Đ.ứa t.rẻ đang lớn dần trong tôi, còn anh thì sẽ ra đi…
Mặc dù em biết sinh và nuôi con một mình sẽ rất vất vả cho em và con. Nhưng em sẽ luôn làm những việc tốt nhất cho con.
Em muốn trải lòng mình, em thực sự đang rất mệt mỏi, cô đơn và lạc lõng. Em không chắc anh sẽ đọc được những dòng này. Thời gian trôi qua nhanh thật đấy. Ngày mình quen nhau đến giờ cũng đã gần 4 năm rồi anh nhỉ. Gần 4 năm qua, mình đã trải qua bao nhiêu là chuyện. Bao nhiêu sóng gió, bao lần ly hợp. Những ngày tháng thực sự ở bên nhau không nhiều, buồn thì nhiều vui thì chẳng có bao nhiêu.
Em quyết định sinh con một mình mà anh không hề biết.
Ở bên anh, em chấp nhận là “người yêu” trong bóng tối. Nhà em và nhà anh ở gần nhà nhau, ba mẹ cũng quen biết nhau. Thế mà, không bao giờ em được xuất hiện cùng với anh ở những chỗ có người quen. Những lúc ấy, em cảm thấy tủi thân lắm. Trai lớn chưa vợ, gái lớn chưa chồng mà cứ phải như vậy, trong khi hai đứa vẫn chưa có người yêu. Mình cũng chẳng bao giờ có một buổi hẹn hò đúng nghĩa như các cặp đang yêu khác.
Quen nhau như vậy, vậy mà trải qua bốn cái sinh nhật của em rồi, anh vẫn không biết. Anh có biết những năm qua, em học và làm việc thế nào không. Có bao giờ anh tặng em một món quà nhân dịp gì không? Em cũng đâu có cần quà “to”. Trong khi lần sinh nhật gần đây nhất của anh, em đã chuẩn bị quà cho anh trước hai tuần. Vậy mà tự dưng đến sát ngày sinh nhật anh, anh nhắn cho em: “Anh là thằng hèn hạ, anh em mình có duyên mà không có phận”. Thế là em không mừng sinh nhật với anh được.
Vậy đấy, cứ chia tay rồi tái hợp không biết bao lần. Lúc nào anh cũng nói sẽ có người yêu em nhiều hơn anh, chúc em hạnh phúc. Anh thực sự không biết là em hạnh phúc khi thấy anh hạnh phúc sao? Anh có nhớ anh nói gì không? Anh đã nói là mình có con rồi làm đám cưới luôn. Em đã nói là anh khùng rồi à? Vậy mà mình có con rồi đấy.
Con của mình đã được 12 tuần 2 ngày t.uổi rồi. Em không biết phải diễn tả cảm giác ba tháng vừa qua như thế nào. Em rất sợ tâm trạng của mình ảnh hưởng đến con. Thứ năm này, bác sĩ đã hẹn em siêu âm hình thái học, đây cũng là bước quan trọng kiểm tra con có bị gì hay không. Em rất lo và hồi hộp.
Em đã suy nghĩ rất nhiều lần. Cũng vài lần em định nói với anh về con. Thế nhưng, trực giác của em lại bảo rằng không cho anh biết thì tốt hơn. Em biết có con thì anh sẽ làm đám cưới để còn sinh con. Nhưng em không thể, vì em sợ, rất sợ, anh biết không? Em sợ anh yêu em không đủ nhiều, anh không hiểu con người em, tính cách em, em luôn nhạy cảm. Em sợ cái viễn cảnh sau này như nhiều cuộc hôn nhân đổ vỡ khác.
Video đang HOT
Em chưa bao giờ nặng lời với anh, trừ đúng một lần duy nhất, lần gần đây nhất em chat facebook với anh. Hôm đó, em đang sốt cao mà cố gượng chat với anh, em định nói với anh về con nhưng anh đã làm em không thể nói. Anh đã nhắn “Nên kết thúc em ạ. Stop và dừng lại. Xin em đừng nhắn tin cho anh nữa”. Em đã nhắn lại rằng “Cho em c.hửi anh một câu nhé. Get out of our life!”.
Bây giờ, em nghĩ sự lựa chọn của em là đúng. Mặc dù em biết sinh và nuôi con một mình sẽ rất vất vả cho em và con. Nhưng em sẽ luôn làm những việc tốt nhất cho con. Điều cuối cùng em muốn nói: “Em chỉ mong anh trưởng thành, mạnh mẽ, vui vẻ, hạnh phúc”.
Theo Blogtamsu
Chúng ta cưới nhau đi anh!
Em và anh - chúng ta đã ở bên nhau suốt những tháng ngày t.uổi trẻ. Buồn có, vui có và những tháng ngày rối ren nhất chúng ta đã luôn luôn sánh bước bên nhau. Người trẻ - họ yêu nhau chỉ là muốn cho cuộc sống của họ thêm muôn màu muôn vẻ, bớt nhàm chán đi và họ cũng chưa xác định được gì cả. Vậy những người trưởng thành như chúng ta, thời gian qua đã đủ để chúng ta cùng nhau đi đến ngưỡng cửa của hôn nhân hay chưa?
Từ tình bạn đến tình yêu, một quá trình ngắn ngủi để chúng ta thành cặp. Còn tình yêu đến hôn nhân là một quãng thời gian khá là dài để có thể tìm người bạn đời ưng ý. Em và anh - chúng ta đã cùng nhau trải qua hai khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc theo em nghĩ hạnh phúc nhất đời người, bây giờ còn chần chừ gì nữa mà chúng ta không lấy nhau đi anh?
Em vẫn nhớ như in những chiều tan tầm thời cấp ba, anh đèo em trên chiếc xe cũ kĩ, nhưng chiếc xe ấy có thể vững vàng đưa em đi cả năm cuối cấp. Thời khắc Tân Sinh Viên luôn mãi hiện hữu trong tâm trí em, em ví như con đường quen thuộc em hay về nhà, dù chúng ta học xa nhau, anh nơi này em nơi khác, nhưng tình cảm bền chặt vẫn mãi mãi dành cho nhau, sự thủy chung, sâu nặng mãi là thế. Rồi sau này, khi ra trường, em và anh đều chọn thành phố để lập nghiệp, là duyên hay nợ khi chúng ta vẫn hướng về nhau cho đến tận bây giờ.
Hôm nay, anh muốn tìm câu trả lời mà anh đã từng hỏi em cách đây hai năm trước, câu hỏi mà em đã bảo anh chờ em và cho đến tận bây giờ. Anh đã từng hỏi em như thế này...
"Em đồng ý làm vợ anh nhé, không biết tại sao biết bao nhiêu người đi ngang qua cuộc đời anh, nhưng anh lại chỉ thương duy nhất mình em, anh bắt đền em đấy" - anh nghiêm túc hơn bao giờ hết, em vẫn nhớ.
Còn bây giờ, em đã đủ chín chắn để trả lời cho anh. Còn anh, anh có muốn làm chồng em không? Anh đã sẵn sàng làm chồng em chưa? Em ương bướng và trẻ con, anh có chịu đựng được không? Em là một cô gái thích cãi và rõ ràng hơn là muốn tranh luận, khi cãi nhau chuyện nhường nhịn anh là không có đâu. Anh nghĩ thử đi, anh có cảm thông cho người vợ mình được không?
Anh đã sẵn sàng làm chồng của một cô gái tâm lý ngày đêm cặm cụi viết lách như em không? Em không sợ, em chỉ lo thôi, một mai mẹ chồng và nàng dâu xích mích, anh có đứng về phía em mà bảo vệ cho em không? Bởi em là một cô gái sâu sắc, chồng em là người phải hiểu cho em, có những chuyện không cần em nói ra anh mới hiểu, anh chỉ cần nhìn vào đôi mắt em thôi, anh sẽ hiểu em muốn gì.
Anh sẵn sàng làm chồng em chưa này? Cuộc đời, đâu ai đoán trước được hôm nay thế nào, ngày mai ra sao, dù đau ốm bệnh tật như thế nào, anh dám chắc chắn rằng không bỏ em một mình?
Anh đã sẵn sàng làm chồng em chưa? Bởi sau này, sinh con ra, nét tươi trẻ của người phụ nữ sẽ dần bị héo mòn đi, chưa kể những đường cong quyến rũ lại thay bằng thân hình quá cỡ, béo lên, khuôn mặt sẽ xấu hơn những ngày mới yêu, anh đã từng nghĩ đến chưa?
Anh đã sẵn sàng làm chồng em thật không? Em lo một mai cưới nhau về, anh không còn yêu thương em nữa, anh sẽ vứt bỏ mẹ con em đi, anh buông những lời lẽ cay độc, anh sẽ hối hận khi cưới em?
Nhưng anh ơi, biết làm sao đây, em thì sẵn sàng muốn làm vợ anh rồi đây. Em sẽ chăm lo cho anh bữa trưa bữa tối. Cưới nhau về, em sẽ bỏ tính ương bướng của mình đi, anh nhé. Dù là ương bướng khó nghe, nhưng em chắc rằng mình sẽ đảm nhiệm vai trò người vợ thật xuất sắc, anh nhé.
Còn mẹ anh cũng như mẹ của em, em phải cảm ơn bà vì đã cho em người chồng thật tuyệt vời. Khi ốm đau bệnh tật, em sẽ ở bên anh, nâng khăn sửa túi cho anh, vì anh là chồng em cơ mà. Còn về vẻ đẹp người phụ nữ, em sẵn sàng dâng hiến tất cả cho anh, hy sinh ngoại hình của mình để sinh ra cho anh bầy trẻ đáng yêu.
Còn anh mà có thích cô nào bên ngoài, hãy nhớ, em vẫn là duy nhất, cơm nhà vẫn ngon hơn cơm tiệm, hãy quay về bên em anh nhé.
Anh ơi, hãy tặng cho em bộ váy cưới để em có thể sánh bước bên anh trước bàn dân thiên hạ, em nóng lòng làm vợ anh rồi đấy.
Ngày vui của chúng ta sẽ mau đến thôi
Anh là chú rể đẹp trai nhất thế gian này
Còn em - cô dâu xinh xắn và đáng yêu
Anh thích không, em muốn lắm rồi đây.
Mình cùng nhau cúi đầu chào hai họ
Nâng tách trà mời cha mẹ cả đôi bên
Được bạn bè nhân chứng cho duyên vợ duyên chồng
Chén rượu hồng hai ta cùng nhau say...
Theo Blogtamsu
Tôi đã phản bội vợ khi gặp lại mối tình đầu Ngoài vợ thì em vẫn còn một vị trí trong tim tôi. Thế là tôi đã dối vợ rằng có việc đột xuất không về được. Rồi điều gì đến cũng đã đến. Đêm lặng lẽ, một mình tôi lang thang qua từng con phố. Những cơn gió se lạnh ùa về làm đau rát trái tim tôi thêm một lần nữa. Nỗi...