Đưa người yêu về ra mắt, vừa nhìn thấy bộ dạng của anh ấy mẹ tôi quay mặt đi khóc nức nở
Anh tâm sự thật lòng: “Các cô gái chỉ coi anh là bạn vì nhìn bộ dạng này chẳng ai thèm yêu”.
Là người con xinh xắn nhất trong 3 chị em nên bố mẹ đặt tất cả vào niềm tin ở tôi. Hai chị thì đã có gia đình nhưng không được ổn lắm. Chính vì thế mẹ tôi thường nhắn nhủ: “Con được ăn học tử tế lại xinh xắn đừng vội yêu đương sớm để rồi có bầu như 2 chị con, mất hết tương lai đó. Hãy chọn cho mình người yêu có điều kiện kinh tế để cuộc sống đỡ khốn khó và bố mẹ được nhờ lúc về già con ạ”.
Từng lời nói của mẹ như khắc sâu vào trong tâm trí tôi, thương bố mẹ vất vả cả đời vì các con nên tôi luôn cố gắng học thật tốt.
Những cố gắng của tôi cũng được đền đáp, ra trường tôi nhận vào làm việc trong một công ty tư nhân, lương không cao nhưng ổn định. Ở đó tôi có yêu một anh chàng cụt mất 1 tay do tai nạn lao động. Anh hiền lành lại rất giỏi trong công việc và nói chuyện rất tình cảm nên tôi đã yêu anh ấy từ lúc nào cũng không biết nữa.
Tôi có yêu một anh chàng cụt mất 1 tay do tai nạn lao động. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh tâm sự thật lòng: “Các cô gái chỉ coi anh là bạn nhìn bộ dạng này chẳng ai thèm yêu. Nên khi nhận được tình yêu từ một người con gái xinh đẹp như em anh hạnh phúc lắm. Chúng mình sẽ nắm tay nhau đi hết cuộc đời này em nhé”. Yêu anh bằng cả con tim nên tôi chẳng thèm quan tâm đến hình hài người yêu thế nào chỉ biết một ngày không gặp anh là tôi nhớ da diết.
Tôi coi anh như là người bình thường nên không nói trước tình hình cho bố mẹ biết. Chính vì vậy ngày đưa người yêu về ra mắt, vừa nhìn thấy bộ dạng của anh ấy, mẹ tôi đã ôm mặt khóc còn bố tôi phản đối gay gắt. Thậm chí bố còn gọi các anh chị đến để tạo áp lực bắt tôi chia tay anh.
Mẹ nói: “Cho con ăn học thành người tử tế, con xinh đẹp đẹp giỏi giang thiếu gì người đàn ông sao lại đi đâm đầu vào kẻ tàn phế vậy con”. Tôi giải thích cho mọi người: “Anh ấy tàn nhưng không phế, là nhân viên giỏi nhất công ty con đấy”.
Người tàn phế như cậu còn ai nhòm ngó nữa. (Ảnh minh họa)
Trước sự kiên quyết đòi cưới của tôi, mẹ buột miệng nói: “Được, nếu cậu muốn lấy con gái tôi thì đưa ra đây 1 tỷ đồng, không thì thôi”. Người yêu buồn rầu đáp: “Bố mẹ cháu li dị, hàng tháng làm được bao nhiêu tiền cháu đều đưa cho bà ngoại để trả nợ tiền khi cháu bị tai nạn, bây giờ biết lấy đâu ra 1 tỷ đồng chứ. Tuy không giàu có về tiền nhưng cả cuộc đời này cháu dành tất cả tình yêu cho con gái bác”.
Mẹ tôi đáp trả vẻ khinh rẻ: “Thì người tàn phế như cậu còn ai nhòm ngó nữa mà chẳng thủy chung chứ”. Từng lời mẹ nói ra khiến tôi tức giận và thương anh vô cùng. Có lẽ mọi người đã quá coi trọng hình thức mà quên đi phẩm chất tốt đẹp bên trong con người anh ấy. Nếu anh ấy lắp thêm một cánh tay nữa thì sẽ được mọi người tôn trọng hơn hai anh rể người nghiện nhậu kẻ nghiện cờ bạc.
Mọi người ơi bây giờ tôi phải làm sao để thuyết phục bố mẹ công nhận tình yêu của chúng tôi đây?
Theo afamily.vn
Tôi vẫn muốn kết hôn với anh, dù chẳng hề yêu
Anh kém tôi 1 tuổi, hiền lành, tử tế và quan trọng hơn là anh yêu tôi. Anh yêu tôi ngay từ lần đầu chúng tôi gặp nhau cách đây 2 năm, anh tìm mọi cách tiếp cận, xin số điện thoại của tôi và chủ động hẹn hò.
Tôi không có tình cảm với anh, ngay từ lần đầu gặp mặt và mãi đến bây giờ vẫn vậy. Tôi thích những người đàn ông hơn mình vài tuổi, nên trong mắt tôi, anh luôn chỉ là một cậu con trai chưa đủ lớn, chưa đủ sâu sắc và trải nghiệm để đồng hành cùng tôi đi hết chặng đường này.
Nhưng vì anh quá nhiệt tình, quá lo lắng cho tôi. Đúng thời điểm anh xuất hiện ấy, tôi lại chia tay người yêu, nên tôi muốn đáp lại sự nhiệt tình của anh, tôi đồng ý với hy vọng thời gian sau đó sẽ chủ động nói lời chia tay với anh. Nhưng càng yêu, tôi càng cố tìm lý do mà chẳng biết lý do gì để chia tay với anh.
Vì anh yêu tôi, anh quá tốt và quan tâm đến tôi vô điều kiện. Anh đưa tôi về nhà và giới thiệu với cả gia đình anh rằng, tôi là vợ sắp cưới của anh. Bố mẹ anh rất quý tôi, nên tôi cảm nhận được niềm vui ánh lên trên khuôn mặt của họ khi biết chúng tôi yêu nhau.
Họ coi tôi là con cái trong nhà và thường xuyên điện thoại cho tôi, nói chuyện với tôi rất lâu. Hỏi xem tôi gặp khó khăn gì không để họ giúp đỡ, tôi chưa khi nào nhờ đến sự giúp đỡ của họ, cũng như của anh. Dù cuộc sống của tôi, khó còn rất nhiều, nhưng tôi luôn tự vượt qua, tự sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.
Anh như hiểu rằng tôi không yêu anh, tôi đến với anh để chỉ để lấp chỗ trống trong thời gian chia tay người yêu. Nên luôn lo lắng, anh nói với tôi, nếu tôi bỏ anh, anh sẽ không về quê sống với bố mẹ nữa, anh sẽ bỏ đi đâu đó thật xa, một mình. Tôi sợ anh làm thật, lúc đó bố mẹ anh sẽ đau khổ, lúc đó anh có thể sẽ bị cám dỗ bởi những tệ nạn, tôi thấy mình xót xa cho anh, cho người thân của anh.
Rồi có lần anh lại nói, nếu tôi bỏ anh, anh sẽ giết tôi. Tôi không biết anh dám làm thật điều đó hay không, nhưng cũng không cảm thấy sợ hãi hay hoang mang vì câu nói đó của anh. Tôi chưa khi nào nói với anh rằng sẽ làm vợ anh, thậm chí lời yêu anh tôi cũng chưa khi nào nói.
Tôi vẫn nhớ đến người khác khi đi cùng anh, tôi vẫn mơ sánh bước cùng người khác chứ không phải anh trong lễ cưới. Nhưng khi đối diện với anh, tôi lại lo lắng anh sẽ ra sao nếu như tôi bỏ anh. Đó là lý do tôi vẫn muốn cưới anh, dù ở bên anh, tôi không có cảm xúc yêu đương mà đó chỉ là sự thương hại.
Theo Baodatviet
"Món quà" của người tình qua mạng Cô nói muốn gặp mặt anh và chứng minh mọi thứ về tình cảm của mình. Thậm chí còn muốn tặng anh một món quà... Đẹp trai, cao ráo, Tuấn là người không thiếu các cô gái vây quanh nơi làm việc. Thế nhưng anh lại phải lòng một cô gái trong danh sách bạn bè của mình trên facebook. Lẽ dĩ nhiên...