốt hoảng, tôi lôi vợ tôi dậy bắt mặc đồ vào rồi đấ.m cho gã sếp khốn nạn kia 1 trận. Hắn ta va.n xi.n tôi bình tĩnh lại rồi nói chuyện chứ đừng làm ầm lên mọi người trong công ty lại biết.
Tôi đấ.m cho gã đến khi nhừ tử rồi lôi vợ về phòng cho mấy cái bạt tai. Cô ấy quì xin tôi tha thứ, chỉ vì 1 chút nông nổi mà cô ấy đã sa ngã. Sáng sớm hôm sau vợ chồng tôi về Hà Nội trước.
Tôi gửi đơn xin nghỉ việc sau đó mấy ngày, trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Ông sếp quí hóa không dám ngẩng mặt lên nhìn tôi. Trước khi đi tôi lên: “Đừng để tao gặp lại mày ở ngoài đường, vì lúc đó tôi không biết mình sẽ làm gì mày đâu?”.
Còn về phía gia đình tôi, mấy ngày này thực sự rất u ám. Tôi chiến tranh lạnh với vợ. Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày cô ấy dám phản bội lại tôi và gã đàn ông cô ấy lên giường lại là sếp và cũng là bạn của chồng mình.
Nghĩ lại cũng hài thật, đưa vợ đi du lịch 1 lần mà bị sếp cuỗm luôn vợ đã vậy còn phản bội ngay trước mũi tôi. Càng nghĩ tôi càng nhụ.c nh.ã, những ai đã rơi vào hoàn cảnh như tôi xin hãy cho tôi lời khuyên. Tôi nên làm gì với cuộc hôn nhân của mình trong hoàn cảnh này? Hiện tai tôi thấy rất đau khổ và bế tắc.
Theo mot the gioi
Lấy vợ 4 năm, chưa được đón Tết ở nhà mình
Nghe nói Tết này được nghỉ tới 9 ngày. Tôi muốn đưa vợ về thăm bố mẹ mình quá. Song vợ tôi lại muốn đi du lịch chứ nhất định không chịu về 'cái chốn nhà quê lắm dĩn ấy'.
Năm hết Tết đến, mối lo tiề.n bạc ngày một nặng gánh. Nhiều lúc tôi ước gì 10 năm mới có một cái Tết thôi. Bởi bên cạnh niềm vui của vô số người thì vẫn còn sự ấm ức của chàng rể sống nhờ nhà vợ là tôi.
Tôi biết, việc kể lể chẳng đáng mặt đàn ông chút nào. Song tôi cũng là con người với những tâm tư thường nhật. Lẽ nào đàn ông không được lên tiếng trước những áp bức cứ đè nặng trên đầu?
Đã 4 năm sống cảnh "chó chui gầm chạn" mà chỉ được về thăm bố mẹ đẻ có 4 lần. Ngày đầu tôi về thăm gia đình sau ngày cưới. Sau một đêm ngủ, vợ tôi chê nhà quê lắm dĩn cắn đỏ da, đồ ăn ché.m to kho mặn. Tôi bị vợ ép tức tốc về nhà ngoại. Lần thứ 2, 3 tôi về nhà nội do bố mẹ tôi ốm nặng phải nhập viện. Lần thứ 4 vợ chồng tôi về quê dự đám tang của ông nội. Hết!
Tôi thường phải nghe mẹ vợ thuyết giáo: "Con đã ở rể thì phải toàn tâm chăm lo cho bố mẹ vợ và vợ. Đừng có mà đứng đằng ngoại trông đằng nội nghe. Ăn cơm nhà vợ, ở nhà vợ thì phải chăm sóc cho nhà vợ thật chu đáo. Sau này cả cái cơ ngơi này sẽ chia cho vợ chồng con phần hơn".
Tôi ậm ừ cho qua chuyện, còn trong lòng không phục. Thế này thì đến lúc vợ chồng tôi có con, tôi sẽ phải vừa làm bố vừa làm mẹ hầu con thôi.
Bố mẹ vợ tôi sinh một bề con gái. Chị vợ đã kết hôn và ra ở riêng. Còn cơ quan tôi cách xa nhà 50 km nên tôi đành ở tạm nhà vợ để tiện cho công việc. Bố mẹ vợ cũng không muốn vợ chồng tôi dọn ra ngoài ở vì sợ tuổ.i già dễ bề gặp trái gió trở trời. Thương bố mẹ vợ, tôi buông mình trong kiếp ở rể. Thôi thì ăn nhiều ở hết bao nhiêu.
Ngày Tết ngày nhất, bố mẹ vợ không cho tôi về thăm bố mẹ đẻ. Tôi phải dọn dẹp nhà cửa, nấu mâm cúng suốt 3 ngày Tết. Bố vợ tôi bảo: "1 năm 365 ngày đã ở nhờ nhà vợ được thì Tết cũng về nhà làm gì. Lúc nào có công to việc lớn thì anh mới được về".
Tết năm nào, mọi người trong nhà vợ tôi cũng đi chơi họ hàng, làng xóm láng giềng. Còn tôi trở thành thằng trông nhà tiếp khách bất đắc dĩ. Nghĩ mà muốn đậ.p tung mọi thứ cho bõ tức.
Nhiều lúc có khách khứa đến chúc Tết, bố mẹ vợ tôi cứ thản nhiên giới thiệu: "Nhà thằng rể nghèo nên đành ở Tết đây".
Nhiều người không biết chuyện đã oán trách tôi. Họ bảo: "Con không chê cha mẹ khó". Sao vì muốn ăn sung mặc sướng mà không về thăm Tết nhà mình. Họ có biết đâu tôi đã bị bố mẹ vợ cản về thăm nhà. Tôi có uất ức mà chẳng dám nói ra.
Tôi còn nhớ Tết năm ngoái, anh chị vợ về ăn Tết nhà vợ thường tỏ ý khin.h thườn.g tôi. Anh rể bảo: "Nhất chú, được bám váy nhà vợ, chẳng phải lo đếch gì đến tiề.n bạc".
Quả thực, sinh hoạt phí của vợ chồng tôi vẫn phải nộp cho bố mẹ vợ đầy đủ. Tôi phải đi làm chính, làm thêm để thích ứng kịp với cuộc sống giàu sang nhà ngoại. Chứ tôi chưa từng cầm tiề.n của bố mẹ vợ lần nào.
Lúc cả nhà ăn lẩu uống rượu, tôi chẳng được ngồi tại mâm mấy phút vì còn phải lăng xăng đi tiếp thức ăn cho mọi người. Tôi chẳng khác gì bồi bàn cả.
Tối đến tôi thủ thỉ với vợ: "Anh là chồng em hay là thằng ở nhà em. Anh có thể chăm chỉ làm lụng việc nhà. Nhưng mọi người phải giữ sĩ diện cho anh lúc có khách chứ".
Tôi tưởng vợ sẽ thấu hiểu nỗi lòng mình. Ai dè cô ấy bĩu môi: "Cưới 4 năm mà chưa đẻ được con là tại anh. Giờ anh lại bắt vợ làm việc nhà thì đến bao giờ mới được phát lì xì cho con hả?". Thì ra từ trước đến nay, cô ấy đổ lỗi hiếm muộn cho chồng. Trong khi bao nhiêu lần tôi giục cô ấy cùng tới viện kiểm tra đều bị chối từ.
Tết nữa lại sắp đến, tôi lại sắp thành thằng lao công dọn dẹp nhà cửa, xách đồ cho mẹ vợ, nấu nướng sắp cỗ. Nghe nói Tết này được nghỉ tới 9 ngày. Tôi muốn đưa vợ về thăm bố mẹ mình quá. Song vợ tôi lại muốn đi du lịch chứ nhất định không chịu về "cái chốn nhà quê lắm dĩn ấy".
Tôi nên làm gì để thoát khỏi kiếp đọa đày ở rể trong những ngày đón Tết sắp tới. Có lẽ nào tôi xin cơ quan cho lịch trực suốt mấy ngày Tết để khỏi phải chứng kiến cảnh chướng tai gai mắt ở nhà vợ?
Hay tôi cứ một mình về ăn Tết ở nhà bố mẹ đẻ? Hoặc tôi phải giương điều kiện với vợ: Một là chung tay làm việc nhà trong ngày Tết, hai là đi du lịch? Các bạn thấy cách nào phù hợp nhất với tình cảnh của tôi lúc này?
Theo Pháp Luật Xã Hội
Mẹo để đối phó với sự cô đơn ngày Valentine Không có lí do nào để ngày Valentine tồi tệ dù cho bạn chưa có người yêu đi chăng nữa. Dưới đây là một số lời khuyên dành cho những ai còn... FA. Valentine là một ngày mà các cặp đôi đang yêu, những đôi vợ chồng hạnh phúc, các công ty in thiệp chúc mừng và các cửa hàng quà tặng mong...